Chương 31: Sau Trận Chiến:

Tu Chân Thế Kỉ 21

Chương 31: Sau Trận Chiến:

Chương 31: Sau Trận Chiến:

Sau khi Mai Ý Loan bẻ gãy thanh kiếm, kế đó nàng chuyển sang chế độ "Tu Tiên giả", ngự đao phi hành mà không phải cưỡi máy bay trực thăng bay trên trời. Chỉ riêng khoản này làm Trần Ngọc Lâm mừng suýt khóc, tu chân được hơn tuần nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy được phong phạm người tu hành đúng theo kiểu tiểu thuyết.

Nếu tính cả lão Mạc đạo sĩ thì là lần thứ hai. Trước giờ hắn thấy hai pháp sư, một con thiên thần sa đọa siêu cấp vô dụng, đã Thông thạo 7 skill Vô Tích Sự, và một con ma thích lái máy bay trực thăng.

Ý hắn là, cái kiểu tu tiên gì mà xách cả máy bay trực thăng ra làm âm binh?!

Đương nhiên, trận vừa nãy không tính là không có thu hoạch. Chuyện đương nhiên như cô tiên là Mai Ý Loan lấy gần hết đồ vật, bao gồm toàn bộ gia sản của Mạc đạo sĩ cùng với đồ đạc bốn trên năm tên thủ hạ. Lúc nàng thu hoạch đồ đạc thì nàng tìm được hai con Kumanthong và một cái Thiên Linh Cái, nàng giải thoát cho chúng luôn thể.

Ngoài ra, Trần Ngọc Lâm cũng có được cơ hội mở mang kiến thức một chút. Ví dụ như một cây cảnh mà mỗi khi có gió thổi qua thì lại có tiếng hát, có lẽ là do các cái lỗ trên thân cây tạo thành một cái tổ hợp âm nhạc gì đó.

Ít nhất thằng này hắn nghĩ thế, cho đến khi cái cây bắt đầu nói chuyện với hắn(Thực ra là chửi). Hoặc giống như một hòn non bộ có thể tự động chỉnh ráp các hòn đá lại thành những tổ hợp khác nhau. Theo lời Mai Ý Loan thì đây đều là các vật phẩm phong thủy, có điều cấp bậc chỉ tính tầm trung mà thôi. Nếu muốn để cho những thứ này đột phá tới vật phẩm Phong Thủy cấp cao, không biết phải mất mấy vạn năm nữa mới được.

Còn về phần Trần Ngọc Lâm thì cũng có một chút thu hoạch. Hắn được cái bể cá, cùng đồ đạc của tên đô con kia. Đương nhiên cái chính vẫn là cái bể cá "Long Mạch" kia, còn đồ đạc của đô con thì không đáng tiền lắm. Chỉ có một chút tiền ước chừng khoảng mười triệu đồng, kèm theo một chút đồ lặt vặt như quần áo, vài ba cái vòng cổ thôi. Đương nhiên đó cũng là chưa kể đến cái gậy sắt to bằng người thường mà tên đó vác trên tay. Nhưng, cây gậy đó Trần Ngọc Lâm không thèm để ý tới. Cả cái gậy nặng tổng cộng hơn trăm cân, nhấc lên thôi cũng đã cực kỳ hao phí khí lực huống hồ vung vẩy. Có lẽ phải đợi đến lúc tu vi hắn cao như tên đô con mới có thể vung vẩy được. Nhưng cứ nghĩ đến hình tượng một thằng nhóc cao ba mét bẻ đôi vung vẩy một cái thần côn dài 2 mét, cứ cảm giác có gì đó sai sai.

Dù sao, riêng cái cây côn kia đã to ngang người hắn rồi.
********
Sau khi mệt mỏi lết xác về nhà. Ngạc nhiên là nãy giờ đập nhau chan chát còn chưa tới 15 phút thì Trần Ngọc Lâm bị cô Nguyệt phàn nàn về việc quần áo bẩn thỉu, kế đó hắn bị vứt vào phòng tắm.

Tắm xong, Trần Ngọc Lâm lấy điện thoại, giơ lên chụp một bức hình. Kế đó hắn tiến vào nhóm Group Chat, hỏi thăm về cái bể cá này. Tuy rằng Mai Ý Loan có nói qua về công dụng, nhưng nàng cũng đặc biệt lưu ý nàng chỉ quan tâm những đồ vật Phong Thủy này đối với Vong Hồn có tác dụng như thế nào, còn đối với vật thể sống thì nàng không rõ ràng lắm.

