Chương 1: Gặp gỡ em

Buông Tay, Hạnh Phúc Nhé!

Chương 1: Gặp gỡ em

Ring reng ring reng...

Tiếng đồng hồ vang lên khởi đầu một ngày mới của Khê, mọi thứ ngày hôm qua lại là nước mắt. Có vẻ như Khê ko được thuận lợi trong chuyện tình cảm của mình!

Haizzz

Đây là lần chia tay thứ mấy rồi vậy, Khê nằm dài trên giường êm của
mình cái nơi Khê cho là nó an toàn nhất đối với anh. Hôm qua chỉ do một tuần anh không gặp người yêu vì bận đi làm, thì cô ấy cho anh một tin nhắn " chúng ta…" "em xin lỗi" … bị nhiều lần thì thành thói quen. Đến mức anh chán chường với điều đó.
Lần trước Khê cũng đâu phải người tỏ tình cũng do cô gái, mà khi, có tình cảm rồi thì! Lại một câu chia tay, tình yêu thời hiện đại có vẻ như không như những câu chuyện bà thường kể, lúc này Khê muốn kiếm bà hỏi nhưng mà lâu rồi Khê cũng chẳng có thời gian về nhà. Cuộc sống xa nhà mang cho Khê cảm giác nhớ nó da diết, nhớ vòng tay của mẹ, được chở che được quan tâm.

Nhìn đồng hồ trên cao, chợt tỉnh lại giấc mộng!!!

A….a…..a……aaaaa…..

Lại trễ giờ rồi. Haizzz

Khê vội vã mặc quần áo tươm tất vào nhưng có vẻ lại như mọi ngày nó lôi thôi đến mức tệ hại. Cuộc sống người lớn có vẻ quá khó khăn nó làm người ta mệt mỏi vô cùng… nhiều lúc chỉ mong là một đứa trẻ vô tư hồn nhiên không bị những quy luật xã hội ràng buộc.Có lẽ vậy!

Ngồi đợi chiếc xe buýt thường ngày, gậm ổ sandwich trong miệng, đâu tóc lôi thôi, hôm nay là một ngày tồi tệ với Khê vậy! Quá tồi tệ, đôi khi lại nghĩ cuộc sống Khê như một cái máy vậy mà nó phải chạy hết công suất cho chính công việc của mình.

Tình yêu đối với anh lúc này chỉ là nổi sợ hãi, cảm thấy nó như một điều gì đó thật điên rồ. Khê nghĩ sẽ bỏ qua cái chuyện tình cảm như tia điện. Mới vui vẻ rồi lại biến mất, chuyện tình vài ngày …

Bước lên xe buýt ngồi nhìn ra cửa sổ chỉ mong một ngày hôm nay làm việc thật thuận lợi, chẳng có thêm điều gì tồi tệ xảy ra cho mình là thật may mắn. Mãi mê với suy nghĩ, Khê chìm vào giấc ngủ.

Xe buýt cứ chạy băng bang qua các hàng cây, để ý mới thấy nay là một ngày thật đẹp trời, không khí trong lành,khi hít thở thật thoải mái thật. Một ngày thật tuyệt vời nhưng lại buồn bả với Khê. Thất tình thôi mà có cần đau lòng như vậy không … chỉ là mất đi một người vừa mới chớm nở tình yêu chưa thật sự sâu sắc mà.

Chợt giật mình, Khê nhìn qua những ô cửa thì thấy mình đã qua trạm xe công ty.

" Bác tài ơi! Cho con xuống xe "

Tệ thật! Ngày gì thế này!

Khê chạy bộ vào đến văn phòng thì lại tiếp tục nghe sếp đứng trước cửa nở nụ cười chẳng thiện lương tý nào.Có linh cảm chẳng lành nhỉ?

"Anh Khê lần này là lần thứ mấy rồi?"

"Em xin lỗi anh ạ, e lỡ chuyến xe buýt!" vẻ mặt Khê lúc này thật tệ hai chữ thất bại in vào mặt anh.

"Anh cứ mãi nói với tôi xin lỗi vậy nhỉ? Đây là lần thứ mấy rồi? Từ ngày hôm nay tôi cho anh nghỉ việc khỏi đi làm nữa!" Sếp la lớn vào mặt Khê, Khê chỉ biết cúi đầu lủi thủi đi ra công ty.

Lại thất nghiệp nữa rồi! Đen thật!

Khê kiếm một gốc đá nơi công viên ngồi thừ ở đó đến giờ tan ca, Khê mới bắt đầu đi xe về nhà, anh ghé mua vài lon bia.Về đến nhà lại leo lên sân thượng uống nó,như một liều thuốc xua tan đi những gì không vui! Nhìn buổi màn đêm dần ăn mòn ánh sáng, anh lại nhớ tới cái game online mà anh thường hay chơi. Khê xuống phòng lấy cái lap mình lên sân.

Đăng nhập vào đi dạo trong cái thế giới anh được là con người anh muốn một con người tự tin, một sự lột xác hoàn toàn trái ngược với thế giới đời thật, anh vui vẻ không có bất kỳ một thứ gì có thể cản trở anh. Thật tế lúc trước Khê là chàng trai như vậy tự tin, cởi mở hòa đồng.

Vô tình một tin nhắn từ một năm trước thông báo cho anh một tin!

"Em có thể gặp anh được không? Sinh"

Sinh thường xuyên nói chuyện với anh một năm trước, không biết Sinh là con trai hay con gái nhưng khá hòa đồng vui vẻ. Luôn tâm sự lúc Khê gặp những chuyện không vui thì Khê sẽ tìm đến Sinh. Sinh luôn sẵn sàng lắng nghe mọi việc Khê than thở.

Tại sao? Lại cần gặp mình nhỉ? Tin nhắn đã một năm về trước? Thử nhắn lại xem!

"Anh có thời gian rãnh lúc này! Nếu gặp được thì nhắn tin trả lời cho anh nhé!"

Tèng ten tèng tin…

"Vâng! Mai hẹn anh ở chỗ đồng hồ nhé gần nhà anh đấy!"

Trả lời nhanh thật! Thử xem sao dù sao lúc này cũng chẳng có việc gì làm.

"Ừm! mai anh sẽ tới"

Khê lại nhìn sang cái cây nhà đối diện nó nở hoa, mùa thu rồi nhỉ?