꧁༺༒ Chương 30༒༻꧂: Chiến Hóa Thần Hậu Kì
" Ngũ trưởng lão"
Ông lão ngưng trọng nhìn về đằng trước đạo " các ngươi lui về phía sau" tế ra kiếm sẵn sàng đón địch, cảm nhận được khí tức nguy hiểm hắn không dám phân tâm.
Trên núi 73 nhìn thấy một màn đều nhìn về phía Xuân Đức,thấy hắn vẻ mặt bất thiện mọi người cũng không dám nói gì, một lúc sau nghe " Xuống núi, bắt được thì bắt, không được thì giết"
Tất cả mọi người đều bay xuống núi đến thẳng chỗ bọn học sinh, Xuân Đức kêu lên "phản kháng, giết ", hắn ra lên cho mấy tên thành viên theo sau còn hắn thì đi giúp Vũ Y.
Bên học viện thấy bên sơn tặc lại thêm hơn 60 người Nguyên Anh thì cũng dọa cho một hồi. một học sinh mặt không còn máu lắp bắp chỉ trên trời " cái này, cái này nói lắp bắp"
Mọi người cũng rút vũ khí ra chống lại, trưởng lão đã bị quấn lấy rồi, bọn họ cũng tự cầu nhiều phúc mà thôi.
Không 2 lời, 2 bên lao vào hỗn chiến, máu bắn ra, tiếng hét thảm thiết, tiếng nổ vang lên đùng đùng, đầy trời chưởng ảnh....., thi thoảng có người rơi xuống đất nằm đó mà không dậy nữa, do nhân số gấp đôi nên không qua vài hiệp bọn học sinh đã nằm xuống gần hết, còn mấy người Nguyên Anh hậu kì dùng pháp bảo đau khổ chống trả.
5 người đánh hơn 50 người, trong đó cũng có 4 tên Nguyên Anh hậu Kì, 1 tên Đại tu sĩ.
.....
Xuân Đức đánh giá lão già thấy ꧁༺༒ Chiến lực 132000༒༻꧂ hắn cảm thấy khó giải quyết thực sự thì hắn cũng không phải cao thủ gì mà lấy yếu thắng mạnh, hắn chỉ lấy mạnh thắng yếu thì được, hắn thầm nghĩ thôi thì cứ bất hết công suất spam skill là được.
Hắn cũng không có hét lớn tiến lên đánh nhau anh dũng,mà trốn một bên tụ lực skill Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng nhìn lúc nào đánh lén được..
Lão giả càng đánh càng thấy kinh khủng, sát thần có bộ dáng tiểu cô nương 6 tuổi trước mắt này
chỉ có Nguyên Anh Hậu Kì thêm Chiến kị cũng có Hóa Thần sơ kì đỉnh mà thôi lại chiến ngang tay với lão.
Đúng lúc này hắn thấy một cổ nguy hiểm từ phía sau đánh úp lại, lão gia muốn tránh thì bị thứ gì khóa chặt không thể tránh né, vận hết nguyên lực tạo lồng phòng vệ đón đỡ một kích từ phía sau,
lão thấy một bàn tay màu xanh đen xuyên qua đánh xuyên qua phòng hộ tráo một lúc xung kích tinh thần kinh khủng làm hắn mất đi lục giác, lực ăn mòn siêu cường đang ăn mòn nguyên khí của hắn, vất vả lắm hắn mới ngăn chặn lại được,
Lúc này hắn lại cảm nhận được nguy hiểm trước sau giáp công, lão giả ngạnh thêm một kích thì bay ra xa, rơi xuống đất nằm yên. Hắn nhìn về nha đầu một cái thu Chiến Kị của nàng lại rồi cùng bay về phía lão giả, đề phòng lão già này lừa đảo rồi đánh lén hắn lại bồi thêm một hít, xác nhận an toàn thì mới bắt lại,
Lúc hắn đem lão giả lại thì bên kia cũng đánh xong rồi, cũng không đến nỗi nào. Hắn lên tiếng đạo:" Về thôi, chiến lợi phẩm kiếm được thì theo lệ củ chia"
Về sơn trại xong thì hắn gom hết tù binh vào một chỗ, dùng huyết ma ăn mòn hết nguyên lực của bọn họ. Nhưng có một vấn đề là con tin có rồi làm sao để đi nhận tiền chuộc đây. Đang lúc hắn suy nghĩ thì có mấy tên nguyên anh đã tĩnh lại, nhìn hắn một cách bất thiện.
Một tên có vẻ là con ông cháu cha làm rất lớn, nhìn hắn quát lớn: " Muốn chết dám trói ta lại ngươi biết ta là ai không, ta là..."
Hắn còn chưa nói xong thì Xuân Đức tiếp lớp " biết biết ngươi là con của viện trưởng học viện chứ gì, đúng không".
Tên kia ngơ ra,đạo: " sao ngươi lại biết, đã biết còn dám bắt ta, mau dập đầu xin lỗi ta còn có thể nói phụ thân tha ngươi một mạng "
Xuân Đức có chút không nói gì, cái thời thế gì hở tí là phải dập đầu cũng chẳng ra tiền à, bọn này bị hư não hết rồi. Hắn cũng không để ý tới tên ngốc đó nữa, mà hỏi thiếu nữ đang chăm chú nhìn hắn nãy giờ: " Vị tỷ tỷ xinh đẹp này, lần đầu gặp mặt cho bắt tay làm quen cái, hì hì".
Thiếu nữ không bị trêu chọc mà tức giận, bình tĩnh đạo: " Các hạ không hạ tử thủ chứng tỏ cố kỵ học viện chúng ta, nói đi các hạ muốn gì".
Xuân Đức khen " tỷ thật thông minh, cũng không cần gì chỉ cần cho ít ma tinh là được, kim dan 10000, Nguyên Anh 10000000, vị hóa thần kia thì 1000 vạn, tỷ tỷ thấy thế nào? " hắn dùng bộ dáng tham tiền mà hỏi.
Thanh niên lúc nãy,mới la lối kêu to lên: " sao ngươi không đi ăn cướp"
Xuân Đức gật đầu vui vẻ đạo: " nghe lời các hạ chỉ giáo ta như thấy tinh tú sáng lấp lánh đã hiện ra con đường chính đạo nên đi, và bây giờ đang thực hiện, ta đối với các hạ đúng là mới gặp đã quen, các hạ còn cách nào nữa không chỉ cho bần đạo thêm một con đường sáng kiếm tiền, nếu các hạ chỉ giáo ta sẽ hậu ta nha " hắn không giả giọng khàn khàn thâm trầm mà nói bằng cái giọng nương nương khang của hắn,khiến cho người nghe nổi hết gai ốc.
......