Thằng Bờm: - Các tiền bối, ta có thứ này mới kiếm được. Các vị Tiền bối có thể bỏ chút thời gian kiểm định hộ ta một chút được không?!

Kế đó hắn phát liền ba bốn tấm ảnh cái bể cá, chụp từ mọi góc độ. Nhắc đến Gruop Chat mới nhớ, mấy hôm nay hắn vẫn chưa thay đổi được biệt danh. Cứ lần nào hắn muốn thay đổi biệt danh thì như thần kì chưa đầy 1 giây sau biệt danh của hắn sẽ được thay lại thành "Thằng Bờm". Mà trăm lần như một chính là account tên "Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn" xuất thủ thay đổi lại biệt danh của hắn.

Merlin đề Long Bút: - Ồ, nhóm chúng ta có người mới gia nhập!?

Merlin đề Long Bút, là đệ tử của vị "Bút Rồng #1", cũng được hưởng danh hiệu Pendragon. Nhưng không thể phủ nhận trình độ tự sướng của vị này cao hơn hẳn vị #1, cái tên đọc lên nghe sang mồm hơn hẳn "Bút Rồng", mặc dù đại khái thì cũng là cùng một ý mà thôi.

Hạt Nhân Chân Quân: - Hình như là người mới thật. Nghe nói Lapis mới thêm vào.

Nhắc lại một chút, Lapis là tên cúng cơm của Mộ Dung Nguyệt.

Merlin đề Long Bút:- A!! Nếu thế thì con đường tu luyện của người này coi như xong rồi!!

Thằng Bờm: -................

Merlin đề Long Bút:- Ngươi có thể không biết, nhưng sư phụ ta thường nói về Lapis như thế này. Cổ là người cực kỳ vô trách nhiệm, lười, tóm lại bằng một chữ "lầy". Không nói đâu xa, nói riêng cái nhóm "Nhà trọ" này, ban đầu được lập nên là để giải quyết mấy cái sự tình mà cổ bày ra xong lười không muốn đi dọn. Nói đơn giản, thì cô ta ăn ốc còn người khác thì đổ vỏ hộ.

Trần Ngọc Lâm:
-..................
Đậu phông!? Cô Nguyệt trong giới tu luyện giả có tiếng thế ư?! Hơn nữa lại là tiếng xấu?!

Nữ Hoàng Băng Giá: - Ha ha?! Ta sẽ đến nói chuyện với Mít tơ Pendragon sớm thôi. Bảo hắn rửa cổ đợi ta đi.

Thằng Bờm: -..............
Merlin đề Long Bút: -..................
Bút rồng #1: - Đồ đệ ơi ngươi hại sư phụ rồi!!:'(. Đợi đấy, về ta xử phạt ngươi.

Merlin đề Long Bút:- Không sao, không chết nổi đâu. Dù sao đây cũng không phải lần đầu. Còn về phần xử phạt, đệ tử muốn đi Vẫn Lạc Kiếm Ma một lần nữa.

Trần Ngọc Lâm im lặng. Hắn triệt để thấy cái nhóm này hoàn toàn không có khí chất của tu tiên giả, mà là giống như một nhóm đang nói chuyện linh tinh hơn.

Được cái giờ hắn biết Facebook của cô Nguyệt rồi. Từ nay có nhiều việc đỡ phải liên lạc qua điện thoại. Ngày thường thì hắn cùng cô Nguyệt có vấn đề gì có thể gặp nhau ngay trên trường, hoặc là về nhà nói chuyện. Nhưng gần đây cổ toàn chạy đi đâu đâu ấy, muốn liên lạc cũng không được.

Nhân tiện nói luôn, Mộ Dung Nguyệt cùng con Thiên Thần Vô Dụng và con ma nào đó thích lái trực thăng đang làm cái gọi là tiệc con gái trong phòng khách, cho nên bây giờ hắn không đi ra phòng khác được. Mở cửa cũng không.

Chợt, hai mắt Trần Ngọc Lâm sáng lên. Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn account bây giờ đang màu xám, tức là không online, nói cách khác đây là cơ hội hiếm có để hắn thay đổi biệt danh của mình.

