Chương 20: Khu thí nghiệm, tới (1)

Tử Vong Luân Hồi

Chương 20: Khu thí nghiệm, tới (1)

"Chúng ta cần phân nhiệm vụ cùng lộ tuyến. Các người muốn giết mẫu thể thì tùy, bọn ta chỉ cần kháng thể. Mục đích khác nhau nhưng điểm đến lại giống nhau. Vì vậy, lúc xâm nhập khu thí nghiệm, chúng ta sẽ tách ra."

"Cũng được."

Chiến lược tiếp tục vạch ra, đánh dấu đám người Tần Hiên thời gian còn lại không được bao nhiêu.

Đếm ngược, còn lại 3 ngày, 14 tiếng.

--

Trong nhóm Tần Hiên số ít nhát gan sợ chết đòi ở lại, nhóm bốn người Đại lực sợ làm vướng chân đám người cũng không đi. Một số khác đẳng cấp khá thấp, đi cũng chỉ làm kẻ thí mạng.

Nhóm Tần Hiên chỉ còn lại mười hai người còn năng lực chiến đấu.

Ma pháp sư có Diêu Phúc hệ sấm, kẻ sợ phiền phức (level 24). Nhiếp Khả hệ hỏa, tên tự kỷ (level 22). Bàn Tử hệ phong (hắn tên là Văn La, nhưng mọi người đều thống nhất gọi Bàn Tử) (level 24). Trương Vũ hệ thủy (level 22) và Tiểu Linh ma pháp sư hệ thổ (level 21).

Triệu hồi sư là Đồng Nha hệ quang (level 21) cùng Lâm Lạc hệ ám tên khó gần (level 24).

#THS (Triệu hồi sư) hệ quang là triệu hồi quái vật loại sức mạnh nhục nhân.

#THS hệ ám là triệu hồi quái vật loại ma thuật, có khả năng phóng thích ma pháp, nhưng bị hạn chế về chủng tộc.

Chiến sĩ thì Tần Hiên đội trưởng (level 25) với Tiếu Phiên Phiên la lỵ xinh đẹp nóng tính (level 22).

Hắc kỵ sĩ là Hàn Tuấn đại thần hệ kiếm sĩ (level 26) và Diệp lão sư hệ thương (giáo) (tên nàng là Diệp Tố Tố, level 21).

Xạ thủ là Điền Dương Vĩ một tên chân chất, hiền lành nhưng bản năng săn bắn rất đáng sợ (level 23)

Đội hình sáu tư người (tính cả Triệu Nhã và Mộc Triệt) sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, một tiếng sau liền từ Mộc gia thôn hướng phía Nam tiến tới.

Quả nhiên, càng gần khu trung tâm thí nghiệm, biến dị thú cùng tang thi càng lúc càng đông, hơn nữa đẳng cấp của chúng cũng cao hơn hẳn những con trước đây Tần Hiên mấy người từng gặp.

Quan trọng hơn là tang thi trí tuệ theo đó tăng trưởng, bọn chúng bắt đầu tụ tập thành đàn mấy chục con tấn công. Tuy phiền phức nhưng nhóm người hợp lực nhanh chóng giải quyết cũng không có vấn đề lớn.

Đoàn người một mực tiến tới, trên đường gặp tới năm nhóm tang thi, biến dị thú đàn. Lúc này, trời đã dần tối, ai cũng sức cùng lực kiệt mệt mỏi ngồi xuống đất mà thở.

Mộc Triệt đường này đi đúng là thoải mái nhất một tên, chân hắn chưa từng chạm đất, nửa nằm nửa ngồi trên thảm bay của hắn.

Mộc Triệt nhìn về phương xa, khẽ nói.

"Sáng ngày mai, chúng ta sẽ tới nơi."

"Xung quanh nơi này không có ngôi nhà nào có thể ở lại, có vẻ đêm nay phải cắm trại ngoài trời." Tần Hiên vươn tay lau máu cùng bụi bẩn trên mặt.

