Chương 82: Làm sao có thể nhịn

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 82: Làm sao có thể nhịn

Chương 82: Làm sao có thể nhịn

"Ai?! " Ngay lập tức, thân hình to béo đứng bật dậy khỏi ghế, kinh hãi quan sát nam tử trẻ tuổi chẳng biết từ bao giờ đã thoải mái mà ngồi trên ghế dựa.

"Alan Vermillion?" Carl Islands sửng sốt.

Người trẻ tuổi hay đi cùng Kazamatsuri, còn là anh trai của công chúa xứ Vermillion, hắn tại quá khứ vẫn từng gặp mặt vài lần.

Tuy nhiên đối với một Blazer hạng A thông thường, chi phí tuy khá đắt đỏ nhưng nhẹ nhàng ấn nút thì ra được mấy cái, đại giáo sư khi nào để ý tới.

Vẻ mặt Alan hiện lên nghiền ngẫm.

"Carl Islands, may mắn tránh thoát qua một kiếp, ngươi không ở Mỹ yên tâm dưỡng lão mà lại còn cố đi tới trước mặt ta."

Lần trước Wallenstein thanh toán hơn phân nửa mười hai vị tông đồ, Carl Islands đúng là chưa từng có mặt. Bởi vì hầu hết sản nghiệp và thế lực thuộc về đối phương đều ở các nước lớn trong Đồng Minh, quá xa xôi nên Alan cũng không để ý lắm, nhưng bây giờ thì khác rồi.

"Ngươi... chán sống?!" Con ngươi hổ phách lúc này đã tràn đầy hung bạo.

Trọng lực như bão táp nghiền ép mà tới. Thân hình to béo bị áp quỳ sát mặt đất, từng khớp xương phát ra âm thanh răng rắc chói tai.

"Aaaaa! Thằng nhãi... khốn... khiếp!!"

Không có nằm ngoài dự đoán, tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết vang lên.

Alan cười khẽ.

"A, còn chưa hết hy vọng? Đợi đám đặc nhiệm PSYON bên ngoài cứu viện... đáng tiếc phải nói cho ngươi rằng, dù chờ thêm vài năm cũng chẳng ai tới đâu. "

Nối tiếp tiếng búng tay, hàng loạt những âm thanh trầm đục vang lên.

Từng cỗ thi thể với tứ chi vặn vẹo xuất hiện, xếp chồng chất lên nhau thành một tòa núi nhỏ, máu tươi mau chóng nhuộm đỏ hoàn cảnh.

Thân hình to béo theo bản năng run rẩy vài cái, nhưng chỉ trong phút chốc, Đại Giáo Sư lại giật mình.

"Niệm lực dịch chuyển, không... phải là điều khiển tọa độ! Và vừa rồi... trọng lực?"

Blazer sở hữu nhiều loại kỹ năng cùng lúc, dù hiếm thấy tuy nhiên trên đời vẫn có tồn tại.

Người từng đảm nhiệm Thần Long Tứ Tiên Hồ Hiểu Lỵ, năng lực căn bản chính là ‘sao chép’ kỹ năng từ địch thủ, phối hợp với lượng ma lực cường đại của Desperado và vô số bí kỹ, có khi vận dụng còn vượt qua phiên bản gốc.

Nhưng quan sát kỹ nam tử trẻ tuổi ở trước mặt mình, Carl Islands thật sự cảm thấy vô cùng kinh hãi.

"Ma lực... sao lại cường đại đến mức độ này?!!" Loáng thoáng cảm giác được một tia, đã đủ để nội tâm đại giáo sư sóng gió cuồn cuộn.

Làm nhà khoa học thiên tài, kỹ năng dò xét mà Carl Islands sở hữu so với Kỵ sĩ áo trắng Kiriko chỉ hơn chứ không kém.

Hắn giờ phút này mới phát giát ra, tồn tại gọi là Alan Vermillion ở trước mặt mình, hoàn toàn... quá không bình thường.

Trong căn phòng sang trọng, trừ mùi tanh và hôi thối do thi thể bốc lên nồng nặc, thì chỉ còn tiếng gõ nhẹ của ngón tay vào thành ghế là rõ rệt như thế.

Áp lực nặng nề.

"Nể tình từng đóng góp cho Phản Loạn Quân được một đoạn thời gian, ta sẽ chừa cho ngươi con đường sống. " Đế vương thế giới ngầm chậm rãi mở miệng.

