Chương 474: ꧁༺༒ Vô Đề༒༻꧂

Cân Cả Thiên Hạ

Chương 474: ꧁༺༒ Vô Đề༒༻꧂

Những viên bạch bên dưới hay bên cạnh tường đều có thể là một cơ quan bí mật, có cái còn dùng được có cái thì không, vì như phân thân của Xuân Đức lấy mấy cái đèn treo tường thì có vô số mũi tên thò ra định bắn chết những kẻ dám xâm phạm nhưng có lẽ cơ quan quá cũ nên xảy ra chút vấn đề, tên không có bắn mà rơi tự do xuống.

Nhưng vẫn nhiều cái bẩy vẫn còn hoạt động tốt, ví dụ như khói độc, ảo giác. Trong này không sợ nhất chính là mấy cái bẫy chứa yêu thú cùng độc trùng vì bên trong mấy con vật kia chết dục xương hết rồi.

Sau cả mấy tiếng để phá hủy hết đám cơ quan trong cái nơi khỉ ho cò gáy này thì phân thân của Xuân Đức cũng tìm đến nơi có thứ giá trị, cũng không rõ nơi này trước kia gọi là cái gì chỉ thấy nơi này được xây dựng theo kiểu cách phong cấm, xung quanh có 6 thanh kiếm có sắc thái khác nhau được nối liền để giam cầm một con sinh vật hình người lông đỏ ở chính giữa.

Con sinh vật lông đỏ kia cả người chỉ còn da cùng xương, bị một cái thành kiếm đen thui đóng đinh trên đầu, xuyên qua cái đầu đâm vào bên trong mặt đất, bên cạnh con sinh vật lông đỏ kia còn có một con muỗi to tướng bị mấy sợi xích sắt khóa cổ lại, con muỗi thi thoảng lại chích con sinh vật lông đỏ kia một cái vào chính trái tim.

Phân thân cùng đám bất tử sinh vật tới đây cũng không có gặp cái gì ngăn cản cả, bọn họ cứ tự nhiên như vậy mà đi tới xung quanh mấy thanh kiếm nhưng khi đi tới khu vực trung tâm cách con quái vật lông đỏ kia 100 mét thì từ thanh kiếm màu đen đang ghim trên đầu con quái vật lông đỏ lóe lên những đạo hắc sắc quang kiếm.

Quang kiếm qua đi 12 tên bất tử sinh vật vừa bước chân vào bên trong phạm vi 100 mét liền bị tận diệt, trong đó có 11 tên bị hắc sắc quang mang tiêu diệt còn một tên thì bị con quái vật lông đỏ kia hấp thụ.

Chỉ thấy từ cái bàn tay khô đét chỉ có da cùng xương kia mở ra một cái miệng, bàn tay kia bổng nhiên phóng đại dẫn tới cái miệng cũng to ra lộ ra một cái miệng toàn dịch nhờn xanh biếc, một tên bất tử sinh linh bị cái miệng kia nuốt gọn thì không qua một cái hô hấp liền bị tan biến,

Cắn nuốt được một tên bất tử sinh linh con quái vật hình như có sức mạnh hơn một chút, nó rít lên một tiếng khó nghe, đáp lại nó là đồng loạt bảy thanh kiếm cũng ong ong tác hưởng.

Xuân Đức ở bên ngoài thông qua phân thân thấy cảnh này thì cũng âm thầm đề phòng, hắn cảm nhận thấy dù là cái con quái vật lông đỏ kia hay là mấy thanh kiếm nơi đó cũng không phải cái thứ đồ gì tốt lành.

Đường đi đã được dọn dẹp sạch Xuân Đức đảm bảo đã không còn cái gì nguy hiểm nữa hắn liền đi vào bên trong nơi đang giam cầm con quái vật lông đỏ kia.

Rất nhanh hắn liền vào bên trong nhìn bay 7 thanh kiếm cùng con quái vật lông đỏ Xuân Đức cảm thấy không biết làm sao, hắn nhìn kiểu bố trí này ắt hẳn là trận pháp hay đại loại như thế nhưng mà hắn lại không biết cách phá giải. Bây giờ bỏ đi thì đau lòng mà ở lại thì không biết làm gì.

Công kích loạn xạ thì coi chừng bị nơi này phản kích thì khổ. Bất đắc dĩ hắn phải nhờ tới Vô Địch, tên kia bị thương rất nặng bây giờ còn chưa khỏi hẳn nhưng mà đi ra tư vấn một chút vẫn là không sao?

