Chương 27: Thợ rèn thần khí, Thần Kim Quy

Võng Du Chức Nghiệp Lạc Long Quân

Chương 27: Thợ rèn thần khí, Thần Kim Quy

Đi theo trưởng thôn tới ngôi đền thờ ở trung tâm thôn Đông Bình. Cách đây vài tiếng, Tuấn Hoàng lần đầu tới thôn cũng có đi ngang nơi này nhưng cũng không có ý định thăm quan, lúc này được trưởng thôn mang đến, Tuấn Hoàng mới bắt đầu đưa mắt đánh giá toàn cảnh ngôi đền.

Cả ngôi đền không lớn, đồ vật nơi đây đều rất đơn sơ giản dị nhưng lại lan tỏa ra sức sống. Chính điện nơi thờ phụng chỉ có tượng một con rùa bằng đá, con rùa đá khá lớn, ít nhất phải bằng một cái xe buýt, nhưng không có vẻ gì áp lực, uy nghiêm mà là từng luồng khí nhẹ nhàng hiền lành.

Vào đến chính điện, trưởng thôn Trần Hoàn đã dẫn đầu quỳ xuống cung kính bái lạy bức tượng con rùa kia. Tuấn Hoàng nhíu mày nhưng hắn cũng không quỳ theo. Hắn sinh ra ở thời đại khoa học tiên tiến, những tư tưởng tín ngưỡng, thờ phụng chỉ mang màu sắc duy tâm, chưa có chứng minh nào thuyết phục nên cách nhìn của hắn với những tín ngưỡng duy trì ở thái độ tôn trọng, tham khảo chưa tới mức độ quỳ lạy một bức tượng xa lạ, trên hết còn là trong game.

Trưởng thôn sau khi bái lạy, đứng lên cũng không quay lại, nói:

"Anh hùng Trúc Hoàng, ở Đại Việt chúng ta thờ bốn linh vật trời sinh, còn gọi là tứ linh gồm Long, Lân, Quy, Phượng chắc cậu đã biết?"

"Vâng." Tuấn Hoàng trả lời, ở quốc gia thực tại của hắn cũng thờ phụng tứ linh Long, Lân, Quy, Phượng.

Nghe Tuấn Hoàng trả lời, trưởng thôn gật đầu, sau đó nói tiếp.

"Truyền thuyết từ xa xưa kể lại, Kim Quy là một vị mang chức nghiệp thợ rèn. Những sản phẩm do ngài làm ra đều mang phẩm chất thượng thừa, uy lực khủng khiếp, trong đó còn có 3 món thần khí để tên ngài được lưu danh muôn thuở, thành tựu Thần. Chỉ tiếc rằng, trong một Đêm Trắng (Bạch Dạ) tất cả vị thần biến mất, bao gồm cả Thần Kim Quy."

"Có người nói rằng những vị thần tìm tới một nơi tiên cảnh không muốn về, có người nói thần cho rằng Z - World quá nhỏ, họ muốn tìm một nơi khác để xâm lược mở rộng, có người cho rằng chưa bao giờ có tồn tại thần nên chẳng có chuyện thần biến mất, chỉ là lời mê tín dị đoan,.. có rất nhiều đồn đại xoay quanh việc những vị thần biến mất, bất kể nơi nào cũng sẽ có nhận định của riêng họ."

"Cách đây vài chục năm, ở thôn Đông Bình phát hiện bức tượng rùa đá này cùng một bộ cổ thư, trong cổ thư chỉ nói rằng, Thần Kim Quy cùng các vị thần khác chiến đấu với một thứ đến từ xa xăm và toàn bộ thần đều biến mất từ đó, Thần Kim Quy trước khi biến mất đã dùng rùa đá rải những sản phẩm rèn tạo của mình trên toàn lãnh thổ Đại Việt, trong đó bao gồm 3 thần khí là Nỏ Liên Châu, Kiếm Thuận Thiên và Kim Quy Ấn."

Tuấn Hoàng sửng sốt, đây là lần thứ 2 hắn nghe nội dung liên quan tới các vị thần cổ đại nhưng hắn cũng không lên tiếng, im lặng tiếp tục lắng nghe.

