Chương 8: Nhọc Công Sắp Xếp Cho Đúng Kịch Bản

Truyền KỲ Pháp Sư Ma Thần - Đồng Nhân Conan

Chương 8: Nhọc Công Sắp Xếp Cho Đúng Kịch Bản

Jiyo Inbun lắc đầu bất đắc dĩ, cười, lắc tay một cái, cây sáo ngọc từ trong ống tay áo chui ra ngoài tay, cầm lấy, rồi đặt lên miệng, hắn hít một hơi, rồi bắt đầu thổi.

Khi nhìn thấy cây sáo ngọc từ trong ống tay áo của jiyo inbun chui ra mọi người ở đây ai cũng trợn mắt ngoác mồm, liên tưởng cái hồi đầu tiên, khi mà Jiyo inbun đấu với Tsukamo Kazumi cũng lấy cây kiếm từ trong ống tay áo ra à.

‘Đây là khái niệm gì đây ah? Chẳng nhẽ jiyo inbun có thói quen giấu đồ trong ống tay áo hả? Mà thế nào mà để được nhỉ? Nhìn chẳng khác gì mấy bộ phim kiếm hiệp hiệp, giấu đồ trong tay áo nha, nhưng mà đây là thực tế không phải phim ảnh ah.’

Nhưng mọi người cũng chẳng kịp suy nghĩ nhiều nữa, bởi vì âm sáo đã vút lên, khiến mọi người bị dừng mọi sự suy nghĩ.

Tâm hồn tất cả mọi người ở đây bị tiếng sáo dẫn dắt tận đâu đâu, phút chốc tất cả bị chìm vào một thế giới tưởng tưởng, cảnh chiến tranh chết chốc thời trung cổ, uyên ương li biệt.

Lại một lần nữa, lại dẫn dắt mọi người chìm vào trong tâm tình của mình, khiến cho biết bao bạn nữ tim đập ‘ thình thịch’, nhìn săm soi qua từng li từng tí khuôn mặt già nua của Jiyo Inbun.

Giờ khắc này không còn ai thấy rằng khuôn mặt đó là tức cười nữa, mà giờ đây mấy bạn nữ đều thấy khuôn mặt đó có một sức cuốn hút một cách kì lạ, có thể nói là đẹp trai cực kì.:v ~~~

Các bạn nữ thì tim cứ đập ‘thình thịch’ càng lúc càng mạnh, một số bạn yêu lòng thì trực tiếp rơi nước mắt, chảy dài, bởi vì cảm nhận được nỗi buồn ẩn chứa trong đó.

Còn mấy bạn nam thì bị cuốn vào khí huyết ngất trời của đấng nam nhi, cho dù cảm nhận thấy nỗi buồn trong đó, nhưng mà ai cũng dường như có một tâm tình muốn đi tìm kiếm tình yêu đích thực.

Mà tất nhiên trong lúc thổi sáo này, Jiyo Inbun đã sử dụng linh hồn lực khống chế lại âm thanh, khiến cho âm thanh chỉ có những người trong phòng này mới nghe được thôi.

Nếu mà để cho âm thanh cứ vang vọng bình thường thì sẽ khiến cho những học sinh đang ở bên ngoài, với các lớp khác điên cuồng mà nhào vào đây để thưởng thức, như thế sẽ không hay ho gì cả, nói chung là hắn không muốn quá nổi tiếng trong trường, như thế rất là phiền phức.

Trong lúc mọi người đang mê mẩn với tiếng sáo, tiếng sáo ngừng hẳn, khiến cho mọi người một cảm giác hụt hẫng, nhưng tâm tình ai cũng thoải mái, sảng khoái, mặc dù còn đọng lại một chút cảm giác buồn man mác.

Các bạn nữ ở gần đó tỉnh hồn lại, tiếp tục nhao nhao lên chống tay trên bàn của Jiyo Inbun, hay là cố gắn chen lấn vào, khiến cho nhiều bạn nam liên tục bị đẩy ra.

Tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt ngưỡng mộ cố nhìn thật sát Jiyo Inbun, năn nỉ hắn thổi tiếp, nhưng lúc này tiếng chuông vào học vang lên, Jiyo Inbun đành phải hẹn mọi người hôm khác, nên ai nấy mới mang theo tâm tình bất đắc dĩ ngồi vào lớp học.

Nhưng mà chắc chắn rằng ngày hôm nay sẽ để lại hình ảnh khó quên trong lòng các bạn học.

Jiyo Inbun nhiếc mắt về phía Kudo Shinichi, chỉ thấy tên đó khóe miệng tươi cười, giơ ngón tay đắc thắng, bởi chính hắn cũng muốn được nghe Jiyo Inbun thổi sáo.



