Chương III - Phù Thủy Tập Sự

Ước Mơ Ma Thuật

Chương III - Phù Thủy Tập Sự

Annie nhìn qua cuốn sách hỏi:

- Còn cuốn sách kia thì sao bạn?

- À! Trong cuốn sách này giới thiệu về lịch sử, nguồn gốc ra đời của các vị phù thuỷ và ma thuật cùng với sự trích dẫn học cách hoàn chỉnh chính mình, sẽ là phù thuỷ chân chính. Trong cuốn sách có cả chiếc đũa thần bạn có thể lấy nó ra, lúc bình thường nó sẽ là một chiếc chìa khoá nhỏ. -- Tinh Linh Phù Thuỷ Marina giới thiệu qua cuốn sách.
- Tiếp đó, bạn sẽ bước vào bài học. Bước đầu sẽ là những phần cơ bản như: Tập cưỡi chổi, các câu thần chú và cách thức thể hiện, biến đổi và thay đổi kích thước vật thể, nâng vật nặng, các phép chữa lành v.v...cùng các loại bùa. Tôi sẽ hướng dẫn cho bạn, lúc tập luyện tôi sẽ rất nghiêm khắc đó. -- Marina tiếp tục.
- Rồi! Mình hiểu rồi. Cảm ơn bạn, bây giờ bạn hãy hướng dẫn cho mình phần cơ bản để mình luyện chút xíu nha! -- Annie đề nghị.
- Nhưng giờ... -- Tinh Linh Marina ngập ngừng.
- Một lúc thôi bạn! -- Annie điềm nhiên nói.
- Được rồi! Mình sẽ thay đổi không gian thực sang ba chiều, nếu không sẽ có rắc rối bất ngờ. Khi bạn ở không gian khác, một Annie khác tại đây sẽ tự xuất hiện và nó hoàn toàn sẽ là bản sao của bạn. Khi bạn trở lại bản sao đó sẽ tự nhiên biến mất. Mình sẽ tạo bản sao cho bạn, bạn hãy đứng yên nha. --Tinh Linh Marina đưa hai tay phía trước, hai ngón trỏ và cái của hai tay thành hình chữ V, úp vào nhau hướng thẳng vào Annie, lẩm nhẩm:
- "Takuma trkimi".
Annie như cảm thấy cái gì đó đụng mạnh vào mình, cô thấy một người khác từ chính trong mình bước ra.
- Phép tạo bản sao hoàn tất. -- Tinh Linh Marina nói.
- Giờ bắt đầu thôi! -- Vừa nói, tinh linh Marina búng nhẹ ngón tay, không gian thay đổi tuy nhiên mọi thứ vẫn như không đổi chỉ có điều là nơi đây là nơi không có ai cả.
- Đây là...!!? -- Annie nhìn quanh ngạc nhiên.
- Đúng, tại đây và thế giới thực của bạn không có gì khác, nó là không gian khác trồng lên hay không gian ba chiều. Nào, lấy cây đũa thần của bạn ra. Bắt đầu thử đi!!! -- Tinh Linh Marina giải thích.
Annie cầm cây đũa thần lên. Cô đã sẵn sàng cho công việc. Cuốn sách tự động mở ra trang ba, phần thứ nhất:
" Sử dụng thần đũa và các chiêu thức cơ bản".
Chương 1: " Tập cưỡi chổi, nâng vật nặng và biến đổi vật thể các hình thức; Hiện và ẩn vật thể".
Bài 1: Nâng vật nặng.
- Muốn nâng vật thể thì bạn hãy hướng sự chú ý vào vật thể, đưa thần đũa về phía vật thể. Gọi lên từ "Zaptagi".
