Chương 15: Nâng Cấp Tinh Cầu

Tử Thần - Hành Trình Vô Tận

Chương 15: Nâng Cấp Tinh Cầu

In Gyi trở về dinh thự của mình, cô leo lên giường úp mặt vào gối, giữa căn phòng rộng lớn, thân thể thiếu nữ có mấy phần run rẩy tuy nhiên trên nét mặt lại không có bất kỳ dấu hiệu sợ hãi mà đó là sự kiên định, quật cường dám thách thức số phận.

Cô nhớ đến ánh mắt khủng khiếp đó, khung cảnh Địa Ngục đúng nghĩa, mùi thối rữa, tanh tưởi phả vào mặt, trái tim In Gyi run rẩy lên. Dù sao cô chỉ là một nữ sinh trung học, cảnh tượng đó quá mức hãi hùng, thậm chí những binh lính dày dạn trên chiến trường cũng chưa đủ can đảm để đối diện với nó.

"Không...mình không được gục ngã...mình phải cho cậu ta thấy được...cậu ta đã sai...mình là Queen...Queen bất bại." In Gyi nắm chặt tay kiên định.

...

Lúc này Jae Gu đứng thẳng người lăng không giữa đại dương, hắn đã trở về hình dạng bộ giáp đen quen thuộc của mình.

Hắn hạ người xuống, nhấn nhẹ mũi chân xuống mặt nước. Lập tức mặt biển dần tách ra để lộ một đường tròn bán kính hàng trăm mét. Jae Gu đặt chân xuống dưới lòng biển, lấy hắn làm trung tâm, một vòng sáng ma thuật bắt đầu khởi động, từng mắt xích ký tự xoắn lại với nhau hình thành vô số đồ án tối nghĩa.

Cạch!...

Dưới bàn chân Jae Gu, một con mắt ma thuật dần thành hình. Từng đường gân xanh sáng cấu tạo từ pháp tắc quấn chằng chịt lấy nó: "tâm trận đã hình thành." Mắt trận lập tức phát sáng, vòng tròn ma pháp ngày càng phóng lớn cho tới khi bao phủ hết toàn bộ bề mặt hành tinh mới dừng lại.

Toàn hành tinh như một quả quang cầu khổng lồ phát sáng chói lóa, khoảnh khắc này đền rất nhanh, kéo dài vỏn vẻn chỉ 5s là kết thúc. Jae Gu liên tục điểm vào không trung, bổ sung các mắt xích còn tàn khuyết trong pháp trận, ít lâu sau hắn thở ra một hơi.

Xì!...

Từng hạt tinh điểm li ti từ mắt trận dần lan tỏa bốn phương tám hướng, hắn mỉm cười nhìn vào hư không: "nguyên lực đã xuất hiện...có vẻ ngươi là kẻ thích đánh bạc, cùng chờ mong xem người con gái đó sẽ làm gì?"

Hư không nhộn nhạo một chút, nó tỏ ra hết sức kích động. Jae Gu im lặng để nó hoàn thành quá trình tấn cấp của mình, hắn quay về căn nhà tồi tàn đang ở.

Sáng hôm sau trên bản tin thời sự các quốc gia trên thế giới đang bàn tán xôn xao về dị tượng tối qua, đủ mọi suy đoán, giả thuyết về hiện tượng này nhưng không đi được đến một kết luận cuối cùng.

Jae Gu lười quan tâm đến, hắn chờ thêm một thời gian để nguyên lực thẩm thấu nơi đây, khoảng thời gian đó cho đến lúc bắt đầu cốt truyện ở Đấu Phá Thương Khung trùng khớp với nhau, việc hắn làm là tranh thủ thưởng thức bữa tiệc.

Trong căn phòng của hiệu trưởng.

Jae Gu bị gọi đến, có cả cảnh sát điều tra đợi ở đây.

Việc nhóm học sinh mất tích khiến gia đình họ cuống cả lên và liên hệ với cảnh sát. Hắn là kẻ duy nhất liên quan đến vụ mất tích nên được gọi lên để phối hợp điều tra.

Jae Gu vô tội khai báo thành thật những gì mình biết, lấy sức trói gà không chặt của hắn mà hạ hết đám học sinh kia là chuyện không thể nào, chưa kể đến trong đó còn có mấy người là vận động viên chuyên nghiệp cấp quốc gia nữa.