Truyền ý niệm cho Vô Địch, rất nhanh Vô Địch liền xuất hiện trước mặt hắn. Không đợi hắn hỏi thì Vô Địch đã nói:

" Thiên canh trận pháp, số ông bạn hên đấy, thời kì của ta loại trận pháp này cũng không mấy khi thấy, đáng tiếc cái này chỉ là tàn trận mà thôi, chỉ còn tâm trận những thứ phụ trợ đều bị hủy diệt theo thời gian."

Xuân Đức nghe vậy thì có chút hi vọng hắn hỏi:


" Mi nhìn xem con thú lông đỏ hình người kia là cái quái gì vậy, nhìn tởm thấy bà. Mà mấy cái thanh kiếm này có thu về được không? "

Vô Địch gật đầu nói:

" Có thể lấy đi được nhưng phải mất rất không ít thời gian, còn con quái vật kia ta cũng không biết nó là dạng gì nhưng theo ta thấy lông đỏ trên người nó chính là do thanh kiếm màu đen đang cắm trên cơ thể nó tác động hình thành."

" Ồ, mi mà cũng có cái không biết à, cứ tưởng cú sống lâu như vậy cái gì cũng phải biết chứ nhất là mấy con cổ xưa thế này. Mà thôi kệ nó, nói cho ta cách lấy mấy thanh kiếm này đi."- Xuân Đức nói.

Vô Địch chỉ mấy thanh kiếm xung quanh nói:

" Trước tiên phải thu phục cùng lúc sáu thanh kiếm này, sau đó là đối phó với con quái lông đỏ hoặc thanh kiếm còn lại tùy mi. Việc này ta không giúp được gì cả, thôi ta về đây vết thương không ức chế được quá lâu."

" Ừm về nghỉ ngơi đi. Việc còn cứ để ta." Xuân Đức còn chưa kịp thổi phồng bản thân xong thì Vô Địch đã biến mất. Thở dài, Xuân Đức hỏi Bóng Ảnh:

" Lão nhị ngươi nói hai chúng ta cùng lúc có khả năng thu phục 6 thanh kiếm rỉ sét này không? Làm sao ta cảm thấy dính vào việc này không hay tí nào? "

Bóng Ảnh hiện ra đứng bên cạnh Xuân Đức, nhìn qua mấy lần 6 thanh kiếm trước mắt, lại thêm một lúc suy tư hắn mới nói:

" Một mình ta liền có thể, lão đại chỉ cần đối phó thanh kiếm còn lại, ta sau khi thu phục xong 6 thanh kiếm kia thì sẽ đối phó với con quái vật lông đỏ. "

" Có được không vậy, mà thôi chứ liều một lần đợi ta đi bày một ít trận pháp thủ hộ, tí nữa có bất chắc gì thì chuồn gấp. Dù sao có mấy thanh kiếm này cũng được mà không có cũng chẳng sao. " Xuân Đức hỏi chút lo lắng nhưng sau đó thì nói vậy. Cuối cùng hắn cùng Bóng Ảnh nhanh chóng thiết kế mấy cái đường hầm thời không, có nguy hiểm gì liền chạy.

Sau mấy canh giờ cuối cùng đã xong phần rút lui, bây giờ đến phần chính. Không cần Xuân Đức nói cái gì thì Bóng Ảnh đã bắt đầu thi pháp, từ bên trong bản thể của bóng ảnh bắt đầu vặn vẹo đi ra một đoàn bóng đen, bóng đen kia nhanh chóng thành hình biến thành một bản sao của bóng ảnh, duy chỉ có thực lực là thấp hơn so với bản thể một chút ngoài ra tất cả đều giống.

Cứ như vậy trong vòng mấy phút năm cái phân thân được tạo ra, sau đó 6 Bóng Ảnh cùng lúc triển khai đi tới gần 6 thanh kiếm, cả 6 bóng ảnh nhất nhất đưa tay cầm vào chuôi kiếm.

Xuân Đức chỉ nhìn thấy 6 thanh kiếm kia phát ra quang mang chói lòa chống đối lại hắc ám vân vụ từ cơ thể Bóng Ảnh phun ra. Xuân Đức cũng không có nhàn rỗi, hắn bắt đầu tích súc lực lượng, trên cơ bản hắn đã biến hóa về bản thể 1/3 rồi, chỉ giữ lại một ít hình dạng nhân loại mà thôi. Nếu không phải bên trong này quá chật hẹp thì hắn cũng biến về bản thể từ lâu, dù sao bản thể hắn mới có khả năng chịu tải sức mạnh lớn nhất của hắn.