Giờ phút này, dù có ngu xuẩn tới mấy, đại giáo sư cũng đã phải liên tưởng đến chân tướng.

"Bạo quân...?!! " Carl Islands đúng là thất thố.

"Giờ mới nhận ra?" Alan có hơi buồn cười, nhưng rất nhanh nét mặt lại biến lạnh lùng. Hắn bày trò như vậy không đơn giản chỉ để dọa sợ đối phương.

"Các ngươi rốt cuộc muốn bắt Stella để làm gì?" Alan thật sự muốn hiểu rõ vấn đề này. Carl Islands nhìn thế nào cũng đã đầu quân cho Đồng Minh, cụ thể hơn là Mỹ Quốc, quốc gia hùng mạnh nhất, nên chắc chắn phải biết rõ mọi việc.

Lúc đầu đại Boss sau màn vẫn từng nghi ngờ rằng liệu mình có bại lộ, có điều ngẫm lại thì thật không hợp lý.

Nếu vào thời điểm hiện tại thân phận ra ánh sáng, trước hết gặp tập kích phải là chính bản thân hắn, hứng trọn Liên Minh lẫn Đồng Minh lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, dốc toàn bộ cường giả tiêu diệt, hoặc ít ra mục tiêu nên nhắm vào hoàng cung Vermillion mới đúng.

Alan xuất hiện ở Nhật Bản chẳng phải bí mật gì, và so với nhà vô địch Kiếm Vương Thất Tinh, Desperado Stella, người bình thường như Astrea hoặc Luna thực chất dễ đối phó hơn nhiều. Mặc dù với đống thủ vệ ngầm hắn đặt tại cung điện, kẻ địch muốn thành công thực chất khó hơn lên trời.

Đáp lại chỉ là tiếng cường càng thêm điên cuồng.

"Khặc khặc... điều đó, đâu còn cần thiết nữa!!" Máu tươi theo khóe miệng và ngũ quan chảy ra, Carl Islands cũng chẳng thèm để ý.

Thái độ điên rồ khiến Alan hơi nhíu mày.

Không sợ chết?

"Ô hô hô, thì ra... thì ra... "

Bị dồn vào tuyệt cảnh, trên gương mặt đại giáo sư chưa hề có sợ hãi, thay vào đó, thân thể hưng phấn nhảy cẫng như chơi thuốc kích thích.

"Thì ra ngươi... mới chính là mẫu vật mà ta luôn tìm kiếm a!!" Ánh mắt trở nên nóng rực nhìn chằm chằm nam tử đối diện, như thưởng thức một tuyệt tác hiếm thấy.

Linh hồn cường đại, lại vẫn sử dụng thành thạo nhiều dị năng khác nhau, kể cả sức mạnh thời không khó lường nhất.

Thân thể... ma lực khổng lồ tới mức độ kinh thế hãi tục, thân thể có thể kém đi đâu được. Ít ra so với cô công chúa chỉ biết chơi lửa kia còn phải mạnh mẽ.

Hoàn toàn là vật thí nghiệm độc nhất vô nhị, cái gì Tyrant, Đỏ Thẫm Hoàng Nữ, Twin-Wings, tất cả đều như tàn thứ phẩm.

"Khặc khặc, Alan Vermillion... "

Tiếng cười tràn ngập ác ý vừa mới cất lên, chỉ thấy ngón tay nam tử vốn đang ngồi yên khẽ động.

Không khí nén lại hình thành lưỡi dao vô hình, thân thể Đại Giáo Sư lập tức bị cắt làm đôi.

Đối với tên điên trước mặt, Alan nghĩ mình đã chẳng cần thiết phải lắm lời. Bộ dáng xấu xí, nhìn nhiều còn rất hại mắt.

Có điều,

"Ta vô cùng chờ mong lần sau chúng ta gặp mặt!!" Giọng nói chói tai vẫn tiếp tục vang vọng.

Hai nửa thân thể vừa bị bạo lực tách ra, mau chóng mọc ra vô số xúc tu với gai ngược sắc nhọn, chỉ trong vòng vài giây đã nối liền, thương thế cũng hồi phục một cách kỳ tích.

Cảnh tượng kinh dị như trong phim ảnh thật sự khiến người rùng mình.

"Thứ gì?" Lông mày Alan hơi nheo lại.

Tinh thần lực rà quét lần nữa toàn lực vận chuyển, chỉ trong giây lát là cho ra một kết luận hết sức khó tin.

"Phân thân?" Sắc mặt nam tử tóc đen lần đầu tiên biến thành trịnh trọng.

