Chương 4: Trúng mánh! Lão hổ thượng sơn quyền.

Vợ Ơi !Anh Về Rồi.

Chương 4: Trúng mánh! Lão hổ thượng sơn quyền.

Sau khi đi ra khỏi con hẻm tôi ghé qua quán cóc đầu đường làm mấy tô bún chả, từ sáng tới giờ đã có cái gì bỏ vào bụng đâu.

Làm một lúc bốn tô bún chả tôi đứng dậy trả tiền rồi rời đi tìm cái ghế đá ngồi xuống, cũng may là tôi có thói quen luôn mang theo ví bên người nếu không giờ này chắc bị bỏ đói ở đầu đường rồi.

Nghĩ tới đây tôi lại nhớ về chuyện lúc sáng, tôi cũng không trách gì Tuyết cả chuyện giữa hai chúng tôi có lẽ vốn nên phải thế vốn dĩ hai chúng tôi đến với nhau là một sai lầm. Bây giờ tôi lại thấy nhớ đến bé Linh, từ nhỏ đến lớn nhóc đã quen với việc có tôi bên cạnh rồi, không biết bây giờ vắng tôi Linh có quấy không, có chịu ăn không, có ngoan không... Vv.

Nhưng mà chắc sẽ không có việc gì đâu Linh mới chỉ có 4 tuổi mà thôi, có quấy khóc gì thì một thời gian sau cũng sẽ quên ngay thôi, rồi Tuyết sẽ thuê cả tá bảo mẫu và người giúp việc về chăm sóc cho bé Linh,chẳng mấy chốc mà khi lớn lên bé Linh sẽ quên mất tôi.

Còn tôi lúc đó chắc cũng sẽ không bao giờ gặp lại hai mẹ con nữa, mà chắc là lúc đấy tôi cũng đang làm cu li bốc vác ở một xó xỉnh nào đó cũng nên.
Thôi, không nghĩ về chuyện này nữa, có nghĩ cũng chẳng làm được gì,chỉ tổ thêm đắng lòng.

Các cụ nói cấm có sai "căng da bụng trùng da mắt", bây giờ tôi chỉ muốn ngủ một giấc để quyên hết mọi phiền não, biết đâu khi thức dậy sẽ khá hơn.

Vừa mới ngả lưng xuống chiếc ghế đá định làm một giấc thì bên tai bỗng vang lên tiếng nói.
-Đing! Hệ thống đã lắp đặt hoàn tất! Bắt đầu khỏi động... 3 2 1! Khỏi động hoàn tất!
Bị giật mình, tôi ngồi bật dậy mà quát to.
-Đứa nào!
Mở to mắt nhìn một vòng xung quanh thì chỗ này ngoài tôi ra cũng chẳng có ai xung quanh cả.
Tôi chắc chắn là mình không bị ảo giác, vậy nên tiếng động đó chắc chắn là có thật. Đang lúc tôi còn ngơ ngác tìm hiểu xem giọng nói ấy từ đâu ra thì nó lại vang lên một lần nữa.
-Xin kí chủ không cần phải hoảng, tôi là "Chiếc nón kì diệu ", chức năng của tôi là giúp đỡ ngài trở nên mạnh mẽ, thông tin chi tiết xin hãy xem trong hướng dẫn sử dụng, bắt đầu tải hướng dẫn...

Tôi còn chưa kịp nói gì thì bỗng có một lượng thông tin lạ tràn vào một cách vô tổ chức, vô kỉ luật làm đầu tôi hơi chướng lên.

Qua những thông tin được đưa vào cũng làm tôi hiểu được chức năng của cái thứ gọi là " chiếc nón kì diệu"này.
Nếu ai xem qua chương trình cùng tên phát sóng trên VTV3 của đài truyền hình VN thì chắc cũng hiểu được chút,cái này cũng giống vậy, nhưng hơi khác ở chỗ là không có ô chữ bí mật và mỗi tháng chỉ có duy nhất một lần quay, số lần quay được quyết định bằng cách đổ xúc sắc từ 1-6 để.

Nhưng tôi vẫn thắc mắc, tại sao nó lại chọn tôi, bỗng tôi nhớ đến tên điên mà tôi gặp trong con hẻm lúc nãy, chẳng lẽ đó không phải tên điên mà là thần thánh thật, nhưng tại sao lại phải giúp tôi, phải biết có câu nói.
"Thóc đâu mà đãi gà rừng
Tiền đâu mà cho người dưng qua đường "
Không ai cho không ai cái gì bao giờ cả, tất cả đều phải có lí do của nó hết.