Sau khi tan học Suzuki Sonoko đi đến nơi chiếc xe sang trọng của nhà mình đang đợi và rời đi.

Ran cùng với Kudo Shinichi cũng vừa mới rời đi, Jiyo Inbun cũng chuẩn bị rời đi muốn về nhà luyện vẽ thêm một ít minh văn, đã thấy Tsukamoto Kazumi đứng trước mặt: " Inbun – kun, xin lỗi đã làm phiền, ngày hôm nay cậu có rảnh không?"

" Kazumi – san? có chuyện gì mà trong cậu có vẻ khép nép thế?" Jiyo inbun hỏi dò.

Nghe được Jiyo Inbun bảo thế Kazumi lập tức đỏ mặt ngượng ngùng bào:

" Bạn mẹ tớ có tặng cho tớ 2 tấm vé đi chơi công viên thiên đường nhiệt đới, không biết cậu có rảnh, hôm nay đi chơi cùng tớ được không?"

Kazumi vừa nói vừa khép nép, hai bàn tay đan 10 ngón tay vào nhau, nhấn qua nhấn lại, ngón này đè ngón kia, rất ra dáng một thiếu nữ đơn thuần hiền lành, đang e thẹn thổ lộ.

Nếu để cho ai đó xem thấy bộ dáng này của Kazumi thì sẽ bị cho trợn mắt ngoác mồm, dụi mắt vài lần, xem cho thật kĩ, chủ tướng câu lạc bộ karate cũng có bộ dạng này nha!

" Ây..!" Ngữ khí của Jiyo Inbun hơi ngừng một chút, hắn cũng phải ngạc nhiên trước bộ dáng này của Kazumi, cảm giác thấy cái diễn biến này có vẻ không đúng lắm.

" ……. Kazumi – san đây là …. hẹn hò sao?" Jiyo Inbun hỏi

" Nếu như! Nếu như, Inbun- kun cho là như vậy … thì cứ cho là thế đi." Tsukamoto Kazumi càng nói mặt càng đỏ, hai bàn tay càng lúc càng đan chặt vào nhau.

" Như vậy …. Được rồi." Jiyo Inbun thấy là ‘Tsukamoto Kazumi cũng thật sự là quá si tình đi, nếu như từ chối thì cũng không đành lòng, thôi thì đi chơi một chút vậy, cũng chẳng mất gì’, nên cũng đồng ý đi chơi.

Mà hình như ngày hôm nay là ngày mà kudo biến thành Conan, là một bước ngoạt lớn nhất ở trong truyện, nên nếu hắn không về vẽ minh văn nữa thì cũng phải đi xem một chút thời khắc lịch sử của truyện này.

" như vậy thì tốt quá! Chúng ta có thể đi ngay bây giờ, có được không?" Tsukamoto Kazumi rất vui vẻ mở miệng.

Jiyo Inbun liền đáp: " Thật sự xin lỗi, giờ tớ phải về nhà chuẩn bị một chút, vậy nên 1 giờ sau sẽ gặp tại cổng của công viên, rồi cùng đi chơi, có được không?"

" Đương nhiên là được, vậy hẹn 1 giờ sau nhé." Tsukamoto Kazumi lập tức cuống quít đáp, như là sợ đối phương đổi ý vậy.

Hai người chào nhau rồi rời đi, một đám học sinh đi qua xung quanh đều nhỏ giọng thì thầm, còn nội dung thì, đơn giản cũng biết đay là hẹn hò.

Ây, Học sinh mà, đối với mấy chuyện hẹn hò yêu đương của các bạn khác đều cảm thấy hứng thú tò mò.:V ~~~~


-------


" Inbun này, con cùng với bạn đi chơi vui vẻ, nhưng trước 10 giờ đêm thì phải trở về."

" Còn nữa! phải chú ý bảo vệ sức khỏe, nếu như thấy không được khỏe thì phải về nhà sớm, hoặc gọi xe cứu thương, nghe không?"

Trước cửa nhà, Gì Kojima Miho quan tâm dặn dù hết lời.

Jiyo Inbun miệng cứ dạ dạ, vâng vâng, đi ra khỏi cửa nhà, thì mới thở dài một hơi.

Hắn biết dì của mình dặn dò là muốn tốt cho mình, nhưng nghiêm khắc như vậy, hắn cũng có phần không chịu nổi, trong nội tâm hắn nghĩ ‘ hay là chờ một thời gian sau thì dọn về ở nhà cũ của cha mẹ mình, mà nhà cũ một thời gian dài không có người ở, chắc cũng xuống cấp lắm rồi, nhất định phải liên lạc công ty nhà cửa, hỗ trợ xử lý qua…’

Nghĩ như vậy xong Jiyo Inbun lại vui vẻ huýt sáo, thong thả đi tới điểm hẹn.

