Chương 369: Hậu Chiến Tranh

Vạn Biến Hư Ảo

Chương 369: Hậu Chiến Tranh

Chương 369: Hậu Chiến Tranh

Chiến tranh qua đi nhưng hậu quả của nó để lại vẫn còn đó.

Chiến tranh mà, một khi đã ra trận thì phải xác định tử vong. Đó là lý do vì sao mấy chục năm qua Việt Nam luôn cố gắng gìn giữ hòa bình, nhiều lần chấp nhận nhượng bộ để đảm bảo nhân dân sinh hoạt vui vẻ. Nhưng tiếc rằng điều không muốn nhất lại xảy ra, Trung Quốc tham vọng bành trướng khiến người người phẫn hận, Mỹ ban đầu tỏ ý kiềm chế khiến nhiều người nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng ai mà ngờ được, theo dòng phát triển, Việt Nam nhất thời bứt phá quá mạnh mẽ, khiến các nước siêu cường cảm thấy bị đe dọa về kinh tế, chiếm đoạt về tài nguyên, lo lắng quân sự Việt Nam phát triển quá mức sẽ dần nuốt chửng bọn họ. Cho nên mới có màn lật mặt như lật bánh tráng của Mỹ và quân đồng minh. Tiếc rằng, tham vọng thì có nhưng lực lượng còn chưa đủ tầm.

Việt Nam thắng lợi, nhưng dù thắng cũng không thể khiến cả nước vui mừng.

Một trận chiến này có hơn 9000 chiến sĩ hy sinh, hàng chục ngàn gia đình thiếu đi cha mẹ, con cái. Đau thương bao trùm, mọi người tâm trạng đều rất nặng nề, bọn họ dù thật thắng nhưng cái giá phải trả vẫn là quá đắt.

Để tỏ lòng biết ơn và kính trọng đối với sự đóng góp to lớn của các chiến sĩ, Chính phủ quyết định tổ chức quốc tang 3 ngày, tạm dừng hết toàn bộ các hoạt động lễ hội, vui chơi giải trí, toàn thể các lãnh đạo và cử tri sẽ tập trung tại nghĩa trang Vĩnh Hằng để tổ chức nghi thức truy điệu cao quý nhất.

Trong buổi lễ, chủ tịch nước nghẹn ngào tri ân, trong đó có câu nói khiến mọi người tinh thần chấn động: "Dân tộc Việt Nam luôn mạnh mẽ và kiên cường suốt hàng ngàn năm, tuyệt đối sẽ không vì hy sinh mà lùi bước trước những kẻ xâm lược!".

Người mất đã yên mộ, người sống vẫn phải tiếp tục tiến lên.

Trận chiến này nổ ra ngay từ đầu đã hết sức phi nghĩa, lý do chắp vá cực kỳ đáng khinh. Nhưng đồng thời, nó cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho Việt Nam, muốn làm kẻ đi đầu, phải có giác ngộ bị người chán ghét.

Những năm đất nước tăng trưởng mạnh, lần lượt soán ngôi của nhiều cường quốc, vốn đã tạo ra những con sóng ngầm. Lần này giống như một liều thuốc thử đối với dân tộc Việt Nam, các cường quốc đang thử họ, thế giới đang dò xét giới hạn của họ.

Nếu lần này Việt Nam thất bại, kẻ thù chắc chắn sẽ nhảy vào xâu xé không còn một mảnh.

Mà lần này may mắn Việt Nam thắng lợi, nhưng nhiêu đó không đủ tiêu trừ lòng tham của kẻ thù, chúng hiện giờ chỉ đang âm thầm thu lại móng vuốt, rồi chờ đợi thời cơ thích hợp lại nhảy ra cắn chúng ta một cái.

Cảm nhận được nguy cơ này, Chính phủ sớm đưa ra hàng loạt động thái trấn an người dân, đưa xuống các chính sách nhằm thúc đẩy kinh tế - văn hóa - quân sự phát triển, động viên về tinh thần và vật chất đối với người thân các chiến sĩ hy sinh vì nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc.

Mặt khác, người dân Việt Nam sau chiến tranh cũng nhận ra mình phải đoàn kết, nỗ lực làm việc, cố gắng đóng góp sức lực giúp quê hương hàn gắn vết thương.

