Chương 3: Tân Thế Giới

Tử Thần - Hành Trình Vô Tận

Chương 3: Tân Thế Giới

"Từ thời khắc này tất cả sẽ thay đổi." Giữa lòng Thái Bình Dương bất chợt giông bão kéo đến mây đen che kín vạn dặm. Tiếng gió thét, cuồng phong gào rú, mặt nước bị hàng trăm vòi rồng lớn nhỏ cuốn lên cao gần ngàn mét, sấm chớp sét giật chằng chịt trên bầu trời, cảnh tượng còn kinh khủng hơn những bộ phim bom tấn Hollywood hoành tráng nhất.

"Crắck" Tiếng vỡ thanh thúy vang lên giữa khung cảnh cuồng loạn. Vô số vết nứt đen ngòm lan tràn trên bầu trời, chúng bao trùm gần như toàn bộ bề mặt Trái Đất, hệ thống thư tín, điện từ nhiễu loạn, khắp nơi chỉ một mảnh tuyệt vọng.

Ngay lập tức một lực hút cực đại kéo theo vô số sinh mạng lọt vào trong đó. Dân số thế giới trực tiếp giảm đi gần 1/10, từng mảng lớn đất đá, kiến trúc, tàu bè dần bị nhấc bổng lên chui vào khe nứt..

"Chúa ơi! Chuyện điên rồ gì đang diễn ra thế này. Phải chăng ngày Phán Quyết đã đến." Trong buồng chỉ huy trên cụm tàu sân bay USS Ronald Reagan, một viên chỉ huy lắp bắp khi nhìn vào màn hình.

"Tăng tốc tối đa hướng về đất liền...nhanh...nhanh." Cuộc tập trận quốc tế diễn ra giữa Trung Quốc và Nga vì thế bị gián đoạn, cả hai dùng hết sức bú mẹ phóng về lục địa, tiếng kêu gào, la hét hỗn loạn thành một đoàn.

"Khải Huyền đã đến, các con chiên hãy thành tâm xám hối chờ đón thời khắc sau chót.. và hẹn gặp lại tất cả trên Thiên Đàng." Vatican – trong một gian phòng dưới mặt đất, các vị Hồng Y đang tiến hành nghi lễ cuối cùng.

"Thượng Đế đã bỏ mặc chúng ta, ngài giáng xuống nhân gian lầm lỗi vô tận tai họa hủy diệt tất cả...nhưng ngài cũng rất nhân từ, các người có cảm thấy không...những tinh điểm mờ ảo trong không khí...đây là thời điểm những người được ngài lựa chọn quật khởi, cứu rỗi thế giới trụy lạc này." Nước Mỹ - trong một gian phòng khép kín, một gã tâm thần để lại lời nhắn.

Thành phố Shanghai – Trung Quốc.

"Từ vết nứt đi ra hàng trăm sinh vật hình thù kỳ lạ, chúng điên cuồng tàn sát, cắn xé nhân loại...a Tinh Tinh, còn có sự xuất hiện của những con Tinh Tinh truyền thuyết, chúng ta có nên hẹn hò với họ để thấu hiểu thế giới mới và đạt được sức mạnh hay không..." Đâu đó trong góc khuất, một nữ sinh trung học bực tức chửi thầm: "fu*k, ta nhớ không nhầm đây là kịch bản một bộ light novel nào đó mà...thằng nào giao cấu được với con Tinh Tinh cao chục mét đó ta gọi bằng cụ."

"Tôi là Satou Kenkei, hiện đang trên chuyến tàu về Osaka, con tàu bị hàng đống đất đá đè xuống chấn nát một phần khoang tàu, hãy đáp lại nếu bạn nghe lời cầu cứu từ chúng tôi, xin cảm ơn." Một nhân viên văn phòng cố gắng truyền tín hiệu ra bên ngoài.

