Chương 359: Giao Dịch Trong Tối- Những Cái Bắt Tay Bẩn Thỉu
Sắc trời đã nhuộm ánh hoàng hôn, nhìn ra ngoài cửa sổ, Dương Tuấn Vũ chậm rãi khép lại tập tài liệu cuối cùng của ngày hôm nay. Thở ra một hơi có chút mệt nhọc, hắn đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
Từ ngày Chính phủ đưa ra quyết định thay đổi tỷ lệ tiền tệ, tới nay đã trôi qua 3 tháng, mọi người căn bản cũng phần nào thích ứng được việc sử dụng đơn vị tiền tệ mới.
Nhưng khác với những thay đổi trong lịch sử, quan niệm sử dụng đồng tiền lại có một số điểm hết sức mới mẻ.
Thứ nhất, khác với việc chỉ in tiền polymer cho các mệnh giá cao, tất cả mệnh giá đều sẽ được in trên nền polymer bền chắc, khó nhàu và khó phai màu.
Thứ hai, đơn vị xu không phải là tiền xu, nó sẽ được in như tờ đồng, để tránh phức tạp trong quá trình sản xuất nhiều loại chất liệu tiền, cũng như tránh việc cầm tiền xu rất dễ bị rơi, không thích hợp bỏ vào ví. Đương nhiên, khi in bằng tiền polymer, sẽ có những điểm khác biệt so với tờ đồng, dễ thấy nhất chính là kích thước của nó sẽ nhỏ hơn 20%.
Thứ ba, ngoài lưu thông tiền mặt, Chính phủ khuyến khích người dân nên sử dụng tiền thông qua các loại thẻ hoặc giao dịch trực tuyến trong lúc mua và bán. Thanh toán bằng hình thức trên có tính tiện lợi cao, khi đi ra ngoài không cần mang theo quá nhiều tiền mặt, chi trả dễ dàng và nhanh gọn, không cần quy đổi tiền phức tạp đối với các mặt hàng yêu cầu chi trả bằng ngoại tệ... Người dân hiện có thể giao dịch qua các loại thẻ từ, thẻ có gắn chip hay qua các loại thiết bị điện tử, như điện thoại, kính VR, đồng hồ thông minh.
Ba tháng trôi qua, song hành với quá trình thay mới đồng tiền, tất cả các công ty và tập đoàn trong giai đoạn này đều phải gấp rút tiến hành rà soát ra sửa đổi. Chính phủ cũng rất quan tâm khi đồng ý cho các công ty được bớt 3% thuế cuối năm để phục vụ quá trình thay đổi cần tiêu hao nhân lực, tiền bạc và thời gian.
Thật vậy, việc thay đổi hàng loạt thủ tục và văn bản giấy tờ chưa bao giờ là thứ dễ chịu đối với bất cứ ai, bất cứ tập đoàn nào, đặc biệt là một kẻ đã lâu không sờ vào việc hành chính như Dương Tuấn Vũ. Có điều, để san sẻ phần nào gánh nặng cho Vân Tú, hắn không thể không làm.
Thịnh Thế cho tới hiện nay đã phát triển tới vị thế là một trong những tập đoàn hàng đầu thế giới, tham dự vào rất nhiều lĩnh vực công nghệ, chi nhánh trải rộng khắp thế giới, cho nên chỉ riêng văn bản hành chính phải xử lý lại lần này cũng là một lượng công việc khổng lồ. May mắn đã có AI và các siêu máy tính trợ giúp, nếu không sợ là phải mất mấy năm mới có thể làm xong.
Chỉ là, Thịnh Thế còn có AI và các siêu máy tính, các tập đoàn và công ty khác khi nhận được chỉ thị đều mặt mũi tái mét, than trời không thôi.
Hòm thư, điện tín của Văn phòng Chính Phủ nhất thời liên tục vang lên bất kể ngày đêm, cơ bản đều là quản lý các cơ quan xí nghiệp than khổ. Bọn họ khổ a, đương nhiên muốn lãnh đạo phải nhức đầu theo. Đàn con kêu khóc, mẹ nào không thương.
