Vĩnh Thế Chí Tôn

5.Hóa đá

Đoạn này main đang ở một mình nên mình sẽ không xài ngôi thứ ba số ít nữa mà chuyển sang ngôi thứ hai số ít nhé, nếu có bạn nào khó chịu thì mình xin lỗi nhé (từ 'hắn' sẽ chuyển thành cậu), tại mình cũng làm biếng chỉnh lại qué.

Mà chỉ một số chương thôi, khoảng chừng 10 chương hà.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!
-----------
---------
----------


Cảm giác gò bò chật chội khiến cậu khó chịu, khẽ vùng vẫy nhưng cảm giác đó vẫn rõ mồn một khiến cậu chợt nghĩ đến việc mình đã trùng sinh vào cái gì a
Sau một hồi quẫy đạp thì cậu nghe tiếng nứt khẽ, khiến hi vọng của cậu bùng lên mạnh mẽ quẫy đạp nhiều hơn nữa cho đến khi cậu nhìn thấy ánh sáng, cậu đang tưởng tượng người đầu tiên mình gặp sẽ là bà mụ hay mẹ cậu nha

Ánh sáng chói mắt khẽ gọi vào mắt cậu đưa tay lên che mắt, thích ứng đôi chút cậu nhìn xung qoanh thì phát hiện mình đang nằm trong một cái ổ rơm suy nghĩ đầu tiên của cậu là ‘mình bị bỏ rơi’ cậu khá buồn, kiếp trước cậu cũng là một đứa trẻ bị bỏ rơi ….. kiếp này muốn thay đổi số mệnh quả là không dễ, cậu muốn cảm nhận một lần tình yêu thương cha, mẹ, anh chi…. Thế nhưng mà trời không thành toàn cho cậu a.
Đánh giá xung qoanh đôi chút cậu cảm thấy thật kì lạ nha, cậu đang ở giữa một rừng cây bát ngát phải nói nếu những cái cây này mà còn ở trái đất chăn chắn sẽ được bảo hộ kĩ càng.
Xung qoanh đây toàn cổ thụ cao chọc trời trên vài chục vạn năm tuổi, lá cây tươi tốt xanh ươm khiến cậu cảm thấy thật thoải mái cơ mà bây giờ không phải là lúc thoải mái hay không
Cậu chỉ vừa mới sinh ra xung qoanh lại toàn là cây với cây, đối với tình trạng hiện giờ của cậu là nguy hiểm vô cùng suy qua nghĩ lại cậu chỉ còn cách khóc thật to và đợi người đến mang cậu đi, cậu phải suy nghĩ rất nhiều mới quyết định như vậy, vì đây là rừng nên chắc chắn sẽ có nhiều thú dữ, nếu con thú không biết lo cây thì còn đỡ dù không biết mình cách mặt đất bao nhiêu nhưng cậu nghĩ rất cao, còn về cầm điểu thì có cây cối che khuất cậu không nghĩ có con chim nào có thể nhìn xuyên qua cái tán cây dày đặc như thế này mặc dù tại chỗ của cậu có một cái lỗ để ánh nắng chiếu vô nhung chỉ cần xê dịch một chút tán cây thì nó sẽ về lại như cũ
Hít thở thật sâu, đôi mắt to tròn lấp lánh ánh tím mở rộng ra cậu dùng hết sức lực bú mẹ mà hét lên
" chíp" (AAAAAA…)
Cái tiếng kêu thanh thúy dễ nghe vang lên khiến cậu ngẩn người ra, cái tiếng kêu kiểu gì thế này
Cậu nghĩ mình nghe nhầm nên cố gắng hít thật sâu trợn tròn đối mắt tím lấp lánh khẽ rít lên
" Chíp" (AAAAAA…)
Cái tiếng kêu thanh thúy đó lại vang lên lần nữa mặc dù to hơn lần trước đôi chút nhưng nó lại vẫn vô cùng dễ nghe nhưng đối với cậu thì nó giống như tiếng gọi của tử thần vậy
Cậu biết chắc chắn cái tiếng đó *** phải tiếng người nên phát ra, đối mắt cậu khẽ run rẩy nhìn xuống thân mình, thứ đập vào mắt cậu khiến cậu cảm thấy như cả thế giới rời xa mình.
