Chương 3: Kẻ Sống Sót

Vị Đại Đế Đầu Tiên Rewrite

Chương 3: Kẻ Sống Sót

Kinh Đô Ánh Sáng- trung tâm của thế giới loài người, nơi ánh sáng không bao giờ tắt. Nhưng hễ ánh sáng càng mạnh thì ở những góc khuất, bóng lại càng đen. Trong các Hội được chính quyền hỗ trợ kinh tế, những kẻ thuộc Hội Giả Kim là đáng ghét nhất. Bọn này nghiên cứu đủ thứ đông tây kim cổ, đặc biệt là nghiên cứu những ứng dụng của Giả Kim Thuật- thứ gần như lai tạo giữa khoa học và sức mạnh siêu nhiên- lên cơ thể con người.

Một trong những khu thí nghiệm của Hội Giả Kim- Chế Tạo Thủ Hộ Giả- Guardians. Tại sao lại cần những Thủ Hộ Giả- Guardians nhỉ? À vâng, tôi quên chưa nói là đã 12 năm trôi qua, Hải Tộc chưa có tấn công. Đây là điều hết sức đáng sợ, vì thời gian này là lúc chúng đang súc tích lực lượng. Căn cứ theo lịch sử về Cuộc Chiến Giữa Con Người Và Hải Tộc thì trong 100 năm qua, cứ mỗi khi Hải tộc kéo dài thời gian chuẩn bị giao chiến lên thêm một chút, thì thương vong mà loài người phải gánh lại càng lớn thêm. Để chuẩn bị cho cuộc chiến cam go và đảm bảo mạng sống cho số đông, đôi khi một bộ phận nhỏ phải chấp nhận hi sinh.

Hội Giả Kim chọn ra những người phụ nữ và đàn ông có đầy đủ đặc điểm họ cần, tiến hành phối giống, và rồi đem những đứa bé sơ sinh ra nghiên cứu. Trong nhiều năm, họ đã cố gắng tạo ra những chiến binh phi thường về cả thể chất và tinh thần, và đây là lần cuối cùng dự án này được cấp vốn- nếu không có kết quả khiến bên trên thỏa mãn, thí nghiệm sẽ bị dừng. Thế nên tất cả nhân viên ở đây đều làm việc cẩn thận.

Trong những lồng kính đựng đầy chất lỏng là những đứa trẻ khoảng chừng 10 tuổi, mặt đeo dây dưỡng khí, khắp người cắm những ống dẫn hóa chất. Các nhân viên đang không ngừng đưa thêm các loại hóa chất vào cơ thể lũ nhóc.

- Cẩn thận! Ta cần chắc chắn rằng chúng vẫn ổn. Chỉ cần một đứa thành công, mọi việc sẽ tốt lên.- Giả Kim Thuật Sĩ Klee Boum, đứng đầu công tác nghiên cứu không ngừng giám sát, đồng thời cổ vũ nhân viên.

- Ngài đừng quá hi vọng, thuốc ngài đưa vào là quá mạnh!- Một giọng đúng kiểu cần thiết để nói ra câu ném đá phá hội nghị như thế, chỉ có thể là Dược Sĩ Puam Kine, giám sát được trên cử xuống để kiểm tra công trình Thủ Hộ Giả. Lão là một người rất nguyên tắc, và có đủ kiến thức để thẩm tra. Tất nhiên vì đủ kiến thức, lão chưa gì đã đoán ra hậu quả của việc này. Cơ thể con người là một thứ phức tạp, và không thể cứ mặc nhiên nhồi nhét. Làm thế sẽ chỉ phản tác dụng.

- Tôi hi vọng ông nên chú tâm quan sát thì hơn. Đây là tác phẩm của tôi, là tâm huyết nửa đời của tôi. Và

Đột nhiên, trong những lồng thủy tinh, những bọt khí sủi lên, những đứa trẻ bắt đầu dãy dụa. Mặt mũi chúng nổi lên những đường gân, và sau đó bọt máu tuôn ra.

