Chương 2: Khủng Bố đầu tiên (2)

Vô Hạn Khủng Bố : Nam Á đội

Chương 2: Khủng Bố đầu tiên (2)

Trong lúc Trần Thanh Loli bệnh của cả 2 thế giới bùng nổ trong 1 cơ thể, thì tên Hướng Dẫn Giả lại tiếp tục giới thiệu:

- Nơi đây là 1 không gian khác, ta không biết là gì, nhưng một chốc nữa chủ thần sẽ giới thiệu, cùng với nhiệm vụ mà bọn ngươi phải làm trong thế giới này. Bởi vì các ngươi đã chọn yes, muốn cho cuộc sống này kích thích hơn mà, phải không? -

Đến từ cuối cùng, tên Hướng Dẫn Giả nở nụ cười khát máu đầy sát khí, cùng lúc đó tay hắn móc một cây súng lục ra, xoay xoay trên ngón trỏ của mình:

-Desert Eagle, có lẽ không ai không biết nhỉ? Để ta nói tiếp, sau bộ này thì sẽ có một bộ khác thế giới, khủng bố hơn, máu tanh hơn. Nếu như chết hết người tham gia thì "Chủ Thần" lại tiếp tục tuyển chọn thêm người mới, và từ đó mọi chuyện lại tiếp diễn. -

"Vô Hạn Khủng Bố" Trần Thanh đã xác định được mình đang ở nơi nào. Nhưng rắc rối là ở đây, hắn không phải ở Trung Châu đội, nên những gì hắn có lợi thế về biết trước tại nơi này hầu như biến mất, chỉ còn lại 3 thứ.

Một là sự hiểu rõ về chủ thần không gian.

Hai là sự kế thừa tinh thần lực siêu khủng khiếp từ 2 kiếp người vốn cực kỳ khủng bố của hắn.

Ba là sự phân tích, lý luận cùng cách diễn biến trên những diễn đàn từ kiếp trước, giúp hắn có cái nhìn sâu hơn về những thứ trong kịch tình các thế giới.

Trần Thanh lẳng lặng suy ngẫm, có lẽ... điều hắn có thể làm bây giờ chỉ còn là chờ đợi thôi.

Một lúc sau, trong sự bàng hoàng của mọi người vẫn chưa hết thì một giọng nói băng lãnh bên tai vang lên:

- Các ngươi nhìn xuống đồng hồ của mình đi!! -

Mọi người giật mình, là tên Hướng Dẫn Giả lên tiếng, mọi người vội vàng (trừ 2 tên ngoại quốc ra) nhìn xuống đồng hồ.

Hai người ngoại quốc thấy mọi người hành động, cũng bắt chước theo, may mắn là trên đồng hồ của bọn họ thể hiện rõ ràng chữ quốc ngữ của bọn hắn.

Số người mới: 5, số Zombie: 32.....23, Bommer: 2315, Charger:1900, Hunter: 7000, somker: 12325, tank: 971, Spitter: 1409, Witch: 190, Jockey: 200001

- Left 4 Death 2, sống sót trong vòng 13 ngày, Giết 10 Zombie thưởng 1 điểm, giết 1 Bommer thưởng, giết 1 Charger, hunter hoặc Smoker thưởng 1000 điểm. Giết 1 jockey thưởng 1000 điểm cùng 1 E cấp Kịch Tình.Giết 1 tank thưởng 2000 điểm cùng 1 cấp D kịch tình.Giết 1 Spitter thưởng 1000 điểm cùng 1 cấp D kịch tình.Giết 1 Witch thưởng cho 4000 điểm cùng 1 cấp B kịch tình.

Nhìn xong những giòng chữ ghi chú, Trần Thanh bất ngờ, lại là sinh tồn nhiệm vụ.

Sinh tồn nhiệm vụ thực ra rất khó với người mới, vì chưa có kinh nghiệm sống sót trong thế giới đầy Zombie nguy hiểm này. Nhưng với Trần Thanh, hắn có hàng tá hàng tá cách để tiêu diệt Zombie mà không nguy hiểm với tính mạng của mình.

Lồng ánh sáng hạ xuống.

Những người kế bên hắn ngay lập tức có những biểu thái khác nhau. Tên thượng tá quân đội thì vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ, 2 tên thanh niên ngoại quốc thì lại lo sợ, một tên đứng dậy lập tức chạy ngay ra ngoài. Trần Thanh siêu cấp tinh thần lực phản ứng phát hiện điều đó, nhưng không ngăn cản, lập tức hắn nắm lấy tay cô bé lôi dậy.