Từ trên thiên không, Tử Thần hả hê nhìn xuống dưới, chứng kiến sự hốt hoảng, giãy dụa của chúng sinh làm hắn hưng phấn đến kỳ lạ. "Để xem người VN đón tận thế như thế nào?" Hắn dời tầm mắt về dải đất hình chữ S bổng: "What the fu*k, cái vẹo gì thế này?"

Khắp nơi người người nhà nhà hốt hoảng tìm chỗ trú chân thì trên các bãi biển ở VN, hàng đống "500 anh em" bày tiệc nhậu nhẹt lắc lư loạn xạ, thậm chí còn có tên vác nguyên dàn loa khủng ra hò hét, ấy thế mà khán giả bu đông nghịt chụp ảnh quay clip, tự sướng các kiểu.

"Chẳng lẽ truyền thuyết là có thật...dây thần kinh bọn này làm bằng thép hay sao ấy nhỉ?..." Tử Thần gãi gãi cái đầu nghi vấn.

"Thôi kệ mịa chúng nó." Tử Thần chép miệng, dù rằng hắn chẳng có miệng. Các mảng lục địa trên Trái Đất dần dịch chuyển, phần thì bị hút, phần thì bị bổ thành nhiều mảnh, chia năm xẻ bảy. Động đất sóng thần xảy ra liên miên không dứt, mới chỉ qua hơn 15’ dân số thế giới trực tiếp giảm thêm 1/3.

"Ơ...500 anh em tạch rồi..." Hắn cười lên hơ hớ.

"Vẫn Thạch Thiên Hàng." Từ hư không bất ngờ xuất hiện một tảng thiên thạch khổng lồ, kích thướt của nó không kém đảo Hainan của Trung Quốc. Tử Thần tìm một vị trí thích hợp rồi đặt nó xuống bù lại lượng đất đá tổn thất khi trước.

Cho đến khi dân số thế giới còn khoảng hơn 100tr người hắn mới dừng lại. "Phong" Các vết nứt đột ngột tiêu thất nhanh như chính khi chúng xuất hiện.

"Cửu Trọng Thiên Tinh – Đệ Nhị." Vô số tảng thiên thạch cực đại từ hư không chậm chạp tiến vào quỹ đạo Trái Đất. Tử Thần lợi dụng Thần Chi Lĩnh Vực có được từ Vọng Nguyệt hình thành Địa Tâm Phản Hấp Lực chống đỡ, sau đó từ từ dung nhập chúng vào Trái Đất.

"Ảo Thuật – Vĩnh Hằng Chi Mộng." Giữa bầu trời tối đen bất chợt xuất hiện đôi Thông Thiên Cư Nhãn khổng lồ, bất kể một ai khi nhìn vào nó đều lập tức bị hôn mê. Tử Thần đưa tất cả sinh vật còn sống sót vào một khoảng không gian đặc biệt.

Tiếp đó hắn tự tay thiết kế "Trái Đất" mới theo ý mình. DIện tích của nó bây giờ đã gấp 3000 lần so với trước kia, Tử Thần tiêu tốn 3 năm trời để hoàn thành. Với ước muốn biến quê hương mình thành một Thần giới thứ hai, hắn cưỡng chế xóa bỏ ý thức sơ khai của tinh cầu này.

Thay vào đó, Tử Thần hắn sẽ đóng vai trò là Thiên Đạo nơi đây. Các sinh vật lôi ra từ vết nứt được hắn kết hợp gen với các loại trân cầm dị thú sẵn có trên Trái Đất hình thành vô số chủng loài mới.

Thế giới mới được chia thành ba tầng chính. Tầng thứ nhất là Thiên Không Tinh, đó là các mảng lục địa khổng lồ trôi nổi trên không trung, bao quanh nó là một dạng từ trường đặc biệt ngăn cản sự xâm từ bên ngoài.

Loại thứ hai là các mảng kiến tạo nằm rải rác trên bề mặt Trái Đất. Nó chia làm ba phần chính: lục địa, quần đảo và hải dương.

