Chương 4: Tế đàn gia tộc
Sau đó quay lại nói với vợ mình " Dĩnh muội, muội nói ta nên đặt tên nó thế nào đây, lúc này ta chẳng còn nghĩ gì được nữa cả ".
Bên cạnh giọng một bà lão vang lên " Phá Thiên ngươi đang nghĩ cái gì vậy,Dĩnh nhi vừa sinh con xong không để cho nó nghỉ ngơi à ".
Hoàng Thiên lập tức gãi đầu gãi tai, một cường giả lục tinh đại linh sư như ông ta mà lúc này lại cảm thấy chân tay luông cuống không biết làm gì.
Lão nhân vừa lên tiếng là một người cực kỳ có địa vị trong Minh, bà là Tô Cách, mẫu thân của Tô Dĩnh và cũng là mẹ vợ của tộc trưởng Phá Thiên. Cường giả nhị tinh linh vương, người đứng đầu Tô tộc cũng là thái thượng trưởng lão của Tô tộc(Tô tộc cũng là 1 trong ngũ đại gia tộc tại nơi này).
Đứa trẻ được sinh ra chính là Mã Hồng Tuấn chuyển thế, thân phận lúc này của hắn là con trai duy nhất của Phá Thiên, tộc trưởng Minh Tộc. Mã Hồng Tuấn cũng được đặt cho một cái tên mới, cái tên thể hiện ước vọng của cha mẹ đối với bản thân mình.
Họ Minh, tên chữ Vô Song. Minh tộc thiên hạ vô song. 10 ngày sau khi Vô Song sinh ra là lúc Phá Thiên đưa con trai của mình đến giác tế đàn, nơi đo nồng độ huyết mạch cũng chính là mức độ thiên phú của tộc nhân.
Nồng độ huyết mạch chia làm 10 bậc, 3 bậc đầu tiên là hạ phẩm, 3 bậc tiếp theo là trung phẩm, bậc 7 và 8 được gọi là thượng phẩm, 9 bậc xưng cực phẩm còn bậc thứ 10 là tuyệt phẩm.
Cả Phá Thiên và Tô Dĩnh đều mang theo vô tận mong chờ, mong chờ đứa con này thể hiện thiên phú huyết mạch của mình, nhưng rất đáng tiếc lần này họ thất vọng rồi.
Vô Song nhỏ máu trắc nghiệm huyết mạch, không sáng lên bất cứ một bậc thang nào.
Phượng Dĩnh khuôn mặt đẹp trắng bệch, bờ môi run rẩy còn Phá Thiên thì mặc đen như đáy nồi, hai tay nắm chặt lại. Các tộc nhân xung quanh người nhìn ta, ta nhìn người, mọi chuyện quá khó tin, con trai của tộc trưởng lại không nắm một chút huyết mạch nào chứng tỏ thiên phú của Vô Song không thể thu luyện và cũng đồng nghĩa với việc hắn ta là phế vật.