Dược Sĩ Paum liếc nhẹ kẻ vừa to tiếng kiểu "đã bảo mà".

- Mau bơm thêm Dung dịch Tái Sinh, thuốc hỗ trợ ổn định. Nhanh!-Klee gầm lên dữ tợn. Đây là tâm huyết cả đời lão, là thứ lão đã mất bao năm nghiên cứu. Vì nó, gã phải quỵ lụy bao người. Tại sao nó lại không thành công chứ? KHÔNG! NÓ PHẢI THÀNH CÔNG!

Những mệnh lệnh liên tiếp đưa ra, có những cái gần như mang ý trái hẳn nhau, nhưng không ai dám phản bác. Klee đang phát điên, và lão sẽ giết ai trái ý. Thế rồi, những đứa trẻ dần an tĩnh lại. Chúng chết, và Klee gục ngã. Lão ôm mặt khóc to, như một đứa trẻ con bị bắt nạt. Ai cũng nhìn lão với con mắt thương cảm, kẻ cả Puam.

- Một đứa vẫn còn sống!

- Cái gì!

Như một kì tích, một đứa trẻ thoi thóp thở. Và Klee như trẻ ra 20 tuổi ngay tức khắc, cơ thể lão tràn đầy sinh lực, lão hất tất cả ra, tự tiến lại gần Puam.

- Cứu lấy nó! Ta sẽ nợ ông mạng sống của ta!

- Ta không cần ông trả, tất cả là vì nhân loại.


Kingdom’s Assassination Squad- KAS- Lực Lượng Ám Sát Thuộc Vương Quốc là tổ chức sát thủ đặc biệt do vương quốc lập ra, có nhiệm vụ tiêu diệt những nguy hiểm trong bóng tối cho vương quốc. Tất cả các sát thủ ở đây đều là những kẻ cực kì tài giỏi, và để có được tài năng đó, họ phải trải qua những khóa huấn luyện nghiêm ngặt nhất ngay từ lúc nhỏ.

- Số 11, đứng ra.

- Có!

- Mi biết mình sai ở đâu không?

- Thưa Huấn Luyện Viên, tôi đã bắn lệch nửa ly so với yêu câu!

- Tốt! Vậy mi biết hình phạt.

- Tôi xin được dùng quyền khiêu chiến, so tài người nhanh hơn liền kề!

- Mi rất thuộc bài. Nhưng nên nhớ, khi mi làm nhiệm vụ, sẽ không có cơ hội để mi xin làm lại đâu. Chúng ta là Sát Thủ, là kẻ sinh ra để giết. Và nếu không giết được đối thủ, thì sẽ là tự giết chính bản thân mình.

- Thưa,…

- Nhưng ta đồng ý cho mi một cơ hội!

- 18, bước ra!

Một thiếu niên khác ước chừng 10 tuổi, tóc bạch kim rối bù, mắt nâu, gương mặt điển trai song tinh thần khá uể oải.

Vừa nghe thấy tên của đối thủ, số 11 liên thấy lạnh lẽo, nó biết đối thủ của mình là ai. Số 18, từ khi vào đã có biệt danh là " Áp Chót". Đội sát thủ không cần kẻ yếu, nên ai không đủ năng lực, sẽ bị khử. Sở dĩ số 18 được gọi là Áp Chót, vì gã gần như vượt qua mọi cuộc thi thố rất khó khăn và vất vả, chỉ đứng ở thứ hai từ dưới lên. Nhưng nếu chỉ 1 đến 2 lần còn đỡ, đằng này đã suốt 9 năm, từ khi gã vào trại huấn luyện này, khi đó mới 5 tuổi, đến bây giờ là khi gã 14 tuổi vẫn giữ nguyên vị trí đó. Gần như kiểu một lời nguyền vậy.

- Biết thứ này chứ!- Huấn luyện viên hỏi, đồng thời lấy ra hai chiếc nỏ.- Số 11!