Năng lực của Đại Giáo Sư Carl Islands, điều khiển khái niệm tế bào, nhưng tới trình độ tinh vi cực độ, chế tạo ra được cả phân thân gần như chẳng khác nào bản thể, nếu không phải tinh thần tồn tại thiếu hụt, Alan cũng rất khó phát hiện ra.

Khả năng khống chế cơ thể lẫn ma lực so với Naseem còn mạnh mẽ hơn nhiều. Sức chiến đấu chân chân thật... e rằng không hề tầm thường.

"A a, đoán đúng rồi, so với đám phế phẩm PSYON mà ta tạo ra, ngươi mới thật sự là tuyệt vời nhất. " Carl Islands há miệng cười to, nhe ra từng hàm răng sắc nhọn y hệt dã thú. Yếu thế ban đầu, thật ra chỉ là giả vờ.

Nghịch tập đánh lén? Kịch bản rách này ai chả biết chơi.

"A?" Ánh mắt thoáng hiện vẻ khó chịu, Alan tất nhiên nghe ra đây cũng không giống lời khen tặng gì, nhưng rất nhanh lại cười rộ lên.

Muốn trang bức trước mặt bản hoàng tử?

Vận động của tế bào, là chuyển hóa năng lượng từ phản ứng hóa học sang tín hiệu điện tử. Nắm giữ sức mạnh siêu phàm như Carl Islands, hoàn toàn có thể lợi dụng điều này để truyền tải thông tin từ khoảng cách vô cùng xa.

Nói cách khác,

"Ngươi đang dự tính truyền tin tức nơi này về bản thể đi." Alan cười khẽ.

Thân thể đứng trước mặt hắn lúc này, nói cho cùng chỉ là một phân thân của Carl Islands thôi, sở hữu độc lập tư duy và vẫn được kết nối với ‘bản thể’ thông qua các tín hiệu điện sinh hóa, không khác nào người máy điều khiển từ xa.

Nét ngông cuồng trên khuôn mặt ‘Carl Islands’ lập tức biến mất, hắn đã phát hiện ra kỳ quặc.

Thời không kết giới!

Trong phạm vi mấy cây số, đoạn tuyệt mọi tín hiệu.

Sống trong xã hội hiện đại, vệ tinh đầy rẫy, trên đời còn tồn tại vô số siêu phàm giả với kỹ năng đặc biệt như dịch chuyển, Alan làm sao có thể quên cẩn thận.

"Từ trường, chịu quấy nhiễu?" Giọng nói khó nghe khó mà che giấu kinh ngạc.

Và chưa kịp đợi hắn có phản ứng gì, toàn bộ thân thể đã bị niệm lực áp thành bụi bặm. Alan rốt cuộc hoàn toàn mất hứng thú cùng một con rối tiếp tục trò chuyện.

Trong màn đêm lửa cháy âm ỉ,

Thân hình mất trọng lực trôi lơ lửng, cũng không thèm quay lưng quan sát chiếc du thuyền đang bắt đầu chìm xuống, cặp mắt nam tử tóc đen hơi híp lại.

Alan chưa từng ngờ tới kẻ vốn đóng vai thủ hạ trên danh nghĩa thuộc về mình, một trong mười hai tông đồ, đại giáo sư Carl Islands lại ẩn giấu sâu đến vậy.

Abraham Carter lẫn đặc nhiệm PSYON thực chất chỉ xem như mấy con chó của đối phương. Dù nói ra sợ rằng không có mấy người sẽ tin tưởng.

Lực lượng quân sự ở Mỹ Quốc phần lớn hẳn là đã chịu Carl Islands khống chế, với tình hình chiến tranh đang tiếp diễn, tiếp theo chẳng lẽ muốn thống trị thế giới?

Đây còn không phải thỏa thỏa phong cách trùm phản diện sao?

Được lắm, tên mập chết tiệt này hóa ra... lại là tính cạnh tranh làm đại Boss chung cực phía sau màn với hắn rồi.

Dù bản thân Alan cũng sắp chuyển chức, nhưng làm sao có thể nhịn!!

Đồng thời trước đó kế hoạch tập kích Stella, kịch tình ân ái bị cắt đứt giữa chừng...

"Ha ha, Carl Islands! Rất tốt! " Alan không nhịn được cười lạnh.

Sổ đen của nhị hoàng tử đế quốc Vermilion, lần đầu tiên trên thế giới này đã thêm tên một người.