Chương 349: Cuộc Chạy Đua Vào Vũ Trụ (Phần 2)

Vạn Biến Hư Ảo

Chương 349: Cuộc Chạy Đua Vào Vũ Trụ (Phần 2)

Chương 349: Cuộc Chạy Đua Vào Vũ Trụ (Phần 2)

Nhưng biển muốn lặng mà sóng chẳng ngừng.

Các quốc gia đã dần nhìn ra những lợi ích to lớn mà vũ trụ đem lại. Tranh đấu Liên Xô- Mỹ chấm dứt nhưng lại vô tình châm ngòi cho các cuộc chạy đua vào không gian nhen nhóm bùng nổ.

Thế giới bắt đầu ghi nhận nhiều cột mốc mới trong công cuộc chinh phục vũ trụ của loài người. Điển hình là sự kiện Trung Quốc phóng thành công tàu vũ trụ để hạ cánh xuống vùng tối Mặt Trăng đã chính thức đánh dấu sự gia nhập cuộc đua của cường quốc mới nổi này.

So với các cường quốc vũ trụ như Nga, Mỹ hay Liên minh châu Âu (EU), Trung Quốc xuất phát khá muộn trong cuộc đua chinh phục vũ trụ. Năm 1970, Trung Quốc mới phóng vệ tinh đầu tiên lên quỹ đạo. Tuy nhiên, chương trình vũ trụ Trung Quốc lại bứt phá ngoạn mục.

Kể từ năm 2003, Trung Quốc đã đưa 6 phi hành đoàn lên vũ trụ và phóng 2 phòng thí nghiệm không gian lên quỹ đạo. Năm 2013, Bắc Kinh hạ cánh thành công xe tự hành Ngọc Thố 1 trên Mặt trăng, trở thành quốc gia thứ 3 sau Mỹ và Nga hạ cánh trên Mặt Trăng.

Ngày 3 tháng 1 năm 2019, Trung Quốc lại thiết lập một kỷ lục mới khi tàu thăm dò Hằng Nga 4 lần đầu hạ cánh trên vùng tối của Mặt Trăng, nơi con người chưa từng khám phá.

Bắc Kinh đã đầu tư hàng chục tỷ USD vào chương trình không gian. Giai đoạn đầu tiên của chương trình phần lớn diễn ra gần Trái Đất. Vào năm 2020, sứ mệnh Mặt Trăng tiếp theo thuộc về tàu Hằng Nga 5. Nó đã hạ cánh trên Mặt Trăng, thu thập mẫu vật và trở về Trái Đất.

Trung Quốc cũng tuyên bố sơ bộ kế hoạch tiến hành sứ mệnh đưa con người lên Mặt Trăng năm 2030. Nếu thành công, Trung Quốc sẽ trở thành quốc gia thứ 2 sau Mỹ đưa người lên Mặt Trăng. Đương nhiên, vị trí thứ 2 này đã không thể nào tới tay Trung Quốc, khi mà Việt Nam đã thành công đưa con người lên Mặt trăng không chỉ một lần, hơn nữa còn sớm hơn Trung Quốc gần 7 năm.

Tạm thời không nói đến sự gia nhập của Việt Nam.

Bắc Kinh sau đó cũng vung tiền đầu tư cho chương trình trạm không gian Thiên Cung, sau đó sẽ cải tạo nó từ trạm di động thành một trạm không gian cố định.

Nhớ năm 2016, Ngô Diễm Hoa, phó cục trưởng Cục Hàng không Vũ trục Quốc gia Trung Quốc (CNSA), nhà ngoại giao Trung Quốc đã vỗ ngực tự tin nói: "Mục tiêu chung của chúng tôi là đến năm 2030, Trung Quốc sẽ là một trong những cường quốc vũ trụ lớn của thế giới". Ừm, điều này rất có thể trở thành hiện thực.

Ngoài Trung Quốc, Ấn Độ, một cường quốc đang lên ở châu Á, cũng cho thấy những tham vọng to lớn trong việc chinh phục không gian. New Delhi phóng vệ tinh đầu tiên vào năm 1975 và được thực hiện bằng tên lửa đẩy của Liên Xô.

Dù xuất phát khá muộn so với các cường quốc vũ trụ khác, chương trình không gian của Ấn Độ cũng phát triển rất nhanh. Tháng 10 năm 2008, Ấn Độ phóng thành công tàu thăm dò Chandrayaan-1 lên quỹ đạo Mặt trăng.

Sau đó, Chandrayaan-1 phóng một tàu thăm dò xuống Mặt trăng, đưa Ấn Độ trở thành quốc gia thứ 4 trên thế giới đặt cờ trên vệ tinh của Trái Đất. Ấn Độ thậm chí còn vượt cả Trung Quốc khi trở thành quốc gia châu Á đầu tiên và thứ 4 trên thế giới phóng thành công tàu thăm dò lên quỹ đạo của Sao Hỏa vào ngày 24 tháng 9 năm 2014.

New Delhi cũng cho thấy tham vọng rất lớn trong việc đưa con người lên Mặt trăng và Sao Hỏa, thậm chí còn có một số dự án hợp tác với NASA.

