Chương 12: Kỵ binh bôn tập

Xuyên Không Đế Quốc La Mã

Chương 12: Kỵ binh bôn tập

"Kỵ sĩ Uther, sao ngài lại tới đây"

Stilicho vô cùng ngạc nhiên, cái lão già nóng tính này đến Troesmis làm gì, hay là muốn bồi mình một búa thiếu hụt khi trước.

"Mật lệnh từ bệ hạ, ngươi tự đọc đi" – Uther mặt không cảm xúc đưa một lá thư từ trong ngực.

Vội mở ra xem. Vẫn kiểu chữ gà bới, đúng là có làm hoàng đế đi nữa cũng không thay đổi được tính tình. Cố căng mắt ra đọc, tránh có nhìn nhầm đoạn nào là hỏng hẳn. Vừa đọc vừa luận chữ không gì hơn cái này.

Dòng thư có ghi:

"Stilicho tướng quân, quân ta vừa mới đại thắng Sucidava, kẻ địch còn đang tranh giành quyền chỉ huy nên rất rối loạn, phía sau trống vắng là thời cơ tốt nhất tập kích sào huyệt. Lần này, toàn bộ tám binh đoàn kỵ binh và ba binh đoàn dự bị từ Tiểu Á tính luôn legion 19, đều tham gia đợt tập kích. Kỵ binh đi đầu diệt trừ kẻ phản kháng, bộ binh dọn dẹp hậu trường. Mọi quyền chỉ huy đều do Stilicho tướng quân tiếp quản, lực lượng Paladin sẽ đảm nhiệm vị trí tiên phong. Quân tình khẩn cấp, không được sai sót!"

"Quả là tin tức tốt"

Đóng quân ở phòng tuyến hạ du sông Danube được ba tháng nhưng chỉ đánh mấy trận nhỏ lẻ. Theo đúng yêu cầu từ Honorius, hắn tuyệt đối không được vượt sông truy kích khi chưa có lệnh. Và dần dân làm quân Goth cảm thấy Troesmis là khối xương khó gặm lại như vô hại nên đã kéo gần hết quân lực đi hỗ trợ quân chủ lực tấn công Sucidava hòng kiếm điểm đột phá nhưng nào ngờ thua chóng vánh đến vậy.

"Người đâu, thông báo toàn bộ tướng lĩnh có lệnh khẩn cấp từ bệ hạ."

……………………

Đêm tối, ngoài vùng Angusta. Sào huyệt người Goth

"Tổng giám mục, quân địch hiện giờ không có chút nào cảnh giác, chúng ta nên làm gì tiếp?"

Stilicho tuân theo đúng kế sách, sau hai ngày liên tục bôn tập đã tiêu diệt hàng chục trạm gác, hiện tại đã tiếp cận hậu phương kẻ địch.

"Ta sẽ trực tiếp tấn công cửa chính, các ngươi cứ theo sau đừng có bỏ rơi nửa chừng"

"Đã hiểu"

Kế hoạch là vậy, Stilicho lấy lại bộ dạng nghiêm nghị thét lớn:

"Toàn quân nghe lệnh, Paladin mở đường, kỵ binh Tiểu Á theo sau, cấm được chậm trễ"

"Rõ!!!!"

……………….

"Này ngươi nghe thấy tiếng gì không?"

"Hình như có động đất, cũng lâu lắm rồi chưa gặp"

Mấy tên lính gác ngủ gà ngủ gật bị tiếng động lạ đánh tỉnh, nhưng chưa kịp hồi phục thần trí thì từ đâu tới một cây búa đập phát mất mạng. Cổng thành không chịu nổi vài nhát cũng tiếp bước theo mấy tên xấu số.

Uther tay cầm cây búa thần giơ lên phát động lệnh tổng tiến công:

"Lối vào đã mở còn đợi chừng nào!"

"Giết!!!"

Tiếng la hét chém giết càng lúc càng lan rộng. Binh sĩ người Goth lục tục kéo tới nhưng chủ yếu là người già hay tân binh, đơn giản vì đa số quân chính quy đã bị huy động tới Sucidava.

"Có truyện gì mà bên ngoài ầm ĩ vậy?!" Mới ngả lưng không lâu sau một ngày tiệc tùng, Timothy, thống lĩnh quân thủ thành hiện giờ thật sự muốn chém đầu mấy tên quấy rối giấc ngủ của hắn ngoài kia.

"Nguy rồi thưa tướng quân" – Một tên lính cấp báo xông thẳng vào phòng ngủ, không để ý gõ cửa.

"Ngươi là ai, sao dám tự tiện xông vào phòng ta, người đâu lôi ra ngoài chém cho ta"

Đã bị đánh thức không rõ nguyên nhân giờ lại mọc thêm tên ngông cuồng, hắn đã muốn phát điên.

"Tướng quân thứ tội, ngoài kia quân La Mã đã đánh thẳng vào thành, hiện gần như khắp nơi đều vô cùng hỗn loạn"

Không cần một bát thuốc giải rượu hay bất cứ gì khác, hắn nhanh chóng phục hồi thần trí:

"Ngươi nói cái gì, kẻ địch công thành, thật quá vớ vẩn, không phải chúng đang bị kéo ở Sucidava sao?"