- Anh... anh làm gì? - Giọng nói rụt rè, nhỏ nhẹ từ cái miệng nhỏ nhắn phát ra.

Trần Thanh cau mày: - Tên kia chạy ra ngoài, nếu đây là sự thật thì chắc chắn hắn sẽ dẫn lại đây một lượng Zombie, không có thứ gì chống lại chúng ở một nơi chật hẹp như phòng thay đồ này.... cực kỳ nguy hiểm...!! -

Tên Hướng Dẫn Giả mắt nhìn Trần Thanh sáng lên, tên thượng tá quân đội ngập ngừng 1 chút rồi cũng gật đầu. Còn lại tên người sing thì thấy mọi người đứng dậy cũng dồn dập chạy theo, đứng gần tên Hướng Dẫn Giả, có lẽ theo hắn đứng gần người cầm súng thì sẽ an toàn hơn một chút.

Trần Thanh ghé vào tai cô bé, kiểm soát giọng nói đến mức chỉ như phớt qua bên tai nàng:

- Nghe rõ, không cần trả lời lại, điều giờ chúng ta cần làm bây giờ chính là tìm cách tách ra khỏi 3 người bọn họ, lát nữa đoàn Zombie tới chính là cơ hội của chúng ta. -

Cô bé nghi hoặc nhìn Trần Thanh, không phải lúc nguy hiểm thì ở đông người sẽ tốt hơn sao?

Nhìn ra nghi hoặc của nàng,Trần Thanh mở miệng: - Nơi đây cùng thế giới thường không giống... máu lạnh và tàn nhẫn. Tên kia là người đã qua nhiều thế giới, trình độ máu lanh thì không cần phải bàn.

Dừng một chút, liếc mắt về tên Hướng Dẫn Giả. Trần Thanh biết hắn có thể nghe được mình nói chuyện, nhưng hắn bản thân ghét đám đông, ghét thứ gọi là đồng bạn, hắn không cần cái chức danh như Đội Trưởng.

Trần Thanh tiếp tục nói: - Những tên như vậy, nếu lợi dụng vũ khí bắt chúng ta ra làm bia đỡ đạn, khả năng rất lớn, thêm nữa không biết có đúng như trong game không thì sẽ có nhiều loại Zombie mạnh hơn, chúng ta cần tìm những loại vũ khí có thể chống chọi lại bọn chúng. -

- Và nơi chúng ta đến - Trần Thanh mắt sáng lên, như 1 tên điên cuồng - Phòng hóa học!!! -

Cô bé sững sờ nhìn hắn!!

......

Hướng dẫn giả liếc mắt nhìn Trần Thanh một chút, hơi gật đầu. Tiếp tới bên ngoài xuất hiện tiếng la hoảng sợ, cùng lúc đó tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Trần Thanh ngay lập tức lao ra ngoài, không quên nói với cô bé: - Nắm lấy tay anh - (TG: Tuấn Hưng:))))))

Ngay lúc cô bé nắm hắn, hắn hất cô bé cõng lên lưng, lao ra ngoài. Với sức mạnh cơ thể kiếp này thì Trần Thanh không có lo lắng sức nặng này. Còn về thể lực thì chỉ chạy 1 đoạn đến phòng hóa học thôi, theo hắn nghĩ có lẽ đủ.

Dẫn đầu vọt ra ngoài, Trần Thanh khóe mắt liếc nhìn về hướng tiếng la lúc nãy, phát hiện ra đang dần có những tiếng bước chân tiền về phía phòng thay đồ. Hắn lập tức chuyển hướng đi chạy ra ngoài hành lang rộng.

Trên lưng cõng bé gái nhỏ nhắn, Trần Thanh nhún chân nhẹ, dựa vào từng cơ năng cử động mà giảm tải thể lực tiêu hao.

Ngay khi Trần Thanh chạy qua ngã rẽ, đằng sau hắn vang lên từng tiếng súng nổ. Hắn đoán tên Hướng Dẫn Giả đã ra tay rồi.

Vọt lẹ về phía trước, đột nhiên, Trần Thanh dừng lại, hắn có 1 chút thất vọng vì tiểu bánh bao của cô bé hơi nhỏ chút... hắn không cảm giác được gì... (TG: các bạn ngực lép vẫn có người thương nhé)

Phía trước hắn là 1 đoàn chừng 4-5 con Zombie đang đứng ngay nơi đó, Trần Thanh giờ mới phát hiện ra hắn mắc 1 sai lầm rất lớn: Không tìm kiếm vũ khí đầu tiên.