Phần cuối cùng là thế giới dưới lòng đất.

Vì muốn tạo dựng một công trình vĩ đại nhất trong khi trí thông minh có phần hạn chế, dù rằng hắn không thừa nhận. Tử Thần mặt dày nhờ Vọng Nguyệt hỗ trợ lôi kéo các loài từ thế giới khác mang về.

Hắn nếu muốn trực tiếp sáng tạo ra sinh vật thì phải đạt đến Sáng Thế giả mới có thể. Còn ở Vương giả đẳng cấp chỉ có thể kết hợp gen các chủng tộc với nhau mà thôi.

Tiêu tốn thời gian ba năm hắn mới hoàn thành. Các chủng tộc dựa vào đặc điểm cố hữu được sắp xếp vào các hệ sinh thái khác nhau. Như Tinh Linh thì ở trong rừng rậm, Ải Nhân sinh sống trong vùng núi lửa, Long tộc trú ngụ trên đỉnh núi cao và hải đảo, Hải tộc hùng bá đại dương, Ma Thú sinh sống trong sâm lâm, sơn mạch...

Mải mê bài trí hết thảy mà hắn lại quên đi điều quan trong nhất: "omg, khắp nơi bây giờ toàn quái thú và dị tộc vậy nhân loại sinh sống ở đâu?" đây là một vấn đề nan giải.

"A có cách, mỗi một chủng tộc có trí tuệ đều có hệ thống tu luyện và nền văn minh khác nhau thì ta chỉ việc ngăn cách chúng bằng kết giới là xong...ta thật thông minh." Tử Thần cười ha hả, hoàn toàn trái ngược với tạo hình bên ngoài.

Sau khi thiết lập xong kết giới, hắn lại ngớ người ra: "nếu thế thì sau này chúng sinh đẻ nhiều quá thì sao? phải có cách nào đó làm chúng chết bớt...thông đạo...đúng rồi, cứ qua một thời gian kết giới sẽ suy yếu tạo điều kiện cho các chủng tộc chiến tranh nhằm giảm bớt nhân số."

"Còn việc giao lưu nữa thì sao?" Hắn vò đầu nhức óc mà nghĩ. "Hơ...hình như bây giờ mình không có não, cơ thể này được cấu tạo từ nham tương và hắc khí ma lực thì làm sao mà có não được chứ...hèn gì nghĩ nãy giờ không ra." Hắn tự cho là đúng, người không có não thì làm sao mà suy nghĩ trong khi hắn vẫn khỏe re, không phải thiên tài thì là gì?

"Đúng rồi, ta là Thiên Đạo mà. Chỉ việc dựng lên mấy cổng thông đạo dưới sự quản lý của ta cho các chủng tộc giao lưu với nhau là ok, vấn đề đã được giải quyết, sao mà ta phục ta quá...ahihi." Thật may là Vọng Nguyệt đang ngủ, nếu để nàng biết thẳng này dỡ chứng thì không biết sẽ có cảm nghĩ gì.

Hệ thống thế giới đã được định hình. Ở Thiên Không Tinh do Lạc tộc, Phượng tộc, Thiên Thần tộc và Long tộc chia nhau quản lí.

Lục địa và hải đảo do các chủng tộc như: Long tộc, Tinh Linh, Nhân tộc, Ải Nhân, Ma Thú...cát cứ.

Dưới lòng đất thì có Ma tộc, Địa Tinh, Thiết Giáp Thử...chiếm lĩnh.

Chờ đợi luôn là điều mệt mỏi, hắn quăng hết số người sống sót vào vùng đất do hắn phán định cho nhân loại còn bản thân thì lôi mấy cuốn tiểu thuyết ra giết thời gian.

"Chờ bọn này phát triển chắc đủ lâu, ta qua thế giới anime, huyền huyễn dạo chơi một vòng vậy." Hắn gấp cuốn sách lại, đứng dậy.

Tay xé một mảng không gian, chốt lát sau thân ảnh hắn mất hút.