Chương 48: Nếu có kiếp sau, nguyện vì nàng chém tận thiên hạ (hạ)

Vô Địch Tiên Đế

Chương 48: Nếu có kiếp sau, nguyện vì nàng chém tận thiên hạ (hạ)

'' Khặcccc! Mỹ nữ lại đây theo bản đại gia nào!! Bản đại gia đảm bảo ngươi sau này ăn sung mặc sướng, vinh hoa phú quý hưởng không hết '' Một tên đại hán họ Tô thấy được thân ảnh lẫn diện mạo mỹ phụ phía trước không khỏi rung động mắt sáng như đuốc, hắn bắt đầu dụ dỗ dùng lời ngon ngọt câu dẫn đến tay mình, sau đó thật tốt vui đùa một phen

'' Ngươi.... Ngươi!! Ngươi là cẩu tặc!! sắc lang lưu manh!! né ta ra '' Mỹ phụ này là Mộ Liên Dung nàng mặc dù ba mươi tuổi, nhưng ngũ quan tinh xảo, khí chất diện mạo động lòng người này khiến ai lần đầu tiên nhìn vào cũng si mê huống hồ tên đại hán trước mặt nàng a, nàng lúc này không khác thiếu nữ hoài xuân, nàng khuôn mặt sợ hãi lui về sau run giọng nói

'' Hắc... Hắc mỹ nữ đừng sợ!! Bản đại gia sẽ hảo hảo yêu thương ngươi nha '' Hắn ánh mắt hiện lên vẻ dâm tà như muốn lột sạch mỹ phụ trước mặt ra sau đó chơi đùa một phen, nhưng khi hắn vừa giơ tay lên thì một thân ảnh nhỏ bé phía bên cạnh nàng nhảy lên hướng về phía bàn tay hắn

Aaaaaaaaaaaa!!

Một thân ảnh tựa bảy tám tuổi khuôn mặt trắng trẻo đáng yêu nhảy lên cắn về phía bàn tay hắn, khiến hắn đau nhức nhói gào thét lên, thanh âm này khiến những tên cường đạo khác chú ý nhìn về bàn tay phía dưới của hắn với sắc mặt cổ quái, tên này làm sao có tiểu thí hài cũng xử lý không xong đã thế còn bị cắn ngược lại, quá mất mặt đi, nếu là bọn ta thì tự đào hố chôn mình rồi

'' Này ngươi nhìn tên kia làm thế nào có tiểu hùng hài tử cũng xử lý không xong thế?!! ''

'' Xì, ngươi không thấy bên đó có mỹ nữ xinh đẹp sao, nhìn cũng biết tiểu thí hài này là hài tử của nàng a ''

'' Tên này khẩu vị cũng đặc sắc nha!! Đến người ta có trượng phu rồi cũng không buông tha ''

'' Ta khinh!! Tên này thấy mỹ nữ là mắt sáng như đuốc quên trời quên đất, làm gì để ý đến người ta có trượng phu hay không ''

'' Nhưng mà ta nhìn mỹ nữ phía trước công nhận vưu vật a!! đến trái tim ta cũng đang đập liên tục đây này huống chi là hắn!! ''

Những tên cường đạo bàn tán xì xào, nhìn về phía tên Tô đại hán trước mặt khinh bỉ nhưng cũng ẩn ẩn một tí đồng cảm, mỹ nữ như thế ngay cả chính bọn hắn bản thân cũng không khỏi động lòng người, nếu bắt về tay cũng coi như có một phen thành tựu

thế giới này ngoài lấy cường giả vi tôn ra, còn phải có mỹ nữ làm bạn, thử hỏi người trong thiên hạ này ai không ước mơ tỉnh nắm quyền thiên hạ trong tay, say gối đầu trên mỹ nhân ngủ a

'' Các ngươi... Các ngươi!! Đáng chết tiểu hùng tử hôm nay cho dù lão thiên gia có xuống ta cũng lấy ngươi mạng!! '' Tên Tô đại hán này nghe đồng bạn khinh thường hắn, khiến hắn mặt bốc khói cả lên hận không có cái lỗ nào chui vào cho được, mà nguyên nhân lại là tên hùng hài tử mặt đang vô tội đang núp phía sau mỹ nữ, thân là giang hồ người mặc dù tu vi không cao nhưng không phải bọn phàm nhân có thể với tới được, nhưng giờ đây lại bị tiểu tử trước mặt này cắn

mà nguyên nhân lại là mê sắc đẹp nha, nếu việc này truyền đến tai những người khác thì mặt mũi hắn để đâu cho phải, lúc đó còn đâu chỗ để hắn lăn lộn

'' Này!! Sư đệ ta thông cảm cho ngươi!! Yên tâm chuyện này bọn ta hứa không truyền ra ngoài ''

'' Đúng đấy!! Trước hết bắt ả lại sau đó mang về huynh đệ ta hảo trêu đùa!! Còn tiểu tử này giết đi tránh phiền phức thêm ''

'' Ngươi động thủ sẽ tổn thương đến mỹ nữ a!! trước hết bình tĩnh lại ''

Khi thấy tên đại hán này giơ đao lên chuẩn bị động thủ hướng về mỹ nữ phía sau hùng hài tử thì những tên cường đạo này nhịn không được vội vàng chạy đến ngăn lại, trong lòng chửi rủa mẹ tên này có não tàn cũng vừa thôi, không thấy mỹ nữ phía trước mặt sao, người không thương hoa tiéc ngọc thì để bọn ta

