Chương 3: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới

Truyền KỲ Pháp Sư Ma Thần - Đồng Nhân Conan

Chương 3: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới

Trường cấp 3 teitan năm thứ 2 B ban.

Tiếng Chuông vào học vang lên, các học sinh đều nhanh chóng trở về phòng học,
nhưng mà vẫn còn luẩn quẩn một chút tiếng nói chuyện chưa dứt.

Một thiếu nữ tóc màu trà sóng vai cùng thiếu nữ tóc ngắn, một cánh tay chóng lên cái bàn học phía sau lưng, tuy rằng âm thanh đè thấp, nhưng vẫn như cũ gọng nói phấn khích cùng vang dội:

" Này Ran, Ran, Cậu nghe tin gì chưa? Hôm nay lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới đến, ngồi xếp lớp. Nghe nói là một dại soái ca đó."

"Hả thật sao?" nữ sinh bị gọi là Ran thò tay vuốt mấy sợi tóc, sau đó nói: " Sonoko, Tớ cảm thấy hay là cậu lập tức ngồi xuống đi thì hơn. Nếu như để thầy Katou thấy được thì khốn …"

"Cái gì mà thầy katou hay không thầy katou!" sonoko làm bộ vung tay lên " ta ai cũng không sợ kể cả ông trời" làm bộ.

Sau đó dùng sức vỗ cái bàn nói: " Ran chẳng lẽ cậu không nghe mình nói trọng điểm à, là một dại soái ca, soái ca đó! Lớp chúng ta hôm nay sẽ tới một đại soái ca đó! Chẳng lẽ cậu không động tâm tư chút nào sao?"
"không có nha!" Ran vẫn làm cái bộ mặt như trước, bĩnh tĩnh đáp.

Sonoko nhụt chí, sau đó trên cái khuôn mặt xinh đẹp bỗng tươi cười nói ra:

"A! cũng đúng, Ran nhà ta đã có chồng là một gã thám tử cấp 3 đẹp trai cuồng suy luận rồi thì còn cần gì những ai khác nữa, hahahah"

Sau đó Sonoko ánh mắt di chuyển lướt về phía chỗ ngồi cạnh bên phía dưới Ran, một tên nam sinh khí suất.

Ran sắc mặt chợt đỏ lên, chột dạ nhìn thoáng qua nam sinh ở phía dưới.

Vang lên thanh êm chối cãi " Không! Không, Không phải! làm sao có thể? cái gì mà chồng cơ chứ? Toàn ăn nói linh tinh, Tớ với Shinichi không có như vậy …"

"Hả tớ vừa rồi bảo người kia là shinichi sao?" Sonoko vẫn giữ cái vẻ mặt xấu xa cười như trước.

"nói tóm lại là không phải, không phải!" Ran làm bộ dáng muốn phát điên
Bạn học xung quanh đều tham gia náo nhiệt, cùng trêu chọc Ran cùng Shinichi.

Nam Sinh bị gọi là Shinichi im lặng vuốt tráng, trong nội tâm thì thâm " mẹ cái bà tám Sonoko hết chuyện rồi sao cứ chọc mình, hai mẹ cãi nhau liên quan gì đến con mà cứ lôi con vào thế hả? hả?"

"Im lặng! cả lớp im lặng. Ran với Sonoko yêu cầu hai em trật tự nào" ở Cửa ra vào vang lên thanh âm, lập tức các học sinh trong lớp đều im bặt. Bị gọi tên Ran cùng Sonoko đều cúi đầu "Hây" một tiếng "Thực xin lỗi thầy katou."

Người gọi là thầy giáo Katou mang theo một người học sinh mặc đồng phục đi vào, mở miệng nói: "Các em bên cạnh thầy đây là, bạn học tên là jiyo inbun học sinh trường cấp 3 teitan, là học trưởng của các em, nhưng do một vài nguyên nhân bị trễ nải việc học,
Cho nên hiện tại xếp vào trong lớp chúng ta, Hi vọng mọi người về sau có thể giúp đỡ nhau thật tốt. hiện tại Jiyo inbun hãy làm một giới thiệu đơn giản với mọi người đi."

"….."

Trong phòng học hoàn toàn yên tĩnh, có thể nói là trầm mặc muốn chết luôn:v:v.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chắm vào cái người tên jiyo inbun đứng ở bên cạnh thầy katou đó. Nhìn qua nhìn lại xem.

