Chương 436: ꧁༺༒Vô Đề༒༻꧂
Đi tới một ngôi nhà hai lầu ở trung tâm thành số 2, Xuân Đức cũng không có gõ cửa hay gì cả, cứ tự nhiên như vậy đi vào thôi. Vừa mở cửa đi vào bên trong liền thấy được thân ảnh tỷ hắn Lam Vũ đang dùng hai tay chống má ngẩn người, bên cạnh nàng là ngũ muội hắn Kiều Kiều.
Hắn cũng không có làm cho hai nàng phát giác mà vòng ra phía sau hai nàng, đang lúc hai nàng ta ngẩn ngơ thì hắn khẽ chạm tay sau lưng hai nàng cùng lúc đó hắn phát ra âm thanh u ám tăm tối nói:
" Bên dưới lạnh lắm, các ngươi xuống cùng ở chung với ta đi."
Bị một bàn tay lạnh toát đụng chạm cơ thể, cùng lúc nghe được âm thanh như cô hồn dã quỷ, hai cô nàng lông tơ đều dựng thẳng, sau đó không hẹn mà hai cô nàng cùng nhảy dựng lên thét lớn:
" a a a a, có quỷ."
Vèo một cái hai nàng bay thẳng ra ngoài, đi ra một đoạn xa hai nàng mới dám quay đầu lại nhìn, vừa quay đầu nhìn lại thì đã thấy Xuân Đức đang ngồi nơi đó cười hắc hắc.
Hai nàng lúc đầu là ngẩn ra, sau đó là vui mừng, cuối cùng là tức giận. Cả hai nàng cùng một lúc xông lại quyền đấm cước đá Xuân Đức, vừa đánh vừa mắng.
" Đệ còn biết quay về, vừa quay không lễ phép chào hỏi tỷ tỷ lại còn dám đùa giỡn nhị tỷ."
" Tam ca xấu, đánh chết huynh, làm muội đứng tim luôn."
Sau một hồi quyền đấm cước đá xong thì hai cô nàng này mới tha cho Xuân Đức, Xuân Đức ngồi dậy phủi bụi trên cơ thể sau đó cười hỏi:
" Mọi người đâu hết rồi, sao nơi này chỉ còn nhị tỷ cùng tiểu muội ở đây thôi? "
Kiều Kiều lúc này nằm dài trên bàn nói:
" Đều đi về nhà cả rồi, chỉ có vài người là đi vào thế giới mộng huyễn thôi. Còn hai người bọn muội ở đây là do vài ngày nữa chính thức tiến nhập Ác Ma Điện? "
Xuân Đức khóe miệng kéo kéo nói:
" Làm sao không ở Thiên Long Học Viện mà lại chạy tới cái nơi nguy hiểm này làm gì? Gia nhập Ác Ma Điện rất dễ bị thế lực khắp nơi ám sát."
Lam Vũ nghe vậy thì không vui trừng mắt nhìn Xuân Đức, nàng hình như có chút sinh khí nói:
" Có phải hay không hai người chúng ta gia nhập Ác Ma Điện sẽ khiến đệ mất mặt, có phải hay không đệ xem thường hai người chúng ta tu vi thấp? Có phải như vậy không? "
Ở bên cạnh Kiều Kiều cũng đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn hắn, cứ như là hắn mới làm một việc tội lỗi nặng nề với nàng vậy. Xuân Đức lúc này cũng sợ hết hồn, hắn chỉ là muốn tốt cho các nàng thôi ai ngờ các nàng phản ứng kịch liệt như vậy, hắn vội vàng nói:
" Làm gì có chuyện đó, không có chuyện đó đâu. Chỉ là đệ lo cho sự an toàn của hai người cùng gia đình thôi nên mới nói như vậy. Đệ mà không gia nhập từ trước thì cũng đã không tham gia rồi, rất nguy hiểm đệ rất sợ chết à."