- Nỏ Kiến Vằn, dài 30 cm, chiều rộng tính cả cánh nỏ là 25 cm, bắn tên xa chừng 100 m.

- Số 18!

- Tốc độ thay tên chậm, độ chính xác kém. Đây là nỏ dùng cho bộ binh khi đối mặt chiến thuật biển người.

- Tốt!- Huấn Luyện Viên bình tĩnh đặt lên trên bàn một cái gối đệm dày, một đồng xu nhỏ và hai dải bằng đen. Búng tay cái " chách", thêm vài người nữa bước ra, tay họ mang theo nỏ.- Hai người bịt mắt, cầm chắc nỏ, khi ta tung đồng xu lên đến khi trước khi đồng xu chạm vào gối, cấm bắn. Đảm bảo là các người bắn không nhanh hơn mấy thằng kia đâu. Đồng xu chạm vào gối, hãy bắn hạ đối phương. Nếu số 11 thắng, miễn hình phạt cho số 11. Hai bên hòa,số 11 miễn, số 18 chịu phạt. Trường hợp cuối chắc khỏi nói nhỉ.

- Vâng!- Cả hai người hô to.

Số 11 bắt đầu hít một hơi thật sâu. Thử thách này quả thực rất khó. Đầu tiên, nó thử thách thính giác của ai nhạy bén hơn, người nào nghe được tiếng đồng xu bé tẹo đó chạm vào cái gối mềm kia, sẽ có khả năng giành chiến thắng. Hai là so sự bình tĩnh, trong tình huống ai bắn trước là có lợi, đôi khi cướp cò là việc bình thường, mà cướp cò thì đồng nghĩa với cái chết. Thở nhẹ một hơi, số 11 nhanh chóng tiến tới cái bàn, cầm giải khăn bịt mắt lên.

- Phập! Phập!- Hai mũi tên trúng đích, một mũi qua động mạch chủ ở cổ, một mũ xuyên mắt vào não. Số 11 trợn tròn mắt nhìn đối thủ, tay cầm dải băng đen chưa kịp đeo lên như muốn với ra phía trước.

- Chúng ta là sát thủ, chúng ta là KAS!- Số 18 bình tĩnh nói, trước khi quay lại hàng ngũ.

- Rất tốt, số 18 đã học thuộc bài. Tuy nhiên, mi vẫn hơi sai, bọn mi chưa là KAS. Hiểu chứ!

- Rõ!- Tất cả đồng thanh hô to.

- Buổi tập kết thúc. Trưa tiếp tục!

Gã huấn luyện viên nhìn bọn nhóc một hồi, rồi quay đi. Gã đã chú ý tới tay 18 từ rất lâu rồi, một đứa kì lạ. Thắng oắt này dường như là một thứ kì lạ, luôn dành được chiến thắng sát nút. Cứ như là nó cố tình vậy. Lắc nhẹ cái đầu, gã tự nhủ rằng nghĩ nhiều cho mệt óc, việc của gã không phải là lo điều thằng oắt kia mưu toan.

"Bước vào phòng riêng của mình, số 18 thở ra một hơi. Đã 9 năm kể từ khi cậu ta tới thế giới này, 9 năm địa ngục, vượt xa mọi sự tưởng tượng của một nhà khoa học như cậu ta. Phải, số 18 chính là Hoàng Anh Kiệt.

9 năm trước, trong phòng thí nghiệm kia, đứa trẻ hồi sinh lại, có lẽ chính là vì Kiệt xuyên qua. Sau 1 năm chữa trị, Kiệt bị đưa tới cái trại huấn luyện ma quỷ này. Lắm lúc, cậu ta tưởng mình sẽ phát rồ. Nhưng rồi, tinh thần thép của một nhà khoa học, con người đã vượt lên số phận để khiến cả thế giới ngưỡng mộ, đã giúp cậu tỉnh táo. Trong thâm tâm, Kiệt tự nhủ, rồi ngày đó sẽ tới, ngày mà cậu thoát khỏi nơi đây, thoát khỏi chốn đào tạo địa ngục này…."