Bọn hắn chạy đến nhìn Mộ liên dung ánh mắt tham lam tà ác, khiến nàng sợ hãi lui về phía sau, nét mặt của nàng hoảng cả lên, hài tử Lục thiên của nàng mặc dù tuổi còn nhỏ không hiểu được sự đời nhưng cảm thấy những tên đại hán xung quanh không có thiện cảm trên mặt vẫn đứng ra ngăn trước mặt mẫu thân

'' Này các ngươi đừng bắt nạt mụ mụ ta nha!! Sau này ta lớn lên không tha cho các ngươi đâu!! Hơn nữa còn phụ thân ta mà biết các ngươi ăn hiếp mụ mụ, hắn sẽ không tha cho các ngươi đâu!! ''Tiểu thí hài này đứng ra ngăn cản phía trước nàng quơ quơ nắm tay nhỏ ra, lên giọng uy hiếp những người này nhưng mẫu thân kéo hắn lại sau đó đẩy đi

'' Thiên nhi chạy đi.... chạy nhanh!! nhớ tìm được phụ thân nhắn hắn đừng tìm ta!! Hai phụ tử các ngươi hãy sống tốt!! Dưới suối vàng ta sẽ phù hộ cho các ngươi!!'' Nàng hai hàng lệ rơi xuống, đẩy hài tử chạy về phía xa, nước mắt rơi như mưa cố dùng hết sức mình hét lên

Tiểu hùng tử này thấy mẫu thân nói thế hắn cũng sợ hãi, thừa hưởng thông minh từ phụ thân nên hắn cũng biết phần nào chuyện không đơn giản nên nhìn mẫu thân một cái sau đó cố hết sức dùng chân mà chạy

Nếu hôm nay không thoát được, nàng thà cắn lưỡi tự sát chứ không muốn rơi vào tay bọn cường đạo này

'' Lục huynh!! Nếu có kiếp sau, chúng ta lần nữa lại làm phu thê!! Ta xin lỗi chàng rất nhiều!! '' Nàng bất lực ngồi, mặt dù lệ rơi xuống nàng vẫn nhẹ nhàng nụ cười đắng chát, từng hồi ức về Lục ma năm xưa hiện về trong đầu nàng

Một nụ cười cho số phận mình lạnh lẽo, bạc mệnh

Hay một nụ cười khinh bỉ cuộc đời tàn nhẫn này!!


Nhưng khi nàng muốn cắn lưỡi tự sát thì một tên cường đạo nhận ra sau đó tốc độ lao đên điểm ngay mi tâm khiến nàng giật mình sau đó lăn ra hôn mê bất tỉnh

'' Ngươi muốn tự sát trước mặt ta?!! Không dễ dàng như thế đâu!! đêm nay làm sao ta tốt trừng trị ngươi một phen '' Tên đại hán cường đạo này tu vi kiếm đồ đỉnh phong nên giác quan nhạy bén làm sao không biết ý đồ nàng định làm gì, hắn ánh mắt tà ác nhìn vào hôn mê mỹ nữ khinh thường sau đó liếc về đồng bạn bên cạnh

'' Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì!! Đi xử lý tên tiểu tử kia cho ta!! Nhớ nhanh gọn lẹ sau đó còn sang thôn xóm khác ''

'' Là sự huynh!! Tiểu đệ đi trước '' Tên đại hán này chắp tay cung kính nói, sau đó thân ảnh cấp tốc phi nhanh về tiểu hùng tử chạy phương hướng
..............

Thời gian cứ thế trôi qua liên tục, mặt trời dần hạ nhiệt báo hiệu mặt trời sắp lặn, một tên đại hán thân thể khá chật vật hắn quay về tay xách một thân ảnh tiểu hài tử trên người đầy vết máu thoi thóp, khí tức đang dần tiêu tán, có lẽ sắp chết không khác bao nhiêu, vấn đề chỉ là thời gian

'' Hừ..!! Ngươi sao không đi luôn còn quay về làm gì?!! Có tiểu thí hài tốn khoảng thời gian dài của bọn ta!! '' Tên đại ca cường đạo này lạnh giọng hừ, nhưng cũng không đến nổi tàn nhẫn hướng hắn xuất thủ, dù gì cũng là huynh đệ trong bang, với lại đại lão giao việc này đến một tháng, với thực lực bọn hắn cũng nhanh xong việc thôi


'' Tạ lỗi đại ca!! Tiểu đệ cũng muốn nhanh lắm nhưng mà tiểu hùng tử này tinh ranh a, đệ truy đuổi rất lâu mới giét được nó!!'' Tên đại hán này lúng túng chật vật nói, thật ra hắn còn thảm hơn nữa tên tiểu tử này là phàm nhân mà thủ đoạn lại tinh ranh và đáng sợ như thế khiến hắn tí nữa mất dấu vết a, để tiểu tử này lớn lên sợ là thủ đoạn không khác bang chủ là nhiêu, may mà hắn giết được tiểu tử nếu không sau này bang chủ lại có đối thủ cạnh tranh

nghĩ đến giết được một thiên tài từ trong trứng nước, tâm tình sung sướng hẳn ra, cảm giác mình một dạng công lao to lớn

''Tốt đi thôi!! Có tiểu hài tử cũng làm ngươi sung sướng được nha!! Mặt mũi bang phái bị ngươi làm cho mất đi rồi '' Tên đại ca này không lẽ không nhận ra đại hán này nghĩ gì, hắn gật đầu tán thưởng một câu sau đó quay người đi