Chương 347: Che Giấu Toàn Nhân Loại

Vạn Biến Hư Ảo

Chương 347: Che Giấu Toàn Nhân Loại

Chương 347: Che Giấu Toàn Nhân Loại

Linh Khả Nhi mang theo phi hành đoàn thành công đáp xuống Mặt trăng. Dựa theo kế hoạch đã định sẵn, robot bắt đầu dỡ xuống hàng hóa.

Những món đồ này được tập kết vào một chỗ, sau đó, dưới mệnh lệnh của Linh Khả Nhi, những con robot lập tức tiến hành lắp ráp những linh kiện lại với nhau. Đây đều là những món đồ phức tạp, nếu không phải dữ liệu đã được cài đặt sẵn trong bộ nhớ của robot, người bình thường phải mất rất nhiều thời gian hoàn thiện.

Sau nửa ngày, các hệ thống máy móc tinh vi mới được lắp xong.

Nhìn từ bên ngoài, những thứ này trông giống những khối lục giác, kích thước khoảng 10x10m, cao khoảng 1m. Nếu không phải được thông báo trước, Linh Khả Nhi cũng không biết những đồ vật này dùng để làm gì.

Đo đạc và xác định chính xác phương vị về sau, cô bắt đầu để robot tiến hành đào đất.

Đúng vậy! Đào đất.

Thay vì sử dụng con người làm lao động, Dương Tuấn Vũ quyết định cơ giới hóa toàn bộ, bởi ban đầu cũng không cần phải xây dựng những loại kiến trúc gì cao sang, hoa mỹ.

Thế hệ robot này được Dương Tuấn Vũ mới phát triển, chuyên dùng để xây dựng công trình, cơ thể được tạo ra thích ứng hoàn toàn với công việc. Ốp phía sau lưng chính là xẻng chuyên dụng, vừa sắc bén, vừa cứng cáp, dễ dàng đào xuyên qua cả quặng đá chứ đừng nói là đất thông thường. Tay có thể tùy biến thành kìm, búa, máy khoan... Có thể nói, bản thân loại robot này chính là một sự kết hợp đa công cụ dùng trong xây dựng.

Những vị trí được chọn để đào đều đã được tính toán chi li. Bên dưới không phải mỏ quặng kim loại, lớp đất đá đủ dày, vị trí tương đối yên ổn không chịu các đợt phun trào dung nham.

Chính vì thế, quá trình thi công diễn ra tương đối thuận lợi.

Nhìn robot chăm chỉ, không biết than mệt chỉ biết ra sức đào, mọi người trong lòng đều cảm khái không thôi. Mặc dù không muốn đánh giá, nhưng để robot làm việc độ chính xác phi thường cao, hiệu suất lại tốt, nếu được Thịnh Thế bán ra, tương lai lao động xây dựng phổ thông sợ là sẽ rất khó tìm được việc làm.

Nhưng họ cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Xã hội bắt buộc phải đi lên, không thể vì thương hại ai đó mà khiến rất nhiều người khác chậm trễ, muốn có cơm mà ăn, có áo mà mặc thì phải gia tăng sự cố gắng.

Lần du hành này, ngoài một số công việc cần thiết cho thu thập số liệu và bổ sung năng lượng cho kho dự trữ, nhóm người phi hành đoàn cũng không có nhiều việc, đa phần thời gian đều là chia thành các nhóm theo dõi robot xây dựng làm việc.

Các chiếc hố sâu tới 100m được đào ra, sau đó bắt đầu chôn xuống các khối lục giác, đừng nhìn chúng kích thước không lớn, nhưng mỗi cục đều nặng tới 1 tấn, việc di chuyển xuống đáy hố phải cực kỳ cẩn thận.

Mất nguyên 1 tháng để chôn xuống 108 khối lục giác, mọi người mới thở ra một hơi. Nhưng mọi việc tới đây mới là thời khắc mấu chốt.

Dưới ánh mắt căng thẳng của mọi người, Linh Khả Nhi cắn răng bấm xuống 1 chiếc nút màu xanh.

Không có gì xảy ra!

Đó là những gì ban đầu mọi người cảm nhận.

Nhưng rồi rất nhanh, bọn họ kinh ngạc nhìn vào thông số hiện lên bên góc trái kính che mặt.

Trọng lực 9,807 m/s² không phải 1,62 m/s² sao?

Lực từ trường nơi họ đang đứng lại là 0,32 gauss.

- Thành công?

Một người ngơ ngẩn nói ra, mọi người nghe được hai mắt lập tức tỏa sáng, miệng cười thật to, phấn khích vô cùng.

