Chương 9: Đặc huấn (1)

Vị Đại Đế Đâu Tiên(Remake)

Chương 9: Đặc huấn (1)

.
.
.
Quyển 1: Huấn luyện địa ngục

Chương 9: Đặc huấn (1)
- Mi đừng nên mừng vì được đặc huấn!- Liễu Ánh Nguyệt ra đòn phủ đầu khá sớm- Ta không biết nhẹ nhàng là gì đâu.

- Dạ!- Quân tử không sợ cái thiệt trước mắt, Kiệt " gọi dạ bảo vâng ấy bé ngoan nhất nhà".

- Có gì muốn hỏi thì hỏi sớm đi?- Liễu Anh Nguyệt cũng không quá tuyệt tình

- Jamie được đặc huấn với ai vậy?

- Mi giỏi đấy, đoán luôn đi!- Liễu Anh Nguyệt khá ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại một tí là hiểu ngay, trong đám này không có ai vượt qua hai tên đó, nên khi Kiệt bị kêu đi đặc huấn chắc chắn Jamie cũng sẽ bị gọi đi. Nhưng cô ta không muốn nói gì để Kiệt có thêm lợi thế vì Kiệt là kẻ được Lyly giao cho cô ta. Dù biết rằng Lyly có con mắt nhìn khá tốt, nhưng hai người không ưu nhau, nên Liễu Ánh Nguyệt một mặt sẽ dạy hết bổn phận, mặt khác thì hơi dìm Kiệt xuống.

- Vậy việc đặc huấn này có làm việc học tập bị trễ nải!

- Mi cần phải biết tự cân bằng, thậm chí nếu cần thì bỏ không đến lớp đặc huấn của ta cũng được.

Nói thế thì chịu rồi, Kiệt lắc đầu ngán ngẩm. Hai người nhanh chóng rời khỏi bãi tập bình thường, đến khu đặc huấn. Đây là sân tập bắn chuyên dụng cũng là nơi Liễu Ánh Nguyệt ở. Sát thủ càng muốn giỏi, càng phải biết tiết chế bản thân: ăn, mặc, ở,… càng tối giản càng tốt. Có vậy cả thể chất và tinh thần mới không bị bào mòn, có thể toàn tâm toàn ý vào chuyên môn.

Trên sân tập bắn có rất nhiều bia, ở đù các góc độ, có cái to có cái nhỏ, có cái cố định cái lại di động, cung tên cũng có vô số kiểu loại hình dáng. Chúng dùng để làm gì hay tập luyện kiểu nào, chỉ bằng vài thuật toán là Christina đã tính ra và đưa số liệu cùng hình ảnh 3D cho Kiệt xem, nhưng làm thế nào để có được khả năng làm những thứ đó, thì phải xem bài tập của Liễu Ánh Nguyệt.

- Sát thủ chúng ta thường chọn biện pháp áp sát rồi một chiêu đánh chỗ yếu hại, điều đó thì cũng đúng, nhưng nếu có thể dùng vũ khí tầm xa tấn công hiệu quả, thì sao lại không chọn. Muốn giết đối phương bằng vũ khí tầm xa, mi không những phải chính xác, nhanh, hiểm, chọn đúng thời cơ mà còn phải đủ sức để có thể bắn tên trong thời gian dài và bắn được những mũi tên mạnh mẽ nhất có thể.

- Vậy là tập thể lực ạ!

- Đúng, mỗi ngày mi phải tập bắn theo sự hướng dẫn của ta. Bài tập hôm nay đơn giản thôi, bắn vào tấm bia kia, bắn tới khi nào ta bảo dừng.

……………………………………..

- Hoàng Anh Kiệt, Jamie Franker, hai tên nhóc bọn mi dám bỏ bê tập luyện! Chó Má- Krane Fu vung roi quất liên tục vào người Kiệt và Jamie. Cũng phải thôi, sau buổi đặc huấn ngày hôm qua, dù có Chân Võ Cửu Trọng Thiên và cơ thể khỏe mạnh vượt trội, thì Kiệt cũng chưa thể hồi phục nữa là Jamie, nên hai đứa phạm lỗi liên tục. Krane Fu có biết điều đó không? Biết chứ, nhưng đó đâu phải vấn đề của ông ta, nếu đã chấp nhận việc được bồi dưỡng thì phải có tinh thần chịu khổ.

Sát thủ bọn hắn quan trọng nhất là khả năng chịu đựng và giữ bình tĩnh. Gã biết những tên sát thủ đỉnh cao trong tổ chức từng vì phục kích con mồi mà phải nằm im một chỗ hàng tháng trời, tới nỗi chỉ còn da bọc xương để đợi lúc con mồi mất cảnh giác mới ra tay. Tất nhiên chúng cũng có thuốc men để giúp duy trì sức khỏe, nhưng sự chịu đựng và khả năng giữ bình tĩnh đợi tới khi con mồi lộ sơ hở trong khi phải nằm im để phục kích cả tháng trời thì phải tôi luyện nhiều lắm.