Bởi vậy, rất nhanh Thịnh Thế nhận được công văn góp sức hỗ trợ các tập đoàn và xí nghiệp xử lý sự kiện lần này. Vân Tú và Dương Tuấn Vũ còn biết làm sao, đương nhiên cười khổ chấp nhận cho AI và siêu máy tính vào cuộc giúp đỡ. Tất nhiên, quá trình xử lý các dữ liệu quan trọng của từng nơi đều được bảo mật và lưu trữ trong một thẻ nhớ riêng, được giao cho cao tầng những xí nghiệp này khi kết thúc công việc.
Công việc tới hôm nay cuối cùng cũng kết thúc, đặt tập tài liệu cuối cùng xuống, Dương Tuấn Vũ có cảm giác siêu thoát. Uống xong ly cà phê, tâm tình có phần thả lỏng. Đóng lại cửa phòng, hắn chậm rãi xuống lầu đi dạo.
Trung Tâm Vũ Trụ Thịnh Thế hiện tại đã bước vào giai đoạn sản xuất hàng loạt thế hệ tàu thăm dò - Giant. Giant ra đời đã đánh dấu một cột mốc cực kỳ quan trọng trong lịch sử nhân loại, báo hiệu cho thời kỳ chinh phục vũ trụ của loài người. Với khả năng vận chuyển tốt người và vật, đồng thời còn được trang bị đầy đủ các loại thiết bị thăm dò tốt nhất hiện nay, nó tất nhiên sẽ được rất nhiều người để mắt đến. Chỉ là, cho tới nay, Thịnh Thế còn chưa có ý định bán ra. Tiền, hắn quả thực còn thiếu, nhưng cách kiếm tiền thì có vô số, tất nhiên không ngu ngốc đem bán đi công nghệ giúp Thịnh Thế và Việt Nam giữ thế độc tôn trong cuộc đua vào vũ trụ.
Đương nhiên, trong tương lai cuối cùng hắn cũng sẽ tung ra công nghệ này, nhưng đấy là khi vị thế độc tôn đã vững chắc, ý thức hệ của con người đối với vũ trụ hoàn toàn đi theo hướng mà hắn mong muốn.
Đây cũng không phải nhắm mắt nói bừa. Việc chen chúc vươn lên sẽ rất khó thay đổi ý thức hệ của con người đối với một sự việc nào đó, nhưng khai hoang lại hoàn toàn khác. Khi con người chưa có bao nhiêu khái niệm về vũ trụ, việc đi đầu, mở mang tri thức và xây dựng một ý thức hệ mới sẽ không phải là suy nghĩ ngông cuồng. Giống như Darwin đưa ra học thuyết tiến hóa, như Isaac Newton đưa ra định luật vạn vật hấp dẫn... những học thuyết, định luật này đã khai mở cái mới, dẫn dắt con người chấp nhận những ý thức hệ mới, cho dù chúng không phải trong thời điểm nào, hệ quy chiếu nào cũng chính xác, nhưng vẫn được đa phần nhân loại chấp nhận thì rất khó loại bỏ.
Đối mặt với việc sáng tạo ra ý thức hệ mới cho con người trong vũ trụ, Dương Tuấn Vũ đương nhiên không dễ dàng vứt bỏ cơ hội lần này.
Nhưng mình không xu dính túi, người khác lại ngồi trên núi vàng, làm sao có thể cam tâm?
Việt Nam trong 10 năm nay đã vượt mặt quá nhiều quốc gia, chiếm ngày càng nhiều ưu thế trên các bàn đàm phán, ảnh hưởng quốc tế ngày càng sâu sắc, nếu cứ để tình hình này diễn ra, các quốc gia khác cái gì cũng không cần tranh đoạt nữa rồi, cứ đợi Việt Nam chơi đùa đi.
