Chương 27: Giải trừ trận pháp:

Tu Chân Thế Kỉ 21

Chương 27: Giải trừ trận pháp:

Slime- Mai Ý Loan phát ra tiếng cười:
" Không hẳn, bể cá chỉ là thứ thường thôi. Cái đang lưu ý ở đây là con cá mà họ dùng. Đây là Long Mạch Ngư, một loại Phong thủy thú. Phong Thủy Thú có nhiều loại, hầu hết sinh ra ở nơi Phong Thủy kì dị, ví dụ như Thái Tuế. Con Long Mạch Ngư này hẳn là một cái vẩy của một con rồng Long Mạch biến thành, tuy rằng chỉ là một cái vẩy, nhưng lại có được đủ nhiều dạng công năng kì dị. Có thể tính là bảo vật."

Xem ra nàng không có chút ảnh hưởng nào từ cái chết của tên đô con kia. Cũng đúng, nàng vốn là hồn ma, căn bản không phải là người sống. Suy nghĩ này của Trần Ngọc Lâm lướt qua đầu, sau đó hắn chợt nghĩ...

Trong truyện, nhân vật chính hay có một câu nói kiểu kiểu như.. "Trong mắt ta, ngươi đã là cái người chết", hoặc " Từ lúc gây sự với ta, ngươi đã chết" hoặc cái gì đó đại loại thế.

Nếu một ngày, có một kẻ nhìn Mai Ý Loan nói " Trong mắt ta, ngươi đã là người chết", sau đó, hắn xấu hổ phát hiện Mai Ý Loan chính là người chết, cảm giác sẽ thế nào!? Hơn nữa cảm giác nói ra câu đó đối với một người chết như thế nào?! Mai Ý Loan sẽ có vẻ mặt như thế nào?!

Trần Ngọc Lâm há mồm chuẩn bị phun ra câu đấy, chợt hắn ngậm miệng lại. Người, là muốn sống, không cần tự tìm đau khổ. Chỉ là, cảm giác khó chịu khi nghĩ đến vẻ mặt của Mai Ý Loan lúc đó để cho hắn run rẩy thôi.

Slime - Mai Ý Loan không biết Trần Ngọc Lâm nghĩ gì, nếu biết khẳng định nàng sẽ cho hắn một chưởng banh xác. Nàng chỉ về phía cái bể cá nói:

"Rồi, thông thường tui sẽ nói ông lấy cái vẩy này ra và dung hợp tại chỗ. Có điều cái vẩy rồng này có một khối trận pháp cường đại nữa, lấy ra là lúc này là không thể. Nếu con thiên thần kia ra tay thì có thể. Hiện tại thì cứ cầm lấy cái bể và mang nó ra khỏi mắt Phong Thủy cái đã."

Trần Ngọc Lâm nhìn Mai Ý Loan kinh ngạc:
" Có thể dung hợp được à?!"

Slime - Mai Ý Loan gật đầu:
" Đương nhiên. Vẩy rồng trong Long Mạch khác vẩy rồng Đông lẫn rồng Tây, chúng không phải thực thể cho nên có thể dung hợp được. Có điều phải cẩn thận, rồng trong Long Mạch không nhìn qua đầu của Long Mạch thì con nào cũng như con nào. Nếu đây là một cái vẩy Tà Long thì ông dung hợp xong sẽ biến thành dạng tồn tại đối nghịch với tui."

Trần Ngọc Lâm:
" Là sao!?"

Slime - Mai Ý Loan bắt đầu uốn lượn như rắn:
" Tui là người chết dạng linh hồn. Nếu ông dung hợp vẩy tà long, ông sẽ biến thành người chết dạng thực thể, tức là zombie. "

Trần Ngọc Lâm:
-....................

Trần Ngọc Lâm hỏi lại:
" Nói cách khác, chỉ việc xách cái bể cá này ra là được?!"

