Chương 14: Ý Chí Thế Giới

Tử Thần - Hành Trình Vô Tận

Chương 14: Ý Chí Thế Giới

"Đi thêm một đoạn nữa rồi rẽ trái sẽ đến...tôi nhớ mang máng như vậy." Dal Dal reo lên hí hửng khi tìm được một điểm quen thuộc. Cô leo lên xe phóng đi trước: "Jae Gu là của tôi, đừng hòng mà giành lấy."

"Này tiểu thư...cô ta đi rồi kìa...cậu còn lưỡng lự đến khi nào nữa." Moon Young đặt một chân lên xe, tay còn lại xách bổng In Gyi lên, nói: "nhìn bản mặt cậu kìa...nữa trắng nữa đỏ.. xấu quá đi mất."

"Cậu cứ im lặng như vậy thì để tôi quyết định thay cho cậu." không đợi In Gyi phản đối, Moon Young vác cô lên rồi hì hục đạp xe.

...

Trời đã về đêm, nhìn qua khung cửa sổ, Jae Gu thở dài: "còn đứng ngoài làm gì nữa...vào đi." Hắn bước ra mở cửa, gật đầu xem như chào hỏi.

Dal Dal trưng ra nụ cười cô ta xem là đẹp nhất, dang hai tay đứng giữa khung cửa cười: "tôi đến đây là vì cậu, Jae Gu. Tôi sẽ biến cậu thuộc về mình." Nói rồi cô nàng làm mặt quỷ với hai người đứng sau.

"Làm phiền cậu rồi Jae Gu, tôi dẫn In Gyi đến đây nói lời xin lỗi." Moon Young ái ngại lên tiếng.

"Có thể vào trong chứ?"

Jae Gu trông thấy ánh mắt lảng tránh của In Gyi, hắn không nghĩ ngợi nhiều mà mời ba người vào nhà.

"Vào đi."

Trong ngôi nhà chật hẹp, ánh đèn leo lét và tiếng ồn làm hai đứa trẻ tỉnh giấc, trông thấy người đến, đặc biệt là In Gyi, chúng mừng rỡ hét lên: "là Queen kìa...Queen đến nhà chúng ta đấy."

"Chị Queen đến ngồi với chúng em đi." Đứa em gái của Jae Gu níu áo của In Gyi nói.

In Gyi nhìn căn phòng tồi tàn, ẩm thấp thì lúng túng, trong khi hai người Moon Young và Dal Dal đã yên vị thì cô vẫn còn đứng. Jae Gu lấy ba cốc nước chứa trong một cái cốc, một cái bát và một lon thực phẩm đóng chai khui sẵn, đặt xuống sàn, lạnh nhạt:

"nước nóng đó, các cô thông cảm, nhà chúng tôi không có cốc uống trà uống tạm bằng mấy cái bát này."

"Này...làm gì thế? Ngồi xuống đi." Moon Young lên tiếng giục cô bạn thân mình, In Gyi ấp úng: "cứ thế này mà ngồi à? Phải có đệm chứ?" Dal Dal được dịp liền đâm chọt: "chúng ta có một cô tiểu thư cao quí ở đây...thôi đi đi."

Trông thấy In Gyi cứ liếc ngang liếc dọc căn nhà, hắn lạnh nhạt nói: "làm sao vậy? một người cầm một triệu won trong túi như cô không ở được chổ tồi tàn của tôi sao? In Gyi chợt rùng mình khi lần nữa bắt gặp ánh mắt đen tối đó, cô run rầy ngồi xuống: "tôi...tôi sẽ ngồi, được chứ...đừng mỉa mai tôi nữa."

"Chuyện quái gì thế này? Ta rõ ràng đã xóa trí nhớ cô ta rồi cơ mà?" mang nghi vấn trong người, hắn từ từ ngồi xuống, đôi mắt không rời khỏi In Gyi dù chỉ một chút.