Tự coi là bị động chạm tới lợi ích, Trung Quốc và Mỹ lần đầu tiên bày tỏ nguyện vọng hợp tác với nhau trong công cuộc khai phát vũ trụ. Song phương bàn bạc rồi đưa ra thông báo, trong năm 2027, tức hai năm tới, Mỹ-Trung sẽ cho ra đời tàu vũ trụ có tính năng vượt trội so với Giant của Việt Nam, sức chứa ít nhất 100 người, được trang bị các vũ khí chiến đấu bậc nhất thế giới, sẵn sàng tiêu diệt những "vật thể" nguy hiểm.
Không chỉ dừng lại ở hợp tác vũ trụ, Mỹ bất ngờ lên tiếng ủng hộ Trung Quốc trong việc tranh chấp các quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa ở Biển Đông hay quần đảo Senkaku thuộc biển Hoa Đông.
Tin tức này vừa mới tung ra lập tức dẫn nổ hàng loạt các diễn đàn mạng. Cao tầng các nước đã sớm vội vàng tổ chức các cuộc họp đàm, tìm kiếm kế sách, thống nhất quan điểm. Tất cả mọi người đều rõ ràng, đây là một sự kiện chính trị rất ác liệt, mang tính chất đặc biệt nghiêm trọng, kết cục rất có thể dẫn tới tranh chấp vũ trang. Phải biết, Việt Nam vị thế kinh tế đã khác xưa nhưng tầm ảnh hưởng quốc tế, lực lượng quân đội và đặc biệt là sức mạnh của các đồng minh vẫn còn chưa thể nào bằng Mỹ- Trung cộng lại.
Phía Việt Nam và các nước trong khối APA ngay khi nhận được tin đã đưa ra chỉ trích gay gắt sai lầm ngoại giao nghiêm trọng của Mỹ về vấn đề Biển Đông. Một lần nữa khẳng định quyền sở hữu hợp pháp đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam đã được ghi rõ trong Công ước về Luật Biển Quốc tế năm 1982, bác bỏ đường lưỡi bò của Trung Quốc.
Nghe được lời tuyên bố của Việt Nam cùng APA, nhiều người nhất thời không khỏi thắc mắc: "Tại sao Việt Nam không sớm kiện Trung Quốc ra Tòa Án Quốc Tế về vấn đề Biển Đông? Bất chấp vị thế hiện tại của họ đã là cường quốc kinh tế số 1?"
Nhưng người trong cuộc lại sớm hiểu rõ mặt tối của thế giới.
Còn nhớ, thời điểm xảy ra sự kiện Trung Quốc hạ giàn khoan Hải Dương-981 ở khu vực Biển Đông gần quần đảo Hoàng Sa vào ngày 1 tháng 5 năm 2014, dẫn tới việc tàu thuyền của hai nước đã xảy ra một số va chạm, Việt Nam nếu kiện Trung Quốc ra Toà án Công lý Quốc tế ICJ, hoặc Tòa án PCA (nơi Phillipines kiện Trung Quốc) thì Việt Nam nhiều khả năng sẽ giành được chiến thắng. Nhưng chiến thắng khi đó sẽ không phải bởi vì Việt Nam có thừa bằng chứng, mà lý do là bởi Tòa quốc tế, dưới sự giật dây của Mỹ, khi đó đang bắt đầu chiến tranh thương mại với Trung Quốc, đương nhiên sẽ không bao giờ để Trung Quốc thắng.
Nhưng thắng kiện chưa hẳn sẽ giải quyết được gì, Trung Quốc ngay từ đầu đã không quan tâm cái gì gọi là Luật Biển 1982, nếu không đã chẳng tiến hành thực hiện các hoạt động xây dựng phi pháp trắng trợn trên các đảo của Hoàng Sa và Trường Sa.
Mà nếu khi đó Việt Nam không kìm nén được mà nổ ra tranh chấp quân sự, Hoa Kỳ lại chưa chắc sẽ ra tay giúp đỡ.