Slime- Mai Ý Loan:
" Bingo!! 5 điểm cho người trả lời chính xác!! Cũng may cái trận pháp này chỉ để tránh công kích chứ không tránh để cho người khác xách đi."

Trần Ngọc Lâm cạn lời với Mai Ý Loan, có vẻ nàng cùng với Mạc Đạo sĩ đang chơi rất vui. Nhớ lại lời nàng nói, nàng hiện giờ chỉ có thể giở ra 1/5 thực lực, nói cách khác thực lực của Mạc đạo sĩ kém xa nàng?!

Tại sao vừa nãy hắn lại cảm thấy gấp rút nhỉ?! Đáng ra hắn nên lấy bỏng ngô ra quan chiến mới đúng. Có lẽ đây chính là Anh Hùng khó qua ải mỹ.... ma!?

Trần Ngọc Lâm xách cái bể cá lên, kì quái là nó cực kỳ nhẹ. Giống như nước cùng con cá bên trong không có chút trọng lượng nào vậy. Slime - Mai Ý Loan lúc này nói:

" Cẩn thận một chút. Nước này chạm vào đất là biến thành không khí luôn, con cá thì sẽ chui vô đất không lôi ra nổi đâu. Mà lũ này chui được vào đất thì sẽ cư ngụ ở đây luôn, tui không thích lũ Phong Thủy thú này tí nào đâu, đặc biệt là lũ đến từ Long Mạch."

Trần Ngọc Lâm nhìn cái bể cá nước gần tràn, tự rủa thằng dở nào lấy nước tràn bình như vậy. Kế đó hắn cố giữ thăng bằng, nâng lên cái bể cá đi ra ngoài. Đi được tầm chừng mười mét, nước cũng sóng sánh ra ngoài một tí. Slime- Mai Ý Loan bay lên không trung quay về hướng Mai Ý Loan mà bay, nói vọng lại:

"Xong!! Đừng để cho cái bể cá chạm đất đấy nhé!! Bể cá chạm đất cũng có tác dụng y như rơi xuống đất vậy!!"

Trần Ngọc Lâm cũng không để ý lắm. Cái bể này nặng chừng 5 cân là tối đa, không mỏi tay nổi.

Lúc này, trước đó tầm vài giây ở phía đối diện cách Trần Ngọc Lâm hai trăm mét. Ừ đúng, cái trường này rộng thế đó. Một người cao cao tóc vàng hoe đang lướt điện thoại, chợt cảm giác khang khác đi. Phong thủy thứ này cực kỳ kì diệu, chỉ có người đạt đến cảnh giới nhất định mới học được. Tên tóc vàng hoe này cho điện thoại vào túi quần, nhìn chung quanh một lúc rồi đưa ra kết luận:

"Phong Thủy trận bị phá rồi!!"

Tóc vàng hoe xoa đầu, giơ tay lên nhẩm tính. Sau đó hắn giơ lên một cái bình hoa nhỏ, trong dát vàng nên không nhìn ra cái gì, nhìn một cái rồi quay đầu về hướng của Trần Ngọc Lâm.

"Thủy bị phá?! Cái tên chết tiệt này, toàn làm hỏng việc. Lúc này chạy ra còn kịp, nhân lúc Phong Thủy trận chưa kịp khôi phục lại như trước."

Phong thủy, muốn thay đổi rất dễ, tốc độ thay đổi rất nhanh. Lần này từ lúc năm người họ đặt mấy cái đồ vật này ở trên mắt Phong Thủy, từ lúc họ đặt đến khi phong thủy ngôi trường này hoàn toàn thay đổi mất khoảng ba giây. Mà hắn cảm nhận được phong ấn chỗ Thủy đang càng lúc càng rời xa mắt Phong Thủy, nếu để cho phong ấn hoàn toàn ra khỏi một phạm vi quanh mắt Phong Thủy, sẽ chỉ có ba giây để khôi phục lại nó.

