Chương 18: Long Quân huyền ảo cố sự

Võng Du Chức Nghiệp Lạc Long Quân

Chương 18: Long Quân huyền ảo cố sự

"Vật phẩm này phải chờ tôi cấp 20 mới có thể sử dụng sao?" Tuấn Hoàng hỏi.

Thầy huấn luyện lắc lắc đầu trả lời: "Đúng là cấp 20 mới có thể chuyển chức nghiệp đặc thù, nhưng riêng chức nghiệp từ cuộn giấy của cậu thì không? Ngay hiện tại cậu có thể sử dụng, nhưng ta nhắc nhở cậu, đây là một cái đặc thù trong những chức nghiệp đặc thù, nhận lấy nó cậu thừa hưởng năng lực của nó cũng phải gánh vác một trách nhiệm to lớn đi kèm theo năng lực đó. Hãy suy nghĩ cho kĩ."

Nghe được thầy huấn luyện nhắc nhở, Tuấn Hoàng khẽ bĩu môi, trách nhiệm gì cơ? Đứng top 1 máy chủ? Hay đứng top 1 thế giới? Hắn mới không quan tâm, hắn cần thực lực mạnh mẽ để thỏa mãn sở thích đam mê game của hắn, đồng thời càng mạnh hắn càng có thể kiếm lợi từ game.

Lúc này cô chủ nhỏ mỉm cười nói: "Nếu thật sự cậu chọn lựa chức nghiệp này, tôi có một món quà thú vị cho cậu."

Nghe được nàng nói, Tuấn Hoàng không do dự, dứt khoát chọn mở ra [Di thư của Thần].

Cuộn giấy sáng lên rồi từ từ mở ra, sau đó từng chữ từng chữ xuất hiện trên lớp da.

"Gửi kẻ kế thừa quyền năng của ta, ta tên gọi là Sùng Lãm, con trai của Kinh Dương Vương và Long Nữ."

Đọc dòng đầu tiên, Tuấn Hoàng không khỏi hoảng hốt, Sùng Lãm không phải là Lạc Long Quân, tổ tiên của dân tộc hắn ư? Game chẳng lẽ dựa vào những cốt truyện thần thoại tạo nên chức nghiệp sao? Không nén nổi tò mò, hắn tiếp tục đọc.

"Ta sinh ra đã có thần lực và trí tuệ, nhưng ta lại không thích quyền lực, ta từ bỏ kế vị, lui về phương nam. Ở nơi đó ta dạy dân nơi đó các công việc đồng áng cùng trật tự tôn ti. Qua vài trăm năm, khi những người cùng thế hệ của ta lần lượt mất đi, trong người mang dòng máu thần, ta vẫn tồn tại và bảo hộ dân phương nam.

Cho tới một ngày, Đế Lai mang theo con gái hắn là Âu Cơ xâm nhập lãnh địa của ta, nhìn vùng đất do con dân của ta xây dựng trù phú màu mỡ, hắn liền muốn xâm chiếm, đưa quân phương bắc quấy phá.

Dân chúng oán than, khi ta trở về tìm hiểu. Ta gặp được nàng, nàng vô cùng xinh đẹp, vô cùng ưu tú có thể so với nhật nguyệt hay bất cứ nữ thần tôn quý nào, nàng là Âu Cơ, nữ nhân xinh đẹp nhất ta từng gặp. Ta tìm mọi cách tiếp cận nàng, khi thì hóa thành quý tộc hoàng giả, khi thì thành thiếu niên xuất chúng nhưng không lay động được nàng. Ta quyết định phải có được nàng bằng mọi cách, ta bắt cóc nàng, đem nàng giấu đi."

Tới đây thôi, khóe miệng Tuấn Hoàng co giật liên tục, dáng vẻ của thần, hình tượng của thần trong đầu hắn sụp đổ.

