Chương 26: Phần thưởng

Võng Du Chức Nghiệp Lạc Long Quân

Chương 26: Phần thưởng

[Nhẫn Ủng Sắt] (bạc): cấp 15, ma pháp công kích +32, phòng thủ ma pháp +21, sát thương bổ sung +15

[Áo Duy Thông] (đồng): cấp 10, phòng thủ vật lý +14, phòng thủ ma pháp +14, sinh mệnh +130

[Giày Duy Thông] (đồng): cấp 10, tốc độ di chuyển +7%, nhanh nhẹn +13

Vật phẩm nhận được cũng không tệ lắm, đáng giá hắn vất vả nhiệm vụ, 2 món đồng cấp 10 và 1 cái nhẫn bạc, tuy nhẫn giá trị tăng về ma pháp công kích nhưng mà kĩ năng tấn công duy nhất hiện tại của hắn cũng gia tăng sát thương dựa trên ma pháp công kích nên rất phù hợp với hắn.

Tiếp đó bảng danh sách là các vật phẩm thu thập, có một loại hắn để ý là [Đá Cường Hóa] ý nghĩa như tên dùng cường hóa trang bị, về sau có lẽ cần sử dụng. Con boss này lại không cho ra nhiều ZD như Dơi Quỷ, chỉ có 300 ZD, nghĩ lại cũng đúng có vẻ Dơi Quỷ đặc thù hơn.

Thu thập sạch sẽ vật phẩm, Tuấn Hoàng bắt đầu thay trang bị, tăng thêm 1 trang bị ở ô giày, áo thì chỉ thay đổi, áo Duy Thông cấp cao hơn, chỉ số cũng vượt trội khá nhiều. Còn nhẫn hiện tại hắn còn chưa đủ cấp để mang nên cất vào trong túi.

Lúc này, trưởng thôn Trần Hoàn đi lại gần cảm kích lên tiếng:

"Cám ơn anh hùng Trúc Hoàng, cậu đã giúp ta tìm được em trai, đồng thời cũng hỗ trợ dân trong thôn đánh đuổi sơn tặc."

"Ting, hoàn thành chuỗi nhiệm vụ [bảo vệ thôn Đông Bình]."

Phần thưởng: nhận được chỉ số lãnh đạo, mở ra giao diện Ân thù, 1m uoz, 2000 danh vọng, 400 ZD.

"Ting, bạn nhận được chỉ số mới [Lãnh đạo (Leadership)]"

"Chỉ số đặc biệt của Z – World, ảnh hưởng tài năng lãnh đạo đoàn đội, kĩ năng đoàn đội, khích lệ hỗ trợ các thành viên trong đoàn đội. Chỉ số này có tỉ lệ tăng một cách tự nhiên trong quá trình lên cấp, phụ thuộc hành động của nhân vật, chỉ huy đoàn đội cũng ảnh hưởng tăng chỉ số."

"Ting, giao diện Ân thù mở ra."

"Các hành vi cố ý hay vô ý của bản thân luôn làm NPC xung quanh có cách nhìn khác nhau, từ đó để lại ấn tượng tích cực hoặc tiêu cực với bản thân, Ân thù giao diện có thể xem và quản lý ấn tượng của những NPC này. Ấn tượng tốt, xấu sẽ ảnh hưởng trải nghiệm cũng như sự phát triển của bạn trong Z - World."

Tuấn Hoàng rơi vào sửng sốt khi âm thanh hệ thống vang lên liên tục bên tai. Phần thưởng nhiệm vụ không nhiều uoz, chỉ đủ cho hắn lên 1 cấp nhưng lại mở ra chỉ số mới cùng với giao diện Ân thù vẫn đáng giá hơn uoz.

Trầm ngâm dò xét thông tin chỉ số mới, có vẻ như trước hắn đã có người mở chỉ số này, nên hắn không được cộng thêm điểm do người mở đầu tiên. Còn giao diện Ân thù này có vẻ như rất hữu ích dù phần giới thiệu không chi tiết lắm, có lẽ cần thời gian thăm dò.

