Chương 5: Trùng tu Hắc Phong Thành (2)

Binh Doanh Hệ Thống

Chương 5: Trùng tu Hắc Phong Thành (2)

" Oh Vương lão tứ đó à! Sao sáng sớm đại gia cùng nhau xuất môn thế này?" Trương lão tam lấy làm kì lạ.

" Trương lão tam ngươi vẫn chưa biết gì sao?" Vương lão tứ nhìn Trương lão tam với vẻ mặt khinh thường.

" Có chuyện gì ngươi mau nói ta nghe coi, đừng có úp úp mở mở!" Hai nhà đều là hàng xóm thân thiết, bởi vậy Trương lão tam tuyệt nhiên sẽ không vì Vương lão tứ coi thường mà tức giận.

" Quy định mới có biết không hả? Mỗi hộ dân đều phải đến đăng kí một cái gọi là hộ khẩu thường trú, nghe nói cái này so với trước kia quy củ hơn không ít. Không những thế…." Vương lão tứ mỉm cười, vẻ mặt liền nói mau cầu ta đi mau cầu ta đi.

" Hừ Vương lão tứ, tiểu đệ cầu ngươi, mau mau nói cho ta nghe ah!" Trương lão tam không nói hai lời liền đầu lập tức cúi thấp nịnh nọt.

" Coi như ngươi thức thời. Nội trong ngày hôm nay hoàn thành xong đăng kí hộ khẩu thường trú, liền nhận được một chỗ trong khu dân cư mới xây dựng cùng một cân hạt giống. Ngươi xem, mọi người đều đi hết rồi! Thôi ta đi trước một bước nhé! Lão tam ngươi cũng nhanh chân lên." Vương lão tứ nói xong liền dẫn con cháu hòa tiến về phía cung điện.

" Lão bà, lão bà! Mau mau gọi bọn trẻ ra đây, chúng ta đi đăng kí hộ khẩu thường trú."



Lục An nhìn hàng dài dân chúng xếp hàng chờ đăng kí cái thứ gọi là hộ khẩu thường trú, trong lòng tràn ngập vui vẻ. Đối với Hắc Phong trấn, à không, giờ phải gọi là Hắc Phong thành. Đối với Hắc Phong thành, đối với người dân nơi đây, đều là đại gia đình của Lục An. Hiện tại cuộc sống của mọi người đang có hi vọng tốt lên, liền nhìn thấy tương lai ngập tràn ánh sáng. Mà đối với vị chủ nhân trẻ tuổi Trần Phong, Lục An cảm thấy giống như thần tồn tại. Vấn đề đất đai cằn cỗi từ lâu không có người giải quyết, cũng không có người nguyện ý trả giá đắt để khôi phục, Trần Phong lại có thể làm đến dễ dàng. Không những thế, Trần Phong còn đưa ra rất nhiều kế hoạch phát triển cùng những ý tưởng vô cùng mới mẻ.

Á Lan đại lục bất kì cái chủng tộc nào, giai cấp thống trị đều là hoàng tộc cùng quý tộc, mà giai cấp bị thống trị liền là tầng lớp bên dưới. Có thể hiểu tại đây quyền lợi của hoàng tộc cùng quý tộc là lớn nhất, căn bản không thể xâm phạm, dân đen liền không có quyền lên tiếng. Vậy mà hiện tại, Trần Phong liền có ý muốn xây dựng một xã hội dân chủ. Mỗi người dân đều có những quyền tự do nhất định, ví dụ như: quyền sống và an ninh cá nhân, tự do không bị đối xử như nô lệ, bình đẳng trước pháp luật, tự do ngôn luận,... Nói tóm lại, những thứ Trần Phong đưa ra khiến Lục An cực kì chấn động, nếu không phải sống tại Hắc Phong thành 30 năm có lẽ hắn sẽ là người đầu tiên phản đối điều này. Nhưng quả thực điều này sẽ ảnh hưởng vô cùng to lớn đến dân chúng, một cuộc sống tốt quan trọng, nhưng tự do cùng bình đẳng lại càng quan trọng hơn.

Trần Phong nói ra những gì mình nhớ về luật pháp tại địa cầu sau đó lệnh cho Gia Cát Lượng tổng hợp và thảo ra một bản luật pháp chung, theo thời gian thực nghiệm sẽ thay đổi dần cho phù hợp với tình hình thực tế. Mặc dù vậy, nhưng chú trọng tiên quyết vẫn là quyền tự do cùng bình đẳng của người dân. Từ trước đến nay, các vị minh quân đều cùng chung một suy nghĩ, đó là lấy dân làm gốc. Dân tâm rất quan trọng, dân giàu thì nước mạnh, đây là chân lý mà kiếp trước Trần Phong học được.

Ở Hắc Phong thành vốn không có luật pháp rõ ràng, bởi vì nơi này kinh tế không phát triển, những người có hoài bão liền đi đến những địa phương khác liền không bao giờ trở về, chỉ còn lại những người an phận, không muốn rời xa quê hương. Mặc dù khó khăn, nhưng người dân nơi đây giống như một đại gia đình, luôn đoàn kết thương yêu giúp đỡ lẫn nhau, vậy nên xung đột chẳng mấy khi diễn ra. Trần Phong không ngừng một lần cảm thán, rõ ràng trong suy nghĩ của hắn, bất kì hoàn cảnh, bất kì địa phương, đều sẽ có mâu thuẫn, đối với điều này Trần Phong cảm thấy vô cùng hài lòng.

