Chương 48: Long Phi mở BOT

Ẩn Nguyên Tông

Chương 48: Long Phi mở BOT

Bên dưới lòng đất là cả một không gian rộng lớn khoảng hai mươi dặm, không hề tù túng như mọi người tưởng tượng. Nhìn qua thì không khác gì thế giới bên ngoài, thậm chí còn cả mặt trời, mây và gió. Xung quanh khu kiến trúc là đồng cỏ xanh, xa xa là một phiến rừng cổ thụ.

Nhưng bầu trời ở đây không phải là thật, mà là do đại trận Di Tinh Hoán Nhật tạo thành. Đây là một cái Cửu cấp Trận pháp, một loại trận pháp phòng ngự cường đại. Hiện tại, trên bầu trời xanh đã có những vết nứt xám đen, chính là màu của đất đá ở Cổ Ly Mộ Địa. Trải qua cả chục vạn năm làm cho đại trận suy yếu đi rất nhiều. Nhờ có đại trận Di Tinh Hoán Nhật, mà thời gian ngày và đêm ở đây không khác gì bên ngoài. Vào ban đêm, cũng có trăng và sao hiện hữu.

Nhìn thấy vẻ ngưng trọng trên gương mặt Long Phi, Đinh Thế Hoành lập tức hỏi:

" Lão đệ, nơi đây có gì bất ổn không?"

Long Phi liền nói:

" Nơi này có rất nhiều trận pháp chồng chéo lên nhau, cấm chế, phong ấn trùng trùng. Phẩm cấp của Sát trận, Huyễn trận thấp nhất cũng là Bát cấp Trận Pháp. Một lát tiến vào khu kiến trúc kia, nhớ phải theo sát ta, đồng thời nhớ để lại ấn ký cho lão tam. Nếu bây giờ, có Lâm Trưởng lão đi cùng thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rồi."

Lúc này, tất cả mọi người đứng trước một cái quang tráo trong suốt như pha lê, đang bao bọc lấy khu kiến trúc. Ánh mắt của bọn họ bị hấp dẫn bởi một tòa kiến trúc lớn nhất trong đó, chính là một tòa cung điện màu đen cao gần nghìn trượng. Cung điện khổng lồ cao to như một ngọn sơn phong, đứng sừng sửng trong không gian này, làm cho lòng người phải sinh ra cảm giác lạc lõng.

Lòng tham làm mờ mắt, nhiều người vội vàng lao đến, mặt mày hớn hở xông vào quang tráo. Thấy có người tiến vào bên trong, biển người đông nghẹt nhất thời rục rịch, từng đạo thân ảnh lóe lên nuối đuôi nhau chạy đến tòa cung điện. Bộ dáng vội vội vàng vàng, như đang sợ bảo vật bị người khác nhanh chân đoạt lấy.

Hiện tại, nơi đây vẫn còn nhiều người không có gấp gáp xông vào, thần thái bình tĩnh, chưa có hành động nào bất thường.

Ngay sau khi có không ít người tiến nhập, màu sắc của quang tráo liền thay đổi, dần dần đậm lên. Từ trong suốt chuyển thành màu trắng đục, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, các loại vũ kỹ đầy màu sắc được đánh ra loạn xạ, nện ầm ầm vào mặt trong của quang tráo.

Một phút sau, quang tráo lại trong suốt như lúc đầu, nhưng các võ giả vừa xông vào đều biến mất vô tung vô tích. Những võ giả chuẩn bị xông vào đều âm thầm kinh hãi, vội vã dừng lại, không khí bên ngoài quang tráo vô cùng rối loạn.

Sự tham lam trong mắt của các võ giả đang đứng ở đây, cũng phải nhạt đi mấy phần trước biến cố đột ngột vừa rồi.

Thấy được số phận thê thảm của mấy con chốt thí, thì mọi người bắt đầu bình tĩnh lại. Cùng lúc này, mấy thế lực lớn cũng bắt đầu có những hành động.

Cái quang tráo này tuy nguy hiểm nhưng vẫn còn chưa đủ sức để ngăn cản các thế lực lớn đến từ những đại gia tộc.

Thiên Minh Bảo Các là thế lực đầu tiên đi vào quang tráo sau thảm cảnh vừa rồi. Thiên Minh Vũ dẫn đầu đoàn người đến từ gia tộc Thiên Minh, mạnh mẽ tiến vào bên trong.

Tiếp theo, Phong Lạc Vân cũng dẫn đám người Phong gia tiến vào. Kế đến là Trần gia được Trần Như Yên bảo hộ cũng an toàn tiến nhập quang tráo. Lần lượt là gia tộc Đông Phương, Phong Đô Thành, Lý gia, Lê gia cũng nối bước đi theo. Trong vòng năm phút, mười phương thế lực mạnh nhất đã biến mất trong quang tráo. Tuy màu sắc quang tráo vẫn chuyển thành màu trắng đục, nhưng không hề có âm thanh thảm thiết nào vang lên. Không lâu sau đó, quang tráo lại trong suốt như thường, đương nhiên mười phương thế lực đi vào đã an toàn vượt qua cửa ải này, mà không tổn thất một người.

Mắt thấy hàng trăm người tiến vào bên trong khu kiến trúc, hàng ngàn võ giả còn lại ở bên ngoài đứng ngồi không yên, nhốn nha nhốn nháo, tiến lên không được mà lui thì cũng chẳng đành.