Tin nhắn hệ thống: - [Thằng bờm] đã đổi biệt danh của mình thành [Trần Ngọc Lâm].

(Tầm một giây sau) Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Không có cơ hội đó đâu. Quá non trẻ!!! Tiểu hữu không biết Facebook có một tính năng gọi là 'Tắt trò chuyện' ư???

(Một giây sau nữa) Tin nhắn hệ thống: - [Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn] đã đổi biệt danh của [Trần Ngọc Lâm] thành [Thằng bờm].

Thằng Bờm: -..........................
Thằng Bờm: - Mục Tôn giả, ngài không cần nhìn chằm chằm vào ta đâu. (Biểu tượng khóc mếu máo). Ngài đi tu luyện đi. (Biểu tượng khóc ròng ròng).

Một vị Tôn giả có thể nói là đỉnh phong tại tu chân giới rồi, lại rỗi hơi đi nhìn chằm chằm một thằng Nhị Phẩm mới tu luyện được đầy tuần. Ai chịu cho thấu!?

Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Ai nói với ngươi là ta một mực nhìn chằm chằm xem khi nào ngươi đổi biệt danh?! Ta chỉ thay tiểu hữu bói một quẻ, bói ra toàn bộ số lần tiểu hữu muốn thay đổi lại biệt danh trong vòng một trăm năm trở lại thôi.

Merlin đề Long Bút: -...................
Thằng Bờm: -.....................
Thế quẻ bói thế nào?! Không phải hắn tò mò, nhưng nếu biết được lần cuối hắn thay được cái tên kia, có thể suy luận ra được cái biệt danh "thằng bờm" của hắn sẽ kéo dài bao lâu.

Merlin đề Long Bút: - Chà. Ngẫm lại biệt danh "Thằng Bờm" rất có tố chất... ơ... đặc sắc!? Bá khí?! Chất chơi người dơi?!

Trần Ngọc Lâm đã khóc. Không cần an ủi ta đâu, an ủi ta chỉ khiến ta muốn khóc ròng hơn mà thôi.

Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Thiện Thượng Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Bờm!?

Thằng Bờm:-...............

Merlin đề Long Bút: - Hừm. Cái bể cá kia nhìn rất có khí phái, nhìn trông giống vật bình thường. Nhìn qua ta tạm thời áng chừng nó có chí ít hơn trăm năm tuổi. Con cá bên trong nhìn không phải cá, là một phần của Long Mạch tách rời ra à!?

Trần Ngọc Lâm lúc này sụt sịt mũi. Cảm thấy vị tiền bối Merlin này là người tốt. Không thấy sao?! Ông thần Tôn giả kia thì liên tục kéo dãn chủ đề lên cái biệt danh của hắn, vị tiền bối này ngược lại kéo chủ đều quay trở lại chính đạo. Quả là người tốt. Trần Ngọc Lâm rất muốn chúc vị tiền bối này con đường tu hành thuận buồm xuôi gió.

Đương nhiên chỉ là rất muốn chúc thôi. Còn chúc hay không thì để xem nói chuyện xong vị tiền bối này có quay người đâm hắn một dao không!! Lần trước hắn cũng bị một lần, bởi một vị tên "Kiến Ăn Thịt Rồng".

Sau đó tầm mười giây, Merlin phát liền lúc 2 cái ảnh. Một cái là Trần Ngọc Lâm chụp con cá này chính diện, cái khác là hắn chụp từ phương ngang. Mỗi cái ảnh đều có mấy vòng khoanh chằng chịt.


Merlin đề Long Bút: - Sừng con cá này hơi giống sừng trâu, còn chưa biến thành gạc hươu. Như thế tức là đây không phải một đoạn Long Mạch mà là một đoạn Bán Long Mạch. Đương nhiên giá cả sẽ hạ, nhưng không nhiều. Dù sao có thể biến thành Mạch thì cũng là một chỗ đất báu Phong Thủy. Cho hỏi ngươi kiếm được con cá này ở đâu vậy!?


Thằng Bờm: - Không biết, tiền bối. Đó là chiến lợi phẩm của ta.

Merlin đề Long Bút: - Nếu không biết thì hơi phiền. Dù sao chỉ cần không phải Long Mạch thì sẽ có nhiều đặc tính khác nhau. Giá cả bay hơi ít nhất hai phần ba. Ồ, ngươi nói chiến lợi phẩm?! Đánh ai được vậy!?


