Chương 49: Nhập ma (thượng)

Vô Địch Tiên Đế

Chương 49: Nhập ma (thượng)

Mặt trời ngã về tây, những ánh nắng chiều tà chiếu gọi một mảnh núi cao chọc trời liên miên vô tận mây mù lượn quanh mờ ảo tựa như thật lại tựa như ảo, hẳn là một tiên cảnh

Những hàng cây cổ thụ cao to xuyên thẳng vào mây phía trên, phía dưới đầy những bụi cây, tán cây cỏ hỗn tạp cao tới người, xung quanh những côn trùng bò những con bọ kêu ve ve tựa hồ lại có những tiếng chim hót trên cành, bốn phương mảnh tốt cây um tươi

Xoạc!!

Xoạc!!

Một tiếng động to nhỏ vừa đủ, từ trong bụi cây đi ra mấy chục tên trai tráng hán to cao tay cơ bắp cuồn cuộn, bọn hắn mặc trang phục da thú nguyên thủy nhưng lại đan xen vài mảng màu đỏ tựa như huyết nhục, sau lưng bọn hắn trang bị đầy vũ khí thô sơ

'' Sư đệ ngươi làm sao?!!

Một tên tráng hán khoảng ba mươi tuổi nhưng trên mặt là nét khá trẻ trung, hắn đang đi được một lúc lâu thì chợt dừng lại, khiến những đông bạn giật mình đi tới hỏi

'' Không sao!! là mắt ta cứ nháy liên tục không dừng!! '' Tên tráng hán này là Lục ma sau khi theo nhóm người trong thôn đi săn thu hoạch khá to lớn, hẳn tâm tình hắn tốt vui sướng nhưng không hiểu sao trong nội tâm cứ thấp thỏm bất an, mắt lại cứ nháy liên tục không có dấu hiệu dừng lại, hắn khoát tay nói

'' Ngươi chắc chắn không sao?!! Nhìn sắc mặt ngươi lại một mảnh xanh xao tựa như bệnh ''

'' Đúng đấy sư đệ ngươi có gì cứ nói, cứ giấu làm sao biết được!! ''

'' Hẳn là săn thú khá mệt mỏi?!! Ta cũng dần thấm mệt đây!! huống chi là Lục sư đệ ''

Những trai tráng thôn dân lo lắng bàn tán xì xào nhìn về phía Lục ma ân cần hỏi thăm, từ sáng giờ bọn hắn thu hoạch tốt khá

mặc dù không có những cấp thấp yêu thú, nhưng những con thú bình thường số lượng săn được rất nhiều, mà công lao hẳn thuộc về Lục sư đệ đang không được tốt sắc mặt, nhờ hắn mà bọn họ tránh được yêu thú cường đại, cũng nhờ có hắn gặp yêu thú là xung phong đi giết nên bọn họ đỡ một phen hao tổn sức

Cứ thế hình tượng Lục ma trong lòng bọn họ lại có một chút sự kính nể vị sư đệ này, một người vừa thông minh lại giỏi trí tuệ lại cỏn việc gì cũng nhiệt tình a, bọn họ trong lòng có một chút hâm mộ vị Dung sư muội tốt số chiếm được trái tim của hắn

'' Hừ!! Giả vờ giả vịt!! Ta thấy hắn lười nên tìm cách trốn việc!! Có dũng khí thì giỏi kiếm yêu thú cường đại mà giết!! Các ngươi đừng bị thủ đoạn của hắn che mắt!! Không biết sau này hắn làm gì sau lưng các ngươi đâu!! Ta đoán hắn muốn leo lên chức trưởng thôn '' Mạnh hổ từ trong đám đông đi ra hừ lạnh ánh mắt tràn đầy ghen ghét thù hận, hắn buông những lời tràn đầy mỉa mai thêm cõng một cái oan nồi về phía Lục ma

'' Này tên Mạnh hổ!! Ngươi đang có ý gì hả?!! ''

'' Ngươi năm lần bảy lượt chống đối Lục sư đệ?!! Ngươi hẳn là ganh tỵ với sư đệ đi ''

'' Đúng thế còn gì nữa!! Hắn có làm được một tí gì cho thôn xóm chúng ta đâu!! Chỉ chờ dâng tận mồm!! Đã thế còn không biết thân biết phận đòi chống đối với sư đệ!! ''

'' Nếu không phải hắn gia gia Thôn trưởng đời trước thì đã cuốn xéo ra khỏi thôn làng này từ lâu không đợi đến giờ để hắn khua môi múa mép!! Nếu là ta thì đã biết an phận hưởng sống qua ngày a!! ''

Những tên thôn xóm đại hán nhìn về phía Mạnh hổ ánh mắt xem thường, trong lòng cũng chửi thầm mẹ lão thiên ban cho hắn tốt cái thân phận, nói là đi săn yêu thú chứ hắn chỉ ngồi hưởng đợi dâng tận mồm, đã thế không ngồi hưởng thụ sống hết đời cứ làm những tình huống cẩu huyết như thế, phải nói tên này não tàn đến cực điểm

'' Các ngươi... Các ngươi!! Hừ ta tốt ý nhắc các ngươi không nghe... sau này đừng hối hận '' Hắn bị những ánh mắt chằm chằm thôn dân đại hán nhìn vào, nhất thời vừa tức giận lại lúng túng không làm gì, phất tay áo lùi đi ra xa, ánh mắt một vòng sát ý lóe lên nhìn lục ma rồi dập tắt, an tĩnh ngồi một chỗ