----


Bắt taxi hướng về phía điểm hẹn đi.

Trong tay Jiyo Inbun cầm một cái camera cỡ nhỏ, trong lòng cũng có chút buồn phiền.

Hôm qua cái tên Yamayaki Akirani đi đến tận cửa, dâng cho hắn tận 5 vạn USD, nghĩ là có thể tiêu sài thoải mái một thời gian dài.

Ai mà Nghĩ được hôm nay hắn mua một cái camera này, đã ngốn hết phân nửa số tiền, mà đây là loại camera tiên tiến nhất hiện tại, đắt là đương nhiên, nhưng mà hắn cũng thật không ngờ con người của hắn giờ lại trở nên cầu tiền đến như vậy.

Chắc là bởi vì dung nhập với ý thức của chủ nhân cơ thể này mà ra.

Nghĩ như vậy hắn liền thở dài, cười khổ.

Mà nguyên do Jiyo Inbun mua camera không phải là để ghi lại các khoảnh khắc vui chơi, mà là để hắn ghi lại cảnh Kudo biến hình làm kỉ niệm, sau này có gì thì đập ngay cái camera vào mặt tên conan:V. ~~~

Xe dừng lại ở trước cổng ‘công viên thiên đường nhiệt đới’, Jiyo Inbun trả tiền xong, xuống xe, ánh mắt quét qua cổng công viên vài lần, đã thấy Tsukamoto Kazumi mặc một bộ váy màu xanh nhạt cực đẹp đang đứng chờ ở đó.

Jiyo Inbun lập tức tiến lại gần, đối với Kazumi đang đứng chờ, ra hiệu, rồi nói:

" Ây, thật sự xin lỗi, tớ hình như là đến muộn …. "

Hắn cũng lại dừng mắt đảo qua bộ váy của Kazumi, nhìn một hồi.

Kazumi mặc bộ đồ này thật sự là rất xinh đẹp à nha, thật không hiểu nổi tại sao một cô gái xinh đẹp như vậy lại cố gắng quen với hắn, thật sự là giống với hắn kiếp trước nhất mực cuồng si, Aiiii … Hỏi thế gian tình ái là chi ah…

Tsukamoto Kazumi cảm thấy được ánh mắt Jiyo Inbun, cô nàng bất giác đỏ mặt, mà trong nội tâm lại có chút vui mừng, nhưng cũng vội vàng, lúng túng trả lời ngay câu hỏi của Jiyo Inbun.

" Không, không phải đâu, là do tớ đến sớm. Nhà của tớ ở gần đây, mà với lại tớ cũng muốn đến sớm dạo chơi ở quanh đây một lát…"

Gặp thái độ lúng túng của Kazumi thì Jiyo Inbun chỉ cười khẽ, làm cô nàng càng đỏ mặt hơn, nàng ta cúi gằm mặt xuống xâú hổ.

Nhưng sau đó Jiyo Inbun lại kéo tay nàng ta đi tới chỗ nhân viên soát vé, giao ra hai vé vào cửa, rồi lại tiếp tục đi vào trong.

Mà cái nắm tay lại khiến cho Kuzumi như lên tận thiên đường vậy, nàng ta lại đỏ mặt, trong đầu thì nghĩ ngợi lun tung.

Đi loanh quanh một hồi trong công viên, Kazumi ánh mắt luôn dừng lại trên mấy cửa hàng trò chơi, hay là quầy đồ ăn vặt, nhưng lại không dám nói, bởi nhìn thấy giá cả ở trên đó, đối với học sinh như hai đứa vẫn rất khó chi tiêu thoải mái thế.

Nhìn thấy Kazumi như thế Jiyo Inbun chỉ có cười khổ, ‘rõ ràng rất muốn, mà sao lại không dám mở miệng’, nên hắn phải chủ động kéo nàng chạy hết chỗ nọ tới chỗ kia, dừng lại ở mấy cửa hàng đồ ăn, ăn tiêu thoải mái.

Mà Kazumi thì cứ mở miệng cự tuyệt, bảo rằng hôm nay là nàng mời Jiyo Inbun đi chơi, bảo Jiyo Inbun không cần phí tiền cho nàng như vậy, nhưng toàn bị Jiyo Inbun cự tuyệt thẳng thừng, lại kéo nàng đi.

