Chương 3: Cướp

Vợ Ơi !Anh Về Rồi.

Chương 3: Cướp

Cũng không biết đã đi được bao lâu, lúc mà tôi tỉnh hồn lại thì trời đã bắt đầu tối rồi.

Ban đêm cũng không chỉ đại diện cho sự kết thúc của một ngày dài mà nó cũng là khởi đầu cho một cuộc sống mới về đêm.

Những thành phần trong đó có thể chỉ đơn giản là thanh niên nam nữ rủ nhau đi chơi, những thành phần lao động làm ca đêm,những lớp học thêm ôn thi... Hoặc cũng chính là lúc mà tội ác bắt đầu hoành hành.

Chẳng phải nói đâu xa, khi mà tôi còn đang thả hồn đi tận đẩu tận đâu thì bỗng dưng có một thằng cởi trần sơ vin, chân đất dép lê, đầu trọc tóc dài, tay không cầm dao từ đâu chui ra chỉ thẳng vào mặt tôi hét lên.
- Cướp! Cướp! Tao là cướp đây.
Lúc này tôi mới để ý nơi tôi đứng lúc này là một con ngõ nhỏ, sâu cực kì hẻo lánh. Bỗng dưng thấy có người cầm dao chỉ vào mình rồi giới thiệu kiểu này thì cũng giật mình la làng lên.
- Ối làng nước ơi cứu tôi với, có thằng dê xồm nó định cướp tôi. Ới làng nước ơi.

Hình như có gì đó sai sai.

Tên cướp thấy tôi kêu to không những không hoảng mà còn cười sằng sặc bảo rằng.
- Khà khà. Kêu đi, kêu to nữa lên, cưng có kêu rách cổ cũng chẳng có ai nghe thấy đâu. Nào, đến đây với anh nào "

Đm, thế mà đúng thật à, chẳng nhẽ cái thằng " cướp dê xồm " này nó không sợ ngấy mỡ chết ươn ra tại chỗ hở?.
Á đù, đéo phải thế, chẳng nhẽ hôm nay bỏ nhà ra đi không xem lịch nên gặp phải thằng biến thái không hoàn toàn này. Chẳng nhẽ ngã rẽ của số phận bắt tôi phải bị thông ở nơi này. Không, không thể như thế được, tôi thà hi sinh tất cả chứ không chịu mất trinh ass.
Trong lúc đang súc tích sức mạnh của ngấn mỡ toàn thân chuẩn bị nếu nó giám làm bậy thì cho nó một phát chết luôn, thà chết cũng không thể để nó làm ô uế hơn một tạ thịt này.
Bỗng chợt thấy tên cướp rõ ràng còn ở phía trước hơn 3m nhoáng một cái đã đến trước mặt tôi, thấy cảnh như thế nhất là vào ban đêm ở ngõ vắng không người thì chắc chắn tên này không phải là tên biến thái mà chắc chắn là...
-M.. M.. Aa, ma,CÓ MAAAAAAA!!!!
-CÂM MỒM, ma mãnh nào ở đây, tao không phải ma. Tao là...
Nghe tên không phải ma nói thế,lại thấy dưới chân nó còn có bóng tôi cũng bình tĩnh hơn tí, cũng không đợi nó nói xong tôi nhảy vào cướp lời.
-Ăn cướp?
- Bố không phải ăn cướp, ngậm mồm mà nghe cho rõ đây này, tao chính là..
Thằng chó,đã đéo phải cướp cũng chẳng phải ma,thế lúc nãy mày nhảy ra giới thiêu chôn cha mày à. Khoan đã, không phải cướp cũng chẳng phải ma thì chỉ có thể là..
Lúc này cũng không đợi nó nói xong tôi lại cướp lời.
-Dê xồm?
Nói xong tôi lùi lại một bước, hai tay đan chéo trước ngực cảnh giác nhìn thằng dê xồm ở trước mặt.
- Đm, mày có tin mày mà nói thêm câu nữa thì tao xiên cho mày mấy lỗ cho mày nói từ giờ đến sáng mai trong bệnh viện không hả?
Không cho nói thì thôi, làm gì mà cứ sồn sồn lên thế.
Thấy tôi có vẻ thành thật hơn thì cái thằng.. Điên, chính xác là thằng điên, nó mới tiếp tục phần giới thiệu bản thân phiên bản 2.0 của mình.
-vểnh tai lên mà nghe cho rõ này. Tao chính là thần thánh trên trời, đang đi chu du dưới hạ giới thì thấy hoan cảnh của mày tội nghiệp nên tao xuống chợ giúp mày. Đây cầm lấy.
Chưa kịp đợi tôi phản ứng tên này đã dúi ngay vào tay tôi một hòn sỏi.
-Tao chỉ giúp mày được đến thế thôi con ạ,còn lại phải xem mày.
Nói xong câu đó tên điên quay phắt người đi chỉ để lại cho tôi một cái bóng lưng bất cần đời.
Nhìn theo cái bóng lưng đó tôi nghẹn ngào mãi mới thốt ra được một cậu.
-Ngữ mày mà làm thần thì chỉ có làm thần kinh thôi con ạ.
Nói xong câu đó tôi quay người rời khỏi con hẻm này, một thằng là quá đủ rồi giờ lại xổng thêm ra thằng nữa thì chắc tôi cũng phải vào nhà thương điên ở cùng chúng nó mất.

---------
Một góc khuất của con hẻm người đàn ông lúc nãy bỗng dưng thình lình suất hiện như là bước ra từ trong bóng tối.
-Tao cũng chỉ có thể giúp mày đến thế thôi, cố lên, bạn cũ.
Nói xong người đàn ông lại như biến mất vào màn đêm thăm thẳm như chưa từng suất hiện. Đức cũng không chú ý hòn sỏi mà anh đang cầm đang không một tiếng động hòa tan vào bàn tay anh.