Chương 615: ꧁༺༒ Vô Đề༒༻꧂
Cũng phải công nhận lợi dụng mấy cái pháp thuật đơn giản thì đã có một cái tivi sống. Cảnh tượng tiếng vang không khác gì ngoài thực, đến cả cảnh máu me tung bay còn tưởng có thể bay ra ngoài cả cái ti vi nữa.
Đám người dưới ngày hôm nay cũng được nghĩ trừ mấy người đặc thù mới không được nghĩ. Xem ti vi chung với gia đình hắn cũng có mấy người thiếp thân tì nữ hoặc hộ vệ, có điều nhìn thấy sắc khép nép của bọn họ Xuân Đức nhìn thấy tội. Xem giải trí mà cứ như hành xác.
Sau khi xem một chút thì Xuân Đức liền không xem nữa mà chuyển qua đi lục đồ ăn,cảnh tượng giết người hắn thấy hằng ngày cần gì phải xem thêm, chính tay hắn cũng đưa tiển không ít người về với miền cực lạc đây.
Còn muốn được ăn cơm nhà thì đâu phải lúc nào cũng được, mẹ nuôi của hắn làm đồ ăn ngon lắm còn ngon hơn thằng đệ lão tam của hắn làm nhiều.
Thấy hắn đứng dậy rời đi thì mẹ nuôi của hắn hỏi:
" Mới về lại tính đi đâu nữa vậy? "
Xuân Đức cười đáp:
" Đi kiếm cái gì ăn đó mẹ, đói quá mấy ngày không ăn gì. Nhà còn gì ăn không mẹ? "
Mẹ nuôi của Xuân Đức nghe vậy thì đứng dậy nói:
" Còn, để mẹ đi làm cho con một ít đồ ăn."
Xuân Đức xoa xoa tay nói:
" Được thế thì còn gì bằng. Hắc hắc."
Ngay lúc này con bé Kiều Kiều cũng nhảy ra ôm lấy cổ Xuân Đức từ phía sau lưng nói:
" Kiều Kiều cũng thấy đói bụng, tam ca cho muội đi ăn ké."
Xuân Đức làm bộ nói:
" Không thành vấn đề theo tam ca bao tiểu nha đầu ngươi ăn no. Đi thôi, chúng ta xuống nhà bếp."
Ngay sau đó ba người cùng nhau đi xuống nhà bếp, để trên nhà ông ba cùng thằng anh đang điên cuồng hò hét cổ vũ hưng phấn. Nhưng vừa mới ra đến cửa thì lại thấy hai bà cô Thanh Tuyến cùng Lam Vũ đang dắt tay nhau đi ngắm hoa xung quanh.
Vừa thấy Xuân Đức đang cỏng Kiều Kiều đi phía sau một mỹ phụ xinh đẹp thì hai bà cô kia chạy lại gần thi lễ một cái sau đó Lam Vũ mới hỏi:
" Ba người đi đâu vậy ạ? "
Xuân Đức ghét bỏ nói:
" Đi đâu mặc kệ người ta. Chị hai đi chỗ khác chơi đi. xùy xùy."
Đang ở trên lưng Xuân Đức, Kiều Kiều cũng phụ họa theo:
" Đúng vậy. Nhị tỷ đừng làm phiền mọi người, nên đi tìm tình lang của tỷ đi. xùy xùy."
Nhìn biểu lộ ghét bỏ của hai đứa em Lam Vũ bốc khói đầu, đang lúc nàng định xắn tay áo xử đẹp hai đứa em thì mỹ phụ kia ôn nhu nói:
" Đừng nháo nữa, mẹ đi làm cho hai đứa nó ít đồ ăn, hai con cũng đi theo đi."
Người mẹ nuôi của Xuân Đức này rất có quyền lực trong gia đình, đừng nhìn lão ba của hắn cao to đen bưu hãn vậy thôi chứ đứng trước mẹ nuôi hắn cũng giống con mèo nhỏ một dạng, nói gì nghe nấy không dám trái lời. Vì mấy người trong gia tộc sợ mẹ nuôi của hắn hơn cha nuôi của hắn nhiều.