Mà cũng phải nói trong quá trình này, Jiyo Inbun đi đến cửa hàng nào, người chủ cửa hàng nào cũng nói:

" Cảm ơn ngài đã ủng hộ, mà con gái của ngài thật đẹp…"

Làm cho Jiyo Inbun cười khổ không thôi, còn Kazumi thì cứ bụm miệng cười, Phải biết rằng hắn bị thế này chỉ là tạm thời, nhưng vác cái mặt đi chơi với một cô gái trẻ đẹp như Kazumi chẳng khác gì cha dẫn con gái đi chơi công viên cả:v.:v ~~~

----------

Một lúc sau trong khi Jiyo Inbun đang cùng Kazumi di dạo trong công viên, chợt thấy ở phía trứa có 3 đứa nhỏ trong rất quen, hắn phát hiện, đó chẳng là Kojima Genta sao?

vậy cô bé bên cạnh chắc chắn là Yoshiya Ayumi, và thằng nhóc gầy kia chính là Tsuburaya Mitsuhiko rồi.

Jiyo Inbun đột nhiên thanh tỉnh một chút, nhớ lại là hồi trước xem anime thì hình như có thấy 3 đứa nhóc này trốn vé vào công viên mà.

Nghĩ vậy Jiyo Inbun lập tức dắt tay chạy về phía bọn nhóc, trong bọn nhóc đang hứng thú nhìn xung quanh, Jiyo Inbun lên tiếng:

" Này Genta! Saob ngươi lại đến đây? là tự trốn đến đây chơi có phải không?"

Bị gọi là Genta giật mình quay lại, nhìn thấy Jiyo Inbun thì lập tức biến sắc, lắp bắp:

" Ca… Inbun ca ca …., sao…., sao anh lại ở đây?"

" nha…, Ta sao lại không được ở đây? Trả lời câu hỏi của ta, có phải là ngươi trốn đi chơi không?" Jiyo Inbun lập tức lãnh giọng nói.

Tên nhóc Genta thấy giọng điệu của Jiyo Inbun nghiêm nghị, nó mới gãi gãi đầu, trả lời:

" Inbun ca ca, em đúng là trốn đi đến đây chơi, ca đừng có nói với mẹ em nha …"

Đứng bên cạnh Genta, Mitsuhiko nhìn thấy biểu tình của Genta, lập tức bất đắc dĩ nói: " Genta, cậu bộ dạng thế này, ông bác này ngược lại càng có khả năng đi mách mẹ của cậu cho mà xem."

Ayumi thì nhìn xem Kazumi: " Ui, ui chị lớn xin đẹp, có phải chị lớn cùng với ông bác này đi chơi công viên không?"

Tsukamoto Kazumi ở một bên cười trộm.

Jiyo Inbun thì cả đầu toàn hắc tuyến, thầm gắng bình tĩnh.

‘ Giời ạ! Đừng có gọi ta là ông bác có được không hả.’

Trên miệng Jiyo Inbun vẫn hiện ra vẻ tươi cười, nói ra:

" 2 bạn nhỏ, đừng có gọi ta là ‘ông bác’, kì thực tuổi của ta không lớn lắm, ta là anh họ của Genta, từ nay về sau cứ gọi ta là, ‘Inbun ca ca’ là được."

" Hả? Thì ra là anh họ của Genta sao? nhưng anh họ của Genta sao lại lớn tuổi vậy?" Ayumi một tay bụm lấy cái miệng nhỏ nhắn, bộ dạng khó tin.

Mitsuhiko thì thò tay nhéo cằm, bộ dạng giống như đang suy luận: " Tớ nghĩ, là bởi vì bố của anh ấy nhiều tuổi hơn rất nhiều so với mẹ của Genta, cho nên anh ta mặc dù đã có tầm 50 tuổi, vẫn là anh họ của Genta."

Năm, 50 mươi tuổi.

‘Ta lạy trời! mặt của ta bây giờ nhìn già đến nỗi như vậy rồi sao? Cái con mẹ nó, mong sao cái tình trạng này nhanh kết thúc cái, ta chịu cái cảnh này đủ lắm rồi."

Jiyo Inbun mặc dù cười khổ ở trong lòng, nhưng vẫn cố xem đây như là, lời nói của trẻ con, không chấp, để tự an ủy mình:V. ~~~

" Ha ha…" Jiyo Inbun khẽ cười, " Mấy đứa chỉ cần sau này gọi ta là ‘Anh trai’, không gọi ta là ‘ông bác’ nữa, thì anh có thể đãi mấy đứa ăn kem."

" Thật, thật vậy sao? Rõ ràng chúng ta chỉ mới có gặp mặt nhau lần đầu." Mitsuhiko vẻ mặt mừng rỡ, sau đó quay đầu nói với chị gái bán kem nói:
"Xin cho em một xuất kem vị ô mai ạ."