Ăn mặc đồng phục học sinh cấp 3, Trên vai mang cặp sách, trên mặt jiyo inbun bất đắc dĩ nở cụ cười nói: "Các bạn, Mình tên là Jiyo inbun, năm nay 18 tuổi, yêu thích đọc sách, thám hiểm, xem bói còn có.. suy luận. Trong cuộc sống sau này, tớ sẽ trở thành bạn học của mọi người, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn…"

"Jiyo Inbun bạn học tớ chào cậu, tớ có một vấn đề.." Một cái liếc nhìn bộ dáng rất là tinh nghịch nam sinh giơ tay lên " Jiyo inbun bạn học, cậu xác định là năm nay 18 tuổi chứ không phải là 48 tuổi sao?"

Bốn mươi tám tuổi con mẹ ngươi!

Jiyo Inbun trừng mắt với nam sinh đang nói kia, Khóe mịnh giật giật..

Sau đó, trong phòng học một tràng tiếng cười sung sướng vang lên, Cho dù có dùng cái danh nghiêm khắc của của katou cũng không thể ngăn được các học sinh cười và bạn tán:

"…..Vị bạn học này nhìn tường đối già, à mà phải nói là rất già hahah!"

"đúng vậy! Hắn nhìn còn già hơn cả thầy katou, haha. Thầy katou năm nay 40 tuổi rồi chứ?"

"…."

Trên giảng đường, Jiyo Inbun Cả đỉnh đầu toàn là khói đen, nghe nhiều bạn học nghị luận như vậy, càng trở nên bất đắc dĩ
Hắn bây giờ già như vậy cũng Không không còn cách nào cả mà....

Lúc trươc rõ ràng là mặt soái ca, nhưng sau khi dùng bí phá lấy lại sức mạnh nên mới bị tác dụng phụ già như vậy:v.

Cái này như lúc đầu nói Cũng làm gì dượng Genji hoảng hồn, hắn mới giả vờ bảo là " do Tu luyện gia truyền trừ linh công" nên mới như vậy, nhưng họ không tin, đến khi bác sĩ bảo do rối loạn hoc môn sau tai nạn nên mới thế. Nên Nhà mới tạm yên tâm.

Bất quá vẫn phải để cho Inbun đi học nếu không làm trễ nại việc học. Mà tình trạng này cùng lắm kéo dài có vài 3 tuần thôi không có gì sợ nên Inbun vẫn tự nhiên nhập học:v.

Mấy con mất lại tập trung trở về bên cạnh Jiyo inbun, Thày Katou Sắc mặt đã đen lên: " yên lặng nào! Các em như thế này là hoan nghênh bạn học mới sao? Nhất là em, Aizawa Eisuke. Nếu như không muốn ra đứng hành lang cùng 2 xô nước thì ngay lập tức xin lỗi Jiyo bạn học ngay!"

Aizawa Eisuke ngây ngốc một chút, sau đó vẻ mặ chán nản, thất vọng đứng dậy, cúc cung xin lỗi: " Jiyo inbun san, Thật sự xin lỗi, tớ không có ác ý, xin tha thứ."

"Ha Ha… không có việc gì." Jiyo inbu nhẹ gật đầu, lên tiếng, Sau Đó lại mở miệng nói: " Aizawa eisuke bạn học đúng không? Mình tiếp nhận lời xin lỗi của bạn. Bất Quá, Cậu ngày hôm nay nhất định phải coi chừng rồi!"

"WTF.. Ý là sao?"

Đây là đang uy hiếp hắn sao?

katou cũng mở miệng: " Jiyo inbun.."

Jiyo Inbun khẽ cười nói: " thầy katou,bạn học Aizawa Eisuke, mọi người chớ hiểu lầm. tớ không phải là thanh niên bất lương. Chỉ là, gia tộc của chúng ta đã có nguyền rủa. phàm là ai cười nhạo tướng mạo của chúng ta, thì sẽ bị nguyền rủa, gặp xui cả ngày!"

Có chuyện này sao?

Nguyền rủa?

Ngươi cố ý trêu chọc ta sao?

Trong phòng học mọi người đều làm một bộ dạng khuô mặ không tin?

Aizawa Eisuke sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha: " Nguyền rủa sao? Ta không sợ.."

"Hừm…." Jiyo inbun nhẹ gập đầu, trên mặt mang theo nụ cười.

trong miệng niệm vài câu nguyền rủa, sau đó một cỗ lực lượng hắc ám bám vào người của Aizawa Eisuke.

Thuật pháp sư: Nguyền rủa chi thuật [vận rủy tùi thân], đây chỉ là một chút nguyền rủa khi pháp sư sử dụng ảnh yêu linh đạt được dùng để đối phó với người yếu hơn, dùng với người bình thường càng hiệu quả.