Là một tập đoàn mũi nhọn hàng đầu của đất nước, Thịnh Thế đưa ra phương án hỗ trợ rất thiết thực. Trực tiếp hỗ trợ cho gia đình các chiến sĩ hy sinh vì nhiệm vụ về mọi mặt ít nhất 3 đời, đảm bảo người đi học học hết đại học, ăn uống không lo, quần áo đầy đủ, mà nếu có nhu cầu mua hàng hóa của Thịnh Thế, giá cả luôn luôn chiết khấu một nửa.

Ngoài ra, đóng góp 100 tỷ đồng (150 tỷ USD) cho ngân sách quốc phòng, 50 tỷ đồng (75 tỷ USD) cho các chương trình phúc lợi xã hội.

Đây là một con số không hề nhỏ, bởi sự thay đổi tỷ giá tiền tệ. Chính phủ khi nhận được thông tin này lập tức lên tiếng cảm ơn sự đóng góp của tập đoàn, đồng thời hy vọng 100 tỷ đồng cho ngân sách quốc phòng có thể trực tiếp quy đổi thành sang trang thiết bị quân sự. Đại diện Thịnh Thế không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý. Bọn họ hiểu rất rõ trong trận chiến vừa rồi, nếu không dựa vào hỏa lực mạnh mẽ, Việt Nam chắc chắn phải thương vong gấp 4 đến 5 lần. Vì thế, hiện tại hỏa lực thiếu thốn nghiêm trọng tới mức nào có thể nghĩ.

Công việc mỗi ngày sau chiến tranh là rất lớn, nhưng có người lại không quá để ý. Đó không ai khác chính là Dương Tuấn Vũ.

Chẳng qua, nói vậy cũng không đúng lắm, ngay từ khi cuộc chiến còn chưa kết thúc, hắn đã cấp tốc trở về vắt óc suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì.

Theo báo cáo mới nhất mà hắn nhận được từ các trụ sở bí mật, các nghiên cứu tiến hành đã có những thành công bước đầu.

Co-01, đã có thể tạo ra chip Magic cấp D+++, so với yêu cầu đạt tới cấp B phục vụ chiến tranh quy mô toàn cầu còn đối xa, nhưng như vậy đã đủ để đối phó với các trận chiến mới xảy ra.

Với tốc độ xử lý thông tin như một siêu máy tính thu nhỏ, có thể nói mỗi đầu tên lửa được lắp đặt Magic sẽ dễ dàng phối hợp với tín hiệu vệ tinh. Thậm chí trong phạm vi ngắn vài km, không có sự hỗ trợ của vệ tinh, nó vẫn có thể khóa chính xác mục tiêu và tự hoạt động độc lập. Với sai số gần như không có và không bị giới hạn độ chính xác trong tầm bắn, nó sẽ là những đầu đạn đáng sợ nhất thế giới.

Phải biết, hiện tại, mỗi tên lửa đều có tầm hoạt động tối ưu, kể cả tên lửa hành trình. Tầm hoạt động tối ưu thường dưới 50% so với tầm hoạt động tối đa có thể đạt được. Giống như một khẩu súng có thể bắn xa 500m, nhưng để bắn chính xác thì mục tiêu phải ở trong phạm vi dưới 250m, thậm chí chỉ 100m mới bắn không sai lệch.

Tên lửa cũng vậy, tầm bắn có thể lên tới 600km, nhưng quãng đường di chuyển càng xa, càng tốn nhiều thời gian, nó càng có khả năng bị hệ thống phòng thủ của đối phương phát hiện và tiêu diệt. Mà dựa vào quỹ đạo, tốc độ và hướng bắn, người ta có thể suy ngược lại vị trí mà quân ta ẩn nấp, do đó, để hiệu quả đạt được tốt nhất, tăng cường tối đa tính bất ngờ trong chiến đấu, người ta thường cố gắng tiếp cận đối phương, hoặc chờ đối phương lọt vào tầm bắn tối ưu mới khai hỏa.

Việt Nam sở dĩ lựa chọn tầm bắn tối ưu khoảng 200km, thay vì tấn công hạm đội Mỹ từ khoảng cách 600km kể từ thời điểm chúng chưa kịp hội quân với Trung Quốc ở phía cửa Đông biển Đông, chính là vì lý do này. Mặt khác, chưa kể hiệu quả quá kém, hướng bắn chếch lên phía Bắc sẽ lọt vào phạm vi phòng thủ ven biển của Trung Quốc, càng dễ bị hệ thống phòng không mặt đất của chúng bắn hạ.