Merlin nghi hoặc hỏi. Trên phương diện lý thuyết, Trần Ngọc Lâm là con gà lv 2 mới tu luyện được một tuần. Vì thế tu vi hắn áng chừng ở Nhị phẩm sơ kì Nhâm mạch. Thời nay đệ tử môn phái chí ít cũng phải đợi đến Tam phẩm Hư Khí Đan Đỉnh phong mới có thể đi ra ngoài lịch luyện được. Như thế thì khả năng cao là Trần Ngọc Lâm đụng độ là tán tu.

Như thế, câu hỏi là tại sao hắn lại đụng độ thậm chí còn đoạt bảo của đối phương!? Lapis tuy rằng vô trách nhiệm, nhưng cũng không tính vô lương tâm. Nàng dạy ra học trò chí ít cũng tuyệt không thể vô cớ đánh người được, cũng sẽ không tùy ý gây hấn, nói cách khác là Trần Ngọc Lâm là bị người khác gây lên trên đầu.

Ngẫm lại, vận khí của Trần Ngọc Lâm cũng không biết là tốt hay là xấu, vừa tu luyện đẫy một tuần đã phải đánh nhau sống chết.

Nói đi nói lại, cái bể này tuyệt không phải là một Nhị phẩm tu sĩ có thể kiếm được. Vấn đề không phải kiếm được hay không, mà là duy trì nó. Cần biết, một con Phong Thủy thú nếu tách khỏi môi trường tự nhiên sẽ cần một loại "khí Phong Thủy" đặc biệt để duy trì. Nếu để lâu sẽ dần tiêu tán vào trong đất trời.

Thằng Bờm: - Là trùng hợp. Ta có quen một oan hồn, sau đó có một tên đạo sĩ muốn thanh tẩy nàng, bị ta phá hư. Cái bể cá này là chiến lợi phẩm sau khi ta xử lý một tên đệ của hắn.

Merlin đề Long Bút: -.....................

Quen một oan hồn?! Nói nghe dễ dàng nhỉ?! Hơn nữa con oan hồn này hẳn cũng không phải dạng vừa đâu, có thể để cho Lapis không để ý tới nàng.

Mà, Merlin cũng để ý đến một điểm. Đạo sĩ muốn dùng cái bể cá này, hẳn là làm mắt một loại trận pháp nào đó. Có rất nhiều loại pháp trận dùng Phong Thủy Thú làm trận pháp, chỉ tính riêng dùng "Thủy" hệ Phong Thủy thú đã có 12 loại trận rồi.

Có thể kết trận, dùng Phong Thủy thú kết trận, tu vi không nên quá kém. Ít ỏi nhất cũng là Tứ Phẩm Thủy Tinh Cốt hoặc Ngũ Phẩm Đạp Luân Cảnh. Chỉ có thể nói vận may của tên này quá kém rồi!? Nhưng xét mặt khác, có khi đây lại chính là " cầu phú quý trong nguy hiểm " thì làm sao?

Còn, Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn lúc này để ý một vấn đề khác. Đó là Trần Ngọc Lâm "xử lý" một tên tu sĩ khác. Nói cách khác hắn giết người rồi à?! Ồ, khoan.

Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Không tệ. Giết người rồi à?!
Thằng Bờm: - Ừm, đúng vậy tiền bối.

Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Cảm giác khi giết người như thế nào?!

Thằng Bờm: - Nói như thế nào nhỉ. Lúc đó ta căn bản không cảm thấy thế nào, chỉ cảm thấy máu nóng dồn lên não mà thôi. Thậm chí đến bây giờ nghĩ lại ta vẫn không có quá nhiều cảm xúc về việc đó.

Mục Ảo Tôn giả gật đầu. Này cũng không tính là kì quái, ma cà rồng khi chiến đấu có biệt danh máu lạnh, không quan tâm sinh tử của chính mình. Dù sao, ma cà rồng khác với con người, chúng sinh ra để giết, giết và giết. Đối với cảm xúc về cái chết ma cà rồng có sức miễn dịch cao hơn hẳn người bình thường.