Để tăng thêm sự khó khăn, Krane Fu còn cho mấy đứa hay bị Kiệt và Jamie bán hành nhảy vào so tài. Dường như chúng nó cũng biết hai bố tướng này có vấn đề, nên lớp lớp nối nhau đi lên. Hoàng Anh Kiệt và Jamie bị bán hành ngập mồm.

- Có sao không!- Kiệt lấy cho ông bạn cốc nước.

- Gần chết thôi! Lũ cơ hội!- Jamie cười gằn.

- Ta sẽ phải chịu cảnh này dài dài, vì càng ngày cường độ tập luyện sẽ càng tăng, mà bọn kia cũng biết là mình vì tập luyện mà yếu đi, nên thời gian này bị hành là điều tất nhiên. Nhưng quan trọng là khi về phòng ngủ, ông nhớ cẩn thận.

- Bây giờ ông còn thạo vấn đề hơn cả tôi nữa hả! Thấy chưa, có tôi chỉ giáo là khác ngaym trưởng thành hẳn.- Jamie nói giọng tự hào

- Cầm đi!- Kiệt lấy ra một đầu mũi tên bọc kim loại mà cậu thó từ chỗ Liễu Ánh Nguyệt. Nói thó được thì cũng hơi sai, vì Liễu Ánh Nguyệt biết chắc, cô ta mắt nhắm mắt mở mà thôi.

Kiệt cho Jamie vì cả cậu và Jamie đều cần dành một phần sức lực cuối cùng cho những trận chiến về đêm. Đó mới là cuộc chiến chính và nguy hiểm nhất: việc hai cậu được đặc huấn sớm muộn sẽ lộ, thậm chí các giáo viên sẽ làm lộ. Khi đó để trừ đối thủ, bọn kia không ra tay tàn độc thì Kiệt cùi liền. Nếu Kiệt có Christina giúp đỡ, thì Jamie có gì chứ. Jamie chết thì cuộc sống sau này của Kiệt e là sẽ chán lắm đây.

……………………………………………………

- Cô có thứ gì có thể giúp con được không, những bài tập bắn cung, đứng đúng tư thế,… của buổi đặc huấn làm con mệt và đau khắp toàn thân!- Kiệt nói khi buổi đặc huấn thứ 5 kết thúc.

- Cầm lấy, tự bóp tay cho mình đi!- Liễu Ánh Nguyệt rút ra một chai thuốc nhỏ, vứt cho Kiệt một cách tùy tiện. Nếu cậu ta không có Christina cảnh báo cực sớm thì e là chai thuốc đã vỡ rồi.

- 5% là cô ta ném chơi, không có mục đích; 19% là cô ta muốn trêu chọc cậu, 36% thì là một phần của buổi tập, 40% là để thử cậu về sức khỏe để nâng mức tập!- Christina phân tích

- Thôi, ăn lol rồi!- Kiệt tự nhủ. Nhưng chuyện đã rồi, cậu cắn răng đi gặp Jamie. Hai đứa nhanh chóng bôi thuốc và đấm bóp hộ nhau: Christina và Kiệt làm mẫu trước, Jamie làm theo. Thứ thuốc đó khá thần diệu, đêm hôm đó Kiệt thấy cơ thể như dần hồi phục lại. Có điều nó cũng làm cậu chìm vào giấc ngủ sâu.

Giác ngủ sâu có rất nhiều ích lợi: hồi phục sức khỏe nhanh, tăng cường thể lực, thư giãn tối đa cơ thể,… nhưng đó cũng là lúc con người khó có sự cảnh giác. Tất cả bạn cùng phòng của Kiệt biết điều đó. Để chắc rằng cậu đã ngủ say giấc thật, chúng đã để một đứa thường xuyên ngủ say cho chúng quan sát nhiều ngày liền. Giờ đây, chắc chắn là Kiệt đã ngủ say và khó có thể phát hiện chúng chuẩn bị ra tay, bọn chúng nhẹ nhàng tiếp cận, tay cần vũ khí- những thanh gỗ được vót nhọn. Vũ khí thô sơ, nhưng uy lực không thấp, ngày xưa người Việt Nam chỉ với gậy tầm vong cũng có thể giết chết lính Pháp cao to tay cầm súng.

Sự chuẩn bị của nhưng gã này rất kĩ, nhưng Hoàng Anh Kiệt phơi bụng ra cho chúng đâm, cậu có Christina. Ngay khi chúng di động, Christina đã phát hiện. Cô lập tức dùng Đồng Bộ Cấp IX chiếm quyền kiểm soát cơ thể của Kiệt, đồng thời đánh thức ý thức của Kiệt.

Nhờ Christina kiểm soát cơ thể, Kiệt không có giật mình mà làm hành động gì để đối phương biết rằng cậu đã tỉnh. Kiệt được trao lại quyền kiểm soát cơ thể, và cậu lập tức vận Khí Trọng Thiên.

