Chương 202: ꧁༺༒ Một Thế Lực Mạnh Mẽ lại Xuất Hiện༒༻꧂
Mấy con quái vật bên trong mấy cái bong bóng màu xanh nằm yên lặng như chết, từ trên người bọn chúng từng luồng màu đen hắc khí bốc lên nghi ngút rồi nhanh chóng bị hấp thụ bởi vỏ ngoài quả bong bóng màu xanh kia.
Rất nhanh sau đó thì không còn hắc khí bay lên nữa, mấy con quái vật lại lần nữa mở mắt ra, thấy vậy Xuân Đức cũng thu tay lại, lập tức mấy quả bong bóng kia vỡ tan. 5 con quái vật khi được giải phóng ra bên ngoài thì con nào con nấy gầm rú đinh tai nhức óc
Gào! Gào...
Không đợi Xuân Đức kịp biểu hiện sự bất mãn, Lão Tà đã gầm lên đạo:
" Mấy con tiểu động vật các ngươi có biết đang đứng trước mặt ai sao lại dám gào rú lên, phải hay không muốn ta ăn các ngươi"- Vừa nói cả người Lão Tà cũng toát ra từng luồng uy áp kinh khủng khiến cho mấy con quái vật đang hưng phấn gào rú kia lập tức im bặt, con nào con nấy run run mà nhìn về phía này.
Một con quái vật có thân hình lớn nhất trong 5 hạ thấp phi hành, cúi đầu xuống đạo với Tà Long:
" Tiền bối thứ tội, chúng ta không phải là cố ý làm như vậy, chẳng qua chúng ta bị cầm cố trong này thời gian đã quá lâu, lại thêm lúc trước bị chúng một loại chất độc kì lạ nghĩ là phải chết không ngờ lại được tiền bối cứu giúp, làm bọn ta cảm thấy vô cùng sung sướng không thể tự kiềm hãm lại được nên mới có hành vi như vậy, xin tiền bối tha tội về sự vô lễ này".
Xuân Đức nghe con quái này đạo lễ phép với Lão Tà vậy thì không vui đạo:
" Mẹ kiếp con rồng đần này có cứu giúp các ngươi méo gì đâu, là ta cứu các ngươi, nhìn cho kỹ chính ta là cứu các ngươi nên mạng của các ngươi là do ta nắm không phải là con đần long này".
Tà Long nghe vậy thì phản đối đạo:
" Không phải ngươi đã đồng ý để bọn nó làm chân chạy cho ta sao, bây giờ lại muốn chiếm làm của riêng".
" Ta có muốn chiếm làm của riêng đâu, tại bọn này chỉ lễ phép với ngươi, mà không biết ta mới là lão đại nên nhắc nhở bọn này chút"- Xuân Đức xoa xoa tay cười đạo.
Tà Long và 5 con quái vật nghe vậy thì không khỏi toát mồ hôi. Tên này nói ăn nói hổ báo vậy chẳng qua chỉ muốn chứng minh bản thân là lão đại thôi sao.
Khi 5 con quái vật kia đang cung kính định chào Xuân Đức thì một nhỏ nhẹ vang lên:
" Ta cũng là lão đại của các ngươi ".
Xuân Đức và 5 con quái vật đều nhìn về phía Tuyết Anh, thấy con hàng này đang rất nghiêm túc ngồi một bên sánh vai với Xuân Đức, rất có bộ dáng chị đại.
Năm con quái vật lại lần nữa cung kính cúi đầu chào:
" Xin ra mắt 3 vị tiền bối, chúng ta ngủ long xin lấy tính mạng báo ơn cứu mạng, lấy sinh mệnh bản thân thề rằng không bao giờ phản bội các vị tiền bối".
Xuân Đức xua tay cười vui vẻ đạo:
" Yên tâm các ngươi nếu phản bội thì ngày hôm đó sẽ có món rồng chiên xù thôi ".
" Còn thêm món rồng hấp nữa "- Tuyết Anh bồi thêm một câu.
" Ta thì thấy ăn sống luôn cho tươi mới " Lão Tà cũng đạo.
Ngũ long nghe vậy thì không khỏi con nào con nấy toát mồ hôi lạnh, nghe giọng nói bình thản của 2 người một long kia thì không ai nghi ngờ 3 kẻ này sẽ nói cho vui cả. Năm con rồng nhanh chóng vâng vâng dạ dạ cho qua chuyện.
Sau đó đám người Xuân Đức lại tiếp tục lên đường tìm hiểu cái việc đã xảy ra mấy ngày hôm trước. Đang đi Xuân Đức bỗng nhớ ra cái gì nói:
" À mà này hôm trước ta quên mất không nhớ tới cái việc có một đám người trong hang động ngày ấy, hôm nay nghĩ lại thấy đám người đó khả nghi ghê ".
" Hôm nào? Khả nghi gì? "- Tà Long hỏi.
Xuân Đức đạo " Thì cái đám mà ngươi nói là chặn đường chúng ta đấy, ta cảm thấy nghi nghi thôi, chứ biết nói sao? bây giờ quay lại không biết có thể tóm được đám kia không? ".
" Củ cải trắng óc ngươi vào nước rồi sao? đã qua mấy ngày rồi bọn kia bây giờ có khi đã về tới nhà đang bế quan rồi cũng nên, quay lại bây giờ thì làm được gì nữa"- Lão Tà khinh bỉ đạo.
Xuân Đức nghe vậy thấy cũng có lý, hắn gật đầu đáp:
" Không ngờ ngươi ngu gia truyền vậy mà có lúc thông minh đột xuất vậy, hà hà. Cứ vậy mà phát huy, đã vậy thì thôi cứ tiếp tục đi à".
...........
Không hiểu sao nghe đần long luôn miệng nói là sắp tới nơi rồi nhưng mãi tới nữa đêm mới đến nơi.
Khi bọn người Xuân Đức đến cách nơi khởi nguồn vụ động đất kia mấy vạn dặm thì đã có 4 đội ngũ khổng lồ đã ở đây từ trước. Trong đó có ba phe thi Xuân Đức biết là đám người Diệp Linh Tông, Thiên Thu Thánh Địa và đám ma tộc Hắc Vương Tông. Còn một phe còn lại thì hắn không biết là thế lực nào.
Đám người này cũng toàn thân hắc y, có mỗi tội trên thân không có ma khí vờn quanh mà thôi nếu không nhìn cũng y hệt đám người Hắc Vương Tông.
Ở đây mỗi đội ngũ nhiều thì tầm khoảng 50-60 triệu, ít cũng có 40 triệu có hơn. Mỗi phe chiếm cứ một phương đề phòng lẫn nhau. Xuân Đức kinh ngạc nhất là đám người Hắc Vương Tông đã chết nhiều như vậy mà vẫn còn một số lớn kẻ đang ở đây thế này, nếu như không có hắn giết bớt ít người thì bây giờ tràng diện cho thể nói là hoàn toàn áp chế 3 phe còn lại.
Tâm niệm động, cô gái tên Tình nhi ngay lập tức xuất hiện trước mặt hắn, thấy nàng đang định hành lễ thì hắn đạo luôn:
" Dẹp luôn mấy cái trò lễ tiết vớ vẫn đó đi, ta hỏi ngươi đám người cũng gần như bọn người Hắc Vương Tông kia là ai?". Xuân Đức dùng năng lượng gia trì đôi mắt cho Tình rồi dùng tay chỉ về nơi các phe thế lực đang chiếm cứ