"Này Jae Gu, cậu nhìn cô ta làm gì? Sao không nhìn tôi này?" Dal Dal chu mõ lên tặng một nụ hôn gió. Jae Gu cười nhạt, hắn đưa tay chặn lại và thả nó bay ra ngoài.

"hừ.. đồ ngốc Jae Gu."

In Gyi vừa ngồi xuống, ngay lúc đó cô phát hiện điều bất thường: "Á...Á..Á.. " Một con quái vật đen thui bò lù lù trên sàn, rất dữ tợn, khủng khiếp, nỗi ám ảnh vượt xa bộ phim Ám Ảnh Kinh Hoàng, con vật gieo rắt sự sợ hãi, kẻ thù không đội trời chung của chị em phụ nữ: "GIÁN"

Cả ba cô gái hét ầm lên khi thấy nó bò loanh quanh gần mình, Dal Dal đang uống cốc nước trực tiếp phun thẳng ra ngoài. In Gyi thoái mái hơn, với tốc độ kinh khủng, cô nhảy cẩng lên vào một vòng tay nào đó.

Bờ vai không cường tráng, to lớn nhưng đem lại cảm giác an toàn, vững chắc, đôi mắt âm u che phủ bởi nụ cười ấm áp, hắn đang bế cô theo tư thế bế công chúa huyền thoại. In Gyi cảm thấy trời đất quay cuồng, cô dường như không thể điều khiển lấy cơ thể mình mà đắm chìm trong đôi mắt đen tối đó.

"Này...đủ chưa.. ở đây còn có người khác đó...hơn 5 phút rồi." Moon Young xị mặt bất bình nói.

"Cô dám giành Jae Gu của tôi sao? tôi sẽ liều mạng với cô, Queen." Dal Dal lao tới kéo In Gyi ra chổ khác. Đến lúc này In Gyi mới sực tỉnh, cô xấu hổ la lên: "gần...gần quá...còn không buông ra."

"Vậy là cô vẫn còn nhớ sao?" trước khi Jae Gu buông tay thả cô nàng rơi tự do, hắn thì thầm vào tai In Gyi rất nhỏ. Cảm giác sợ hãi bất chợt kéo đến, cô mất thăng bằng ngã song soài trên sàn nhà.

"Ô la la~ không ngờ Queen của chúng ta lại có lúc như thế này đấy.. há há." Cả hai người Moon Young và Dal Dal đồng loạt ôm bụng cười.

In Gyi vô thức lùi ra sau, cô chạy ra ngoài sân. Jae Gu thở dài, sau đó chạy theo. "Ế...Jae Gu cậu chạy đi đâu đấy?" Dal Dal toan chạy theo thì bị hai đứa em của Jae Gu kéo lại, cô nàng bất đắc dĩ đành ngồi lại.

Vừa đặt chân ra bên ngoài, không gian như sánh đặc lại, In Gyi muốn di chuyển cũng cực độ khó khăn. Jae Gu bước đến, khoác vai cô nói rằng: "tiền bối à! Cô chỉ là một người bình thường, có điều hơi khỏe hơn một chút mà lại không chịu ảnh hưởng từ ma thuật của ta...lạ thật."

Giữa lúc này, Jea Gu bất ngờ nhận được một tin nhắn. Hắn mở ra, cười khẽ: "thú vị, không ngờ nó còn biết cầu xin ta đấy."

Kẻ gửi cho thư cho Jae Gu chính là chủ nhân thế giới này: "ý chí thế giới.", dù nó đang ở hình thức đơn sơ nhất nhưng về mặt trí não không thua kém gì một đứa trẻ mười tuổi.

Nội dung trong thư không có gì khác ngoài nhờ Jae Gu giúp nó tiến hóa hay nói cách khác là nâng cấp. Hành tinh này đã có những bước tiến vượt bậc về võ thuật và các môn đối kháng, chỉ cần nơi này thai nghén ra thứ gọi là nguyên lực thì thế giới sẽ tự động nâng cấp.

