Chương 3: Sự bắt đầu cuộc đời mới

Xuyên Không Về Làm Người Hầu Của Em

Chương 3: Sự bắt đầu cuộc đời mới

Sau khi thresh chết đi akardata dùng năng lực của gío đưa ông vào hố đen vũ tru
Haiz ông ta chết sớm quá mình còn chưa được biết gì về thế giới này, thôi thì đi ra ngoài kiếm một tên nào đó để tìm hiểu vậy.
Chung quanh toàn bộ đều là rừng núi, cây cối cao lớn, cỏ cây và những táng lá xum xuê bao trùm một màu xanh ngắt. Ngay cả một dấu vết của con người cũng không có vừa đi ra đã thấy sắc trời âm u, mây đen cuồn cuộn, xa xa còn truyền đến tiếng sấm rền. Đột nhiên một tiếng sấm vang lên làm cho tâm đảm câu liệt rồi một luồng sáng trắng bất ngờ đánh thẳng xuống cạnh akradata cmn lão tặc thiên ta mới sống lại mà muốn ta chết nữa sao nhưng cậu quên rằng thân thể của mình là do gío của sự hủy diệt tạo ra nên không thể bị thương bỡi những sấm sét cấp thấp được, cậu đã đi lòng vòng trong núi suốt bốn năm giờ, khắp nơi ngoài trừ cây cũng chỉ là cây, trước mắt tất cả đều ngập trong màu xanh của lá cậu cũng không biết đây là nơi nào mà hoang vắng không một bóng người như vậy. Ngẩng đầu đưa mắt nhìn bốn phía đột nhiên bị bóng cây to lớn phía trước hấp dẫn. Đó là cái gì? Không giống bóng cây đổ xuống, mà hình như là bóng lưng người đang dựa vào thân cây cẩn thận nhìn kỹ lại, quả thật rất giống. Trong lòng nhất thời kích động vì có một người bản xứ ở đây.
Lúc đến gần akardata mới mừng rỡ nhận ra ở đó đích thực có một Hắc y nhân đang tựa vào thân cây nghỉ ngơi. Thật cảm tạ ông trời …
Một hơi chạy đến trước mặt hắc y nhân cậu cố nén kích động, đứng cách xa hai thước cẩn thận mở lời: "Xin chào?"
Nam nhân đang tựa dưới tán cây khẽ mở mắt. Quần áo của hắn là trường bào dài chỉ có ở cổ đại, tuổi cũng còn trẻ, mái tóc dài đen nhánh được vấn quá nửa trên đỉnh đầu. Đường nét gương mặt hài hòa, mi dài mày cong, mũi cao thẳng tắp, bạc môi* quyến rũ, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, khí chất văn nhã, thanh cao.
* nên nhớ bạc môi là môi mỏng chứ không phải môi màu bạc đâu nhá
Chẳng lẽ đây chính là cái chân lý bất diệt kia — xuyên qua chắc chắn gặp được soái ca?!
Tuy nhiên giờ phút này akardata không có tư tưởng đó,nhưng nhìn lại bộ dáng người này, cậu cuối cùng cũng thả lỏng được một chút. Ít nhất cậu không phải đang ở thế giới nhân thú viễn cổ
"Xin chào, ta đi lạc trên núi, liệu ngươi có thể mang ta ra ngoài được không?" tươi cười lấy lòng, lại tiến về phía trước hai bước.
Hắc y nam tử ngẩng đầu cẩn thận đánh giá nàng, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ. Đột nhiên hắn đứng dậy, không nói một lời liền rời đi.ngạc nhiên, tự chất vấn " Chẳng lẽ bộ dạng mình đáng sợ lắm sao?"
Đừng đi! Ta không phải người xấu!"

Trong nháy mắt tay áo bị bắt lấy, nam nhân khẽ run một chút Có lẽ là vội buông tay. Đúng vậy, có ai thích người lạ đụng vào đâu. Hiểu Nhiên gấp gáp nói:

"Thật ngại quá, là do ta quá kích động. Ta tên là akardata ngươi có thể giúp ta ra khỏi núi được không?"

Hắc y nam tử vẫn dùng ánh mắt mà nhìn cậu Ngươi từ đâu tới đây?"

"Nhà ta ở rất xa. Ta cũng không biết làm cách nào lại đến nơi này. Vốn ta đang ngủ, sau đó mở mắt ra, bản thân đã ở nơi này, cũng không biết là do ai làm."
Ta từ trước tới giờ không rời nhà quá xa, cho nên không biết nơi này là chỗ nào. Ngươi có thể mang ta ra khỏi đây không?"

Hắc y nhân tựa hồ có ý nghi hoặc đối với lời của cậu, akardata vội đáp lại xin ngươi giúp ta một việc thôi.
Thể lực ta cũng tốt lắm, sẽ không liên lụy ngươi đâu."

Hắc y soái ca vẫn như cũ không nói lời nào. Hiểu Nhiên đang không rõ ý hắn là gì, bỗng nhiên phát hiện ống tay phải của hắn bị binh khí chém qua, lúc này đang đổ máu, có vẻ chưa được xử lý. Bởi vì áo khoác màu đen khiến sắc máu và sắc áo lẫn vào nhau. Cậu chỉ vào vết thương của hắn nói:

"Ngươi đang bị thương, nên băng bó trước đi."

Nam nhân liếc mắt nhìn miệng vết thương, hờ hững nói:

"Không cần."

"Vẫn nên băng bó một chút đi, bằng không mùi máu nồng đậm sẽ không tốt đâu, hơn nữa chỗ này vốn là nơi hoang dã."
Ngươi đứng yên để ta dùng sức mạnh trị thương cho người
À mà ngươi tên gì vậy?
Ta họ cố ==
Hả ngươi dùng phong năng lực, ta cảm nhận được ngươi có sức mạnh rất lớn mạnh hơn ta rất nhiều.
Trời cũng sắp tối rồi ta dẫn ngươi ra khỏi đây rồi chúng ta hẹn gặp lại
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tác phẩm mới ra lò, mong mọi người tiếp tục ủng hộ!