Chương 12: Bùng Nổ

Tử Thần - Hành Trình Vô Tận

Chương 12: Bùng Nổ

Dinh thự riêng nhà In Gyi

Cô vận bộ đồ thể thao ngắn, gọn nhẹ. Liên tục tung đấm đá vào bao cát, In Gyi như muốn phát tiết đi sự bực bội, phiền muộn trong lòng.

"Này, gì thế! Nói gì đi chứ! Nói đi." Moon Young dựa vào dây chằng quấn quanh võ đài càu nhàu, "nữa đêm gọi người ta đến đây thì phải nói gì đi chứ ~ huh? Đừng nói muốn gọi tôi đến chỉ để nhìn cái phòng tập thôi đấy nhá? Này ~~!!"

Hộc...hộc!!..

In Gyi không nói mà tung một cú đấm thẳng về trước.

"Biết rồi nhá! Có phải là do sắp mở liên minh Wild’s nên cậu lo lắng sẽ phải đấu với tôi đúng không?...he he...sao cậu biết tôi đã được huấn luyện đặc biệt hả? cô tiểu thư nhà giàu~"

In Gyi dừng lại, thở dốc: "tớ...giống...quái vật lắm à?" trên mặt cô nổi lên rạng mây đỏ, In Gyi hướng tới người bạn thân tìm câu trả lời.

"Hở? cái gì cơ?" Moon Young trợn tròn mắt, ngơ ngác hỏi.

"Không phải...đúng không? không phải nhỉ?"

"Ha ha...cậu dễ thương thật đó, cậu khó chịu chỉ vì cái đó thôi hả? cậu thậm chí còn tát vào cậu ta mà vẫn còn nghĩ đến tận bây giờ à?"

In Gyi vung cú đá tạt chân, dừng lại trên má Moon Young, "lên đây làm một trận nào." Nhìn thấy ánh mắt rực cháy của In Gyi, Moon Young cười nhẹ: "oh hô...được rồi thử xem."

...

Jae Gu đến trường vào ngày hôm sau, vì đưa hai đứa em nên hắn đến muộn. Nhìn con tinh tinh lực lưỡng trong đồng phục nữ sinh đứng gác cổng, hắn húp một ngụm lãnh khí: "mẹ nó...xém nữa nôn hết bữa sáng ra rồi."

Nhìn bức tường cao quá đầu người trước mắt, hắn cắn răng: "không có sức mạnh đúng là chả làm ăn được gì, ta có nên mở khóa không nhỉ?" nghĩ đi nghĩ lại hắn quyết định thôi. Vất vả cả buổi, hắn mới trèo sang bên kia.

Vụt!.. vụt!...vụt!...

Những thân ảnh xinh đẹp của các nữ sinh Wild thoải mái tung người lượn qua bức tường làm Jea Gu há hốc mồm: "ngày nào cũng ra đây soi chip thì còn gì bằng..." hắn thấy thấp thoáng dưới váy từng nữ sinh là lượng fan Mu hùng hậu, Jae Gu thầm cười tà ác.

Suốt bốn tiếng học tri thức thì thời gian còn lại đều tự do cho học sinh Wild, đa số nữ sinh đều tận dụng tham gia vào các hoạt động chiến đấu. Khắp trường chìm đắm trong không khí luyện tập, Jae Gu nhìn xung quanh mà thấy chua chát, hắn thầm cảm thông trước số phận cổ thân thể này.

Hằng ngày ngoài giờ học đều đi làm từ tới tận tối, vì chưa đủ tuổi nên hắn chỉ có thể nhận việc làm thêm theo cách như thế này.

Khi Jae Gu muốn rời đi thì Dal Dal mang theo câu lạc bộ Teakwondo bước vào lớp hắn, cô cười nói:

"Chị đến chiêu sinh cho câu lạc bộ Teakwondo"

Cả đám phì cười, kể cả ngu cũng biết Dal Dal mục đích chính là Jae Gu, nam sinh duy nhất trong trường. "các em học sinh mới, hãy xem chị đây trổ tài." Dal Dal búng tách một cái, hai học sinh trong bộ võ phục mang một tấm bê tông ra.

Dal dal thỏ ra một hơi, sau đó vung chân đá mạnh vào tấm bê tông.

Rầm!...

