chương 19: kiếm thành - lô i kiếp

Vạn Giới Tiêu Dao

chương 19: kiếm thành - lô i kiếp

Ngay khi cả ba đều có dị tượng xuất hiện, Tiêu Dao liền tập trung tinh thần tạo hình cho cả ba thanh kiếm của mình. Sau một hồi thì cả ba cũng được tạo hình thành công, Tiêu Dao lại điều khiển cho " Thanh Niên Địa Tâm Hỏa" bùng lên mạnh mẽ hơn. Khi lửa trong lò bùng lên cả ba thanh kiếm liền ngày càng trở lên ngưng thực, những dị tượng phát ra từ chúng ngày càng trở lên mạnh mẽ. Tia sáng của chúng hầu như đã che mất hình dạng là ba thanh kiếm chỉ để lại một dải ánh sáng chiếu rọi phân " Bát Quái Lô " thành ba khu vực.
Biết thời khắc mấu chốt đã đến, Tiêu Dao liền thay đổ pháp quyết trên tay. Hai tay đánh liên tục những thủ quyết tạo thành văn tự nhập vào trong "Bát Quái Lô". Ngay khi những văn tự này bay vào không gian trong "Bát Quái Lô " liền hóa thành những trận pháp kì ảo, phức tạp vô cùng. Những trận pháp này gia nhập càng nhiều, quang mang tán phát ra của ba thanh kiếm lại thu lại càng nhiều.

Không biết trải qua thời gian bao lâu, cũng không biết Tiêu Dao đã đánh ra bao nhiêu trận pháp gia nhập. Chỉ thấy ba thanh kiếm bây giờ đã hoàn toàn quang hoa nội liễm, nhưng vẫn không mất đi phần diễm lệ, và khí túc sắc bén ập vào mắt đó. Hai tay đánh ra trận pháp cuối cùng gia nhập, Tiêu Dao liền dùng một ngón tay, vạch một đường trên cổ tay của mình. Máu phun ra như suối bay vào trong lò, tất cả đều bị ba thanh kiếm hấp không còn. Thấy tất cả đều chuẩn bị xong, Tiêu Dao ngửa đầu hét lớn:
" "Khai lò. Xuất thế đi pháp bảo của ta, đến lúc ánh sáng của ngươi chiếu rọi thiên hạ rồi."

Kiếm vừa ra lò hào quang vạn trượng, hào quang phân căn phòng thành ba không gian riêng biệt. Một bên thì một màu đen của trời đêm với lấm tấm những điểm sáng li ti. Một bên thì là ánh kim chói lòa, nóng bỏng vô cùng. Còn lại một bên thì là thanh quang dịu nhẹ, phảng phất như ánh trăng đêm rằm. Phất tay triệt hồi " tuyệt đối cách li " trận pháp, ngay lập tức thiên địa có cảm thần binh xuất thế liền lập tức tụ tập thiên kiếp ý đồ khảo nghiệm.Bên dưới hào quang ba màu chiếu sáng nhân gian, bên trên mây đen áp đỉnh, trong đám mây thỉnh thoảng còn có lôi điện lập lòe, tiếng sấm trận trận. Cảnh tượng đồ sộ như một bức tranh về ngày tận thế. Cảnh tượng kì dị này cũng đã khiến cho những tu sĩ trong vòng ngàn dặm chú ý tới. Biết có bảo vật xuất thế liền nhao nhao, cưỡi lên pháp bảo, pháp khí lao đến hòng tìm kiếm cơ duyên. Gấp gáp nhất chính là vị lão tổ tông của vương triều Kim Quang đang ẩn tu trong hoàng cung. Bởi vì bảo vật lần này xuất thế lại là trong kinh đo của Kim Quang lên có thể loại bỏ khả năng là tự nhiên thai nghén. Vậy cũng chỉ có một khả năng đó chính là có tu sĩ luyện pháp bảo trong thành và món pháp bảo này vô cùng phi thường nên mới có thiên kiếp giáng xuống. Nếu khả năng này là thật thì người này không thể đắc tội, trái lại cần phải lôi kéo nếu không được cũng phải trở thành bằng hữu mà không phải trở thành kẻ địch. Nghĩ như vậy vị lão tổ này liền gọi ra pháp bảo của mình là một thanh kiếm vàng kim, bên trên cán có hình kim long phi đằng, hóa thành kim quang bay ra khỏi hoàng cung.

