Chương 350: Đi Sau Vượt Trước!

Vạn Biến Hư Ảo

Chương 350: Đi Sau Vượt Trước!

Chương 350: Đi Sau Vượt Trước!

Nhắc tới cuộc chạy đua hấp dẫn này không thể không nhắc tới Việt Nam.

Trước đây, Việt Nam chỉ có thể âm thầm chuẩn bị các kế hoạch, nhiều vấn đề phải đầu tư, kinh phí thiếu thốn không cho phép Việt Nam gia nhập vòng tròn này.

Nhưng kể từ những năm 2010 trở về sau, sự phát triển của Thịnh Thế khiến kinh tế Việt Nam dần xuất hiện kỳ tích. Sự nhảy vọt về kinh tế trong khiến Việt Nam bắt đầu thể hiện tham vọng của mình, bằng việc đưa ra nhiều chính sách thu hút nhân tài và đầu tư ngân sách nghiên cứu chế tạo các sản phẩm vệ tinh.

Tuy nhiên, kết quả chưa có nhiều khả quan. Phải cho tới khi Trung Tâm Vũ Trụ Thịnh Thế chính thức thành lập năm 2019, mới đem tới hàng loạt các thành quả quan trọng về khai phá vũ trụ, như: việc chế tạo và tự phóng thành công các lớp vệ tinh GoS-1 đến GoS-4 lên quỹ đạo Trái Đất, vệ tinh TT-Space X không người lái đi thăm dò không gian bên ngoài vũ trụ. Nhưng điển hình phải kể đến năm vừa rồi, tàu Giant-01 đã chính thức thành công trở thành quốc gia thứ hai đưa con người đặt chân lên Mặt Trăng. Còn không dừng lại ở đó, tới năm nay, Thịnh Thế tiếp tục sản xuất ra 2 chiếc tàu thăm dò mới, cùng thế hệ với Giant-01, cũng đều đã thành công chinh phục được Mặt Trăng.

Có thể nói, chỉ trong vòng thời gian mấy năm chính thức tham gia cuộc đua vào vũ trụ, Việt Nam đã giành được thành tựu mà nhiều cường quốc ngày ngày vẫn hằng mong ước.

Thậm chí, thành tựu còn không dừng lại ở đây, khi mà Thịnh Thế đã trình Chính phủ dự án khai thác tài nguyên trên Mặt Trăng, dẫn tới việc Việt Nam cùng khối APA cử đại diện đến Liên Hợp Quốc đề xuất thay đổi đạo luật về khai phát vũ trụ. Mà dưới sự bất đắc dĩ, các quốc gia vẫn là thực phải đồng ý đề xuất của họ.

Tới thời điểm này, người nhạy bén tất nhiên biết được trình độ công nghệ khoa học vũ trụ của Việt Nam đã không chỉ dừng lại ở việc từng bước thăm dò. Các quốc gia có tham vọng đều liều mạng gia tăng ngân sách cho các nghiên cứu không gian, đặc biệt là chế tạo các loại máy móc có đủ năng lực khai thác tài nguyên trên Mặt trăng.

Khác với việc lấy vài mẫu vật phẩm mang về nghiên cứu, mang hệ thống máy móc phức tạp lên Mặt Trăng đối với các quốc gia vẫn là thách thức rất lớn. Ở môi trường trọng lực và các nhân tố khác xa Trái Đất, các loại máy móc bình thường hầu hết đều sẽ gặp vấn đề trục trặc. Còn một phương án khác là mang theo nhiều người tới làm nhân lực khai thác thì cũng không được họ coi trọng. Đồ bảo hộ cho phi hành gia quá mức vướng bận, ai mặc vào đều biến thành gấu trúc thô kệch, cử động bất tiện, dưới điều kiện trọng lực rấp thấp, họ không thể khai thác ra cái gì tài nguyên.