- Thành công!

- Thật sự làm được rồi!

Linh Khả Nhi siết chặt nắm tay, trong lòng cô cũng rất rung động. Vội vàng mở ra báo cáo gửi về từ những vị trí khác trên toàn Mặt trăng, sự dao động của trọng lực cũng như lực từ trường đều nằm trong giới hạn bình thường giống như Trái Đất.

Lên tiếng hô yêu cầu mọi người tỉnh táo tiếp tục giám sát về sau, cô tiếp tục căng thẳng theo dõi số liệu.

Lại đợi thêm 1 ngày trôi qua, không có biến cố phát sinh, cô và mọi người mới chính thức tiếp nhận sự thật này.

Mặc dù bộ quần áo chuyên dụng giành cho phi hành đoàn đều có thiết bị cảm ứng từ trường, cảm ứng trọng lực, từ đó thay đổi cho thích hợp với môi trường Trái Đất, nhưng các đồ vật khác lại không thể toàn bộ tùy biến được, chưa kể sự phức tạp, chi phí sản xuất cũng là một con số khổng lồ. Vì thế, chỉ cho tới thời điểm hiện tại, khi thành công khống chế được lực từ trường và trọng lực của hành tinh này, mọi người mới thực sự tin tưởng khả năng chinh phục Mặt trăng đã không còn là chuyện viển vông.

Vì lực từ trường và trọng lực biến đổi, Linh Khả Nhi tuân theo kế hoạch đưa mọi người rút về tàu thăm dò, sau đó nhanh chóng khởi động trở về Trái Đất.

Lại phải thêm qua một thời gian ít nhất nửa năm mới có thể trở lại, khi đó Mặt trăng mới bắt đầu "thích nghi" với sự thay đổi mới. Các hoạt động địa chất, chu kỳ quay và sự tương tác với lực hấp dẫn của Trái Đất và đặc biệt là sự xuất hiện dày đặc hơn của khí quyển.

Sự thay đổi các loại lực trên hành tinh này chắc chắn sẽ khiến vòng quay của nó thay đổi, Dương Tuấn Vũ mặc dù rất tin tưởng vào các tính toán của mình, lại được Triệu Cơ động viên nhiều lần, nhưng hắn vẫn vô cùng căng thẳng.

Phải biết rằng, 108 khối lục giác kia chính là thế hệ máy tạo từ trường và trọng lực mới nhất mà hắn tỉ mỉ chế tạo ra, kết hợp với vị trí chôn xuống theo một trình tự đặc biệt giúp nó có khả năng giữ được từ trường bề mặt, nhưng khi vượt ra khỏi bầu khí quyển sẽ tự triệt tiêu lẫn nhau, đảm bảo chúng không gây ảnh hưởng tới lực hấp dẫn do Trái Đất tạo ra, chỉ có như vậy mới giúp nó đảm bảo được quỹ đạo quay xung quanh Trái Đất là không đổi.

Việc này áp dụng hàng loạt các nguyên lý khoa học phức tạp mà hiện nay không có, đây đều là những nguyên lý mãi tới thế kỷ 22, sau gần 80 năm nghiên cứu và đem ra chứng thực lúc bắt đầu khai phá các hành tinh mới hoàn tất, giúp nhân loại gieo trồng sự sống tới những vùng đất mới.

Phải nói rằng, Dương Tuấn Vũ hết sức liều lĩnh, trải qua bản thân tính toán rất lâu, hắn điên cuồng mới làm ra quyết định như vậy. Thực ra, hắn hoàn toàn tự tin vào việc đưa robot tới khai thác tài nguyên trên Mặt trăng mà không cần làm gì quá phức tạp, nhưng tham vọng của hắn quá lớn, hắn không muốn chờ đợi liền lập tức áp dụng những thứ mình học được. Nếu thất bại, hắn bắt buộc phải đối mặt với nguy cơ Mặt trăng lệch khỏi quỹ đạo, rời khỏi Trái Đất rơi vào hệ mặt trời, hoặc đáng sợ hơn chính là rơi vào Trái Đất. Mà với kích thước tương đương một hành tinh, nó rất có thể sẽ tạo ra một vụ nổ khiến nhân loại tận diệt.