Bọn nhóc này lần đầu gặp mặt vẫn chẳng có khách khí gì, Jiyo Inbun cười thầm ‘thật ra bọn nhóc này cũng thật là dễ dụ:V.’

" Em muốn vị quả táo nha!" Yoshida Ayumi trước là gọi kem trước, sau đó mới nói lời cảm ơn đối với Jiyo Inbun, " Cám ơn anh Inbun đã chiêu đãi."

" Em… Em cũng muốn, vị chuối tiêu nha." Genta cũng lập tức gọi một cái.

chị gái bán kem ở sân chơi mỉm cười đưa 3 cây kem đến cho mấy bạn nhỏ, rồi nhận tiền từ Jiyo Inbun rồi trở lại làm việc.

chị gái kia mới rời đi, đã nghe thấy bên cạnh vang lên một thanh âm vô sỉ rất quen thuộc:

" A! Jiyo-san, hôm nay cũng tới công viên giải trí chơi sao? Là để mời mấy bạn nhỏ này ăn kem sao?…."

Jiyo Inbun quay đầu, đã thấy Kudo Shinichi đi cùng với Mori Ran cách đó không xa, cái miệng của tên Shinichi vẫn còn lưu chút vẻ cười cợt.

Jiyo Inbun trong đầu nghĩ ‘Như thế nào lại đụng phải thế này, còn cách cái chỗ tàu lượn siêu tốc cả một quãng dài mà?’

Nghĩ là thế, nhưng ngoài miệng vẫn khách sáo: " Thì ra là bạn học Mori, cùng bạn học Kudo, xin hỏi 2 người có phải hay không cũng là đi một mình rồi mới vô tình gặp nhau?"

" Cái này, thật đúng là để cho ngươi chê cười rồi." Kudo Shinichi xấu hổ gãi ót.

Jiyo Inbun sặc ~~

‘ Cái thằng này chả hiểu cái gì là ngại cả ha, mặt dày thế hả!’

Jiyo Inbun lập tức cầm lấy tay Tsukamoto Kazumi kéo ra, nói:
" Mà mi không thấy ai đây hả, mà nghĩ rằng ta đi với bọn nhóc hả?"

Lúc này Kudo Shinichi mới lúng túng gãi đầu, cả Ran cũng tỏ ra hối lỗi nói với Kazumi: " Chị Kazumi, thật sự xin lỗi, vưà rồi không có nhìn thấy chị, quá thất lễ rồi."

Tsukamoto Kazumi chỉ mỉm cười: " Mấy đứa khỏe chứ, Mori và Kudo, hôm nay 2 đứa đi hẹn hò sao?"

" Ah~~ không phải đâu~" Mặt của Ran lập tức bóc khói lên, mặt đỏ như gấc.

Jiyo Inbun khịt khịt mũi, coi thường: "Có hẹn hò mà cũng không dám nhận."

Nói rồi hắn lại nắm lấy tay của Kazumi giơ lên cho Ran cùng Shinichi nhìn:

" Nhìn đây, ta dám nói là ta cùng với Kazumi là đi đến công viên này hẹn hò với nhau."

" Thế nào? Rất xấu hổ sao? Ta bảo thật mấy người có tình yêu không biết quý trọng, không biết nắm giữ, yêu ai cũng không dám nói, đến khi mất đi mới thấy hối hận, đến lúc đó thì đã quá muộn rồi?"

" Ta hi vọng các ngươi sau này đừng có hối hận bất cứ điều gì."

Nghe Jiyo Inbun nói cả 2 người Ran cùng Shinichi đều cúi gằm mặt xấu hổ, Ran còn đỏ mặt khẽ liếc nhìn khuôn mặt của Shinichi, Shinichi thì chỉ gãi gãi đầu cúi mặt, cũng khẽ liếc nhìn Ran, ánh mắt hai người chạm nhau, mặt cả 2 đều bóc hơi ra.

Kudo Shinichi lập tức đối với Inbun bào chữa: "Jiyo- San, có cần phải nặng lời như vậy không?"

" Ta, Ta nặng lời? Mi nhìn lại mi đi, cái dạng của mi chắc chắn rằng lúc nào cũng chạy theo mấy vụ án, bỏ bê bạn gái. Ta bảo thật, cuộc đời không có gì là chắc chắn, mọi điều đều có thể xảy ra đó, có không biết giữ mất thì đừng tìm. Cái sai nhất của đời người đàn ông là để người con gái phải đau khổ đã biết chưa?" Jiyo Inbun lập tức trợn tròn mắt, mắng nhiếc Kudo Shinichi khôgn kiêng nể gì hết.