Sư đệ!! Đừng để ý hắn khẩu khí, bọn ta tin tưởng ngươi!! Mà cho dù ngươi làm thôn trưởng chức vị bọn ta cũng không ý kiến gì!! Có khi nhờ vào ngươi thôn xóm chúng ta lại phát triển đến nơi ''Một tên đại hán vỗ vỗ vai an ủi Lục ma đang không tốt sắc mặt, những ngươi khác cũng biểu thị gật đầu đồng ý mỉm cười

'' Không sao chuyện này không đáng ta để ý!! Sắc trời không còn sớm nên kiếm một chỗ nghỉ ngơi thôi '' Lục ma gật đầu không nói gì nhiều, hắn không phải không biết tức giận, mà tên này không đáng để hắn quan tâm

......................................................................................

thời gian cứ dần trôi qua!!

Trong một căn phòng tĩnh mịch đầy u ám, Phía trước một tên khôi ngô trung niên, ánh mắt lẫn khí chất sắc bén tựa một thanh hảo kiếm nhưng xen lẫn một chút tà ác khiến người khác lạnh cả sống lưng khi đến gần, tu vi hắn sâu không lường được

'' Đại ca!! là tiểu đệ làm tốt viếc ngươi giao phó!! Bắt tổng cộng vài nghìn người đang nhốt trong nhà lao '' Một tên mắt cự ưng đại hán, khí tức thu liễm nhưng cũng không giấu nỗi một tí tà ác khí tức từ hắn, tên đại hán này chắp tay thái độ cung kính thái độ chân thành một dạng về phía tên trung niên trước mặt

'' Tốt!! Các ngươi làm tốt hơn những gì ta mong đợi!! Sau này ta không bạc đãi các ngươi '' Tên trung niên này gật đầu tán thưởng liên tục, hắn không nhìn lầm những tên này

'' Còn một bước cuối cùng!! Các ngươi nên nhanh chóng làm xong việc ''

''Mà đại ca!! Tiểu đệ chỉ sợ những tên khác bang phái sẽ chú ý hành động của chúng ta!!Nếu bọn hắn sai người cản trở kế hoạch thì nên làm sao cho phải?!! '' Tên đại hán này định lui xuống nhưng chợt tỉnh ngộ, bọn hắn nghĩ ra kế hoạch này không lẽ những tên kia lại không nghĩ đến phải biết những bang kia xây dựng trước bọn hắn, nên thực lực hẳn cao hơn nhiều, có thể bọn hắn khinh thường cách này nhưng cũng không thể để những bang phái khác muốn làm gì thì làm

chỉ cần một bang phái nhỏ phát triển lớn mạnh, thì những tên bang phái kia không ngồi yên để cho phát triển mạnh hơn bọn hắn, trước sau gì cũng gây khó dễ, hoặc tìm cách diệt trong trứng nước

'' Ta cũng nghĩ đến việc này!! Còn vài ngày nữa những tên dân đen kia săn bắn về!! Các ngươi nên đẩy nhanh kế hoạch!! Kẻ nào chống đối cứ giết thẳng đừng làm tốn thêm thời gian!! Nhớ càng nhanh càng tốt '' Tên trung niên này nhíu mày suy tư, một lúc sau nói

'' Ài!! tùy cơ ứng biến đi!! Ta chỉ còn trông cậy vào các ngươi!! '' Hăn thở dài một cái, sau đó lắc đầu đi được vài bước thì tên đại hán giọng lại truyền vào tai hắn

'' Tiểu đệ thấy lão đại ngươi căng thẳng quá mức a!! Vừa vặn sáng nay bọn ta từ trong dân đen bắt được một mỹ nữ lại đẹp như mấy nha đầu thánh nữ trong tông môn kia!! Nếu ngươi muốn ta đem ả lên bồi tiếp ngươi?!! " Tên đại hán này lộ ra vẻ lo lắng nhìn về bang chủ trung niên trước mặt, tên này có phải thái giám không, đến chừng tuổi này không có thê nhi a, khiến hắn cũng không khỏi hoài nghi nhân sinh

Kéttttt!!

ẦMMM!!

Tên trung niên này sắc mặt băng lãnh, từ trong mắt hắn bắn ra một tia kiếm khí tốc độ như thiểm điệm bắn trượt tên đại hán mặt, sau đó tốc độ lao nhanh về phía cột trụ đá bên cạnh thanh âm nghe chói tai

'' Nên nhớ!! Lần này là cảnh cáo ngươi!! Đừng bao giờ trước mặt ta nhắc đến nữ nhân!! Nếu còn lần sau đừng trách ta!! '' Hắn ánh mắt lóe lên một tia cừu hận rồi dập tắt, hừ lạnh rồi phất tay rời đi

Tên đại hán này mới kịp tỉnh hồn, mờ mịt nhìn về phía cây trụ cột đá còn in dấu vết kiếm dài, sau đó lau đi vết máu trên mặt mình..... rùng mình một cái hắn vừa đi dạo một vòng quỷ môn quan, may mắn nhặt lại mạng mình

trên mặt đầy mồ hôi hắn vội bỏ chạy đi ra ngoài, nhưng trong lòng cũng bất mãn thái độ, tên này thái giám hoặc bị thanh mai trúc mã từ hôn chắc luôn, tốt nhất không nên trước mặt hắn nhắc đến nữ nhân