Annie đưa đũa thần ra phía trước chỉ vào cái viên phấn phía trước, đọc to "Zaptagi". Thử nhiều lần không kết quả, nhưng không vì thế mà nhụt chí.
Hơn 10 phút sau, viên phấn đã có sự lay chuyển. Annie quyết tâm cho viên phấn bay lên thật sự. Cuối cùng, cô không những làm nó bay lên cao mà còn giữ nó trên không mà không rơi xuống, đến khi cô cho hạ xuống thì nó trở lại vị trí ban đầu.
- Được đấy! Annie, cô làm khá đấy, từ trước giờ tôi chưa thấy ai có thể làm được tốt trong thời gian ngắn vậy. -- Tinh Linh Marina tươi cười vỗ tay nói.
- Vậy là cô đã qua bài thứ nhất, giờ sang bài thứ hai là "Làm thay đổi vật thể".
Annie nghiêm nghị:
- Được! Tôi sẽ làm cho viên phấn hoá thành cây bút.
Annie chỉ thần đũa về viên phấn, đọc lên:
- " Temati jiny" -- Annie thấy kết quả có vẻ chưa đạt. Cô lắc đầu, nhưng cô quyết không chịu thua.
- Cô lên đi, Annie!!! -- Tinh linh Marina đưa tay ra phía trước hình nhưng nắm đấm hướng lên cổ vũ.
Với tính cách thông minh và nhạy bén, nghiêm túc nên đã được giải quyết. Cô cũng có thể làm xuất hiện và biến mất vật thể.
- Bạn giỏi thật đấy, Annie! -- Tinh linh Marina tươi cười nói.
- Đâu bạn! Mình chỉ cố gắng thôi! -- Annie khiêm tốn đáp.
- Bạn khiêm tốn quá! Bạn giỏi thật mà! -- Tinh Linh Marina tươi cười.
- Giờ bạn tập cưỡi chổi nhé, có gì không hiểu mình sẽ hướng dẫn cho bạn. -- Tinh Linh Marina tiếp.
- Được! -- Annie búng tay nháy một mắt cười.
- Giờ chúng ta sẽ xuống sân dưới nhà, chúng ta sẽ tập chổi ngoài sân trong này không đủ rộng.
-- Tinh Linh Marina liếc nhìn xung quanh búng tay nói.
Trong chớp mắt đã có mặt tại sân dưới nhà.
Annie lấy cây chổi cô thường dùng để quét sân vườn, cô nhớ lại theo hướng dẫn của cuốn sách. Cô ngồi lên cây chổi và hô:
- "Umbala! Bay lên! -- Mới đầu, chỉ làm ở độ cao nhất định. Annie ngã mấy lần, nhưng sau mấy lần đó cô đã nắm vững và đã có thể vững vàng bay.
- Marina ơi! Mình có thể bay lên cao được rồi này. -- Annie giơ một tay ra vẩy chào mừng với Marina.
- Bạn rất giỏi, Annie ạ! Mình thích bạn lắm đấy! -- Tinh Linh Marina tươi cười giơ tay vẫy lại.
Cô ngồi trên cán chổi và bay lượn qua lại, bay ra ngoài đường qua sông Tamy, tinh linh Marina bay cùng cô. Một lúc sau hai cô lại quay trở lại sân vườn nhà mình (lúc này đang tại không gian khác).
- "Umbala! Hạ xuống!"
Annie nhẹ nhàng hạ cánh từ từ xuống.
- Chúng mình về thôi! Chúng ta sẽ làm tiếp vào ngày mai, mình sẽ thu xếp để không ảnh hưởng đến việc học tập thường ngày. -- Annie đề nghị, đồng thời cô cầm chiếc chìa khoá vàng cột vào một sợi dây đeo vào cổ.