Đương nhiên, đôi khi người bình thường khi giết người, Adrenalin lên não quá độ khiến cho bản thân gần như mất đi lý trí, cũng sẽ không có bất cứ một cảm giác nào cả. Phải để lần sau giết người, mới sẽ có những cảm xúc như là buồn nôn hoặc kinh tởm. Vấn đề không phải là chấp nhận hay không, mà là có chịu đựng được, có làm quen được hay không. Giống như năm đó, lúc hắn còn trẻ có đi du ngoạn, từng thấy qua một thảm cảnh hơn một ngàn người bị lăng trì, nội tạng, máu, thịt vụn, não cùng dịch não văng tứ tung. Dù là hắn cũng nôn một trận, ăn không ngon mất vài ba ngày.

Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn: - Ừm, rồi sẽ quen thôi. Tu sĩ, là phải từ trong chém giết đi ra, hết thảy mọi chuyện chỉ cần không thẹn với lương tâm là được. Đúng rồi, về phần nếu ngươi có vô tình hiển thị thân phận tu chân ra trước công chúng, nếu có thì cũng không cần quan tâm. Tự khắc trong chính phủ sẽ có một vài ban nghành tới giải quyết.

Trần Ngọc Lâm có chút ít cảm động. Dù sao đối phương là một vị Tôn giả, lại đối với hắn tiến hành một phen an ủi, hắn chợt có chút ít thụ sủng nhược kinh. Kì thực hắn cũng không cần được an ủi. Lúc đó tuy rằng xử lý tên đô con kia chỉ là do đô con tự tìm đường chết, nhưng Trần Ngọc Lâm xác thực cũng là cùng đường. Hắn lúc đó gãy vài cái xương sườn, nội tạng vỡ be bét, nếu không phải cơ thể nhanh nhạy quay ngược lại thì phần xương sống của hắn sẽ tiếp xúc với cây côn kia, chứ không phải bụng.

Nếu không phải ma cà rồng, có khi hắn đã chết hoặc liệt nửa người rồi. Đối phương không có cân nhắc đến tính mạng hắn, thì hắn cũng không cần thiết phải lo nghĩ cho đối phương. Vì thế, nếu quay trở lại một lần nữa Trần Ngọc Lâm cũng sẽ không do dự chém chết đối phương.

Mà, lúc này, Thiện Mục Ảo Mộng chi Tôn đang toát mồ hôi hột.
Bên cạnh group chat "Nhà Trọ Vĩnh Hằng", là một màn hình chat riêng của một account gọi "Thánh Nữ của Thép". Inbox rất đơn giản, hai chữ
"Cảm ơn."

Về phần cảm ơn cái gì, hắn dùng cái mông suy nghĩ cũng ra.
Vừa nãy mải nói chuyện quá quên mất tiêu việc Trần Ngọc Lâm đem Thánh Nữ Thép block rồi, cho nên hắn thoải mái nói chuyện về việc giết người mà không e ngại. Giết người tự nhiên không có vấn đề gì. Vấn đề trọng yếu là...

Trần Ngọc Lâm sống ở thành phố, đang là học sinh. Tùy tiện tìm trong lịch sử chat đều có thể tìm được lúc thằng này tự giới thiệu, hoặc ghé thăm profile Facebook của hắn cũng được, tuy rằng Trần Ngọc Lâm không đề trong profile những thông tin chi tiết, chỉ biết hắn là học sinh thôi.

Như vậy vấn đề đến rồi, là Trần Ngọc Lâm giết người, tuy rằng thông tin trên mạng đã được xử lý qua, nhưng Hồ sơ vụ việc có được lưu lại. Mà vị Thánh Nữ này chỉ cần tùy tiện tra một chút là tìm được, ví dụ tìm trong Hồ sơ những vụ giết người trong vài ngày gần đây ở Việt Nam...

Kế đó, còn không đơn giản sao!? Có Hồ sơ rồi, thì chắc như đinh đóng cột biết Trần Ngọc Lâm học trường nào, sau đó quét qua một vòng là okê con dê, Trần Ngọc Lâm sẽ bị tìm ra trong năm giây.

Nếu vị Thánh Nữ Thép này biết Trần Ngọc Lâm sống cùng Mộ Dung Nguyệt trong sáu năm qua, trong chưa đầy năm giây hắn tuyệt đối sẽ biến thành một bãi thịt vụn. Mà, dù sao Trần Ngọc Lâm cũng là ma cà rồng thuần huyết bất tử, hắn sẽ quay trở lại như thường, chỉ để nhận được nhiều hơn.

Đôi khi, chết cũng là một loại giải thoát.