Chương 13: Chờ đợi một thứ gì đó

Bạch Hổ Thánh Kí

Chương 13: Chờ đợi một thứ gì đó

Sau 1 tháng,

Vẫn như thường ngày, hôm nay, hắn đang huấn luyện đội quân của mình. Tiến triển của đội quân có thể nói là vượt bậc. Từ những thường dân,họ đã từng bước trở thành một đội quân đi vào khuôn khổ và đã có 70% trở thành Hồn Tu Giả chính hiệu.

Hiện tại, chúng ta sẽ nói đôi chút về tu luyện.

Để khai mạch thì cần thông qua võ học từ đó biến đổi về thể chất trở thành Võ Giả. Còn Hồn Giả thì lại thông qua khai sáng bằng công pháp và lớn mạnh hồn phách trở Hồn tu giả chính hiệu. tuy nói đây là cảnh giới đầu tiên nhưng nó cũng phân được những yếu tố ảnh hưởng đến con đường trở thành thần.

Cảnh giới thứ nhất của hồn tu là Linh Hóa Cảnh và được chia làm cửu trọng thiên.

Linh hóa cảnh chính là cảm nhận và hấp thụ được Hồn Khí trong không khí. Hay đơn giản ta có thể nói cảm nhận được Hồn khí thì sẽ trở thành linh hóa cảnh nhất trọng tu sĩ và có thể điều động Hồn Khí bên trong Linh Thể để tăng sức tấn công hay phòng thủ của quyền pháp, kiếm pháp, đao pháp, linh hồn công kích.

Và điều đó cũng tạo nên sự khác biệt với Võ Giả và Hồn Giả.

Trở lại câu truyện của chúng ta,tuy trở thành Hồn Tu Giả nhưng cũng chỉ bước chân vào con đường ấy. Cho nên họ không khác gì những âm hồn khác là bao, dù vậy đây cũng là một dấu mốc quan trọng đã làm họ thay đổi cái nhìn về vị chủ nhân này.
.
.
.
Lúc này, Thương Hành Ngô vẫn đang huấn luyện bọn chúng thì đột nhiên hắn về phía thiên không và mĩm cười.

Thương Hành Ngô quay về phía quân đội ra khẩu lệnh " hôm nay chỉ tập đến đây thôi! nghiêm …giải tán"

Đợi họ đã đi hắn lại nhìn về thiên không và nói: "ông bạn già! ngươi làm ta đợi suốt 1 tháng mới xuất hiện, đúng thật khi ta không còn làm tướng quân nữa sao?"

- ha ha! ngươi biết ta cũng bận nhiều việc mà hỏi đúng là tướng quân quy tắc nhất Âm Phủ! mà còn ngươi thì sao? ngay cả một đứa trẻ chưa lớn cũng không tha.

một người trung niên đầu trọc thân hình vạm vỡ mặc 1 bộ giáp vàng óng cất tiếng. hắn nói xong câu đầu nhìn về phía A Ly là tỏ vẽ ý vị thâm trường cười cười.

- không nói chuyện này nữa … lão Thất, chúng ta giao ước ngươi tính sao? ngươi đi ngài Đệ Tam biết không?- thấy đồng bọn nhìn về phía A Ly thì hắn cố gắng lái đi truyện khác làm như không biết.
- Hè Hè! Lão Tứ! ngươi chơi trò tình yêu dưới đó chưa đã sao?

Hắn đang nói đột nhiên quay người nhìn về phía A Ly rồi la lớn.

- này này! ngươi đó! bé gái xinh xinh! lại đây thúc thúc cho kẹo.

A Ly liền chạy lại nói như có vẽ đã quen từ lâu: " chào thúc thúc đầu trọc! người vẫn khỏe chứ?’’. vừa nói, vừa chạy, vừa xòe bàn tay ra và làm con mắt tròn xoe, long lanh như biết nói.

Thấy A Ly lon ton chạy lại hắn giật bắn cả mình, gương mặt đỏ lên rồi há hốc mồm như muốn lên tiếng mà không biết nói gì.

- ngoan lắm! ăn mau chóng lớn rồi gả chồng nghe chưa? được rồi! cháu lại chơi với các bạn đi!
hắn vừa bốc trong túi ra mấy viên kẹo vừa nói lại vừa cười mà con mắt đưa qua liếc lại nhìn Thương Hành Ngô, rồi lại nhìn A Ly như đang …

còn Thương Hành Ngô thì như đóng băng trước vụ việc vừa xảy ra trước mắt.

- Ha Ha Ha!lão Tứ! khép miệng lại kẻo nước miếng chảy ra kìa! Ha Ha Ha! lão trải qua mấy chục kiếp rồi mà vẫn như vậy! ha ha ha!- hắn vừa nói vừa ôm bụng cười.

Hắn cuối cùng cũng chỉ thở dài, lắc đầu và niệm vài câu kinh phật để hạ hỏa và tỏ ra như chưa có chuyện gì.

Cười hồi lâu Lão Thất lại nghiêm mặt nói.

- ngươi cẩn thận đấy! vạn giới thế cục từ sau khi thánh đế chết loạn vô cùng, ngay cả Tiên Lang Thập Giáo cũng không giám nhúng tay vào! còn vật này…
Lão Thất đưa cho Thương Hành Ngô 1thanh đao, 1 cái tháp lưu ly và 1 chiếc áo choàng màu đen.

- ngươi cũng biết rồi đấy! Huynh đệ bọn ta chỉ giúp ngươi được vậy thôi! bảo trọng!
hắn nói xong chắp tay và hóa thành hư ảnh biến mất trong tầm mắt.

Thương Hành Ngô đi vào trong "doanh trại".

- tất cả bỏ lại đồ đạc! tập hợp trong 5 phút! hiện tại chúng ta đi!

Hắn lại đứng đó nhắm mắt lại đợi đến khi tất cả đã tập hợp,nắm tay lại trong lòng cháy lên1 ngọn lữa của nhiệt huyết và tự nhủ.

VẠN GIỚI- THƯƠNG THIÊN QUYỀN TA TỚI ĐÂY!