"Ngược dòng lịch sử, An Dương Vương sử dụng một cây nỏ giết chết Bạch Kê Tinh vượt xa cấp bậc của hắn, sau đó đứng đầu toàn bộ tộc dân đất Việt, hay Lê Thái Tổ từng dùng một cây kiếm đại phá trăm vạn quân Minh. Những lịch sử như chứng minh cổ thư kia là sự thật, chứng minh thần khí là có thật, tin tức không giữ được lâu, khắp nơi đất Việt bắt đầu tìm kiếm những vật truyền thuyết kia."

"Cũng không biết từ nơi nào, lại có một thông tin cho rằng bức tượng đá này chính là một trong ba thần khí, thần khí cuối cùng chưa xuất hiện, Kim Quy Ấn. Từ đó rất nhiều người ngấp nghé bức tượng này nhưng đều vô ích, họ không làm sao động đậy bức tượng. Chỉ là không bao lâu, có sự xuất hiện của những anh hùng giống như cậu khắp nơi trên Z - World, một lời đồn nói rằng, sẽ có một vị anh hùng sở hữu thần huyết nắm giữ được thần khí."

"Có thể bọn sơn tặc cũng cho rằng thần khí có thật nên tấn công nơi thôn làng hẻo lánh này. Nếu đây là lý do khiến người dân bị tàn sát, bức tượng này không có cũng được." Trưởng thôn bi phẫn hét lên.

Xâu chuỗi toàn bộ câu chuyện làm hắn chỉ biết thở dài, người luôn có lòng tham, vì tham sinh ác không phải là chuyện lần đầu trên dòng chảy lịch sử.

Trưởng thôn quay đầu lại nhìn Tuấn Hoàng đang trầm mặc, sau đó mới nói.

"Anh hùng Trúc Hoàng, ta đưa cậu tới đây không chỉ kể cho cậu nghe truyền thuyết, ta muốn cậu thử kích hoạt bức tượng rùa đá này."

Lời trưởng thôn làm Tuấn Hoàng thoát khỏi suy tư tỉnh táo lại, đưa mắt ngơ ngác nhìn trưởng thôn, lần này hắn thật sự ngơ ngác.

"Đừng bối rối như thế, cậu đã giúp thôn dân nơi này không chỉ là cứu tính mạng của họ còn cứu họ về bản tính, họ sẽ không còn nhu nhược như trước. Cho nên nếu lời đồn là thật, ta nghĩ cậu là người xứng đáng có thần khí này, đồng thời cũng mang mối họa của thôn Đông Bình rời đi. Cậu hãy thử kích hoạt bức tượng rùa đá kia đi."

Trưởng thôn sâu kín thở dài, giọng nói cũng mang chút thê lương, hôm nay thôn dân chết không ít người làm hắn hiểu được sau này sẽ có đám sơn tặc khác, thổ phỉ khác, nhiều thứ khác gây nguy hiểm nơi đây chỉ vì vật kia. Hắn làm ra quyết định mang Tuấn Hoàng đi thử bức tượng rùa này, dù hi vọng không quá cao.

Tuấn Hoàng cũng dần hiểu ra ý nghĩ của trưởng thôn, hắn cũng có chút thông cảm, trưởng thôn có lẽ không biết, bọn sơn tặc chỉ là đám tay sai, phía sau họ còn có người địa vị lớn hơn dòm ngó.

Gật đầu, Tuấn Hoàng cũng muốn thử nghiệm, không phải hắn chỉ thử bậy thử bạ, hắn có cơ sở. Cổ thư kìa có lẽ cũng là một [Di thư của Thần] nhưng hơi khác là nói về Thần Kim Quy và những thần khí đó. Nếu hợp nhất 2 cốt truyện, thần khí hoàn toàn có thật ở thế giới này, chỉ là hắn không biết còn rùa đá này có thật là chứa thần khí hay không mà thôi, bên cạnh đó còn một điều khác nhưng nghe có chút buồn cười, kiểu kiểu liệu hắn có phải "người được chọn" gì gì đó trong phim ảnh.

Xua đi ý nghĩ linh tinh cổ quái, Tuấn Hoàng đi lại gần bức tượng, vươn tay ra chạm vào rùa đá, chỉ là bức tượng lớn quá, hắn chỉ chạm được phần cổ.