Tại lúc mọi người còn đang thực hiện việc di chuyển đến nơi ở mới cùng ghi nhớ quy định phát luật mới, đất đai khôi phục một lần nữa có thể trồng lương thực, tin này giống như hỏa tiễn truyền tới tai bất kì người dân nào tại Hắc Phong thành, hiện tại mọi người đều sẽ không phải vì lương thực mà phát sầu, chấm dứt tình cảnh khốn khổ của Hắc Phong thành mấy chục năm qua. Sau đó mọi người đều biết sáng tạo ra kì tích không ai khác chính là vị chủ nhân mới đến. Giống như những gì hắn hứa hẹn, hiện tại hắn đều có thể làm được.

Trên thực tế, dân chúng đều hiểu rằng Trần Phong không cần thiết phải làm nhiều thứ cho họ đến vậy, hắn có thể coi họ giống như nô lệ đối xử. Hiện tại có thể nói, dân chúng Hắc Phong thành hơn 1.000 hộ đều coi Trần Phong giống như ân nhân, trên đường đi gặp hắn mọi người đều hô 1 tiếng Trần thiếu hảo. Mà xem ra vị Trần thiếu này cực kì gần gũi, đối với lão niên thì vô cùng kính trọng, đối với trẻ con thì lại rất yêu thích, không giống như mấy kẻ quý tộc cai quản hắc phong thành liền một bộ cao cao tại thượng. Trần Phong lại giống như một người hàng xóm, đều cùng dân chúng làm cái này cái kia.

Hắc Phong thành (phụ)

Chủ thành: Lục An

Dân tâm: 100% (tuyệt đối trung thành, vĩnh viễn không thể làm phản)

Dân số: 3.657 người.

Số lượng binh sĩ: 60 thương binh – 60 thuẫn đao – 80 cung binh – 300 dân quân tự vệ.

Kiến trúc phòng thủ: 0.

Sau khi hệ thống tiến vào trạng thái chiến tranh, nông dân liền có thể phát triển thành ba hình thái loại hình chuyên nghiệp gồm: Thợ xây, thợ rèn, thợ khai khoáng. Đối với mỗi loại hình độ thành thạo vì cấp 1 đều là 10%, trải qua lao động sản xuất liền tự động tăng cấp cùng tăng độ thành thạo. Độ thành thạo hiện tại liền quyết định đến thời gian thao tác cùng giá trị sản phẩm. Trần Phong liền đề thăng 40 thợ xây cùng 40 thợ khai kháng, thợ rèn hiện tại không có tìm thấy mỏ quặng liền không cần thiết, trong đó phân chia 60 thợ liền di chuyển đến Hắc Phong thành thông qua truyền tống trận, mặc dù sử dụng truyền tống trận phải sử dụng đến vàng, nhưng việc này là cần thiết, hắn liền nhịn đau một lần. Còn lại 20 thợ khai khoáng vẫn ở tại trong căn cứ chính thu thập nguyên liệu xung quanh, phải biết rằng bên trong Hắc Phong lâm như vậy đều là tài nguyên giá trị có thể hoán đổi thành vàng.

Truyền tống trận (1/1)

Dùng để di chuyển ngay lập tức vật thể từ nơi này đến nơi khác. Nhanh chóng, hiệu quả, là đồ vật cần thiết của mọi nhà.

Giới hạn di chuyển: Từ căn cứ chính đến Hắc Phong thành.

Giới hạn vật thể: 100 vật thể / 1 ngày.

Tiêu tốn: 1 vàng / 1 vật thể.

Bị phá hủy không thể phục hồi.

Trong một thời gian ngắn, bằng sự giúp đỡ của đám thợ xây và thợ khai khoáng cùng với sự nỗ lực của dân chúng, Hắc Phong thành hình thái nguyên thủy dần dần hiện ra, dường như so với lúc trước còn rộng lớn hơn một chút. Toàn bộ kiến trúc cũ đều bị phá bỏ, thay thế bằng những kiến trúc mới đã được quy hoạch rõ ràng. Tổng thể kiến trúc bên trong chia thành 5 khu chính.

Trung tâm quảng trường nơi có cung điện, là nơi xử lý sự vụ của Hắc Phong thành. Phía tây là khu vực dân cư, phía đông là khu vực buôn bán, phía nam là khu vực giáo dục cùng nghiên cứu, phía bắc là khu vực quân sự. Hiện tại sầm uất nhất liền là khu vực dân cư, bởi lẽ người dân Hắc Phong thành toàn bộ đều tập trung ở đó. Trái lại khu vực buôn bán liền ít bóng người qua, cái này còn phải đợi một thời gian nữa khi Hắc Phong thành có khả năng thông thương với bên ngoài mới có thể thu hút đầu tư kinh doanh. Khu vực giáo dục cùng nghiên cứu liền phân ra làm hai, trường học mở cửa miễn phí đón nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ phía dân chúng. Nghiên cứu thì hiện tại vẫn chưa chính thức hoạt động, căn bản tại đây vẫn chưa có cái gì đáng để nghiên cứu. Bên kia khu vực quân sự trở thành riêng biệt, không phận sự miễn vào.