- Ừm! Được rồi! -- Marina gật đầu.
- Mà bạn xuất hiện thế này lỡ ai nhìn thấy thì không ổn lắm! -- Annie bất an.
- Không sao đâu bạn. Chỉ có bạn mới nhìn thấy được tôi, còn quyển sách này thì nó sẽ có cách thức mà nó muốn. -- Marina vừa búng tay trở lại không gian ban đầu vừa nói.?
* Mà mình có cảm giác có hai người nữa sẽ thấy được mình* -- Marina đăm chiêu suy ngẫm.
- Giờ mình ngủ tiếp đây, mai gặp lại!
-- Annie quay người giơ tay cười chào.
- Tạm biệt! - Marina biến mất và cuốn sách đóng lại.

Trước đó vài giờ, tại chính đường Hội Phù Thuỷ sứ giả hội Pháp Sư đến diện kiến. Những ngọn đuốc sáng rực rỡ tại đây. Một ông cụ với mái tóc và râu dài bạc phơ, thân hình mảnh khảnh và thanh cao đứng trên bục hội đường cùng với người thư ký của Người.

- Kính thưa Giáo chủ, đây là thông điệp mật của Giáo chủ chúng tôi muốn đàm phán với ngài cùng Hội Phù Thuỷ. -- Sứ giả Hội Pháp Sư dâng tường trình.

- Được, việc liên minh giữa hai hội sẽ được xem xét. Trước đây hai hội từng là đồng minh nhưng do một biến cố khó lường vào cách đây ba thế kỷ đã cắt đi sự liên kết, âm mưu của bọn Hắc Ám thật không thể chấp nhận. Mà theo lời tiên đoán thì gần đây phe Hắc Phù Thuỷ và Hắc Ám sẽ có mưu tính gì đó, nên chúng ta cần phải lo bố trí phòng vệ và đối phó trong mọi tình huống. Ngươi hay đến phòng chờ của sứ thần, Hội sẽ có phản hồi trong thời gian sớm nhất. -- Giáo chủ đĩnh đạc nói.
- Dạ! Vâng! Thưa ngài. -- Sứ giả Hội Pháp sư.
- Thưa ngài! Tôi đã ghi vào văn bản nội dung cần thiết rồi! - Arata Mira.
Giáo chủ gật đầu. Giáo chủ nói:
- Đến giờ Mão hãy triệu tập cuộc họp phù thuỷ, hãy thông báo cho các Hội viên cấp cao biết.
- Rõ! Thưa ngài! -- Arata Mira đưa tay trước ngực đáp, và ông đã dùng thuật Truyền Âm báo cho các Hội viên. Giáo chủ quay người lại, nhìn ra ngoài khung kính của cửa sổ, ngắm nhìn vào màn đêm, những ngôi sao lấp lánh trên nên trời đêm, ngài ngẫm nghĩ về các sự việc cùng mọi vấn đề liên quan. Sau đó, ngài về thư phòng của mình, ngài búng tay một cái lập tức cả căn phòng sáng rõ như ban ngày. Ngài ngồi vào bàn và xem lại các tài liệu quan trọng.
"Cốc cốc" -- Có tiếng gõ cửa.
- Mời vào! - Ngài nói.
- Xin chào ngài! - Amisa Saty mở cửa.
- Chào cô, cô đến có phải việc tôi đã thông báo cuộc họp mặt giờ Mão sáng mai. - Giáo chủ nhìn lên.
- Thưa ngài! Vâng ạ! - Nữ pháp sư đáp.
- Ừm! Tôi đang muốn bàn với cô về chuyện này. Giờ Mão ngày mai trước bàn hội đồng chúng ta sẽ thảo luận vấn đề sẽ lập lại liên minh với Hội Pháp Sư và gia cố thêm vấn đề an ninh. -- Giáo chủ trầm tĩnh.
- Dạ! Thưa ngài! - Nữ pháp sư nói.
Cuộc hội bàn của hai người đến qua đêm.
Phù thuỷ mưa làm nên những cơn mưa đầu năm thật dịu và tươi mát.
Vào lúc này tại Hắc địa của Hắc phù thủy, đại thủ lãnh Voremo nhìn từ tháp chính, tháp ngôi sao đen từ xa. Có thủ lãnh dưới quyền diện kiến.
- Dạ! Thưa ngài! Việc Hắc xứ chúng ta nên mở mang và mở rộng sự thống trị của chúng ta ra muôn phương.
- Ha ha! Phải! Haa....Haaaaa.... -- Voremo cười khoái trá.
- Đạo quân Hắc xứ sẽ mở rộng tấn công trong thời gian tới. Tuy chúa tể Hắc ám chưa thực sự hồi sinh nhưng lúc này chưa phải lúc ngài ấy tái hiện. Thôi! Cho ngươi lui.
- Dạ! Thưa ngài! -- Nói xong, biến mất.
-- Voremo cười nói.
Cách tháp chính một đoạn đường đi qua hành lang một đoạn về phía bên phải là Thần điện bóng tối, Natana được xem là Nữ thần hộ mệnh, cô ấy được mọi người tôn kính. Trước cửa thần điện có hai cận vệ túc trực ngày đêm, họ là những phù thủy mạnh nhất. Và là những người đóng vai trò hộ giá cho thần nữ.