Bên ngoài đã như vậy trong Bình Thân Vương phủ lúc này cũng sớm đã nháo nhào hết cả lên. Người chạy kẻ trốn trong chốc lạt cả một cái phủ rộng lớn cũng chỉ còn lại vẻn vẹn ba người đó là Tiêu Dao, Bình Thân Vương và Đới Long.

Hai người sau nhìn về người phía trước với ánh mắt phải nói là trợn to như quả vải, người đằng trước thị lại ung dung bình chân như vại liếc nhìn bầu trời không nói câu nào. Bởi vì Tiêu Dao có tự tin vào pháp bảo của mình sẽ dễ dàng vượt qua khảo nghiệm, hơn nữa sẽ nhờ vào lôi kiếp mà trở lên lột xác càng thêm cường đại hơn nữa cũng không biết chừng.

" Ầm ", "Xẹt "
Sau một hồi tích trữ sức mạnh hoàn tất, tia lôi điện đầu tiên cũng đánh xuống. Tia lôi điện này thô to như cánh tay trẻ em, lấy khí thế lôi đình vạn quân đánh xuống kèm theo là một tiếng sấm nổ như xé rách không gian vang lên. Đối tia xét lao xuống với khí thế khủng bổ như hủy diệt tất cả kia, ba thanh thần kiếm cũng không có biểu hiện gì là sẽ chống cự lại cả. Rất nhanh tia lôi điện khủng bố đó liền bao trùm cả ba thanh thần binh đánh thẳng vào bản thể. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, tia lôi điện càng ngày càng mạnh, tần xuất đánh xuống cũng càng ngày càng dày đặc.

Sau một hồi cuồng oanh loạn tạc, lôi kiếp cũng ngừng lại. Không còn liên tục bổ tia lôi điện xuống nữa. Mây trên trời vẫn cứ quay cuồng, lôi điện vẫn cứ chạy tới chạy lui trên tầng mây. Thời gian dần qua, thiên kiếp càng ngày càng nhỏ, đám kiếp vân cũng càng ngày càng ngưng tụ. Đám kiếp vân lúc đầu là mây đen càng ngày càng ngưng tụ, đến một mức độ như là mực nước. Dường như cũng là tích tụ hoàn thành, lôi kiếp cũng như là đang dốc hết sức lực để đánh một kích cuối cùng.

"Ầm "
Một tia lôi điện màu đỏ như máu giáng xuống, vạch phá không gian. Tia lôi điện lao xuống mục tiêu với khí thế hủy diệt tất cả, phá hủy vạn vật. Không gì có thể ngăn cản tia lôi điện đó, kết cục của kẻ ngăn cản chỉ có một hóa thành tro tàn. Nhìn khí thế hủy diệt của tia lôi điện đỏ đang lao xuống, Tiêu Dao biết kích cuối cùng này vô cùng mạnh mẽ. Tay bấm pháp quyết, chỉ tay lên trời hô:

" Hợp "

Theo tiếng quát của Tiêu Dao, ba thanh thần kiếm tỏa ra ánh sáng cực kì mãnh liệt. Ba ánh sáng lần lượt là đen, vàng và xanh nhạt theo thời gian dần hòa quyện vào nhau. Khi ánh sáng hòa quyện hoàn toàn cũng là lúc che đi toàn bộ ba thanh thần binh đó. Ánh sáng bao quanh dần dần tản ra hiện thứ nó bao bọc bên trong cũng lộ ra trước mắt thế nhân. Đó là một thanh kiếm toàn thân ngân bạch, trên thân kiếm có một đồ án " nhật nguyệt đồng huy, chúng tinh diệu thiên ". Thanh kiếm này vừa xuất hiện, Tiêu Dao bắt một cái kiếm quyết chỉ tay quát lớn:
" Trảm "
Mũi kiếm trực chỉ tia lôi điện màu đỏ đó, hóa thành một luồng sáng màu ngân bạch lao đi, với khí thế có chẻ đôi tất cả, không gì có thể cản trở thanh kiếm này hoàn thành sứ mạng của mình. Người ngoài nhìn vào chỉ thấy một tia lôi điện màu đỏ đánh xuống đối đầu với nó là một tia sáng mà bạc đang lao vút lên bầu trời.

" Uỳnh "
Một tiếng nổ to đinh tai nhức óc thanh âm vang vọng cả trăm dặm, trời đất lúc này cũng như trở lên mất đi tất cả màu sắc.Chỉ còn lại duy nhất một màu trắng phủ kín hết cả không gian.