Kudo Shinichi bị mắng, hắn chỉ biết cúi mặt gãi gãi đầu, không biết nói gì, Nếu mà cãi lại thì Ran còn ở đây nhìn mình, còn không cãi lại thì là chấp nhận, suy đi tính lại thì nên chọn cái thứ 2, nên hắn chỉ biết yên lặng chịu trận.

Về phần Tsukamoto Kazumi bị Jiyo Inbun nắm tay, lại nghe hắn nói thế thì lập tức đỏ mặt, cố nói nhỏ với Jiyo Inbun:

" In… Inbun-Kun, mấy đứa nhỏ còn ở đây, chuyện này không thích hợp để bọn chúng nghe được."

" Bọn nó nghe thì cứ để bọn nó nghe, mà cậu nói như vậy là ý gì, chẳng nhẽ chúng ta không phải đang hẹn hò sao, vậy ta cũng không rảnh ở đây nữa."

Nghe Jiyo Inbun nói thế, Tsukamoto Kazumi hoảng hốt, lập tức im lặng không dám nói gì nữa ~~~

Quay lại nhìn Shinichi, thấy biểu hiện của hắn, Jiyo Inbun mới buông lỏng một chút, nghĩ ‘Cái tên này có một người con gái tốt như Ran mà không biết trân trọng, thật là quá chán ngươi luôn.’ Nghĩ rồi hắn lại lấy tay vỗ vỗ lên vai của Shinichi:

"Thôi, mi cứ tiếp tục suy nghĩ đi, mà đường nào thì cũng gặp mặt ở đây rồi, vậy cùng đi chung thì sao?"

Shinichi cảm thấy như được đại xá, cả người lập tức buông lỏng, thở ra một hơi.

Kazumi thì lập tức chắp tay ra vẻ xin lỗi, nói với Ran: " Ran, thật xin lỗi, Inbun- kun có hơi quá lời, mong Ran đừng để bụng, còn nữa đây là Em họ của Inbun tên là Genta, cùng đây là các bạn học của em ấy, khi bọn chị tới đây thì mới gặp được bọn nó."

Kazumi vừa nói, ngón tay vừa chỉ vào Genta và 2 đứa nhóc bên cạnh giới thiệu.

Ran vội vàng nói: " À không có gì đâu chị Kazumi, mà Jiyo-san đã nói thế thì chúng ta cùng đi chung đi, càng đông càng vui mà …."

Jiyo inbun quay đầu nhìn Genta: " Genta lát nữa phải đi sát anh, nghe chưa."

" Vâng, anh Inbun." Genta đáp ứng Jiyo Inbun.

Ayumi liền vội khom lưng: "Cảm ơn anh lớn, em là Yoshida Ayumi, xin chiếu cố nhiều hơn."

Mitsuhiko cũng xoay người: " em là Tsuburaya Mitsuhiko, xin chiếu cố nhiều hơn."

Sau đó, Ayumi cùng Mitsuhiko cùng nhìn về phía Kudo Shinichi, vẻ mặt sùng bái " Anh lớn này, chẳng lẽ là thám tử học sinh cấp 3 trong truyền thuyết, Kudo Shinichi sao?"

" Hả? Đúng vậy, chính là anh, ồ!" Shinichi sửng sốt một chút sau đó cũng đáp ứng, không ngờ hắn lại nổi tiếng cả với bọn nhóc như thế.

" Thật là lợi hại AH!" Ba tên nhóc cùng kinh hô.

Jiyo Inbun thì vẻ mặt khó chịu quát: " Đi thôi!"

Đoàn người đi cùng nhau một khoảng thời gian, cùng chơi mấy trò chơi nhỏ rồi mới tới chỗ tàu lượn siêu tốc. Sau khi mua vé xếp hàng, ba tên nhóc cãi nhau muốn lên chới trước.

" Hitomi cậu xem, Kishida cùng với bạn gái có vẻ ân ái rất tốt đó nha!"

Bên cạnh có một người nhỏ giọng nói với bạn. Jiyo Inbun quay đầu lại nhìn thấy có ba nữ 1 nam đứng chung một chỗ, trong đó có một đôi nam nữ đang ân ân, ái ái ngay giữa chỗ đông người. Jiyo Inbun chỉ sửng sốt có một chút, sau đó lại cười gằn.

‘ Bon này chẳng phải là nhóm người trong vụ án giết người trên tàu lượn siêu tốc sao, sau khi giải quyết xong vụ án thì Kudo mới bị teo nhỏ do bọn áo đen, nói vậy người con gái tóc vàng kia lát nữa sẽ ra tay giết người đàn ông kia ở trên tàu, tội nghiệp hắn đến bây giờ còn không biết là mình sắp chết, ha ha ha …’

‘ Ân, nếu bốn người ở đây thì ….’