Trong khi đó, Cơ quan Vũ trụ châu Âu cũng đang nỗ lực phát triển các robot tự hành với phầm mềm tiên tiến có thể tự hoạt động mà không cần sự can thiệp từ Trái đất. Cơ quan Vũ trụ Anh đang thử nghiệm robot tự động được áp dụng công nghệ trí thông minh nhân tạo, cho phép nó tự đưa ra quyết định về nơi và cách nó sẽ di chuyển.

Cuộc đua đã trở nên sinh động hơn rất nhiều. Và cường quốc số 1 về vũ trụ, Hoa Kỳ cũng cho thấy mình không phải tay mơ.

Đầu năm 2019, Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA) đã thiết lập kỷ lục mới trong công cuộc chinh phục vũ trụ của loài người, khi tàu thăm dò New Horizons bay đến rìa của Hệ Mặt Trời, nơi xa nhất trong vũ trụ mà con người từng khám phá.

Tàu thăm dò của NASA đã chụp ảnh tảng đá có hình người tuyết được gọi là Ultima Thule. Nó nằm trong vành đai Kuiper, một tập hợp các hành tinh nhỏ, thiên thạch và vụn băng còn sót lại sau khi Hệ Mặt Trời hình thành từ 4,6 tỷ năm trước.

New Horizons được phóng lên không gian vào năm 2006. Con tàu mất gần 13 năm mới bay tới thiên thạch Ultima Thule, cách Trái đất 6,5 tỷ km. Nhiệm vụ ban đầu của New Horizons là thăm dò Sao Diêm Vương, hành tinh nằm ở rìa Hệ Mặt Trời. Năm 2016, nhóm các nhà khoa học của dự án New Horizons đã yêu mở rộng nhiệm vụ đến năm 2021, để khám phá thêm các đối tượng ở vành đai Kuiper.

Trước đó, ngày 26 tháng 11 năm 2018, một tàu thăm dò khác của NASA mang tên InSight cũng đã hạ cánh thành công trên bề mặt Sao Hỏa, đánh dấu lần thứ 5 tàu thăm dò của NASA đổ bộ thành công lên bề mặt hành tinh đỏ. Công cuộc khám phá hành tinh đỏ ghi nhận sự phức tạp và tỷ lệ thất bại rất cao, 2/3 trong số các nhiệm vụ về thăm dò Sao Hỏa đều gặp thất bại trước khi tàu thăm dò có thể tiếp cận được hành tinh này. Tuy vậy, một số nhiệm vụ đã thành công ngoài mong đợi. Hiện tại, Mỹ vẫn là quốc gia dẫn đầu trong công cuộc chinh phục hành tinh đỏ.

Ngoài sự trỗi dậy của các thành viên mới, hay sự già dơ của Mỹ trong hành trình chinh phục vũ trụ, chúng ta cũng không thể quên mất Liên Bang Nga, quốc gia hạ sinh sau sự sụp đổ của Liên minh Xô Viết.

Có thể nói, những khó khăn kinh tế thời hậu Liên Xô khiến Nga đã bị tụt lại trong cuộc đua chinh phục vũ trụ. Các chương trình không gian của Nga thời hậu Liên Xô chủ yếu là hợp tác với chính đối thủ lúc trước của họ - Hoa Kỳ, để có thể tiến hành thành công chương trình Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS). Nhiệm vụ chính của Nga là tiếp tế cho trạm ISS bằng tàu vũ trụ có người lái Soyuz và không người lái Progress, hai loại tàu vũ trụ được sử dụng lâu đời nhất thế giới tính tới thời điểm hiện tại.

Mãi cho tới đầu năm 2018, Tổng thống Nga Vladimir Putin ra quyết định tái khởi động chương trình đưa người lên Mặt Trăng và Sao Hỏa trong những năm tới. Sứ mệnh Sao Hỏa đầu tiên được khởi động trong chính năm 2018, bằng cách gửi tàu đổ bộ lên hành tinh đỏ và hy vọng có thể tìm cách đưa người lên sau đó. Nhưng cho tới hiện tại năm 2023, kế hoạch đưa con người tới hành tinh này còn chưa có quốc gia nào làm được.

Ngoài tái khởi động chương trình nói trên, cơ quan Vũ trụ Liên bang Nga (Roscosmos) tiếp tục tiến hành cho tàu thăm dò và robot khám phá 2 cực của Mặt Trăng.

Trong lần trở lại cuộc đua vũ trụ này, các nhà khoa học Nga không che giấu ý định nghiên cứu các công nghệ mới giúp con người di chuyển nhanh hơn trong vũ trụ bao la. Cụ thể, Phân Viện Vật lý hạt nhân Budker, thuộc Viện Khoa học Nga đã tiến hành xây dựng xong phòng thí nghiệm với mục tiêu khai thác thành công sức mạnh của plasma nhiệt hạch để sử dụng cho động cơ đẩy. Các nhà khoa học Nga tin rằng động cơ plasma sẽ đạt tốc độ nhanh hơn so với động cơ tên lửa, giúp rút ngắn thời gian đến các hành tinh trong Hệ Mặt Trời và những nơi còn xa hơn nữa.