Trần Thanh nhìn xung quanh, ngay lập tức hắn phát hiện 1 bệ chữa cháy gần đó. Hắn hạ bé gái xuống, thì thầm bên tai nàng:

- Ở yên đây, ta một chút sẽ quay lại.-

Trần Thanh chạy tới nơi đó, hạ dây chữa cháy xuống, quấn quanh cùi chỏ rồi đánh mạnh vào tấm kính chứa cây rìu chữa cháy.

Lập tức tấm kính vỡ ra mà tiếng động rất nhỏ. Trần Thanh tháo dây chữa cháy ra khỏi tay, lấy ra thanh rìu, rồi dùng cạnh sắc đó cắt đi 1 đoạn dây chữa cháy quấn quanh cánh tay trái vài vòng.

Tay phải nhấc thanh rìu, tay trái quấn dây chữa cháy tạo thành giáp hộ tay. Trần Thanh chạy nhanh về phía đám Zombie.

Nghe tiếng động, lũ Zombie dồn dập lao lại. Khác với Zombie của những loại điện ảnh khác. Left 4 Death Zombie chạy còn vãi hơn cả siêu sao bóng đá... kèm theo cái thể lực có thể gọi là không bao giờ hết thì cách tốt nhất là tiêu diệt tụi nó.

Nhưng Trần Thanh biết tụi nó có 1 điểm yếu: Vì dây thần kinh đã bị hủy hoại, hạ xuống các giác quan, kèm theo cơ năng tay chân hao tổn, Zombie bọn chúng rẽ ngoặt hướng vô cùng không tốt.

Đang lao tới, đột nhiên Trần Thanh đạp mạnh chân trái, tay phải kéo theo lưỡi rìu mang theo một đạo hào quang trắng bạc thẳng về phía cổ con Zombie.

Một vòng máu phun ra, đầu con Zombie thứ nhất bay lên trời. Trần Thanh sau khi phóng qua một bên, lập tức hắn điều chỉnh tư thế, đập lưng lên tường, tay trái sẵn sàng đón đỡ những cú vồ tiếp đến.

Không ngoài dự đoán của Trần Thanh, 2 con Zombie kế tiếp lao đến chỗ hắn vồ liền. Trụy đầu gối, tay trái giơ lên đón đỡ 1 cú đánh, thanh rìu lại cấp tốc đánh về phía chân con thứ hai.

Tầm đánh dài hơn, đương nhiên lợi thế. Trước khi con thứ 2 đến thì thanh rìu đã cắm ngay mắt cá chân của nó.

Hất tay trái lên, lợi dụng lúc con thứ 2 ngã xuống, tay phải giật mạnh thanh rìu đang mắc trong xương của nó ra, 1 cú từ dưới lên xuyên cằm con Zombie phía trước mình.

Lôi kéo cái đầu mắc kẹt trên lưỡi búa, Trần Thanh rụt ra sau, né tránh những cú cào cấu từ phía con Zombie gần nhất.

Rút lui ra sau, linh hoạt né tránh từng cú vồ, lưỡi búa xoay chuyển. Ký ức về những lần đánh nhau tả xung hữu đột của kiếp này linh hoạt trong đầu Trần Thanh vận chuyển.

Từng khối cơ nhục, cách phát lực, cách kiểm soát lực đạo... như đã trở thành bản năng của hắn.

Chỉ vài lúc sau,khi Trần Thanh tỉnh hồn lại, phía sau hắn là 4 con Zombie ngã trong vũng máu đen. Thân thể hắn không hề dính chút máu nào cả.

Trần Thanh nhìn lại, những con Zombie trừ 2 con đầu tiên, đều bị lưu loát chém đứt phần cột sống cổ.

Có vẻ như ký ức sinh học kết hợp với võ thuật... nó tạo thành sát thủ nhỉ....

Một vài í niệm trải qua trong đầu hắn.

*Lộp bộp*

Tiếng bước chân sau lưng hắn vang lên, Trần Thanh quay đầu nhìn lại, là cô bé kia.

- Thật lợi hại, anh có học võ sao - Mắt cô bé tỏa sáng tiểu tinh tinh

Trần Thanh dịu dàng nở nụ cười - Coi là thế đi...Anh tên Trần Thanh, em tên gì?-

Mắt chăm chăm nhìn vào hắn, nàng nở nụ cười: - Em tên Hồng Nguyệt Linh!!! -

...........
...........
Dải phân cách này ta dùng để kết chương.