Cô nàng giơ hai ngón tay ra dấu chào, đám nữ sinh đơ mặt xung quanh lập tức cười theo. Jae Gu có chút mất tự nhiên khi thấy thấp thoáng thân ảnh tóc hồng, cô nàng này mỗi khi xuất hiện là hắn lại gặp chuyện.

Sau màn chào hỏi đậm phong cách, Moon Young vô thẳng vấn đề: "trong lớp này, cô gái nào có nắm đấm mạnh nhất thì ra đây nào...hoặc...ai cảm thấy mình không đủ sức mạnh để ở lại trường, có thể nhận sự bảo vệ cũng không sao." vừa nói Moon Young vừa liếc nhìn Jae Gu.

Hai người thuộc câu lạc bộ Kendo bị lờ từ đầu đến cuối. Moon Young kéo Jae Gu ra ngoài hành lang, hai tay đút túi, mắt nhắm mắt mở nói: "cậu không muốn gia nhập câu lạc bộ boxing à?"

"Không...số tiền này..." hắn rút từ túi ra một tờ phong bì, lưỡng lự nói: "chị đưa trả giùm chị kia hộ em cái."

"Sao...tôi biết tấm lòng của cậu nhưng cậu nên đưa trực tiếp cho Queen thì hơn, cô ấy có thế lực từ gia đình mà...tôi muốn ngăn cậu lắm nếu không lại gây ra thảm họa nữa thì sao?"

Jae Gu lắc đầu: "em sẽ suy nghĩ thêm." Hắn thở dài cất bước vào phòng. Sau tiết thể dục ngày hôm đó, Jae Gu leo lên sân thượng ngắm cảnh, một phần để xua tan đi sự cô tịch trong lòng hắn lúc này.

Phạch!...phạch!...

Tiếng trực thăng vang lên từ trên cao, hắn theo bản năng ngước lên: "thể loại này hẳn chỉ có trong truyện...chả quan tâm...thực sự thì trải nghiệm nhân sinh như thế này...cảm xúc của mình dường như lắng đọng đi không ít."

In Gyi bước ra từ trực thăng "cậu biết tôi ở đây à? Kể ra cũng có lòng tự trọng đấy.. đưa đây." In Gyi chìa tay trước mặt Jae Gu nói: "tôi sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra."

Jae Gu rút tờ ngân phiếu trong túi ra, đạm bạc nói: "đây...từ nay trở đi tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa...càng nhìn càng buồn nôn." Hắn nhét tờ ngân phiếu vào tay In Gyi sau đó tựa vào thành lan can hóng gió.

"Ngươi...tên khốn này." In Gyi cắn răng: "ta đã đề nghị với trường, sẽ có một cuộc quyết đấu giữa hai chúng ta."

Jae Gu ngữ khí lạnh nhạt: "tôi không hứng thú, chuyện của chúng ta coi như xong, đừng làm phiền ta nữa. " In Gyi hét lên: "tôi không nhận lại tiền đã vứt ra, dù cậu có nói thế nào thì trận đấu vẫn phải diễn ra, đây là luật."

"Vậy thì tôi nghĩ học là được..." hắn khoác tay chặn lời In Gyi, "tôi hy vọng chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa.", Jae Gu bước xuống cầu thang để lại In Gyi một mình tức tối.

Ngày hôm đó tâm trạng hắn khá nặng nề, cảm giác ức chế ngày càng lớn, cách nhìn của hắn về thế giới này ngày càng tiêu cực, nhất là khi nhớ tới cái bản mặt cao cao tại thượng, lạnh nhạt đó khiến hắn như tức điên lên.

Trời đã về khuya, xách vội giỏ thức ăn về nhà, hôm nay là sinh nhật đứa em trai. Nhớ đến lúc sáng nó đòi xúc xích, đòi mẹ, thứ cảm giác lạ lẫm nảy nở trong lòng hắn, hắn hứa với nó sẽ làm xúc xích cho nó ăn nhưng lại thất hứa.

Nhìn hai tập giấy vẽ nguệch ngoạc trên nền nhà, hắn chầm chậm nhặt lên.

"Song Jae Som...yêu anh trai...người anh tuyệt vời." Hắn lật trang thứ hai, "Jae Gu người anh tuyệt vời của chúng tôi...anh à.. sáng nay cho em xin lỗi...yêu anh hai." Những giọt nước mắt lả tả rơi, cảm xúc dường như bùng nổ.