Khi đám cảnh sát rời đi, lão hiệu trưởng nghiêm túc nói:

"Jae Gu! Thầy rất tiếc, em phải tham gia giải đấu Wild lần này."

Jae Gu suy nghĩ đôi chút, hắn mỉm cười rạng rỡ: "em sẽ không trốn tránh, thưa thầy...em sẽ đối mặt với Queen dù cho có thua đi chăng nữa."

Thầy hiệu trưởng vỗ vai hắn bôm bốp, lão cười tươi: "thế mới đúng là đàn ông...xin lỗi vì đã nghĩ lầm về em." Jae Gu bất giác đổ mồ hôi hột, hắn xưa nay hành sự bình thường, thế mà lại bị gã này hiểu nhầm thành luyến ái.

Jae Gu chào lão một tiếng rồi mở cánh cửa đi ra ngoài, phát hiện thấy In Gyi đứng im ngoài đó, hắn mỉm cười hỏi: "ối chà chà...Queen của chúng ta không lo luyện tập lại có thời gian tìm đến ta thế này?"

In Gyi hít một hơi sâu, cô nhìn thẳng vào mắt Jae Gu nói: "tôi muốn khiêu chiến cậu." Jae Gu bật cười: "cô nghĩ mình có khả năng thắng sao?" In Gyi không vì lời nói của Jae Gu mà chùn bước, cô bước lại gần hắn, nhấn mạnh từng chữ: "tôi muốn đấu với cậu. Tôi biết cậu rất mạnh, mạnh đến mức mà tôi không thể tưởng tượng nỗi nhưng tôi muốn đấu với cậu...tôi muốn đánh bại nỗi sợ hãi đang ám ảnh lấy mình."

Khoảng cách đủ gần để Jae Gu có thể ngửi thấy hương thơm thoang thoảng từ In Gyi, thậm chí nếu hắn muốn hắn chỉ cần nhích nhẹ một cái làm chạm được vào môi cô nàng.

Xoạt!...

Hắn nhìn về phía bên góc cầu thang, một nữ sinh tóc vàng để tai mèo đang lấp ló ngoài đó.

"Này Dal Dal, cậu còn núp ở đó đến bao giờ.. tôi thấy rồi."

Quả nhiên người đến là Dal Dal, cô nàng hai mắt tóe lửa nhìn In Gyi la lớn: "tôi đã nói Jae Gu là của tôi rồi...tại sao cô cứ xáp xáp vào cậu ấy thế...hừ...nếu không phải nhờ gia đình thì cô chẳng là gì so với tôi cả." Dal Dal kéo Jae Gu về phía mình, chu mõ lên bất mãn.

"Thật vậy sao?" In Gyi đầy thâm ý nhìn về Dal Dal. Có tiếng quạ kêu đâu đó quanh đây, Dal Dal lướt nhìn In Gyi từ đầu đến cuối rồi lại nhìn về mình, mặt cô nàng càng lúc càng đỏ.

"Đúng rồi đấy...về chiều cao thì cô lùn hơn In Gyi, về cân nặng cô cũng ít hơn...còn bộ ngực thì In Gyi ăn đứt, đó là chưa nói đến độ nỗi tiếng của In Gyi đấy...há há...chết cười ta mất Dal Dal...cô so sánh kiểu gì đấy?" Moon Young từ xa đi tới, đi chung với cô nàng là một nữ sinh tóc dài để kính cận.

"Không nói với hai người...đi thôi Jae Gu." Dal Dal mặt đỏ lừ, ra sức kéo Jae Gu chạy xuống dưới.

"Nhớ đấy...chiều nay đến nhà tôi...tôi sẽ đấu với cậu." In Gyi nói lớn.

"Ta nói trước ta đây rất là trong sáng a.. lỡ như tới đó cô có cưỡng bạo ta thì ta biết làm thế nào...ta không thể để cô cướp lấy lần đầu của mình được." Jae Gu vô sĩ phản bác.

"Kẻ nào không đến là con rùa rút đầu." In Gyi tức giận hét lên. Cảm giác của nàng dành cho Jae Gu rất lạ, lúc thì sợ hãi, lúc giận dữ, tò mò, thích thú và ngại ngùng...trăm ngàn tư vị lạ lẫm mà chính In Gyi cũng không hiểu nỗi.