Hiệu quả thấp, nguy cơ cao, Lê Quân và mọi người không hạ lệnh bắn là rất sáng suốt.

Chiến tranh mà, không phải nơi để khoe khoang công nghệ. Một nước cờ sai, thất bại cả ván cờ.

Vì thế, khi Magic nghiên cứu thành công, dù chỉ là cấp D+++, đảm bảo độ tầm bắn tối đa cũng chính bằng tầm hoạt động tối ưu, các đầu đạn tên lửa sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.

Chưa kể với bộ vi xử lý tương tự một siêu máy tính, Dương Tuấn Vũ hoàn toàn có thể đưa vào đó các công nghệ tránh mù, tránh nhiễu, phân biệt rõ đối tượng không chỉ dựa vào mức nhiệt hồng ngoại, còn có thể phân biệt quang học, phân biệt chuyển động... Như thế các tên lửa này giống như được lắp thêm một đôi mắt, nhìn rõ cả ngày lẫn đêm, dễ dàng phát hiện ngụy trang, từ đó truy sát mục tiêu được tốt nhất.

Thậm chí, hắn còn có ý tưởng tạo thêm một bộ tùy chỉnh tốc độ cho tên lửa, giúp nó có thể thay đổi nhanh chóng thay đổi hướng bay, cùng với khả năng xử lý nhạy bén của AI để đưa ra các phương án né tránh đạn và tên lửa phòng thủ của đối phương.

Đương nhiên, muốn càng nhiều thì càng phức tạp, chưa nói tới khó khăn để nghiên cứu và chế tạo ra, chi phí mỗi quả tên lửa như vậy sẽ là một con số nhìn vào đau mắt. Muốn có thể thỏa thích bắn, chí ít phải đợi công cuộc khai thác nguyên liệu trên Mặt trăng, thậm chí là vài hành tinh khác mới có thể hoàn thành.

Tuy vậy, ý tưởng đã có, phải lập tức làm ngay chứ không thể đợi nguyên liệu đầy kho mới bắt tay vào làm.

Chip cấp D+++ đã có, Dương Tuấn Vũ suốt thời gian này đang viết các chương trình, xây dựng AI,... và đồng thời cũng đang chờ đợi công nghệ Ghost- Chaotic từ các phòng nghiên cứu Co của quần đảo Hima.

Ghost- Chaotic sẽ cung cấp khả năng tránh nhiễu cho các tên lửa, đồng thời khi nổ lại tạo ra một vùng rộng lớn bị nhiễm điện từ trường, đây sẽ là một trong những công nghệ phụ trợ cần thiết cho tham vọng tạo ra một loại tên lửa bá đạo bậc nhất thế giới.

Không chỉ dừng lại ở nghiên cứu một loại tên lửa mới, Dương Tuấn Vũ xác định phải toàn diện nâng cấp một lần tất cả các loại chiến đấu cơ cũng như từng trang thiết bị chiến tranh. Bởi hắn rất rõ tổ chức Black đã đuổi rất sát phía sau, chỉ một chút lơ là bị vượt qua, khi đó mọi mục tiêu của hắn sẽ đổ xuống sông xuống biển.

Cảm nhận được nguy cơ này, với một kẻ có tham vọng bá vương như Black, hắn tất nhiên không ngồi im chờ Dương Tuấn Vũ tiêu diệt. Ngay từ khi chiếm đoạt được khối lập phương, hắn chưa ngày nào không tìm đủ mọi phương pháp để phá giải bí mật bên trong đồ vật thần kỳ này. Cho tới thời điểm này, những sản phẩm mà hắn làm ra, bất quá mới chỉ tiếp cận tầng thứ hai mà thôi, phía sau đó còn có bao nhiêu tầng nữa hắn quả thực không biết. Nhưng càng như vậy, hắn càng đỏ mắt phát điên, nhất định có ngày hắn sẽ ngồi lên vương tọa của thế giới này, không, sẽ là cả dải ngân hà này cũng không phải chuyện giật gân.