Suốt ngày hôm sau, quả nhiên Queen không tìm hắn, duy chỉ có cô nàng Dal Dal là luôn quấn lấy không rời, đôi lúc khiến hắn không biết nên khóc hay cười trước dáng vẻ có phần đáng yêu của cô ta.

Thậm chí Dal Dal còn lén lút theo hắn mò đến tận nhà, đôi lúc Jae Gu thật sự muốn đè cô nàng này ra giáo huấn một trận nhưng lại thôi.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, rắc rối lại tìm đến hắn. Trên tấm bảng thông báo của trường, Song Jea Gu là người được Queen lựa chọn, vì thế hắn vô tình trở thành cái gai trong mắt người khác.

"Biến đi nào..." một đám người cầm đầu bởi một nữ sinh tóc đỏ hung hăng kéo đến, cô ta chỉ vào mặt hắn quát: "mày là Song Jae Gu?"

Hắn gật đầu thản nhiên.

"Tao đến đây để xem ai là người cô ta lựa chọn để đấu trận đầu tiên và đó là mày? Mày giỏi đến thế nào hả? Sao cô ta lại chọn một gã yếu ớt như mày chứ?" cô ta hét lên.

"Vậy thì sao?" thái độ của hắn càng làm cô ta tức thêm, "mày nghĩ mày là ai hay chỉ là một tên vô danh chỉ muốn được lên sàn đấu Wild một lần?...mày thật sự có sức mạnh sao? Hay là nịnh nọt cô ta để được lên một lần!!.. nói đi!.. "

"Chậc...sức mạnh sao?" Jae Gu mỉm cười đầy u ám, không hiểu sao khi nhìn vào nụ cười đó, những người xung quanh chợt cảm thấy lạnh lẽo, không nhịn được run lên, kể cả người con gái đứng đối diện hắn.

Tuy nhiên cảm giác này đến rất nhanh, nhanh đến nỗi họ cho rằng đó chỉ là ảo giác

Cô gái tóc đỏ tức khí xách cổ áo Jae Gu ném vào vòng tròn đỏ, cô ta gỡ chiếc áo khoác bên ngoài, đeo găng tay vào và nói: "mày dám giở trò thủ đoạn, tao sẽ cho mày chết trước."

"Tôi không quan hệ gì đến chuyện này hết." Hắn đứng dậy phủi lớp bụi dính trên quần áo, lắc đầu bước ra khỏi vòng tròn đỏ.

Thiếu nữ tóc đỏ mắt cứng lại, thi đấu là sự nghiệp cả đời cô hướng tới vậy mà tên nhóc này lại tỏ thái độ khinh miệt như thế, nó khiến cô không tài nào chịu được. Jae Gu phát hiện không khí xung quanh có điềm khác thường, hắn hơi ngước đầu lên.

Những người xung quanh nhìn hắn bằng ánh mắt khinh miệt, chán ghét. Sự chán ghét này không dành cho kẻ yếu mà dành cho kẻ chỉ biết trốn chạy, Jae Gu lắc đầu: "ai thèm quan tâm lũ kiến hôi này nghĩ gì cơ chứ." Hắn đạp hai cái găng tay cô nàng tóc đỏ đưa cho mình rồi bước ra khỏi vòng tròn đỏ.

"Mày còn chưa biến đi."

"Mày là sự sĩ nhục của trường này, cút đi cho khuất mắt."

"Thứ ăn mày hạ đẳng, cút đi."

Jae Gu đứng sững người nơi cửa ra vào võ đài, không nhúc nhích. Trong nội tâm hắn đang tranh đấu dữ dội giữa nên phá hỏng toàn bộ cốt truyện hay tiếp tục thăm thú nhân sinh nơi này.

"Kệ mẹ nó, đã lỡ rồi thì cho nó loét luôn đi." Bằng một tốc độ khó tin, Jae Gu lao tới chụp thẳng cổ cô nàng tóc đỏ nhấc bổng lên trời, lực đạo mạnh tới mức khóe miệng cô ta bắt đầu rỉ máu.

"Nhanh ngăn hắn lại nếu không kỵ sĩ Wild sẽ chết." In Gyi hốt hoảng la lên khi nhìn vào đôi mắt hắc ám thông qua video trực tiếp, ánh mắt này mấy ngày trước cô đã thấy qua một lần, đó không phải ánh mắt của con người mà là của một con quỷ đang thức giấc.