Nếu ngoài ba giây mới khôi phục lại Trận Pháp, từ lúc đặt lại mắt trận đến lúc Phong Thủy trận khôi phục sẽ lại nhiều hơn ba giây. Nãy giờ sư phụ đánh nhau với một con oán hồn, sức mạnh bị giảm ước chừng còn khoảng 15-20%, nhưng nãy giờ còn chưa đánh ra đâu vào đâu. Nếu để con oán hồn kia khôi phục dù chỉ là 50% thực lực trong 3 giây, sư phụ chắc chắn đi đời.

Còn tại sao lại là 50% mà không phải 100%, thì vì ở đây có một cái trận pháp ngũ hành từ sớm, sư phụ chỉ việc kích hoạt nó mà thôi. Cũng không biết là ai lắp đặt ở đây nữa.

Hắn không biết, cái trận pháp này là từ một vị cao tăng lắp đặt, với hi vọng trấn áp Mai Ý Loan. Mai Ý Loan nhìn trận pháp này không vừa mắt, ảnh hưởng sinh hoạt của nàng nên đi ra làm vài thao tác nhỏ, để cho cái trận pháp này mất tác dụng. Đồng thời biến nó thành một cái "Easter Egg" cho ai muốn thanh tẩy nàng sau này. Hiện tại mất hơn 40 năm, cuối cùng cái Easter Egg cũng đã kích hoạt.

Tóc vàng hoe hai chân xoáy một vòng khí Linh lực như lốc xoáy, bay về qua cửa chính tiến vào bên trong trường học, bay về hướng Trần Ngọc Lâm.

Linh lực phóng ra ngoài, Tam Phẩm Hư Khí Đan.

Mai Ý Loan đang cùng Mạc Đạo sĩ đánh nhau. Thực lực nàng bị giảm còn 20%, lúc này nàng đang đánh nhau không được sảng khoái cho lắm. Tuy rằng đã lâu không đánh đúng là sướng tay thật, nhưng nàng thích cảm giác hành gà, lấy chuyên nghiệp hành nghiệp dư, rank Thách Đấu đì tụi trẻ trâu Đồng V kì cựu chứ không phải đánh nhau solo tay bo xem ai hơn ai.

Chợt nàng quay đầu nhìn về tòa trường học, nàng cảm giác được có Tam Phẩm tu sĩ xông qua tòa nhà, tiến về hướng Trần Ngọc Lâm. Nàng bĩu môi, Trần Ngọc Lâm bên kia cũng sắp xông qua khoảng cách mười mét từ mắt Phong Thủy, còn chừng bốn giây là nàng có thể thoải mái "hành gà". Nghĩ bụng nàng búng tay, lập tức trường học giống như bừng sáng lên.

Trường học, là đại bản doanh của nàng, là nơi nàng ăn không ngồi rồi hơn năm mươi năm. Tên Tam Phẩm tu sĩ kia đang bay trên không trung, chợt nhìn thấy một cánh cửa lớp học mở ra, sau đó một bàn tay sũng nước đập mạnh vào người hắn, lập tức hắn bất tỉnh nhân sự, bị hất văng ra ngoài.

Mai Ý Loan cười nhạt. Quay đầu về phía tên Mạc Đạo sĩ, người vẫn không biết gì, nàng chợt cảm giác toàn thân thư thái, như thế đi tắm suối nước nóng vậy. Đừng hỏi nàng đi tắm suối nước nóng bao giờ, năm đó nàng phí không biết bao công sức mới vận chuyển được một cái mạch nước ngầm xuống dưới trường học, sau đó tạo ra một cái nhà xông hơi nhân tạo, mất đến hơn ba năm.

Mai Ý Loan cảm thấy một cảm giác thư thái lạ thường, giống như thể bao nhiêu gông cùm xiềng xích bị gỡ bỏ vậy. Nàng giơ hai ngón tay lên búng một cái, một âm thanh như tiếng nổ nhỏ vang lên. Mai ý Loan mỉm cười thỏa mãn.

Phong ấn giải trừ. Chiến lực 100%, hành gà mới thú vị.