Jiyo Inbun quay lưng, ánh mắt tìm kiếp xung quanh, đã phát hiện Gin, và Vodka lẫn trong đoàn khách.

‘Hai tên này quả nhiên cũng ở đây’

Bênh cạnh Jiyo Inbun, Kudo Shinichi nương theo ánh mắt của Jiyo Inbun, cũng nhìn thấy Gin cùng Vodka, long mày hắn nheo lại.

Nhìn thấy biểu hiện của Kudo Shinichi, Inbun hắn biết là Shinichi đã cảm thấy gì rôi, nên liền ghé sát vào tai Shinichi mà nói.

" Bạn học Kudo, đừng nhìn nữa, nhìn ánh mắt của bọn chúng cũng biết được, bọn này là loại sẵn sàng giết cả trẻ em để đạt được lợi ích, tốt nhất không nên để bọn chúng chú ý."

Nghe được câu nói của Jiyo Inbun, Shinichi giật mình, quay mặt nhìn Jiyo Inbun, gật đầu ra vẻ đồng ý. Hắn cũng không ngờ Jiyo Inbun có thể dựa vào ánh mát mà đoán được tính cách của đối phương, về phần hắn thì hắn chỉ ngờ ngợ bọn kia thôi.

Loa phóng thanh vang lên, nhân viên phục vụ để cho người ta xếp hàng lên tàu lượn, Bốn người kia Gin, cùng Vodka, còn có Ran cùng với Shinichi cũng đi tới gần chiếc tàu lượn.

Ba đứa nhóc Genta tiến về phía Kishida, người yêu của hắn, cùng 2 cô gái là Hitomi cùng bạn là kama, bọn nhóc đứng trước mặt mấy người nói:

" Nhóm chị lớn xinh đẹp có thể cho bọn em chơi trước không?"

" Cái này …" Aiko hơi do dự một chút, vừa cười vừa nói,: " cái này đương nhiên là được, anh Kishida chúng ta có thể nhường cho bọn nhỏ chơi trước được không?"

" Hầy … Cái này không có vấn đề gì." Kishida cũng một lời đáp ứng luôn.

Hitomi Cũng sửng sốt một chút sau đó nói,: "Vậy thì cái vị trí kia cũng nhường cho mấy bọn nhỏ vậy."
Kama đứng ở bên cạnh Hitomi cũng nói,: " Vậy tớ cũng chờ vòng sau vậy."

Genta cùng 2 đứa nhóc liền lập tức han hô lên: " Cám ơn, cám ơn mấy anh chị nha…!"

Jiyo Inbun sửng sốt một chút nhìn bọn nhóc, nếu theo như nguyên tác thì mấy người kia ngồi trước, tiếp theo Ran cùng Shinichi, cuối cùng là Gin và Vodka.

Nhưng mà chỗ 4 người kai thì bị bọn nhóc chiếm, chỗ của Ran và shinichi thì lại có hai người xếp trước rồi, bởi vì bọn họ chậm chân hơn, chỗ cuối cùng mới là Gin cùng với Vodka, cái này chẳng lẽ bởi vì hắn xuất hiện nên nguyên tác bị sai lệch sao.

Nếu như không thế chỉ sợ mọi việc sẽ sai lệch mất, Shinichi nếu sẽ khôgn theo dõi được Hai người kia và cũng không bị teo nhỏ lại, hắn tuyệt đối không thê để chuyện đó xảy ra được, nhưng vẫn chưa biết làm sao.

Đúng lúc đó Genta vì đi chắn trước mặt của Vodka, nên bị hắn một chân đá ra quát: "thằng nhóc này, đừng có chen trước mặt tao."

Genta bị đá ra, cả người đau điếng, mặt rất uất ức nhưng không dám nói gì, còn về phần Jiyo Inbun thì hắn thấy đây là cơ hội để kịch bản đi đúng lộ trình, nên vội vàng giả bộ như tức giận, đi đến trước mặt của Vodka.

" Tên này, mi vừa làm gì em họ tao thế hả, nó chỉ là trẻ con có cần phải mạnh tay đến thế không hả?"

Nghe Jiyo Inbun nói, Gin cùng Vodka đều giật mình, đây là lần đầu tiên có kẻ dám tự mình đi kiếm chuyện với bọn hắn đây, mà nhìn mặt của Jiyo Inbun thì đáng ra là cha của thằng nhóc có được không ah, đằng này lại là anh họ, nhưng nghĩ lại thì điều này cũng có thể xảy ra, nên bọn hắn không để ý đến nữa.

Sau đó Vodka lập tức biểu lộ sự tức giật, lập tức đối với Jiyo Inbun nói: " Ngươi đây là ý gì, muốn kiếm chuyện hả."