Pháp sư bạch ngân năm sao không phải chuyện giỡn.

linh hồn lực dồi dào, đối với người bình thì đây giống như tồn tại của thần linh rồi, nên làm một chút nguyền rủa đơn giản rất dẽ dàng.
Cái nguyền rủa này sẽ khiến cho người trúng phải gặp những đều không may, nhưng chỉ cần điều chỉnh mức đọ, thì chỉ làm cùng lắm xây xát nhẹ, không nguy hiểm đến tính mạng.

Về phần jiyo inbun muốn dùng pháp thuật trêu chọc người khác?
Điểm này thì không hề có à!

Chỉ là nếu không là gì cả, thì không biết sẽ có bao nhiều mỗi ngày tới làm phiền hắn đây, rồi trêu chọc hặt là mặt ông già này nọ.

Việc này một 2 lần thì không sao cả, nhưng càng nhiều thì rất phiền toái, dứt khoát phải một lần rung cây nhát khỉ, thì tự nhiên liền hết chuyện.

Thi triển xong pháp thuật, Jiyo inbun tiếp tục nói: "Trong tương lai, trong vòng 24 tiếng, kính mong các vị bạn học tận lực rời xa Aizawa Eisuke, không thì coi chừng lại bị mẻ té:v:V."

" Ha ha ha …."

Trong phòng học lại một lần nữa vang lên tiếng cười.

Thầy giáo Katou bất đắc dĩ nói: " Jiyo inbun, sau này không được nói đùa như vậy hiểu chưa…"

Lời nói còn chưa dứt, chỉ thấy Aizawa Eisuke bỗng nhiên "Ôi" một tiếng, đặt mông ngã trên mặt đất: " Sao, có chuyện gì vậy?"

một nam sinh bên cạnh hỏi: " Eisuke cậu nên đi giảm béo đi! cái ghế của cậu đều bị ngồi gãy rồi kìa, ha ha.."

"ha ha ha ha …."

Trong phòng học lại cười ồ lên, Aizawa Eisuke bất đắc dĩ đứng dậy, nhìn xem gãy chiệc ghế bị gãy đi mất một chân.

Thầy Katou nhíu mày nói: " để bạn ấy trước dùng tạm ghế cộng cộng đi, Không nên quấy rối. Còn Jiyo inbun em cứ ngồi tại…"

katou nhìn xem trong phòng học mấy cái ghế trống, do dự.

Jiyo inbun Chỉ tay về một cái ghế trống: " Thầy katou, em muốn ngồi chỗ kia có thể chứ?"

"Đương nhiên là có thể rồi." thầy katou nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía bên cạnh,

"em kudo, Jiyo inbun ngồi ở bên cạnh em.Em phải có trách nhiệm giúp Jiyo inbun hòa nhập với lớp, nghe chưa?"

"Hây"

Thầy Katou rời đi, Jiyo inbun đi đến bên cạnh chỗ ngồi kudo Shinichi ngồi xuống.
Kudo Shinichi chủ dộng chào hỏi: " Chào bạn học Jiyo Inbun, Tớ là Kudo.."

Jiyo Inbun mỉm cười xuất ra sách giáo khoa: " Bạn học kudo Shinichi đúng không? Cậu rất nổi danh à nha, thám tử học sinh cấp 3, Sherlock Holmes thời hiện đại, Chúa cứu thế của cảnh sat nhật bản, gần đây trên báo chí, Toàn là tên của cậu thôi đó! Còn có, tớ là Jiyo inbun chỉ mong sau này chúng ta sẽ trở thành bạn thân."

"Ha ha ha …" Kudo shinichi vò đầu.

"Tớ có nổi danh như vậy sao?"

Chỗ ngồi bên cạnh. Gương mặt của Sonoko khó chịu, cống đầu, liên tục đảo một đôi mắt cá chết: "ngu ngốc …. Ngu ngốc.. ngu ngốc! Ran, đại thúc kia mới tới, Cùng chồng của cậu nói chuyện rất không tệ nha!"

"Ghét ghê Sonoko! đã nói là không phải mà…" Ran giận mắng một câu, lại mỉm cười trêu chọc nói: " Đúng rồi Sonoko, Hắn đúng là một đại soái ca ah! Tui nhiên nhìn bộ dáng hơi già một chút trước tuổi:v …"

"Xin nhờ! Đó là già trươc tuổi một chút sao? Hắn nhìn bộ dáng đều cùng tuổi với cha tớ rồi!" Sonoko mết miệng, " Vốn cho rằng sẽ có một đại soái ca đây, ai ngờ lại là một đại thúc, không thuộc khẩu vị của tớ à nha… Ai, Tớ lại không có thiếu hụt tình thương của cha…"

" Ha ha ha …." Ran nhẹ gọng cười.

nghe thấy mấy giọng nói Jiyo inbun chợt quay lại.