Long Phi nhìn quang tráo với vẻ si mê, bàn tay sờ sờ càm lộ ra ý cười, quay sang nhìn Đinh Thế Hoành nói:

" Lão béo, chúng ta sắp sửa có được một kèo sinh ý rất lớn, kiếm được rất nhiều nguyên thạch."

Đinh Thế Hoành bình thản trả lời:

" Thì chuyện đó là đương nhiên, với bản lĩnh của ba người chúng ta xông vào bên trong, còn sợ không kiếm được chén canh nào hay sao? Mà khoan, ngươi nói sắp có một kèo sinh ý rất lớn là sao?"

" Không cần hỏi nhiều, ông mau qua bên kia lấy hết mấy đóng đá vụn về đây. Ta sẽ đổi chúng thành một núi nguyên thạch." Long Phi nói.

Hai mắt Đinh Thế Hoành mở to, ánh mắt có một chút ngờ vực cảm thấy khó hiểu, nhưng cuối cùng vẫn nói:

" Được! Ta tin ngươi, ta sẽ mang mấy đóng đá về đây. Nếu không thể chuyển thành nguyên thạch, thì ta sẽ nhét toàn bộ chúng vào đít của ngươi."

Bổng nhiên lúc này, có một võ giả thân mặc trọng giáp màu bạc, bước đến gần quang tráo. Người này chính là Long Phi, hắn không nói lời nào, chậm rãi đi xuyên qua quang tráo.

Một lần nữa quang tráo chuyển sang màu trắng đục, chỉ sau vài nhịp hô hấp, Long Phi lại bước trở ra với thân thể lành lặn không mất một sợi tóc. Hành động của Long Phi dọa cho đám võ giả ở đây phải đổ mồ hôi lạnh. Bởi vì hắn tự do ra vào quang tráo như phòng ngủ của nhà mình, mà mỗi lần bước ra là hắn lại mang theo một phần thi thể của đám người xông vào lần đầu tiên.

Nhìn mấy cỗ thi thể không trọn vẹn nằm dưới đất, có những thi thể chỉ còn lại phần đầu hoặc một cánh tay, Long Phi tiếc hận nói:

" Ài…! Ta đã cố gắng hết sức, chỉ có thể đem ra bao nhiêu thôi. Mấy vị võ giả này, e rằng cảnh giới thấp nhất cũng là Võ Tôn trung kỳ mới có thể còn sót lại một chút huyết nhục. Những người còn lại, vì cảnh giới quá thấp nên đã biến thành tro bụi hết rồi. Ở đây, ai là thân nhân của những vị võ giả này, xin hãy bước tới nhận lấy thi thể đem về mai táng. Ài…!!! Thiệt là đau lòng."

Lúc này, cũng có vài người bước đến, gói ghém mấy cỗ thi thể cất vào Không Gian Giới Chỉ. Làm xong mọi chuyện, bọn họ chấp tay đa tạ Long Phi, rồi lui lại chổ cũ.

Long Phi hít sâu một hơi, chính khí lẫm liệt, mở miệng nói tiếp:

" Các vị, tại hạ mặc dù tu vi không cao, nhưng từ nhỏ đã được học trận pháp, cũng như đã được dạy dỗ cách đối nhân xử thế, phải biết giúp đỡ người gặp khó khăn hay hoạn nạn… à hèm, à.., ừm…. Không giám dấu gì các vị, tại hạ xuất thân từ một đại gia tộc lấy trận pháp làm căn cơ để phát triển gia môn. Gia tộc đã truyền thừa hàng vạn năm, vừa rồi các vị cũng thấy được bản lĩnh của tại hạ cao, thấp như thế nào."

" Cái quang tráo này chính là một cái Bát cấp Trận pháp, một cái song sát huyễn trận vô cùng lợi hại. Những người không am hiểu trận pháp mà muốn đi qua là phi thường nguy hiểm, gần như là thập tử vô sinh. Tại hạ thường xuyên giúp người đã thành thói quen, đối với lần này cũng không ngoại lệ. Nhưng sức người có hạn, không thể nào đem hết hàng ngàn vị võ giả nơi đây, toàn bộ đưa qua trận pháp được. Để cho công bằng, ta sẽ cùng một vị Trưởng lão trong gia tộc tiến hành bán vé đi qua trận pháp. Mọi người có thể suy nghĩ một chút, ai muốn đi qua thì bước đến chổ này. Giá vé không thể thấp hơn một vạn Nguyên thạch cực phẩm, ai trả giá càng cao thì ta sẽ đưa người đó qua trước."

Mọi người bắt đầu hoang mang, xôn xao thảo luận, cái giá một vạn Nguyên thạch cực phẩm không phải là rẻ. Những người ở đây, đa phần là Võ Tông, một số còn lại là Võ Tôn. Đối với một Võ Tông bình thường trong người có ba vạn Nguyên thạch cực phẩm là tối đa. Buộc họ bỏ ra một phần ba tài sản để đi qua trận pháp, cái giá này thật sự là quá chát.

Đinh Thế Hoành vốn là thương gia, chỉ cần liếc thấy Long Phi tỏa ra chính khí lẫm liệt, ăn nói đạo nghĩa. Thì ngay lập tức, hắn đã lây ra một bộ bàn ghế, dựng liều, dựng trại ngay cạnh đống đá vụn. Hắn chưa từng thấy Long Phi giúp người mà không có mục đích.