Ngược lại, đồ phi hành của Thịnh Thế rất gọn nhẹ, nếu tiến hành khai thác khoáng sản ngược lại không phải quá khó khăn. Hiểu được điểm này, các quốc gia đều ngỏ ý hướng Việt Nam mua trang phục bảo hộ, chỉ tiếc là phía Việt Nam lắc đầu từ chối. Lý do họ đưa ra là những bộ đồ này quá khó chế tạo, bọn họ cung cấp cho phi hành gia của nước mình còn không đủ đây, lấy gì mà đem ra ngoài bán cho người khác.

Thật giả không rõ, những quốc gia khác chỉ biết im lặng trở về. Người ta không bán, ngươi cũng không thể trắng trợn chạy tới đoạt a.

Trong khi các quốc gia còn đang phiền muộn tìm cách nâng cấp đồ bảo hộ thì phía Thịnh Thế đã thành công chôn xuống Mặt trăng hàng loạt các thiết bị thay đổi lực trọng trường từ được gần 1 năm.

1 năm này, Thịnh Thế đúng là không tiếp tục tiến hành đưa tàu thăm dò lên Hằng Tinh, người ngoài thì nghĩ họ còn đang sợ việc Mặt Trăng gần nửa năm nay xảy ra nhiều biến động lớn, nhưng thực ra phía Thịnh Thế, hay chính là Dương Tuấn Vũ đều đang từng ngày theo dõi sự biến hóa của việc thay đổi từ - trọng trường của một hành tinh.

Kết quả cuối cùng đạt được khiến hắn mừng phát khóc.

Mặt Trăng thật may mắn không có lệch ra khỏi quỹ đạo, tốc độ quay quanh Trái Đất và tự quay quanh trục của nó cũng không xê dịch gì đáng kể. Và đặc biệt là, sự gia tăng lực từ trường và lực trọng trường đã đi vào giai đoạn ổn định, dẫn tới các lớp dung nham vùng lõi và vùng cận lõi không còn bạo phát, động đất và phun trào núi lửa cơ bản đã không còn, nếu có cũng chỉ khu trú ở một vùng rất nhỏ. Hơn thế nữa, tầng khí quyển thực sự đã dày hơn, các lớp phân chia của tầng cũng đang chậm rãi hoàn tất, mặc dù tầng khí quyển sát mặt đất còn chưa có Oxy và hỗn tạp nhiều loại phân tử độc hại đối với hệ hô hấp của con người, nhưng Dương Tuấn Vũ đã lên xong kế hoạch "thanh lọc".

Nhân lúc các kế hoạch đưa robot thăm dò tới Mặt Trăng bị các quốc gia cấp tốc đình chỉ và rút về khi thảm họa bắt đầu xảy ra, Dương Tuấn Vũ quyết định toàn lực xuất kích.

Cùng với 3 tàu thăm dò Giant- ES 01,02,03, trong 1 năm "ngồi chơi", Trung Tâm Vũ Trụ Thịnh Thế tiếp tục hoàn thiện sản xuất và chạy thử nghiệm thêm 3 tàu thăm dò Giant mới. Một năm tung ra liền 3 tàu, đây cũng là kết quả của việc điên cuồng mở rộng sản xuất mà Dương Tuấn Vũ ban hành xuống dưới.

6 tàu, trong đó 3 tàu mang theo 60 người, 3 tàu khác ngoại trừ 6 người ở khoang lái, không gian còn lại bên trong toàn bộ mang theo các loại linh kiện máy móc phục vụ quá trình kiến thiết và khai thác tài nguyên. Thậm chí, quá trình vận chuyển người và hàng hóa này còn không dừng lại ở một lần, liên tiếp trong 3 ngày vận chuyển 6 lần, Mặt Trăng hiện tại đã có 396 người và 18 chuyến hàng hóa đủ chất thành một cái núi nhỏ.

Hành động này đương nhiên dẫn tới sự quan tâm sâu sắc từ nhiều quốc gia. Các cuộc điện đàm liên tục vang lên từ Văn phòng Chính Phủ cũng như đường dây nóng của Thịnh Thế, nhưng câu trả lời đều đồng nhất đáp rằng: "Chúng tôi tổ chức đại quy mô thăm dò Mặt Trăng".

"Tốt lắm, còn là đại quy mô."