Ngẩng đầu lên nhìn một vòng thôn Đồng Bình, Tuấn Hoàng thở dài, ai nghĩ được chỉ hơn 1 tiếng đồng hồ từ một nơi yên bình lại hóa thành hoang tàn như thế này.

"Được rồi, tôi cũng không giúp ích được nhiều, mỗi người dân đều góp công sức bảo vệ nơi này, hi vọng từ nay người trong thôn có thể luôn như vậy, tự bảo vệ chính nơi mình sinh sống."

"Nhất định, chúng ta sẽ dùng thời gian và tính mạng bảo vệ nơi đây."

Gật gật đầu, đang muốn chào hỏi rời đi bỗng nhiên nhớ ra gì, Tuấn Hoàng mở túi hành trang ảo, mật tín hắn lấy được từ 2 tên sơn tặc nhỏ vẫn ở trong túi chứ không biết mất theo nhiệm vụ. Nhíu mày, Tuấn Hoàng cảm giác mật tín chứa đựng 1 bí mật gì đó.

Có vẻ như theo kịch bản nhiệm vụ hắn sẽ xông vào sơn trại sau đó thăm dò được tin tức, tiếp đó mới quay về thôn chiến đấu cùng sơn tặc. Còn hắn thì vô tình chặn đường 2 tên lâu la sau đó nhờ suy đoán trực tiếp quay về thôn. Do đó có lẽ còn có gì đặc thù mà hắn không biết.

"Bác Hoàn, trong lúc thăm dò hang ổ sơn tặc, tôi tìm hiểu được một tin tức, bọn sơn tặc muốn thứ gì đó ở trong thôn, vì thứ đó chúng có thể sẽ tàn sát toàn thôn. Bác Hoàn và mọi người trong thôn nên cẩn thận lưu ý."

Tuấn Hoàng liếc nhìn giao diện Ân thù, phát hiện đa phần người trong thôn, đặc biệt là anh em trưởng thôn Trần Hoàn, Trần Quy có độ hảo cảm với hắn khá cao, phần lớn trên 70 điểm, anh em trưởng thông trực tiếp vượt qua 80. Tuấn Hoàng cười khẽ trong lòng, vừa lúc thử xem giao diện Ân thù tác dụng.

Sau đó hắn giả ra một bộ ân cần lo lắng cho mọi người trong thôn, chỉ nhắc nhẹ qua về vật kia. Đây là một kế nhỏ của hắn nhằm khai thác một chút thông tin gì đó, có thể là nhiệm vụ ẩn nào đó chẳng hạn.

Quả nhiên sau khi nghe Tuấn Hoàng nói, khuôn mặt hiền lành của trưởng thôn hiện lên vẻ suy tư cùng lo lắng, cũng không để ý ánh mắt Tuấn Hoàng càng lúc càng sáng.

"Đã không còn việc gì ở đây, tôi cũng nên rời đi, bác trưởng thôn thay tôi gửi lời chào tới mọi người." Tuấn Hoàng vờ chào hỏi, sau đó quay người bước đi. Hắn đang thử đánh cược xem trưởng thôn có giữ mình lại hay không, ừm nếu không thì hắn thật sự cũng phải rời khỏi nơi này.

"Anh hùng Trúc Hoàng đợi một chút, ta có việc muốn nói với cậu." Trần Hoàn nghe Tuấn Hoàng muốn rời đi, vội vàng giữ lấy hắn.

Thành công, khóe miệng nhếch lên, dường như hắn đang vẫy cái đuôi vô hình của mình.

Tuấn Hoàng quay người lại, khuôn mặt nghi hoặc nhìn trưởng thôn, người không biết quả thật cho rằng hắn hoàn toàn không biết gì.

"Cậu đi với ta tới nơi này một chút." Trưởng thôn cũng không để ý tới, kéo Tuấn Hoàng đi theo hắn.
Tuấn Hoàng cũng không chống cự hay từ chối, hắn biết NPC sẽ không gây hại cho hắn, ừm trừ NPC trí năng cao như U Nhã lần trước lại khác.