Nhưng thôi kệ, bây giờ lo thân còn chưa xong thì có gì chi người ta lợi mới chả dụng.
Đang mải nghĩ vu vơ thì âm thanh của " chiếc nón kì diệu"lại tiếp tục vang lên.
-Hôm nay là ngày 22 tháng 7,kí chủ có muốn bắt đầu quay thưởng hay không, nếu quay thưởng thì hệ thống sẽ chọn ngày này hàng tháng làm ngày quay thưởng định kì.
-Quay, tất nhiên là quay.
Tôi vừa dứt lời thì phái hiện mình không phải ở công viên nữa mà xuất hiện ở một không gian trắng phau, phía trước đặt một thứ giống như chiếc nón để ngược vậy, trên mặt nón là các ô to nhỏ không đồng đều, trên các ô có ghi.

Hùng kê quyền

Bát quái côn

Đại long đao

Nhân sâm nghìn năm

1tỷ tiền mặt
....
Nhiều đến hoa cả mắt, những cái khác thế nào thì chưa biết nhưng mà ô 1 tỷ đồng tiền mặt là đủ cho tôi quẩy từ giờ đến cuối năm luôn.
Lúc này tiếng nói của " chiếc nón kì diệu "lại vang lên.
- kí chủ có xác định muốn hẩy xúc xắc hay không?
- Hẩy, tất nhiên là hẩy.

Vừa dứt lời thì có một cục xúc xắc từ trên trời rơi xuống lăn hai vòng rồi dừng lại ở ô số ba.
- Số ba hả?, thôi cũng được dù sao cin tốt hơn số 1.

Tiếp theo là phần quay số. Khi mà cục xúc xắc vừa mới dừng lại thì vòng quay cũng bắt đầu. Từ chầm chậm đến nhanh dần, tôi vốn định nhìn theo vòng quay để xem có đoán được điêm dừng hay không nhưng chỉ một lúc sau thì thấy hoa mắt chóng mặt nên từ bỏ. Chỉ có thể đứng đấy mà cầu khẩn.
"Thiên linh linh, xin thỉnh Thái Bạch Kim Tinh.

Địa linh linh, xin thỉnh Hoài Linh.

Làm ơn phù hộ cho con quay được đồ xịn. "



Cuối cùng thì mũi tên cũng dừng lại ở một ô khá là lớn, thấy vậy thì tôi hơi thất vọng, nhưng thôi kệ, méo mó có còn hơn không.

Trong ô ghi tên vật phẩm là: Dung dịch chuyển hóa năng lượng.

Theo như hướng dẫn sử dụng thì thuốc này có tác dụng là giúp chuyển hóa lượng mỡ thừa trong cơ thể thành dinh dưỡng để thức đẩy cơ bắp và xương cốt phát triển. Quá trình này sẽ diễn ra tùy vào lượng mỡ thừa trong cơ thể từng người, theo hệ thống tính toán thì với lượng mỡ trong người tôi thì quá trình này phải diễn ra trong vòng 10 tiếng.

May quá, đúng thứ mình cần, tôi cũng chán ngấy đống thịt mỡ này lâu lắm rồi, 10 tiếng nghe thì có vẻ lâu nhưng chỉ cần ngủ một giấc là xong, tốt hơn nhiều so với việc mất cả tháng mà không giảm được kg nào.

Trong lúc đang nghĩ ngợi đâu đâu thì vòng quay thứ hai cũng kết thúc và dừng lại ở ô có ghi

Võ cổ truyền: Lão hổ thượng sơn quyền.

Nhìn thấy hàng chữ đó thì tôi còn mừng hơn lúc quay được lọ thuốc giảm béo lúc nãy nữa.

Bởi vì hồi bé lúc xem phim kiếm hiệp tàu thì đứa nào chả thích học võ, mặc dù khi lớn lên thì biết đấy chỉ là phim thôi, nhưng dù sao thì đó cũng là một mơ ước bây giờ cuối cùng cũng làm được.


Lão hổ thượng sơn (cọp tinh trên núi) là bài quyền được Hội nghị chuyên môn toàn quốc lần 1 của Liên đoàn võ thuật cổ truyền Việt Nam tổ chức tại thành phố Hồ Chí Minh năm 1993 chọn đưa vào chương trình đào tạo, thi đấu và biểu diễn bắt buộc của tất cả các môn phái võ thuật cổ truyền trong toàn quốc.

Xuất xứ ban đầu của bài quyền này thuộc võ phái Nam Tông, một võ phái cổ truyền Việt Nam do võ sư Lê Văn Kiển (tục gọi là thầy Tám Kiển) sáng lập, Lão hổ thượng sơn là bài quyền trấn môn của võ phái này nên trước đây chỉ được truyền dạy cho học trò cao cấp.

