Chương 3: Trái ác ma (1)

Vô Hạn Đồng Nhân Chi Xuyên Qua

Chương 3: Trái ác ma (1)

Hi mọi người~ lâu quá ko gặp, mọi người còn nhớ em ko? Riêng em thì nhớ mọi người lắm a~ tại bận quá nên viết ko đc, sau này em sẽ cố gắng. Ít nhất thì 1 chương/ngày. Hi vọng mọi người tiếp tục ủng hộ cho em~ Yêu nhiều lắm~

-------

"Cẩu Đản, gói quà người mới gồm những gì?" Tiểu Hân lầm bầm, quan sát không gian của nó.

"Kí chủ a~ gói quà người mới gồm nhiều thứ lắm. Từ thứ vô dụng nhất như bánh, kem đánh răng đến thần cấp huyết thống, thánh cấp sủng vật, thất cấp đan dược a,..v.v..."

"...Thần cấp huyết thống cũng nằm trong gói quà người mới sao?" Tiểu Hân ném cho Cẩu Đản mắt cá chết.

"Tất nhiên là có khả năng a~ kí chủ ngốc"

"..." cô xin hứa hệ thống Cẩu Đản này có bệnh cần uống thuốc. "Đừng ngưng thuốc nha, Cẩu Đản"

"...TT^TT..." Rõ ràng kí chủ mới là người có bệnh mà! 555, hệ thống muốn đổi kí chủ có đc không? Sau đó, vì một vài lí do nào đó, hệ thống đã bị Tiểu Hân cho sụp hố...nhiều lần (T/g: Ờm...có phải là do hệ thống gửi đơn đòi đổi kí chủ ko? Tiểu Hân: Chỉ là một phần thui~ Hệ thống:...kí chủ tha mạng)



Tiểu Hân bắt đầu tập trung lại việc mà cô muốn làm, cô muốn mở ‘Gói người mới’ a~ cô ko có hi vọng sẽ rút được cái gì quý đâu, chỉ cần cho cô thần cấp huyết thống a~ thánh cấp sủng vật a~ đan dược cấp 7 a~…Tiểu Hân bắt đầu tự YY, vừa chảy nước miếng vừa suy nghĩ.

"…Kí chủ…’Gói người mới" Âm thanh Cẩu Đản vang lên, nó đã đầu hàng trước kí chủ như thế này rồi.

Tiểu Hân giật mình, vội vội vàng vàng chùi nước miếng đang chảy dài bên mép (T/g: kinh thật đấy… Tiểu Hân: ngươi dám nói ngươi cũng ko chảy nước miếng đi! T/g:… T/g vs Tiểu Hân, Tiểu Hân thắng). Cô nhanh chóng điểm kích vào ô ‘gói người mới’.

"Đinh! Kí chủ vừa điểm vào ô ‘Gói người mới’. Kí chủ nhận được huyết thống ‘Hắc quang bệnh độc’ thần cấp, tỉ lệ thành công đã được hệ thống tăng lên đến 30%, hệ thống là giỏi nhất đúng ko kí chủ~?"

"...Hừ, có vậy mà cũng khoe, đúng là Cẩu Đản" Tiểu Hân lầm bầm, thật ra cô biết để tăng tỉ lệ dung hợp huyết thống của cô với ‘Hắc quang bệnh độc’ lên 30% là rất khó khăn, cô thật sự rất cảm kích Cẩu Đản nhưng cô ko thể nói ra bởi vì cô ngại…Lắc lắc đầu, Tiểu Hân cố gắng tập trung vào vấn đề chính.

"Cẩu Đản, ta muốn sử dụng ‘Hắc quang bệnh độc’!!"

"Hảo, kí chủ. Ban đầu có lẽ hơi đau nhưng mà kí chủ sẽ quen thôi" Cẩu Đản an ủi.

Tiểu Hân kiên định gật đầu, cố gắng thả lỏng cơ thể sau đó cô chỉ thấy 1 tia sáng từ Cẩu Đản bắn tới, vô số thật nhỏ tinh tinh liên tục từ trong cột sang đi vào cơ thể cô, cảm giác của cô lúc này thì như ngâm mình ở nước nóng, ấm áp nhiệt độ khiến toàn thân thoải mái, một ôn nhuận hơi thở không ngừng mà chảy vào khắp cơ thể cô, nhưng cái này cổ thư thích cảm giác không có duy trì liên tục bao lâu. Tiểu Hân cảm thấy thân thể cô đang bị cắn nuốt, cô biết đây là ‘Hắc quang bệnh độc’ cùng cô cướp giật thân thể, ý chí, Tiểu Hân chỉ cảm thấy đói và sát khí đang nhảy nhót trong đầu cô.

Thân thể chỉ còn lại cảm giác bị xé rách, Tiểu Hân dần dần cảm giác mình không thể khống chế thân thể, "Hắc quang bệnh độc’ đồng hóa năng lực đem Tiểu Hân bộ phận thân thể làm của riêng, một lát sau Tiểu Hân ko còn cảm giác được phần eo của cô, từng tia từng tia đau đớn đánh thẳng vào tinh thần của cô. Cô sẽ chết sao? Ko! Cô ko thể chết đc, ước mơ của cô còn rất nhiều cô ko thể chết đc!

‘Hắc quang bệnh độc’ mãnh liệt cắn nuốt ý thức đánh thẳng vào ý thức của cô, là máu! Giết chóc! Tiểu Hân ý thức từ từ bị những mặt trái lây nhiễm, nếu như có người nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Hân thì sẽ phát hiện ánh mắt của cô tựa như một con đói khát dã thú, chỉ có giết chóc không có một tia nhân tính.

"Ta tuyệt đối không thể bị thôn phệ, ta phải sống tiếp!!!"chút ý thức còn lại của Tiểu Hân bắt đầu gào thét, Tiểu Hân cầu sinh ý thức bị kích thích, mãnh liệt áp chế ‘Hắc quang bệnh độc’ cắn nuốt ý thức ý thức.

Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, ‘Hắc quang bệnh độc’ ý thức càng ngày càng yếu, cuối cùng Tiểu Hân cầu sinh ý thức đem ‘Hắc quang bệnh độc’ cắn nuốt ý thức đánh lui. Cô đã nắm giữ được sức mạnh, dù chỉ là một phần nhỏ.

"Kí chủ!!! 5555" bỗng một trái bóng màu trắng nhảy đến chỗ cô, chưa kịp để cô định hình đã chui tột vào ngực cô mà dụi.

"Cẩu Đản sao thế? Ai bắt nạt ngươi?" Tiểu Hân lo lắng hỏi, ai biết lúc cô đi hệ thống có chịu thiệt thòi hay ko?

"Ngài chưa chết, Cẩu Đản vui lắm!!" quả cầu trắng tiếp tục dụi dụi.

"…Ngươi đi chết đi"