Một đôi xuốt đen thui như cục than, cái cẳng cậu có bốn món, ba móng trên một móng sau như cái móng gà ác công nghiệp mập mập đen đen, chỉ có màu của cái móng có thêm tý ánh bạc trông cực kì sắc bén là hơi khác đôi chút
Nhìn lên thêm một chút là cái đùi mập mập đen đen, mọc thêm một ít lông tơ màu xám, lại nhìn lên thêm đôi chút cũng chỉ toàn lông với lông
Run rẩy đưa tay muốn sờ vào đám lông, mò mò đôi chút khiến cậu thở hắt ra, cậu vẫn là giống đực nha
Nhìn cánh tay chẳng có ngón nào đã vậy nó còn hơi mập hơi ngắn lại lông um tùm, tầm nhìn của cậu cũng khác đôi chút, nó rộng hơn so với tầm nhìn của con người …..
Tổng hợp tất cả lại cậu xác định mình biến thành một con
TỜ RYM….TỜ RYM….TỜ RYM….
Cái từ này cứ vọng mãi trong đầu cậu không thể nào tan được, cậu lại biến thành một con quạ chăng vì bản thân cậu hiện giờ toàn một màu xàm đen, đây là lông tơ nha, đến khi lớn thay lông chắc chắn nó sẽ biến thành một màu đen như cục than
Loạt…xoạt..
Tiếng động khẽ khiến cậu thoát khỏi sự trầm cảm của mình, nhìn xung qoanh im ắng kiến cậu càng lo hơn cho đến khi cậu nhìn chằm chằm vào một cành cây hơi khác thường thì thứ đó mới chịu lộ diện
Một con rắn có thể thay màu như con tắc kè, nó to như bắp chân của một người trưởng thành, đôi mắt đen khẽ nhìn cậu một cách ác độc sau đó lại chuyển lực chú ý ra sau lưng cậu đôi mắt rắn trông thèm thuồng vô cùng cứ như nhìn thấy chí bảo thế gian vậy
Khẽ liếc ra sau lưng, thật bất ngờ khi cậu nhìn thấy một quá trứng thất thải sắc trên thân trứng đầy những kí tự huyền bí đầy ảo diệu, một sự vui mừng thể hiện lên khuôn mặt cậu, cậu không cô đơn ít nhất cậu còn một cái tiểu muội muội hoặc là một tiểu đệ đệ nữa nhưng chưa gì khi nhìn thấy cái vỏ trứng kế bên thì cậu lại ỉu xỉu vì màu của hai cài trứng khác nhau một trời một vực, màu cái trứng của cậu đen thui lui đã vậy còn có đốm sáng khá đẹp mắt giống như bầu trời đêm đầy sao vậy
Suy nghĩ đôi chút, ánh mặt lại trở nên tự tin như xưa dù cái trứng kia có ra sao đi nữa, cùng một tổ sinh ra thì cũng như tình thân anh em dù có ra sao thì cái trứng kia cũng sẽ là người thân của cậu, đây cũng coi như một cái mong ước đời trước của cậu a
Loạt….xoạt…
Con rắn rướn người lên nhìn chằm chằm về phía cậu thì cậu đang chén đường con rắn, nó khá tức giận vì nhìn thấy món ngon của no có thêm một con ruồi bu xung qoanh
Mở to con mắt nhìn thằng vào con rắn kia, chỉ cần nó tiến thêm một chút nữa thì sẽ nằm trong vùng tấm công của cậu, lại nói khi còn sống cậu đi du lịch rất nhiều, nhìn thấy vô số loại cầm điểu săn mồi, cái cảnh tượng đó đang lập đi lập lại rất nhiều lần trong đầu cậu, lại nói cậu vừa chú ý con rắn vừa nhớ lại kí ức nhưng có vẻ chả khó khăn gì mà cậu còn thừa tâm tư để ý cái khác, sự thật đau lòng người là cậu có thể nhất tâm nhị dụng rồi đây còn chưa phải là giới hạn của cậu, giới hạn tối đa của cậu là nhất tâm lục dụng cơ
Nhưng trong việc chiến đấu thì cậu chỉ có thể nhất tâm nhị dụng vì phân tâm quá nhiều sẽ dễ dẫn đến việc rối loạn khiến phản ứng cơ thể bị chậm trễ
Dù là chậm chỉ một giây cũng đủ để cậu chết hàng chục lần