Lúc đối đầu với kẻ thù, Tần Hiên đúng là hăng hái nhất một cái. Cũng vì vậy nên giờ nhìn hắn khá chật vật, nhưng nụ cười trên khuôn mặt vẫn như cũ. Điều đó xua tan bớt tâm trạng căng thẳng, mệt mỏi của đám người lúc này. Đây cũng là mị lực của Tần Hiên.

"Cắm trại bên ngoài ở khu vực nguy hiểm như thế này không phải là ý kiến hay." Diệp giáo sư cau mày, nàng định rời đi thêm một quãng nữa để tìm nơi an toàn hơn.

"Chúng ta không có sự lựa chọn, di chuyển trong đêm tối chẳng khác nào tự sát. Vẫn là nên chia nhau ra canh gác cùng nghỉ ngơi, hy vọng tối nay sẽ không có sinh vật biến dị đánh tới."

Lâm Lạc nặng nề nói.

Tần Hiên cũng tán đồng. "Cũng chỉ có thể như vậy, ý ngươi thì sao, Mộc đại ca?"

Mộc Triệt có vẻ lần đầu được người khác gọi mình "đại ca", hơi ngập ngừng. "À, phải, cứ theo lời các ngươi mà làm."

Lần này Mộc Triệt thế nhưng mở miệng nói chuyện. Không ngoài dự liệu, giọng nói hơi lạnh, nhưng nghe rất tuyệt. Gen tốt a!

Nói thực, hơn năm mươi nam nhân tuấn tú, mỗi người mỗi vẻ, như diễn viên điện ảnh thế này, Bàn Tử nhóm bên này khá áp lực. May là nhóm nữ nhân ai cũng mặt lạnh.

Trừ Tiểu Linh thẹn thùng đi sau Hàn Tuấn. Kẻ mù cũng biết tình cảm của nàng. Đương nhiên, Hàn Tuấn xác thực là một thằng mù!

Trở về thời điểm hạ trại, lúc này, mọi thứ đã chìm trong đêm đen. Giữa đám người là một khóm lửa vừa đủ nhìn mọi thứ.

Đoàn người không dám dùng lửa to, bởi sinh vật biến dị thường bị thu hút bởi ánh sáng.

À...

Giống như lũ dơi hút máu trên đầu bọn họ lúc này...

"Chết tiệt! Ta còn chưa kịp uống ngụm nước nữa là!" Bàn Tử thấp giọng mắng, nhưng động tác không chút nào chậm.

Hắn bàn tay khép lại, vung lên. Tức thì gió biến thành những lưỡi dao sắc bén hướng đàn dơi xông.

Dơi biến dị chỉ có level 12 (cấp 7) sức công kích không mạnh, nhưng đó chỉ là một vài con, đối với một đàn hàng trăm, hàng ngàn con biến dị dơi như thế này thì rắc rối to!

Đàn dơi tiếng kêu chói tai vang lên, sau đó liền đồng loạt bay tới.

"Mọi người cẩn thận!"

Dị năng, ma pháp thi triển. Vì chiêu thức ma pháp sư đánh ra có phần giống dị năng nên Mộc gia thôn người không để ý.

Mấy người Tần Hiên cũng huy động vũ khí, giết chết biến dị dơi tấn công bản thân.

Dơi biến dị từng lớp, từng lớp rơi xuống đất thế nhưng những con đằng sau không hề có ý định dừng lại.

Đoàn người đã dần thấm mệt, có xu hướng muốn ngã.

"Đám dơi này, cứ như cố tình nhắm vào chúng ta vậy." Tần Hiên đánh một hồi cũng cảm thấy không ổn.

"Là mẫu thể sao?" Mộc Triệt được mấy người Mộc gia che chắn ở bên trong nghe vậy thì nhíu mày. "Nếu là thật...."

"Bước một, làm địch nhân mệt mỏi, suy yếu..."

"Bước hai, kiệt sức...."

"Bước cuối cùng, tuyệt vọng....Không xong!!"

Hướng về mấy người, sắc mặt Mộc Triệt hơi tái, hét lớn.

"Nhanh chóng rời khỏi đây!!!! Đừng dây dưa với lũ dơi. Bọn chúng chỉ là mồi nhử!!!"