Thời gian thấm thoắt trôi đưa,

Giờ Mão đã đến, các hội viên đã đầy đủ mặt tại Hội đường. Giáo chủ bước vào, các hội viên đứng dậy.
- Mọi người ngồi xuống đi! - Giáo chủ nói.
Các hội viên ngồi xuống, cuộc hội đàm bắt đầu.
- Kính thưa Hội đồng, buổi hội đàm hôm nay chúng ta sẽ bàn luận việc tái khôi phục liên minh với Hội pháp sư, thiết lập lại an ninh để ngăn ngừa việc phía Hắc đạo dòm ngó. Trong khoảng thời gian dài muốn lập lại liên minh, nhưng phe Hắc đạo cứ quấy nhiễu làm đủ trò nên luôn trắc trở và đôi lúc có chút xung đột. Lần này, nhất định phải khắc phục và vĩnh viễn bền vững. -- Giáo chủ trịnh trọng nói.
- Tôi xin có ý kiến!
Trưởng lão phù thuỷ giơ tay.
- Vâng, xin mời ngài. -- Giáo chủ nói.
- Thưa, vâng...
- Kính thưa Giáo chủ và toàn thể Hội đồng, lập lại liên minh giữa hai hội sau mấy trăm năm bất đồng quan điểm, và chúng ta và họ từng có những xung đột không đáng có. Phần cũng do bọn Hắc đạo tìm cách gây chia rẽ, phía họ từng có cuộc tranh trừng và rối ren trong một thời gian. Nhưng sau đó, giáo chủ bên đó dẹp loạn và khôi phục quyền của mình. Chúng ta có thể chấp nhận Hiệp ước liên minh. Vấn đề an ninh cần phải thắt chặt hơn, bọn hắc đạo sẽ bày trò lúc nào khó đoán. -- Trưởng lão nghiêm giọng nói.
Nói xong, trưởng lão ngồi xuống.
Giáo chủ đề nghị:
- Hội viên nào tán thành giơ tay?
Có số phản đối.
Giáo chủ chỉ định một người phản đối.
- Mời ngài. Tại sao lại không tán thành?
Avanta đứng lên, nói:
- Kính thưa Giáo chủ và toàn thể Hội đồng. Lập đồng minh với họ sau mấy trăm năm họ cắt với chúng ta chỉ sợ rằng xảy ra điều không đáng, khó đoán. Vấn đề an ninh thì đúng là phải chặt chẽ hơn, vì bọn Hắc đạo rất khó nắm bắt, không biết chúng sẽ bày trò gì thêm. Xin hết.

Sau vài giờ, những tranh luận vấn đề còn kéo dài, chưa chắc chắn. Giáo chủ cho tạm hoãn để mọi người thảo luận thêm. Còn vấn đề an ninh thì đã được thông qua, không có ai phản đối.
Giáo chủ nói Arita Mira cho mời Tayama Yasan đến gặp ngài.