Jiyo Inbun lập tức thả ra sát khí của mình nhắm thẳng vào Vodka cùng Gin, mặc dù chỉ là lượng nhỏ nhưng cũng khiến những người xung quanh cảm giác hô hấp cũng khó, trẻ con thì lập tức ngừng khóc và nhõng nhẽo.

Vodka cảm giác sự nguy hiểm, lập tức bước chân không tự chủ lùi lại mấy bước,
hắn không biết cái áp lực mà tên trước mặt gây ra là gì, nhưng cho hắn cảm thấy sự nguy hiểm, hắn với Gin đã từng giết người nên mặc dù bị lượng nhỏ sát khí của Jiyo Inbun nhắm vào vẫn có thể chịu được, chỉ có điều vẫn cảm giác khó chịu, mồ hôi hắn, cùng Gin vã ra.

Jiyo Inbun đời trước chết trong tay hắn khôgn biết là bao nhiêu là cường giả, cùng hàng vạn, hàng triệu yêu thú, sat khí mà hắn tỏa ra không phải là một người bình thường có thể chịu nổi, may mà hắn kiềm chế lại.

Những người bình thường mặc dù không hề có khái niệm về sát khí, nhưng uy áp mà sát khí của hắn tỏa ra sẽ khiến cho bản năng của con người cảm thấy bị đe dọa, đấy là mục đích chính của hắn, chỉ định đe dọa Gin cùng Vodka một chút.

Sau một hồi Jiyo Inbun mới thu liễm sát khí của mình lại, nói:

" Sao ngươi có ý kiến gì hả?"

Gin thấy thế lập tức gạt Vodka qua một bên, đối với Jiyo Inbun nói:

" Vị bằng hữu này, xin đừng nóng, là chúng ta sai, vậy thì chúng ta nhừng ghế cho ngươi cùng với bạn của ngươi có được không?"

Quả không hổ danh là bộ não của tổ chức, hắn cảm thấy Jiyo Inbun tạo cho hắn cảm giác là một kẻ đã giết qua không ít người, vậy người này chỉ có thể là một sát thủ, mà sát thủ thì thường liên quan đến tổ chức nào đó, nên nếu có thể giải quyết êm đẹp thì hắn không muốn tạo bất cứ rắc rối nào cho tổ chức cả.

Jiyo Inbun cũng phải gật đầu tán thưởng cách giải quyết của Gin, sau đó nói:

" Được ta chấp nhận lời xin lỗi này, vậy ta cũng không khách khí nữa."

Nói rồi hắn quay lại kéo tay Kazumi giờ này đã chạy đến bên cạnh, rồi hai người cùng với bọn nhóc cùng lên xe.

Còn đám người Ran cùng với Shinichi thì ở lại chờ chuyến sau.

Mắt thấy đám người Jiyo Inbun lên xe thì lúc này Vodka mới dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Gin, đây là lần đầu hắn nhìn thấy Gin chịu nhún nhường trước người khác, hắn hỏi:

" Đại ca chẳng nhẽ lại cứ để cho bọn hắn đắc ý như vậy sao?"

Gin lập tức nói với Vodka: " Tên này cho ta cảm giác là một tên sát thủ đã giết rất nhiều người, thậm chí còn hơn cả chúng ta, một kẻ như thế tránh thì cứ nên tránh, không nên gây rắc rối cho tổ chức, nhớ kĩ những việc không có lợi ích gì thì không nên tự mang vào người."

Vodka lúc này mới gật đầu đáp ứng: " Đại ca nói chí phải, lần sau em sẽ cẩn thận."

--------

Một lúc lâu sau tàu siêu tốc trở về, lúc này bọn nhóc lao ra trước, vẻ mặt hưng phấn:

" Ah!~~ thật quá đã nha, lần sau phải bảo anh Inbun dẫn đi chơi mới được."

Jiyo Inbun lúc này xuống xe cùng với Kazumi, nghe bọn nhóc nói, hắn mới suýt té ngửa: ‘ Ta không phải là cái tên culi cho các ngươi đâu à nha, …’

Lúc này Ran với Shinichi chào hỏi Inbun cùng Kazumi một chút rồi mới bước lên tàu, cùng với 4 người kia và Gin cùng Vodka, Vị trí sắp xếp đúng như trong kịch bản.

Jiyo Inbun lúc này khóe miệng mới cong lên, mọi việc đi đúng theo dự liệu của hắn. Giờ đây vụ án mới chính thức bắt đầu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cám ơn các bạn đã theo dõi, cầu mong có đánh giá tốt để mình có động lực tiếp tục làm truyện, thank rất nhiều ~~~~~~~~~~~~~~~