Mà muốn thai nghén ra nguyên lực cần thời gian rất lâu, đặc biệt là cần phải có một môi trường trong sạch nhưng ở nơi này khoa học kỹ thuật đã phát triển rất mạnh nên sự xuất hiện của nguyên lực là không thể, cứ đà này tiếp diễn thì thế giới ý chí buộc phải tự tay hủy diệt hành tinh này để bắt đầu một chu kỳ mới, nếu nó không muốn biến mất vĩnh viễn.

Cho nên nó tìm đến Jae Gu.

"Ta không tốt đến mức làm không công cho người khác...đây là một cuộc giao dịch... ngươi đánh gía cô ta cao quá rồi đấy." Jae Gu cười lạnh. Không gian rõ ràng có phần run rẩy, chốc lát sau lại một bức thư khác hư không xuất hiện.

Jae Gu mở nó ra, "Ồ...chấp nhận mọi điều kiện sao?...ta không cần ngươi đáp ứng điều gì...chỉ cần trong thời gian tới, cô ta trở thành kẻ mạnh nhất hành tinh này là được...nếu không thì cả ngươi lẫn hành tinh này sẽ vĩnh viễn biến mất...vĩnh viễn tan thành tro bụi."

In Gyi thoáng chốc khôi phục hành động lại bình thường, cô chạy thêm một đoạn bỗng...dừng lại. In Gyi quay mặt lại, đôi mắt kiên cường nhìn thẳng vào con ngươi đen kịt kia, "ta không sợ ngươi đâu, ác quỉ?"

Jae Gu nhẹ nhàng bước tới vuốt ve mái tóc cô gái, hắn ghé sát tai nàng thì thầm: "ác quỉ sao? đúng vậy...ta là ác quỉ? Cô biết không In Gyi...ta đã từng có một quá khứ nghèo khổ...giống như cổ thân thể này...ta ghét kẻ nào dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn mình, ta ghét sự kiêu ngạo lãnh đạm của những người đó...nhân loại hay côn trùng trong mắt ta đều bình đẳng.. cô hiểu không?"

In Gyi mở to mắt kinh ngạc, cô không ngờ tồn tại vĩ đại này lại từng có một quá khứ nghèo khổ, "thật sự?" Jae Gu ngẩng mặt lên trời thở dài, đôi mắt mơ màng về quá khứ.

Hắn kể cho In Gyi nghe về kiếp trước của mình, về tràng cảnh mình hủy diệt nơi đó ra sao. Sau đó nhìn thẳng vào mặt In Gyi đạm bạc: "ta cho cô một cơ hôi cũng chính là cho hành tinh này một cơ hội...cách để tiến đến con đường trường sinh...trong mười năm tới cô buộc phải trở thành kẻ mạnh nhất nơi này...nếu không?"

Jae Gu búng tay lên trời.

Bùm!...

Một quả cầu lửa nổ vang đinh tai nhức óc. "Hiểu chứ." Hắn quay người đi vào trong, In Gyi nhìn theo bóng lưng thiếu niên mà hét lên: "tôi nhất định sẽ làm được...tôi là Queen, tôi nhất định không chịu thua cậu đâu."

Jae Gu mỉm cười. Hắn chặn hai người kia lại mà nói: "không có việc gì đâu...trời cũng khuya rồi, hai người nên về đi." Moon Young cười hì hì vỗ vai hắn: "tạm biệt nha nhóc...ngày mai gặp lại.", sau đó cô ngước mặt lên cao lẩm bẩm: "họ bắn pháo hoa hay sao thế nhỉ?"

"Các người đừng hòng đánh chủ ý lên Jae Gu của tôi...nhớ lấy." Dal Dal nhảy cẩng lên phản đối. Jae Gu lấy tay lau đi một mảng bụi bẩn trên mặt nàng, hắn phì cười: "xem này...giống con mèo lười lắm rồi."

Dal Dal mặt mũi đỏ ửng, hai tay chụm lấy má chạy thẳng.


p/s: mấy cái tiêu đề thì t bó tay r @@~