Nhìn thấy Sonoko bất chợt nội tâm Jiyo inbun kích Động, ‘ Người con gái này’
Không còn để ý gì mình đang ở trong thế giới Conan, một mạch rời khỏi chỗ ngồi chạy lên dừng ngay trước chỗ bàn học của Sonoko, Nhìn, rồi lại nhìn…
Thấy Jiyo inbun cứ nhìn mình chằm chằm, tức giận định mắng.
Nhưng chỉ thấy 2 con mắt của jiyo Inbun đã bị lệ cho loe nhòa, Nước mắt cứ không ngừng mà chảy mãi, chảy mãi không thôi, Giống như không cách nào ngăn được vậy.

nhìn thấy thế Sonoko phút chóc im bặc.

Chỉ nghe Jiyo inbun bất chợt nói:

" Yến nhi là em sao, Yến nhi….." Nói rồi bỗng chốc lao vào ôm lấy Sonoko, hai hàng nước mắt không ngừng mà tuôn ra, kích động nói.

" Yến nhi, quá tốt rồi, quá tốt rồi Yến nhi, em vẫn sống. Đã 300 năm rồi, ngày nào anh cũng nhớ em, ngày nào cũng cố gắng tu luyện để hồi sinh em, nhưng may quá em không sao cả quá tốt rồi… Từ nay về sau anh hứa sẽ bảo vệ tốt em, sẽ không để ai làm tổn hải đến em.." Jiyo inbun vừa nói vừa nước không ngăn được rơi hàng dài ướt cả áo của Sonoko.

Sonoko một mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Cái gì mà Yến nhi nhầm người rồi tôi là SuZuki Sonoko mà, với lại cái gì mà 300 năm cơn người sống được lâu như thế à. cái gì mà tu luyện, cái gì hồi sinh, đây không không phải là phim kiếm hiệp ah. Nhưng nhìn Jiyo Inbun nước mắt rơi không ngừng đến nỗi ướt cả áo mình, nên cũng rất khó để nói đây là nói dối, chẳng là thật sao.

Không thể nào. Mọi người xung quanh đều nghĩ Như vậy nhưng nhìn thấy Jiyo inbun kích động như thế mọi người cũng khó bảo đây là nói dối.

Nhưng rồi Jiyo inbun chợt định thần lại, đây là conan thế giới với lại người con gái này không hề có mùi của của Yến nhi.

Nên jiyo Inbun ngay lập tức buông Sonoko ra, rồi nói xin lỗi:

"Thật Xin lỗi Sonoko vừa rồi tớ quá kích động, chỉ là nhận nhầm người thôi, mong cậu thông cảm." nói rồi cúi đầu xin lỗi.

Sonoko thấy thế cũng là bất đắc dĩ thở dài, vốn là định mắng, nhưng thấy đối phương đau khổi như vậy, chắc là nhận nhầm thật, có lẽ Yến nhi kia là người yêu đã mật cảu Jijo inbun, nên cũng đồng cảm.

Khoát tay nói: " Không có gì về sau cẩn thận hơn là được.."

"Cảm ơn…" Jiyo inbun lại lên tiếng.

Mọi người lại xì xào nghị luận: " Yến nhi kia là ai, mà khiến cho bạn Học Jiyo lại đau khổ nhắc tên như vậy, chẳng lè bạn gái đã mất"

Nhiều bạn gái đam mê chuyện ngôn tình, hai tay bụm mặt và má, đôi mắt nhắm tít kích động, hét lên liên tục " Yahh ah ah" "Lãng mạn quá, tớ cũng muốn có ai yêu mình say đắm như vậy,đến chết rồi vẫn còn đau khổ nhớ nhung, Yahh ah ah"

Trong lúc này AiZawa mới dời nghế ngồi xuống, hai tay cẩn thận cống trên mặt bàn, sau đó chỉ nghe " Răng Rắc" một tiếng, cái bàn cũng bị gãy, Rồi Aizawa cũng bị ngã sấp mặt.

"Ha ha ha ha …"

CẢ lớp lại cười lên, hôm nay thật nhiều chuyện vui à nha:v.

Shinichi mở miệng nói: " Eisuke này thật giống như là không may"

Jiyo inbun giờ đã về chỗ nhìn lướt qua, khẽ cười nói: " cái hay giờ mới bắt đâu thôi."

~~~~~
Mong nhậ được sự ủng hộ của mọi người và nhớ cho điểm mình thật cao nhé @@ 9-10 điểm nha, như vậy thì mình mới có động lực để ra chương đều đều được, mới đầu có thể sẽ hơi lâu nhưng nếu nhận được sự ủng hộ mình sẽ ra chương đều hơn, cám ơn rất nhiều ~~~~