"Ôi chao...tiểu thư của chúng ta đỏ mặt rồi kìa...dễ thương quá...chụp một tấm nào." Trước khi Moon Young và cô nàng kia kịp đưa điện thoại lên thì lão hiệu trưởng chạy ầm ra ngoài quát: "nơi này là chổ cho mấy em ồn ào à...còn không mau đi ra chỗ khác."

Moon Young cười ha hả rồi kéo hai người In Gyi và cô nữ sinh kia đi.

Đứng dưới cầu thang, Dal Dal nhìn Jae Gu mà nghiêm giọng: "nghe này Jae Gu, cậu không thể đến nhà In Gyi được...cô ta rất tàn bạo, khát máu...cô sẽ hành hạ cậu đấy." vừa nói Dal Dal vừa khoa tay múa chân để diễn tả.

Jae Gu vuốt nhẹ mái tóc của nàng, hắn thì thầm nói: "chiều nay đi chung tới tôi đến nhà In Gyi nhé...sẽ có bất ngờ đấy." thấy không có phản ứng gì, hắn nghi hoặc nhìn xuống, phát hiện hai mắt Dal Dal đầy sao, đang dán chặt lấy mình.

"Jae Gu vừa sờ đầu mình...cậu ấy còn ghé nói nhỏ vào tai mình nữa...ôi...Jae Gu, tớ muốn hôn cậu..." Dal Dal nhắm mắt lại, chu mõ lên...chờ mãi không thấy trả lời, Dal Dal mở to hai mắt, "Jae Gu chờ tôi với...này đi chậm thôi...chờ với."

Jae Gu trốn dưới tán cây, hắn nằm dài ra đất.

"Thật phiền phức nhưng...đây là cảm giác mà kiếp trước ta không có...những người bạn...cảm giác hứng thú với một thứ gì đó...bạn sao?" Jae Gu lẩm bẫm.

Chiều tà.

Dal Dal theo đến tận chổ hắn làm, sau khi kết thúc công việc trong một cửa hàng tiện lợi, hắn thay đồ rồi cùng Dal Dal đi đến dinh thự nhà In Gyi.

Trong phòng tập lúc này có hai người In Gyi và Moon Young, thêm hai người Jae Gu và Dal Dal nữa là bốn. Đứng phía đối diện, In Gyi nắm chặt tay, cô hít sâu bước lên phía trước.

"Cô cảm nhận được nó đúng không?"

In Gyi không mấy ngạc nhiên, cô quăng găng tay về phía Jae Gu và nói: "quả nhiên là cậu làm...đến đây...tôi sẽ cho cậu thấy tôi có thể làm gì."

"Đến đây...cô nói gì thế? Đến ôm nhau à? Cô tính làm gì Jae Gu?"

Moon Young đưa tay bụm miệng Dal Dal lại, mắng: "cái con bí ngô này, có im không thì bảo...ai cũng đầu óc đen tối như cô sao?" Dal Dal liền phản bác: "từ trước tới giờ tôi chưa một lần hôn ai đấy nhé."

"Rồi rồi...cô trong sáng được chưa?...im lặng mà xem đi...sẽ có ích cho cô đấy."

Dal Dal hừ một cái, phụng phịu ngồi xuống ghế.

"Nếu cô có thể làm ta bị thương...ta sẽ đáp ứng một nguyện vọng của cô." Câu nói của Jae Gu làm cả ba người chấn động, đặc biệt là Dal Dal, cô nàng cố gắng giãy khỏi vòng tay của Moon Young phản đối: "không được...cậu đang nói gì thế? Để tôi đấy thay cho cậu."

Moon Young cốc mạnh vào đầu Dal Dal khiến cô nổi lên một cục u ngay đầu, Dal Dal hai tay ôm đầu ảo não: "đừng cóc nữa.. đau quá..."

Cô mà không im nữa thì tôi tống cổ ra ngoài đấy, Dal Dal muốn nói thêm gì đó lại thôi, nhắm mắt lại lẩm bẩm làm Moon Young phì cười: "có cầu nguyện cũng không thay đổi được kết quả đâu."

In Gyi không tỏ mấy ngạc nhiên, cô lao tới và tung một cú đấm thẳng mặt. Jae Gu thản nhiên chờ đợi, hắn cười gằn: "ngu xuẩn.. cô nghĩ rằng..."

Bốp!...

Jae Gu văng ngược ra sau. Có thứ gì đó chảy ra, hắn đưa tay lau khóe môi: LÀ MÁU.