Kiệt hít một hơi sâu để nâng cao được lượng khí trao đổi làm tăng cường thể chất, gia tăng phế hoạt lượng của phổi và tiêu trừ sự ứ huyết trong cơ thể. Tiếng hít thở lập tức khiến bọn kia chú ý, và làm chúng vốn đang hơi căng thẳng lập tức bị cứng người trong giây lát, kể cả thằng cầm đầu. Giây lát đó thôi đã quyết định mọi chuyện, Kiệt bật người dậy, hất tấm chăn lên người một đám, đồng thời tung cú đá nhanh vào tai thằng đứng gần đó. Tên xấu số vì đứng quá gần nằm vật ra sàn nhà ngay tức thì.

Tên đứng bên cạnh hắn thấy Kiệt đi tới lập tức lao lên, toan đâm Kiệt. Hành động đầy bản năng và thiếu tính toán này đã phải trả giá khá đắt, Kiệt dùng chân đạp mạnh vào đầu gối chân đang ở trước của đối thủ. Cú đá mạnh làm chân gã gãy đôi, người gã chúi xuống. Lúc này chân vừa đá của Kiệt hạ xuống đất làm trụ, chân vừa làm trụ đổi nhấc lên, làm một cú lên gối thẳng vào thái dương.

Nói thì chậm, nhưng mọi thứ diễn ra nhanh lắm, khi Kiệt hạ xong hai đứa này và quay lại thì tấm chăn cậu hất lên để che tầm mắt ba thằng còn lại cũng vừa hạ xuống đất. 4 người nhìn nhau hồi lâu, ai cũng hơi siết chặt tay. Sau chút kinh ngạc, bọn kia đã hơi ổn định lại, chúng lao lên tấn công. Kiệt nhanh chóng né cú đâm từ một thằng, rồi dùng cùi trò huých nhẹ vào vùng bụng. Kiệt nắm cổ áo nó và giật nó ra chắn phía trước làm lá chắn, nên thằng tiếp theo giật mình không dám đâm. Nhân lúc thằng kia ngớ ra vì mất đà, Kiệt liền đẩy mạnh hai thằng vào nhau khiến bọn nó ngã dúi dụi.

Ba đánh một không chột cũng què, Kiệt nhất định phải hạ một tên do ván trước. Cậu dùng tay phải chém mạnh sang tay cầm vũ khí của kẻ đang lao về phía mình, đánh rơi con cái cọc gỗ nhọn xuống đất. Thế rồi cậu ta nắm nhanh lấy tay hắn, vặn ngược khớp tay buộc gã phải chịu oằn mình theo thế cậu muốn. Lúc này gã đã phơi gáy ra cho Kiệt, cậu không ngại mà tung một đấm vào đó, khiến tay này choáng váng ngã gục xuống đất.

Đột nhiên, một cánh tay vòng ra khóa cổ Kiệt lại, giật ngược cậu ra sau. Hai tên cuối cùng của phòng đã ra tay, chúng phối hợp với nhau: một tên giữ cậu để tên kia ra tay. Một cú lên gối làm Kiệt gập bụng lại vì đau. Lại thêm một đấm vào hàm. May là hai thằng này quên không dùng cọc xiên cậu, không thì Kiệt đi rồi. Nhưng tất nhiêu chúng cũng nhớ ra, và một tên vội nhặt chiếc cọc bị đánh rơi xuống.

- Đập đầu ra sau!- Christina nhanh chóng đưa ra chỉ dẫn. Nếu Kiệt không thể thoát khỏi chiêu khóa cổ sớm, khi tên kia quay lại sẽ xiên cậu lòi ruột quá.

Cú hất đầu ngược ra sau đá đánh vỡ mũi thằng đang khóa cổ Kiệt, nó vội thả tay ra. Vừa lúc đó thằng kia quay lại, nó thấy Kiệt vừa thoát được thì toan đâm thật nhanh lúc cậu chưa kịp chuẩn bị gì, nhưng hụt. Hoàng Anh Kiệt không vội đánh với nó mà tung một cú đá ngược thẳng hàm tên vỡ mũi, cho nó gục hẳn. Lúc này, chỉ còn một đối một. Tên cuối cùng này vội thu lại thế thủ, cây cọc lăm lăm chờ Kiệt sơ hở là ra đòn chí mạng.

- Bộp!- Đột nhiên, Kiệt vỗ tay thật mạnh. Âm thanh bất ngờ đó làm gã giật mình và lao tới trước nửa bước. Vừa lao tới thì gã ngẩn người vì không hiểu sao mình lại làm thế. Thế là 2 giây trôi qua cho những hành động vô nghĩa. Và 2 giây đó, hai bàn tay vừa vỗ của Kiệt đã nắm chặt lấy nhau, vung thật mạnh sang trái lấy đà và giã vào đầu tên kia. Hắn gục xuống. Kiệt thì bình tĩnh đá thêm một cú vào mặt cho chắc.

Trận chiến kết thúc, Kiệt bình thản nhặt chiếc chăn vừa bị cậu hất xuống đất lên và nằm ngủ tiếp. Trước khi ngủ, Kiệt tự hỏi không biết Jamie sẽ đối phó ra sao nhỉ?