"Đế Lai không tìm được nàng, đưa quần vào lùng sục, ha ha, ta chỉ cần dùng vài kĩ năng biến ảo các loại dã thú, yêu tinh, ma quỷ,.. bọn chúng đã chạy mất mật. Tên Đế Lai đó đành phải ngậm ngùi thu binh.

Sau đó ta nghe được hắn truyền ngôi cho một người con tên Du Võng, nhưng tên bất tài đó để cả một đất nước sụp đổ, hắn bị một quyền thần tên Xuy Vưu dưới tay đoạt ngôi soán vị. Sau đó một tên vua nước chư thần tên Hiên Viên nhân cơ hội tấn công Xuy Vưu, hắn lợi dụng điểm yếu Xuy Vưu, đánh bại hắn. Tộc Thần Nông toàn bộ bị diệt, u Cơ nàng không còn nơi để về, cuối cùng cũng theo ta. Tên Hiên Viên kia tự xưng Hoàng Đế nhưng hắn lại sợ ta lấy u Cơ sẽ giúp nàng diệt hắn, chỉ dám trốn ở vùng đất phương bắc, không bao giờ dám xuất hiện ở phương nam.

Ta không thích quyền lực cũng không thích đánh đánh giết giết, hắn không xâm phạm ta, ta cũng xem hắn như bù nhìn, tiếp tục cuộc sống vui vẻ cùng Âu Cơ.

Ta mang dòng máu rồng cao quý, nàng trên người cũng có huyết thống tiên tộc Thần Nông, ta dạy nàng cách trường sinh, cùng ta sống hàng ngàn, hàng vạn năm, sinh ra con cái khắp vùng đất phương nam.

Cuộc sống trôi qua vui vẻ cho đến một ngày.

Từ tinh không khác xuất hiện những tên gọi là "Tinh", bọn chúng thèm khát Ultra Oxy-Z của nơi này, chúng tấn công, chúng tàn sát, chúng cướp đoạt.

Thần ở thế giới này không bằng 1/1000 số lượng của chúng, chúng ta từng người từng người ngã xuống.

Trong một cuộc đại chiến, Âu Cơ nàng cũng rời bỏ ta mà đi.

Ta điên cuồng lao vào bọn "Tinh" đó, giết, giết, giết, giết không ngừng nghỉ, khi xung quanh ta vạn dặm không còn bóng "Tinh" nhìn lại ta đã mất đi 1 tay, đuôi rồng cũng không còn.

Ta cũng sắp đi vào dòng sông lịch sử. Nhưng, bọn chúng vẫn còn quá đông, ta không cam tâm.

Lúc này Ngọc Hoàng, một trong những vị thần tối cao của thế giới này đã dùng toàn bộ lực lượng chuyển vị tất cả thế giới này tới 60 triệu năm sau. Ngọc Hoàng cũng kiệt lực mà tan biến.

Thế giới 60 triệu năm sau, tan hoang, nhỏ đi chỉ còn 1/3 thế giới cũ, và bọn "Tinh" ở nơi nào đó vẫn săn lùng uoz, chúng thần đều có thể cảm thấy.

Không có cách nào khác, chúng ta mỗi chủng tộc chỉ có thể để 100 con cháu vừa sinh sôi, chưa từng hấp thu uoz đặt vào thế giới mới để bọn chúng sinh trưởng, qua mắt bọn "Tinh". Tất cả chúng ta, những vị thần dùng sức mạnh đưa cả thế giới này với vị diện khác che đậy đi dấu vết.

Ha ha cả đời là thần, cuối cùng ngay cả chính nhà của mình cũng không thể trở về, bi ai, bi ai ha ha ha."

Đọc tới đây không tự chủ được, hai mắt Tuấn Hoàng đã đẫm lê, liên tục xuất hiện trong đầu hắn lặp lại dòng chữ "Cả đời là thần, cuối cùng ngay cả chính nhà của mình cũng không thể trở về, bi ai, bi ai."