Bài quyền được chia làm 10 phần và 38 miếng võ theo thứ tự.
Bái tổ lão hổ thượng sơn

1: Bạch hổ khởi động

Chấp thủ khai mã

Song thủ phá cước

Đồng tử dâng quả

Lưỡng thủ khai môn


2: Đại bàng triển dực

Đơn tọa phục hổ

Hữu thủ yểm tâm

Hồi đầu thoái tọa

Nhất cước phá đao


3: Hồi mã đả hổ

Nhất quyền đả khứ

Lão hổ vồ mồi

Ngũ phong đả bồi

Song đao phạt mộc


4: Hoành thân thoái toạ

Song phi cước khứ

Long quyền đả khứ

Tả hữu đả diện

Cuồng phong tróc nã


5: Thối tọa hữu biên

Tả thủ phá cước

Hoành thân phục hổ

Hữu thủ yểm tâm

Ngũ phong đả diện


6: Thoái tọa tả biên

Hữu cước đảo địa

Đơn tọa phục hổ

Tả thủ yểm tâm

Ngũ phong đả diện


7: Hoành thân đoạt ngọc

Tả cước tảo địa

Đơn tọa phục hổ

Hữu thủ yểm tâm

Lưỡng thủ vạn năng


8: Âm dương nhứt bộ

Đơn tọa phục hổ

Tả thủ yểm tâm

Long quyền đoạt nhãn

Lưỡng thủ tả cước


9: Thanh sư xuất động

Hoành thân /thoái toạ

Hữu thủ yểm tâm

Long quyền đoạt nhãn

Lưỡng thủ hữu cước


10: Tàng hoa đơn toạ

Tướng quân bạt kiếm

Bái tổ thâu mã.

Dựa trên hình tượng của hổ một trong 5 loài đó là: Long - Xà - Hổ - Báo - Hạc. Hổ là loài được xếp vào hàng chúa sơn lâm, bài quyền mang thần thái uy nghi, tự chủ. Các chiêu thức dựa trên triết lý "dĩ nhu chế cương" nên dứt khoát mà không thô kệch, cứng rắn; mạnh mẽ nhưng biến ảo trong những thủ pháp đặc dị. Bộ pháp và Thân pháp nhịp nhàng biến hóa, hỗ trợ cho thủ pháp luôn che phủ kín thân mình khi phòng thủ và dũng mãnh khi tấn công. Khi chậm thì ung dung, thư thái, khi nhanh thì uy lực, dữ dội.

Giải thích về chữ "Lão hổ" trong tên bài quyền: Có sự ngộ nhận cho rằng Lão Hổ có nghĩa là cọp già. Thật ra phải thấy được hình tượng ẩn giấu đằng sau ngôn từ đó mới hiểu được dụng ý của người xưa. Lão Hổ ở đây hàm ý là cọp đạt tới mức tinh thông lão luyện, vượt qua ngọn núi thử thách, là hành trình mà bất cứ bậc cao thủ nào cũng phải đi qua.

Đừng nhìn bây giờ trên thế giới toàn chơi boxing, karatedo,.. Nhưng cũng phải kèm theo cả đống luật lệ, mà võ cổ truyền thì đa số toàn là đòn hiểm như móc mắt, khóa hầu, tấn công vào các yếu huyệt.... Dính phát nào thì không chết cũng phải tàn. Thế cho nên các võ sư võ cổ truyền cũng không đô con như võ sĩ quyền anh, mà cái chính là dựa vào phản ứng và kĩ thuật. Giờ có bao nhiêu miếng võ lên võ đài nó cấm hết thì còn đánh đấm gì nữa, lại còn không khỏe bằng người ta nữa, thôi thì thua luôn cho nó nhanh.

Còn có điều này nữa, mỗi khi mà tôi quay vào những hạng vận động như thế này thì hệ thống sẽ trợ giúp bằng cách khống chế cơ thể tôi thực hiện lại các động tác đó một lần để cơ thể có thể làm quen được. Chứ nếu có ngày quay phải kĩ năng yô -ga thì có mà chịu chết.

Vòng quay thứ ba cũng đã bắt đầu dừng lại ở ô có ghi.

Kĩ năng thổi sáo.

Cũng không có gì đặc biệt cả vì cái ô này nó rất to, kĩ năng này chỉ làm cho tôi có thể thổi sáo cực hay mà thôi, chí ít thì với đa số người là hay rồi.

Sau khi kết thúc ba lần quay thưởng tôi lui ra khỏi vòng quay. Lúc trở lại ghế đá thì tôi cũng vẫn nghĩ là mình nằm mơ nhưng khi nhìn trên tay tôi vẫn cầm một cái lọ sứ nhỏ(chai thuốc giảm béo), một quyển sách giày tầm 3 cm trên bìa có ghi " lão hổ thương sơn",một cây sáo trúc (đồ khuyến mãi) thì tôi biết mình vẫn rất tỉnh và đẹp trai.