Nhưng khả năng thứ nhất sẽ có cơ hội xảy ra nhiều hơn, khi mà hai hành tinh có cùng lực hấp dẫn, chúng sẽ triệt tiêu đi, chịu lực ly tâm bắn bay ra ngoài, giống như lúc chúng ta cầm một đầu sợi dây quay tròn, đầu kia sợi dây có gắn một khối tròn. Khi lực hấp dẫn mất đi, lực hút của Trái Đất với Mặt Trăng biến mất, tương ứng với việc sợi dây kết nối giữa tay chúng ta và khối tròn bị đứt, khối tròn sẽ không bắn vào tay chúng ta mà sẽ văng ra ngoài.

Dù là vậy, nhưng nếu thực sự "làm mất" Mặt trăng, Trái Đất cũng bị ảnh hưởng, lớn nhất có lẽ là sự thay đổi của thủy triều và lớn thứ hai chính là chúng ta mỗi đêm sẽ không còn nhìn thấy một Mặt trăng xinh đẹp nữa.

Biết hành động điên cuồng của mình nếu nói ra sẽ khiến nhà nhà khiếp sợ, người người phản đối, cho nên, hắn quyết định tiên hạ thủ vi cường, làm trước rồi mới nói. Chỉ cần kết quả đạt được như mong muốn, sự trách cứ sẽ không sinh ra, ngược lại tất cả sẽ hô to hắn là anh hùng.

Con người là vậy, việc xấu xa lánh, việc tốt hoan nghênh, đôi khi không nên nói ra quá trình, chỉ cần đem ra kết quả xinh đẹp là mọi dị nghị đều tan biến.

Nhân loại thực sự khao khát việc chinh phục vũ trụ, nó như bản năng khiến người ta thỉnh thoảng nghĩ đến trong lòng đều ít nhiều cảm thấy phấn khích, run rẩy. Đã bao nhiêu năm ngoại giới hô hào muốn tìm kiếm hành tinh thích hợp cho con người tới định cư? Làm không được, chờ đợi mòn mỏi đã trở thành thói quen, nay đột nhiên thành công, vinh quang còn không phải ập đến như sóng thần.

Sự kiện lần này được Thịnh Thế che đậy, mọi người còn đang chìm đắm vào cơn sốt công nghệ đâu, thế mà không ai biết mình đều vừa bỏ lỡ một sự kiện mang tính cách mạng, là bước ngoặt thay đổi toàn bộ lịch sử nhân loại.

Trong suốt nửa năm tiếp theo, Dương Tuấn Vũ liên tục ở lỳ tại Trung Tâm Vũ Trụ, thời thời khắc khắc kiểm tra số liệu, theo dõi sự thay đổi "chậm chạp" của Mặt Trăng. Sau lần liều mạng này, hắn đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm quý báu, mà quan trọng nhất có lẽ chính là xây dựng ra một "lộ trình" chinh phục một hành tinh.

Thay đổi đột ngột của lực từ trường và trọng lực khiến các dòng plasma vận chuyển bên trong lớp trung tâm của Mặt Trăng xảy ra một số biến động đáng kể, dẫn phát một số ngọn núi lửa âm ỉ hoạt động bất ngờ phun trào, nhiều nơi xảy ra động đất khiến hơn 38 con robot bị hủy. Nếu không phải nhóm Linh Khả Nhi đã sớm rút lui, sợ là phải đón nhận thiên tai ngập đầu.

May mắn là hắn đã sớm tính toán kỹ lưỡng trong quá trình lựa chọn vị trí chôn cất các khối lục giác, để tới khi các biến động xảy ra, những thứ này không bị phá hủy.

Ở nhiều nơi cũng đang quan sát sự thay đổi "kỳ lạ" này của Mặt trăng, bọn họ đều đầy đầu nghi hoặc nhưng nhất thời không rõ chuyện gì xảy ra, cũng không dám dựa theo kế hoạch thả xuống Mặt trăng robot thăm dò. Thậm chí còn có không ít nơi đang cười to không ngớt, vì họ biết lúc Mặt trăng xảy ra biến động, Thịnh Thế còn chưa rút những con robot đắt tiền kia về đâu. Lần này chắc chắn thiệt hại nghiêm trọng. Đối thủ bị gõ một gậy, bọn họ đương nhiên vui vẻ, phấn khởi.

Nhưng tất cả đều không biết rằng, chính vì sự kiện này, việc làm của Dương Tuấn Vũ cùng Thịnh Thế lại được che đậy thêm một quãng thời gian, cung cấp cho hắn có thêm cơ hội quan sát và học hỏi kinh nghiệm, cũng như chuẩn bị cho bản thân một bản thuyết trình chỉn chu, để có thể thành công dẫn dắt dư luận theo hướng có lợi.