Trong chớp mắt, đội trưởng phù thuỷ an ninh Tayama có mặt. Tayama cúi người xuống và đặt một tay trước ngực cung kính chào Giáo chủ.
- Tôi! Đội trưởng phù thuỷ an ninh xin trình diện ngài.
- Chào ngài Tayama, tôi mời ngài tới đây để bàn về vấn đề an ninh. - Giáo chủ nói.
- Dạ, vâng. Ngài cứ nói.

Lúc này đã bảy giờ sáng. Ngoài trời những cơn gió thoảng nhè nhẹ. Thành phố phù thuỷ, tiếng chim văng vẳng đâu đây. Mọi người họ bắt đầu công việc của mình, từ người già đến trẻ nhỏ họ có thể cưỡi chổi, thảm bay hay với thuật di chuyển.
Các cô bé, cậu bé cưỡi chổi bay lượn là là dưới mặt đất rồi nhẹ bay cao dần cùng đùa vui. Ngắm nhìn xung quanh, cây cỏ bạt ngàn và xanh tươi rạng ngời. Áng mây hồng trên nền trời xanh thẳm như đang nô đùa cùng cơn gió. Các thảm bay nhẹ nhàng chở người đi lại, hay những tấm thảm bay chở khách hay chở hàng tung bay.
Bất chợt, Megata Akate một phù thuỷ an ninh giao thông cưỡi thảm bay qua thị sát đường bay. Ông ấy phân luồng các hướng đi cho mọi người.

Cô bé Natami tươi cười nhìn qua xuống dưới, đó là ngôi trường phù thuỷ với nhiều điều huyền nhiệm và lí thú. Bay qua từ cây này qua cây khác, cuối cùng hạ cánh xuống khu vực bãi tập chổi. Muốn sử dụng thảm bay thì phải có giấy phép và phải đủ tuổi quy định mới được.
Cậu bé Yanota nói:
- Đây là bãi tập chổi, chúng ta cùng thi xem ai là người về nhất. Mình đã nhờ bác Katara làm trọng Tài và giám sát cuộc thi. Với lại, cuộc thi phù thuỷ mấy tháng nữa được tổ chức toàn quốc nhất định sẽ phải cố gắng đạt được chứng chỉ phù thuỷ và trở thành phù thuỷ chính thức. Nhà trường cũng công bố nếu đạt sẽ qua thời phù thuỷ tập sự sang sơ đẳng. Nào, bắt đầu!
- Rõ!!! - Mọi người tham gia.

Lúc này, tại khu phố nhỏ ven sông Tamy giáp vùng ngoại ô. Buổi sáng, Annie thức dậy, mặc bộ phục chuẩn bị cho ngày học mới, cô liếc nhìn lên bàn chẳng có cuốn sách nào cả, cô cứ nghĩ mình mơ ngủ. Thực ra thì cuốn sách đó đã hoá lại tia sáng nhỏ như hạt bụi chui vào chiếc cặp của cô. Khi cô thay trang phục nhà trường thì thấy chiếc chìa khoá vàng nho nhỏ, lúc này cô mới nghĩ là không phải mình nằm mơ.
Cô cười thầm trong bụng.

Rồi, cô xách cặp và xuống nhà để lên ghế, cùng mẹ dọn buổi điểm tâm sáng. Anh Masan ra khỏi phòng rửa mặt, ngó thấy Annie đang dọn điểm tâm ra bàn. Anh Masan tươi cười:
- Con chúc ba mẹ ngày mới tốt lành!
- Anh chúc ngáo ộp vui vẻ cả ngày!
-- Chọc tức Annie.
- Ứ ư! -- Annie liếc anh trai và phụng phịu. Sau đó cô lại tươi cười bình thường. Mọi người cùng dùng điểm tâm.
Annie dùng gần xong điểm tâm thì có tiếng gọi ngoài cửa:
- Annie ơi! Annie!
Annie nghe thoang thoảng, sau đó cô dùng tay chặn sau tai để nghe rõ hơn. Mọi ngươi trong nhà do nói chuyện gì đó nên không để ý, anh Masan thì mắt đang nhìn vào cái tách.
- Dạ! Tiếng bạn Nimy gọi, hôm nay chúng con có trực nhật nên đến sớm.
-- Annie chạy ra cửa ngoái đầu lại mặt cô thật tươi. Annie mở cửa.
- A! Chào Nimy, bạn đến đón mình.
- Ừ! - Nimy cười dịu.
Annie bảo Nimy vào nhà. Nhưng cô ấy ngại, mọi người đang dùng cơm.
Bà Mana chạy ra.
- Cô chào cháu Nimy.
- Dạ, cháu chào cô ạ! -- Giọng Nimy nhẹ nhàng.
- Con chào ba mẹ, em chào anh hai. --Annie tươi cười.
- Chào con, chúc con đi học vui vẻ!
Ông Dramas nói vọng ra.