Lam Vũ lại trừng mắt với hắn, khuôn mặt xinh đẹp lúc tức giận càng thêm phần mỹ lệ, nàng nghiêm túc nói:
" Tam đệ, đệ nói như vậy là sao? Mộng Điệp tiền bối là sư tôn của đệ, mà tiền bối ấy là một trong mấy người đứng đầu Ác Ma Điện, đệ nói như vậy không sợ sư phụ của đệ đau lòng sao? "
Xuân Đức lập tức như ăn phải con ruồi, trong lòng hắn thầm nói: " Con ngốc Tuyết Anh kia làm sư phụ ta thì có mà chó mặc váy, con ngốc đó có đau long thì kệ nó liên quan gì bổn đại nhân này cơ chứ." Trong lòng tuy nghĩ là vậy nhưng bên ngoài hắn vẫn nhận lỗi.
" Tỷ nói đúng, là đệ sai, đúng rồi mấy nha đầu kia đâu rồi? " Hắn vội nói sang chuyện khác.
Kiều Kiều nãy giờ bên cạnh cười trộm, lúc này mới giả bộ nghiêm túc nói:
" Mấy muội ấy đều đi bế quan hết rồi, ai giống tam ca suốt ngày đi ra bên ngoài làm việc không chính đáng."
......
Ở bên trong lâu đài quan sát, Tà Long cùng Đại Bạch đều đang ôm bụng bò lăn bò càng trên mặt đất, cười đến chảy cả nước mắt. Tà Long nín cười nói:
" Từ khi nào bà cô Tuyết Anh lại thành sư phụ của Củ Cải vậy? Bạch ngươi nhìn xem, nhìn bộ dạng khúm núm của Củ Cải lúc này xem thật làm ta chết cười."
Đại Bạch lau nước mắt nói:
" Cũng phải công nhận đại nhân diễn kỹ thật xuất sắc nếu ta không hiểu đại nhân có khi cũng tin đây là thật cũng nên. Nhìn cái bộ dạng yếu đuối kia mà khiến ta cảm thấy xúc động quá trừng."
" Chúng ta có nên qua bên đó nhân làm sư thúc của Củ Cải không, dù sao chúng ta vai vế cũng ngang với Tuyết Anh. Nghe được Củ Cải gọi tiếng sự thúc lại mát lòng mát dạ." --- Tà Long nói ra chủ ý xấu của mình.
Đại Bạch lắc đầu:
" Không dại, đại nhân thù dai lắm nếu đại nhân mà đi hợp tác với bà cô kia thì chúng ta xem như xong rồi, ngày tháng sau này sẽ không có quả ngon để ăn.
Dường như nhớ tới một quá khứ bi thảm Tà Long không nhịn được lau lau mồ hôi trên trán, hắn nuốt nước miếng một cái sau đó nói:
" Lão Bạch ngươi anh minh, ta xung động nhất thời tí nữa thì quên tên kia cũng không phải loại người lương thiện gì. Tí nữa lại đi vào vết xe đổ trước kia."
Đại Bạch nhếch miệng cười:
" Nhìn đại nhân đang túng quẩn kìa, hắc hắc, cái vẻ mặt cầu xin kia là sao? Mà ngươi có cảm thấy không cô bé Kiều Kiều kia hình như có ý gì đó với đại nhân, cái này có phải hay không là anh em có tình ý với nhau."
Tà Long cũng nổi lên tính bát quái, xem xét Kiều Kiều mấy lần khẻ vuốt râu nói:
" Cũng có sao đâu, dù sao Củ Cải cũng không cùng huyết thống với hai cô bé kia? "
" Nhưng là hai cô bé kia sắp dung hợp huyết mạch của đại nhân à"--- Đại Bạch lại nói.
Tà Long hai mắt phát ra ánh sáng mãnh liệt nói:
" Cứ kệ đi, chúng ta từ từ theo dõi diễn biến. Có khi lại biên thành sách phát cho mọi người đọc về câu chuyện tình đầy ngang trái giữa Điện Chủ Ác Ma Điện cùng cô em gái nuôi."
" Thôi dẹp cái ý tưởng ngu ngốc đó đi, mi chưa viết sách thì buổi tối sẽ có món rồng nướng rồi. Ta đi qua bên bảo khố phòng bên kia đang có chút việc, ngươi ở đây quan sát nhé, nhớ là đừng có mà phá hoại cái gì đấy, nơi này tốn không ít tiền đâu."--- Đại Bạch nói xong thì thông qua một cánh cửa thông đạo biến mất, để lại Tà Long một mình.
Tà Long vắt chéo chân nói:
" Đi thì đi lẹ đi, nói nhiều ghê."