Tần Hiên tránh lại gần Mộc Triệt. "Đại ca, có ý tứ gì?"

"Đây là thủ thuật người Mộc gia thôn ai cũng biết. Nếu ta đoán không lầm thì đằng sau đám dơi này chính là một thứ kinh khủng hơn nhiều!!

"Như vậy hả..." Bàn Tử ngây ngốc nhìn về một phương hướng. Hắn có thể cảm nhận được khí tức kinh khủng uy hiếp đến tính mạng.

À không, là rất nhiều khí tức.

Mặt đất dưới chân rung động, chấn nhiếp linh hồn.

Mấy giây sau, không biết ai run rẩy nói. "Tang thi...triều."

"Không kịp rồi...."

Rung động, sững sờ nhìn tang thi lít nhít từ đằng xa đi tới. Dù bầu trời tối om nhưng ai cũng có thể thấy linh hồn run rẩy.

"Xong..." Bàn Tử chân tay run rẩy.

Diệp giáo sư cũng cảm thấy một cỗ lo lắng. Dưới chân mặt đất rung chuyển càng lúc càng gần.

"Tần Hiên đồng học, chúng ta phải làm gì đây?"

"Ta đang nghĩ..." Tần Hiên bản thân cũng toát mồ hôi hột.

"Đào hầm." Mộc Triệt ánh mắt lóe lên tia sáng. Hắn lập tức kêu.

"Các dị năng giả nhanh chóng xây dựng một đường hầm, miệng sâu hẹp, đáy rộng. Chết tiệt!! Chúng ta không còn nhiều thời gian."

Các dị năng giả hệ thổ lập tức hành động, bất quá trong nháy mắt ngạnh sinh đem mặt đất mở ra cũng không phải dễ dàng. Huống hồ bản thân bọn họ qua mấy tiếng chiến đấu vốn đã thấm mệt.

Tang thi triều càng lúc càng đến gần hơn. Mười mấy giây sau liền xuất hiện trong tầm mắt đám người.

"Má ơi! Còn hai trăm mét nữa, làm ơn nhanh lên một chút!!!" Đoàn người một một mực hướng mấy vị dị năng hệ thổ chờ mong.

Khoảng cách chỉ còn 50 mét. Tiếng của một vị dị năng vang lên. "Xong rồi! Mười người nhảy một lần, đừng chen lấn!"

Lúc này đám người cứ như mới nghe được tiếng nói hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Một giây trước bồn chồn gấp gáp, giây sau như nốc một vỉ vigar (gõ đúng không ta?) hưng phấn mà lao vào.

Tần Hiên và đám dị năng hệ thổ đoạn hậu. Khi người cuối cùng nhảy xuống liền lấp hầm, Tần Hiên dùng chút năng lượng còn sót lại tạo ra vũng nham thạch bao phủ bên ngoài hầm. Để tang thi có linh trí tránh ra, tang thi bình thường thì biến thành exp.

Tang thi triều lên tới ngưỡng hàng vạn con. Đẳng cấp ít nhất cũng level 10. Rơi vào nham thạch của Tần Hiên rất nhiều. Vì thế, Tần Hiên như bật hack, level nhanh chóng đột phá lên level 27! Hai đẳng cấp cứ như vậy nhanh chóng đạt tới.

Bọn Bàn Tử bản thân còn đang run rẩy cảm nhận mặt đất rung chuyển, thậm chí bọn họ đang ở dưới 7, 8 mét so với mặt đất, tiếng tang thi gào thét vẫn vang vọng bên tai. Không có chút tâm tình ganh tỵ dư thừa.

Lúc mọi người thoải mái thở ra một ngụm thì Mộc Triệt lời nói cho họ một gàu nước lạnh.

"Chưa kết thúc đâu...

Các ngươi biết chưa? Tang thi level 31 đã có thể sử dụng dị năng."

"...holyshit."


----

Mai nếu không có gì bất ngờ thì ếu có chương =)) nhưng thứ bảy sẽ bù

Cầu ủng hộ, đang căng rồi ^^