- Stop!- Kiệt bóp đầu- Sến quá vậy!

- Thôi nào sếp, dạo này tôi đang đọc ngôn tình! Hơn nữa sếp tưởng làm nhà văn mà dễ à. Phải đọc biết bao thứ, ngồi thiền để tư tưởng được giải phóng này, …

- OK! Chúng ta nói vào việc chính được chứ!

- Yeah!

Tình hình của Kiệt bây giờ cũng không khác mấy so với lời kể của Christina. Khi tỉnh lại, cậu biết tình hình có vấn đề lớn nên giả ngu, may mà qua ải. Suốt 9 năm qua, cuộc sống quả thực có thể nói đúng là như ở địa ngục, may mà còn có Christina. Cô nàng liên tục giúp cậu có đủ nghị lực để giữ vững tâm trí và cả tính mạng. Như vụ vừa rồi, nếu không có Christina trợ giúp, Kiệt chắc chắn là chết.

Tất cả những gì tay huấn luyện viên nói có thể tổng kết ở ba điểm chín:
+ "Đồng xu chạm vào gối, hãy bắn hạ đối phương" - và nó đang chạm vào đệm
+ Việc "Hai người bịt mắt, cầm chắc nỏ, khi ta tung đồng xu lên đến khi trước khi đồng xu chạm vào gối, cấm bắn" là một chỉ thị được tách ra với chỉ thị "Đồng xu chạm vào gối, hãy bắn hạ đối phương"
+ Cuối cùng, đây là trại huấn luyện sát thủ, giết người bằng bất kì biện pháp nào.

Hầu như rất ít kẻ có thể suy đoán ra được điều này, nhất là khi bị dẫn dắt bởi những kẻ chuyên nghiệp như tay huấn luyện viên. Nhưng với Christina, trí tuệ nhân tạo khủng bố này hoàn toàn có thể phân tích từng ấy thứ chỉ mất 1 giây. Đã vậy còn có bảng biểu vẽ vời đầy đủ.

Nhưng đó chỉ là những việc khá nhỏ, việc lớn là việc hai người vẫn đang phải nặn óc mà nghĩ. Cầu Năng Lượng Siêu Hạt- thứ đã đưa Kiệt và Christina sang đây đang tác quái. Nó ẩn sâu trong từng tế bào cơ thể hiện tại của Kiệt, như một quả bom hẹn giờ.

Cầu Năng Lượng Siêu Hạt- như đã nói là từ một thứ hạt năng lượng kì lạ mà Kiệt vô tình tìm ra và giam giữ được, từ đó nghiên cứu ra những đặc tính của nó, và tận dụng để tạo nên loại năng lượng mới kinh khủng không khác gì mặt trời. Siêu Hạt có khả năng hấp thụ và chuyển hóa năng lượng nếu được kích thích đúng cách. Còn sai cách thì biết rồi đấy.

May mắn, vì đang ở trạng thái các hạt nguyên tử, những mảnh nhỏ của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt không gây tác hại lớn. Nhưng mỗi khi Kiệt tập Chân Võ Cửu Trọng Thiên- một trong những quân bài tủ của cậu, thứ giúp cơ thể Kiệt đủ sức theo kịp tốc độ huấn luyện ở đây mà không để lại hậu họa về sau, chân khí bị mất. Lượng hao hụt được Christina tìm ra là do chúng bị những mảnh vỡ Cầu Năng Lượng Siêu Hạt hút đi. Và càng hút thì chúng càng phát triển, càng phát triển lại càng hút nhiều. Một vòng tuần hoàn ác tính, như là ung thu vậy.

Song nếu bảo Kiệt dùng tập Chân Võ Cửu Trọng Thiên thì còn nguy hơn, không theo kịp tiến độ tập luyện và đứng chót là coi như toi. Thật quá sức nan giải. Kiệt tự nhủ, rồi bắt đầu thổ nạp chân khí. Tu luyện tiếp thôi chứ còn làm gì nữa.