Những nước khác khi nghe vậy đều có chút trợn trắng mắt. Bọn họ không có khả năng "chơi lớn" như vậy, ngay cả Hoa Kỳ, mỗi lần đưa người lên Mặt Trăng đều chỉ có 1 tới 3 người, mà mỗi lần đều không thể ở quá vài ngày sẽ phải quay về. Các quốc gia khác còn chưa thực sự đưa người thành công lên Mặt trăng thì càng không thể nói gì hơn.

Không lên được như người ta cũng không ngăn cản bọn họ... nhìn.

Đúng vậy, thông qua các trạm vệ tinh từ Trái Đất hoặc một vài vệ tinh trên Mặt trăng, bọn họ đều đang nhìn chằm chằm vào đoàn người "hùng hậu" kia.

Trước ánh mắt của mọi người, đoàn người không mấy để ý, bọn họ bắt đầu chia thành các nhóm tập trung tại 4 khu vực trên Mặt trăng. Hai khu vực ở mặt tối (mặt ở Trái Đất không nhìn thấy được), hai khu vực ở mặt sáng (ở Trái Đất có thể nhìn thấy). Mỗi nhóm gồm gần 100 người, bắt đầu tiến hành chỉ huy các robot thực hiện công việc lắp ráp các loại tài liệu phức tạp.

Theo thời gian, tại 4 khu vực, các cỗ máy đa chủng loại cùng kích cỡ dần dần thành hình, tổng cộng tiêu tốn nguyên nửa ngày mới có thể hoàn tất.

Những cỗ máy này đối với các chuyên gia nhìn từ phía sau màn hình thực sự chỉ có lờ mờ suy đoán, thậm chí có một số loại còn thực không thể chỉ ra đến cùng là có tác dụng gì. Vì thế, mặc kệ chờ đợi mòn mỏi, rất nhiều người đều không dám rời mắt khỏi màn hình, con ngươi tràn đầy tia máu.

Đúng lúc này, các phi hành đoàn lại rút lên tàu thăm dò. Dưới cái nhìn ngẩn ngơ của mọi người, bọn họ cởi ra đồ bảo hộ, bắt đầu mang ra đồ ăn thưởng thức.

Đúng vậy, cả nửa ngày không có cái gì vào bụng, bọn họ thật rất đói có được hay không? Mà đói thì phải ăn a. Lý do này mọi người đang quan sát nhất thời đều lâm trầm mặc.

Trầm mặc cái rắm a!

Nhưng bọn họ còn có thể làm gì khác? Xung quanh còn có đồng nghiệp, còn có cấp trên cấp dưới đâu. Bọn họ cũng không thể chửi lên. Thay vào đó, dưới sự kích thích từ các món ăn đặc sắc mà nhóm phi hành đoàn mang lên, cái bụng của tất cả mọi người đều bắt đầu loạn động.

Ọt ọt!

Không biết từ ai bắt đầu, âm thanh này giống như có ma lực liên tiếp vang lên. Đây không phải là do họ quá đói mà là vì những thứ đồ kia quá mức ăn ngon rồi.

Ngồi ở sau màn hiện tại đều là những người không phú thì quý, bọn họ đương nhiên ít nhiều đều đã có cơ hội nếm qua những đồ ăn này, không chỉ rất đẹp mắt, dùng bốn từ cô đọng đến nói chính là "Mỹ Vị Nhân Gian", đây đều là thức ăn do chuỗi nhà hàng 3 sao Michelin làm a.

Đúng vậy! Tất cả đều là thực phẩm do nhà hàng Tuyết Yên chế biến, không ngờ lại bị họ mang lên tàu thăm dò để ăn qua ngày. Phải biết mỗi món kia đều không dưới 2000 đô 1 món. Bình thường nào có như vậy dự trữ lương thực? Không phải đều là lương khô, đồ ăn nhanh đầy chất bảo quản các loại, bọn họ ngược lại thấy Thịnh Thế như thế chịu chơi, đây thực con mẹ nó quá mức xa xỉ!

Người với người so ra thực quá đau lòng.