Sau khi được mỹ phụ lên tiếng can ngăn thì một đoàn 5 người kéo nhau xuống bếp. Vừa vào bếp Xuân Đức liền biến thành người giám sát ngồi một chỗ nhìn mọi người làm, người tài năng như hắn ai lại tự mình nấu ăn bao giờ (chém gió tí, me nuôi của hắn sợ hắn làm hư món ăn nên không cho hắn đụng vào.)
Ngồi không cảm thấy buồn buồn, hắn lấy ra một quả tim tính ăn cho qua thời gian buồn chán nhưng chợt nhớ tới hành động ăn tim người của mình có hơi mất một chút hình tượng,trước người thân nên hắn nhịn. Dù sao trước người thân vẫn giả trang ngoan hiền hiếu thuận mới là trên hết. Chỉ cần lộ ra răng nanh trước địch nhân là đủ rồi.
Ở dưới bếp thì như vậy. Còn ở nhà trên lúc này thì lại có thêm một đám khách tới. Người tới có 7 người hai vị trung niên cùng 5 tên tuổi trẻ. Một trong 5 người tuổi trẻ là Trương Thiên. Vừa vào bên trong khi nhìn thấy trong này chỉ có hai người là là phụ thân cùng đại ca của hắn đang hò hét thì hơi nghi hoặc hỏi:
" Phụ thân, đại ca sao chỉ có hai người ở đây? Mẫu thân cùng mọi người đâu cả rồi? "
Lúc này hai người kia mới chú ý tới là nơi đây thiếu đi bóng dáng của mấy người, hai người vẻ mặt mê mang.
Lúc này tên quan gia nhanh nhẹn lại gần nói nhỏ bên tai Trương Thành:
" Phu nhân cùng với mọi người đã đích thân xuống bếp làm cơm rồi thưa thành chủ đại nhân."
Nghe tên quản gia nói vậy thì Trương Thành nhìn Trương Thiên nói:
" Ở dưới bếp. Ấy, sao hai tên nhà các ngươi cũng tới đây lại còn dẫn theo mấy người trẻ tuổi nữa."
Lúc này Trương Thành mới nhìn đến có người tới chơi, hai người này hắn cũng không có xa lạ gì. Bọn họ là lục lão đệ cùng thất đệ của hắn. Thường ngày hai tên này cắm đầu vào tu luyện nên hôm nay xuất hiện ở đây khiến cho hắn có chút ngạc nhiên.
Hai người kia lúc này cười không có câu nệ cùng ngồi xuống nói:
" Bọn đệ mang theo mấy tên hậu bối từ tộc ngoại đến đây để đại ca nhìn xem có nên bồi dưỡng không. Dù sao mắt nhìn người của bọn đệ không có tốt như đại ca."
Người còn lại thì cười ha hả nói:
" Cái đó chỉ làm phụ chủ yếu là tới ăn trực bữa cơm. Đại ca sẽ không đuổi bọn đệ về nhà chứ."
Trương Thiên nhìn thấy phụ thân cũng mấy anh em nói chuyện thì cũng không có hỏi gì thêm mà đi ra ngoài, trước khi đi hắn còn không quên vỗ vai khích lệ mấy người thiếu niên nam nữ trong phòng. Hắn động viên nói:
" Thư giản đi, nội tộc cũng không phải là cái gì đầm rồng hang hổ như trong đầu các ngươi tưởng tượng đâu. So với ngoại tộc thì nội tộc còn dễ chịu hơn nhiều."
Những người kia nghe vậy thì vẫn cung kính nói:
" Cảm ơn Trương Thiên lão đại."
Rời đi nhà chính Trương Thiên một đường đi tới nhà bếp. Còn chưa đi tới khu vực nhà bếp thì hắn đã ngửi thấy mùi thịt thơm phức cùng tiếng nói chuyện vui vẻ từ bên trong vọng ra. Hắn vừa bước vào trong thì thấy mấy nữ nhân đang nghe một thiếu niên kể chuyện, mọi người đang vây quanh một cái bàn ăn nho nhỏ.
Khi hắn còn chưa nhận ra thiếu niên kia là ai thì đã thấy thiếu niên nhìn về phía bên này gọi:
" Lão tứ đến cùng ăn cho vui."