Hai cô rảo bước nhanh ra ngoại ô, đồng thời nhà của cô bạn Nimy cũng tại đây. Nimy nhìn qua nhà mình một lát rồi lại tiếp tục nắm tay Annie đi thật nhanh đến trường.

Ánh nắng sau những hàng mây, những cơn gió tuy có hơi se lạnh nhưng thật dịu hiền, sáng trong. Phố xá những tiếng cười rộn ràng cùng với sự nhộn nhịp thường ngày.

Ngôi trường chỉ còn cách mấy bước chân. Hai cô hớn hở đi thật nhanh vào, các học sinh khác qua lại. Những tiếng hò reo, sự hồn nhiên, thơ ngay tuổi mộng mơ mến yêu.

Đi qua dọc hành lang, một số bạn lớp khác tươi cười vẫy tay chào hai cô. Vì đến sớm, nên không nhiều bạn trong lớp lắm. Hai cô cùng các bạn cùng tổ đã dọn dẹp qua lớp thật nhanh nhẹn và gọn gàng. Một lúc sau, các bạn khác đến. Mọi người chào nhau, có số bạn chào nhau bằng cách đập tay tươi cười. Nhìn ra sân trường mà cảm thấy phấn khích, cảm xúc lâng lâng. Rồi, trống trường vang lên mọi thứ đã yên ắng. Các lớp bắt đầu buổi học ngày mới. Cô giáo bước vào, bài học bắt đầu. Trong giờ học tia sáng trong cặp Annie tỉnh dậy bay ra, ánh sáng mờ nhạt đậu trên mái tóc cô ẩn vào trong làn tóc.
Annie chăm chú nhìn lên bảng, nghe từng lời từng chữ, sau đó cô xem lại bài và khảo lại cho nhớ. Với các môn như Toán và những môn nào có công thức thì cô chú trọng nhất về công thức của nó, cô sẽ tự mình giải bài đó đến lúc nào làm được mới chịu.
Đến cuối giờ học, cô sẽ xem lại lần cuối bài vở cho đến lúc hết giờ.

Tiếng trống kết thúc giờ học, sân trường lại tiếp tục sôi nổi. Một số người trong lớp lại đầu bàn lớp trò chuyện, có số đứng ngoài hành lang trường trước cửa lớp. Nimy ngồi ở bàn thứ hai phía trong gần hành lang giữa hai bàn, cô xuống bàn thứ tư phía ngoài cửa lớp trò chuyện với Annie.
Annie tay chống cằm, cười nhẹ. Vài phút sau, Nimy kéo tay Annie ra ngoài sân trường chơi, cô trải chiếu dưới một cây anh đào tán lá rộng. Các bạn khác thì đang tổ chức chơi ném bóng tại khu vực dành riêng cho thể thao tập trung. Còn Annie và Nimy ngồi chung một chiếu cùng một hoa quả. Annie muốn kể cho cô bạn thân nghe chuyện nửa đêm qua. Cô cũng biết cô bạn Nimy lại rất thích thú khi nghe những chuyện thần bí và đặc biệt muốn nhìn thấy nó thực sự.