"Thuộc hạ thật sự không rõ lắm sao chúng lại tới được đây, tướng quân có thể ra ngoài xem hiện giờ quân địch xuất hiện khắp ngõ ngách. Nếu tiếp tục kéo thêm, quân ta thật sự không xong"

Bán tín bán nghi, vội vàng mặc quần áo ra ngoài xem thì hắn không khỏi ngẩn người ra. Cảnh khói lửa tràn lan khắp nơi, tiếng kêu gào vang vọng càng lúc càng gần. Đến giờ hắn đã định thần được chuyện gì đang sảy ra, không khỏi tức giận quát lớn:

"Đúng là một lũ ăn hại, một đống lớn trạm canh phòng đều mù hết sao"

"Tướng quân, giờ chúng ta nên làm gì?"

"Làm gì à, làm cái gì bây giờ đây …" Hắn lẩm bẩm như một người điên, rồi cố làm ra quyết định.

"Ngươi nhanh triệu tập đội thân binh tập trung ở cửa tây, nhanh lên!" – Còn sống thì cái gì cũng tốt, thật sự không có nhiều thứ để lựa chọn.

Giao phó xong, Timothy lập tức cưỡi ngựa về dinh thự, vợ con hắn vẫn đang ở đó. Có lẽ rất nhiều kẻ sẵn sàng vất bỏ vợ con kiếm nước thoát thân nhưng với tư cách là một vị dũng sĩ, một viên tướng được đông đảo người kính phục đã chứng minh đức tính ấy nên việc thủ vệ hậu phương được nhiều tướng lĩnh bầu chọn. Lần này thất thủ quá đột ngột, không một chút báo trước thì có là siêu cấp danh tướng cũng phải bó tay.

Giành giật từng phút một, Timothy lòng nóng như lửa đốt nhưng rồi khi thấy dinh thự bốc hỏa, tâm hắn thật sự chìm xuống. Một viên tướng già cầm búa như hạc giữa bầy gà liên tục trảm sát những binh sĩ còn tiếp tục phản kháng. Hắn không còn muốn nghĩ nhiều, rút ngay viên bội kiếm tùy thân lao lên tính cho tên kia một nhát trí mạng nhưng dự tính và thực tế là vô cùng xa vời.

"Muốn đánh lén ta, học thêm trăm năm đi!"

Uther quát to như sấm, cây búa quơ về phía sau lập tức chặn đứng cú kích trí mạng. Do phát lực quá mạnh nên Timothy trực tiếp bị lực phản chấn đánh bay xuống ngựa. Các binh sĩ xung quanh chứng kiến tất cả, thấy tướng bên mình bị đánh bại, tâm tình ai ai cũng đều nguội lạnh nên dần dân buông tha phản kháng.

Sau khi bắt sống Timothy, Uther tiếp tục dẫn đầu đại quân, mỗi một cú nện trời giáng là tiễn đưa một tên xuống địa ngục. Do sức mạnh thánh quang phát ra làm hắn và đội ngũ Paladin không khác gì ngọn đèn hải đăng trong đêm nên đặc biệt được quân địch chú trọng chiếu cố nhưng giờ khắc này chả khác gì câu hồn sứ giả. Đội kỵ sĩ như mũi khoan xuyên thấu địch nhân, nếu nhìn từ trên cao bạn sẽ thấy họ không khác gì một mũi tên đâm ngang vùng Angusta.

Trận chiến vượt ngoài sức mong đợi. Tướng chỉ huy bị bắt, quân đội không khác gì như rắn mất đầu, từng nhóm lớn buông vũ khí đầu hàng, còn sót lại vài tên cố tình chống cự cũng bị nhanh chóng giải quyết. Stilicho không dám có chút chần chờ, cho toàn quân nghỉ ngơi chốc lát lại tiếp tục hành quân, chỉ để lại một nhóm nhỏ canh giữ tù nhân đợi bộ binh tới tiếp quản.

Kế hoạch cứ tiếp tục tiếp diễn gần một tuần mới có tin cấp báo đến quân chủ lực người Goth. Giờ phút này chúng vẫn còn đâm đầu vào Sucidava, muốn kiếm được trận thắng lấy lại tinh thần sau lần thua đau vào đêm ấy.

"Cấp báo, quân địch sử dụng hơn tám vạn kỵ binh bôn tập sáu trăm dặm đường, xuyên qua bốn tỉnh phía đông, sáu tỉnh phía bắc và ba tỉnh phía tây Dacia. Hiện tại, hậu phương quân ta đã hoàn toàn tan vỡ, quốc vương Evaric của Gepids đã tuyên bố đầu hàng người La Mã, tộc Ostrogoth cũng gặp tổn thất nặng nề nhưng kịp thời trốn sang phía Tây" – Anh lính truyền tin không để ý không khí vui mừng trong quân doanh mà tống ngay cái tin ngàn cân.

Mấy viên thủ lĩnh mới đây còn đang chúc mừng kẻ vừa tiếp nhận chức vị 'vua của người Visigoth' đều ngây cả người, đặc biệt tên ngồi trên cao nhất, mặt đã tím lại thành màu gan heo. Biết bao công sức, tiền bạc cùng vô số hứa hẹn vào lần tranh giành quyền lực, cuối cùng đều đi theo dòng nước. Không kìm nổi tức giận, hắn phun ra ngụm máu tươi rồi ngất đi trước sự rối loạn của toàn thể binh sĩ.

Người Goth thật sự xong đời rồi.


* Dacia
https://ro.wikipedia.org/wiki/Dacia_roman%C4%83#/media/File:Roman_province_of_Dacia_(106_-_271_AD).svg