Tại sao?
Vậy hãy nhìn cách Mỹ đối xử với đồng minh Philippin.
Thời điểm đó, đường lưỡi bò cũng liếm qua các đảo của Philippin. Bọn họ không như Việt Nam chủ yếu bày tỏ phản đối qua ngoại giao quốc tế, mà trực tiếp đệ đơn kiện lên Tòa án Trọng tài quốc tế (PCA). Phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực rất nhanh công bố tuyên bố Philippin thắng kiện vào năm 2016.
Khi đó, Mỹ cũng lên tiếng sẽ ủng hộ hết sức Philippin trong cuộc chiến với Trung Quốc trên Biển Đông. Philippies nắm trong tay pháp lý, lại được hậu thuẫn của Mỹ, lập tức đưa ra quan điểm ngoại giao cứng rắn: "Nếu tàu Trung Quốc đi vào vùng biển của Philippin để đánh cá, tôi sẽ lệnh ném bom các tàu này".
Thế nhưng, Trung Quốc cười nhạt. Bắc Kinh tuyên bố phán quyết của Tòa không có tính pháp lý. Và Trung Quốc vẫn để tàu cá đi vào lãnh hải của Philippin, xung đột xảy ra, Mỹ đột nhiên im lặng, quốc tế bận việc làm thinh.
Bị Trung Quốc bao vây cô lập, Mỹ không bảo kê, thậm chí chả một ai chính thức công nhận chủ quyền của Phillipines trên các thực thể ở Biển Đông, Philippin đắng chát chấp nhận sự thật mất đảo về tay Trung Quốc.
Tổng thống Philippin, Rodrigo Duterte lên tiếng: "Bạn biết đấy, họ để những máy bay không đậu trên Trường Sa, nhưng lại đang đậu ở gần đó. Với khả năng siêu thanh, các máy bay này có thể đến Manila (thủ đô của Philippin) chỉ trong vòng 7 đến 10 phút. Chúng ta sẽ phải chống trả thế nào nếu có một cuộc chiến? Chúng ta chiến đấu bằng cách vả vào nhau sao? Tôi thậm chí không thể mua cho mình một khẩu súng trường. Vậy chúng ta làm thế nào để chiến đấu với người Trung Quốc?"
Quá chán nản về các hứa hẹn của Mỹ và sự công bằng của Luật pháp Quốc tế, Philippin bày tỏ không phản đối hành động của Trung Quốc ở Biển Đông nữa.
Xã hội này, không có thực lực không thể làm được gì.
Người có thực lực nói ra, Luật pháp quốc tế cũng chả đáng là gì.
Chúng ta khi đó còn đang trở mình, sức còn yếu, đương nhiên chỉ có thể dựa vào ngoại giao mềm dẻo, hạn chế tranh chấp, đồng thời không ngừng tự cường: mua thêm tàu, tậu thêm súng, huấn luyện quân, tăng cường nghiên cứu và tự sản xuất.
Thịnh Thế xuất hiện, giúp Việt Nam nhìn thấy hy vọng vào một ngày quật khởi mạnh mẽ.
Thịnh Thế chuyển đổi cơ cấu, tham gia nghiên cứu và chế tạo quân sự, thành công đem sự xuất sắc của mình vào phục vụ nâng cấp quân đội.
Cuối cùng cũng đến lúc chứng tỏ sức mạnh.
Không chờ đợi các tổ chức làm ra quan điểm, đáp trả lại những cái bắt tay bẩn thỉu, Việt Nam và các thành viên của liên minh APA lập tức khởi động các cỗ máy quân sự, Hải Quân - Không Quân cấp tốc điều động lực lượng chiến đấu chuyên nghiệp tới hệ thống đảo Hoàng Sa - Trường Sa trên Biển Đông, cùng với đó, các lực lượng chiến đấu khác trên toàn lãnh thổ Việt Nam cũng được đưa vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu.
Lãnh thổ thiêng liêng là không thể bị xâm phạm!