Cô bạn Nimy vừa ăn trái cây, đôi mắt nhìn Annie.
- Bạn có chuyện gì muốn nói với mình phải không? - Nimy chỉ cần nhìn qua người khác là có thể đoán biết điều gì.

Lúc này, tia sáng nhỏ nấp trên mái tóc của Annie hạ xuống chiếu hai cô đương ngồi và hoá ra cuốn sách phù thuỷ.
Cô bạn Nimy trông thấy, và rất ngạc nhiên.
- Ủa! Cuốn sách gì kỳ lạ quá! Nó như một cuốn sách cổ, màu tối sẫm và biểu tượng ngôi sao sáu cánh. -- Nimy cầm cuốn sách lên, cặp mắt hình ngôi sao.

- À! Đó là...! --Annie ngơ ngác nói.
Đó là cuốn sách phù thuỷ, bạn ạ! -- Annie ngượng ngùng.
Tinh Linh Marina xuất hiện trong cuốn sách.
- Bạn là...? - Nimy tay bỏ miệng, hỏi.
- Mình là Marina Hitemi, người cai quản cuốn sách Phù Thuỷ này. - Tinh Linh Marina tươi cười.
- Chào bạn, hân hạnh được làm quen. -- Nimy đáp lại.
- Bạn tuyệt vời đấy nha, Annie! -- Nimy nói tiếp.
- Đâu có bạn! Bạn mới tuyệt là tiểu thư của Giám Đốc một công ty lớn. -- Annie nói khéo.
- Hi! Đâu bằng bạn! Mình đã xem qua các truyền thuyết, bạn sẽ trở thành điều kỳ diệu mà mình mơ ước.-- Nimy tươi cười bác lại.
Tinh Linh Marina cười thầm.
- Sắp tới mình sẽ đem theo máy quay khi nào bạn thực hiện điều đó. -- Nimy nắm hai tay lại, mắt hình ngôi sao tỏ vẻ thích thú.
Annie cười ngượng gãi đầu.
- Bạn làm thử cho mình xem đi, mình rất muốn xem bạn thể hiện cái mà mình mong ước. Với lại bây giờ chỉ có hai bọn mình thì ngại gì. - Nimy chắp hai tay lên má tươi cười, ánh mắt hình ngôi sao.
Annie đứng dậy tháo chiếc vòng cổ ra đưa ra phía trước, chiếc chìa khoá biến lại thành thần đũa.
Vòng tròn ma thuật xuất hiện phát ra ánh sáng vàng và Annie đứng ngay tâm của vòng tròn. Luồng gió thổi ra rất mạnh làm cho tóc của Nimy, Annie và những tán lá xung quanh bay bổng.

Annie chỉ thần đũa vào một cái bánh gato, nó đã là bánh rán ngon và nóng.
Và Annie còn làm cho nơi hai người ngồi bay lên một khoảng 1mét.
Vị Phù thuỷ cây hoa ẩn mình trong cây nhìn thấy, ngẫm nghĩ:
*Vậy là đã chuẩn bị cho Phù Thuỷ mới theo hiệu lệnh của Hội. Người cai quản Trăng và Phù du còn mệnh danh là người phán xét và quyết định ai sẽ là Phù thuỷ thực sự sẽ được đánh thức sau mấy trăm năm với giấc ngủ của.
ngài*.
Annie về chỗ ngồi.
- Bạn giỏi đấy! -- Nimy khen.
Những cơn gió thổi, những tán hoa đào tung bay hoà mình với gió.
Gió thổi cùng những tia nắng ấm áp thật diệu kỳ và ấm áp. Đúng là khung cảnh Xuân tuyệt vời.

Tic tắc.......tic tắc...... tic tắc.

Thời gian trôi qua nhanh, tia nắng mặt trời lấp ló sau những áng mây.
Mây đen ở phía màn trời Tây đang tiến dần, không khí lạnh cùng với cơn mưa tuyết trắng sẽ về vào sau hoàng hôn.