Chương 1:Sống lại thánh thú

Trọng Sinh Yêu Thú Tu Thần

Chương 1:Sống lại thánh thú

Giữa rừng sâu bỗng một tiếng cười vang dội xua tan sự im lặng vốn có chim chóc giật mình bay tán loạn. Một thanhcó thể iên quanh người kim quang dũng động cười chỉ vào cái bóng của chính mình trong mặt nước.

Người thanh niên chế nhạo nói:"Quân Chiến Thiên cuối cùng kẻ thắng vẫn là ta."

Người của Thiên Nguyên đại lục nghe thì chắc chắn sẽ biết cái tên này. Quân Chiến Thiên nhân loại đệ nhất cường giả bỗng nhiên mất tích sau Nhân Yêu nhất chiến nổ ra.

Hắn ta cùng Yêu tộc đệ nhất cường giả Địa Ngục Yêu Hồ với lý do mà chẳng ai biết cả. Có lẽ chỉ có người trong cuộc mới hiểu được nguyên do của cuộc chiến sinh tử này. Kết quả của trận chiến này cũng không ai biết nhưng nhiều người suy diễn ra cả hai đều tử chiến.

Vì sau cuộc chiến cả hai bên đều mất tích giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Lúc này người thanh niên cũng ngừng cười thở dài cảm khái. Hắn nhớ lại cuộc chiến khi ấy mình là kẻ bất lợi đang muốn tự bạo thì bất ngờ xảy ra. Quân Chiến Thiên bất thình lình tung ra một sợi xích nối liền hắn cả hai nhanh chóng hợp nhất.

Cuối cùng trở thành hình dạng hiện tại nhưng trong thần thức trận chiến thật sự mới diễn ra. Hai bên giằng co vì không muốn bị quấy rầy mới cưỡng ép thi triển thần thông vượt không gian. Nhưng hắn không ngờ bất tỉnh Địa Ngục Hồ Ly bỗng nhiên phản kích.

Cuối cùng Địa Ngục Hồ Ly ngoài dự liệu thắng hiểm nhưng đại giới là toàn bộ tu vi của mình.

Kim quang tán đi Địa Ngục Hồ Ly ngắm nhìn thân thể của mình thì thở dài. Giống như nhân loại nhưng phía sau có chín cái đuôi đen như mực. Trên đầu có hai tai dài lông đen thui cúi đầu ngẫm nghĩ hắn bây giờ nửa người nửa yêu.

Bỗng trong cái khó ló cái khôn hắn ngồi xuống hai tay khẽ chắp ánh sáng xanh lóe lên một cái rồi biến mất. Hắn lục lọi kí ức của Quân Chiến Thiên thì thấy thứ mình cần đồng thời không khỏi cảm khái mình may mắn.

Vì từ ký ức của tên kia hắn có thể thấy được kẻ kia đã đạt tới giới hạn kia mạnh mẽ hơn mìnhkkhông chỉ một chút. May mắn hắn nhất thời bất cẩn khiến mình chiếm tiện nghi.

Quân Chiến Thiên vì muốn nhục thể mạnh mẽ lên muốn dùng bảo vật chiếm đoạt dung luyện đệ nhất yêu thú.Như vậy hắn cóthể ngay lập tức đột phá tu vi phi thăng đến vi diện cao hơn.

Sau đó công pháp của Quân Chiến Thiên cũng khiến người thổn thức không thôi. Không chỉ hấp thụ Nguyên lực mà còn có thể thông qua hấp thụ sức mạnh từ con đường tâm linh tín ngưỡng.

Thậm chí còn có thông qua con đường trực tiếp nhất là con đường âm thực khả năng ăn không thua Yêu thú là bao.Hắn không khỏi cảm khái Quân Chiến Thiên mà lựa chọn ăn mình thay vì dung hợp thì hết đường sống.

Sau đó một lúc thì hắn mỉm cười cuối cùng cũng tìm ra phép thuật biến mình về dạng con người hoàn toàn. Là nhân loại chí tôn Quân Chiến Thiên sao có thể suất hiện với hinh dạng này tất phải có chuẩn bị.

Miệng khẽ niệm đôi tai và đuôi biến mất giống như người bình thường không khác gì cả. Đứng dậy bước đi được vài bước thì hắn ta té lăn ra đã quen di chuyển bằng bốn chân. Khi đi giống thường nhân lại không thể di chuyển bước đi siêu vẹo như đứa trẻ mới tập đi.

Bước đi vô định một lát thì hắn cảm thấy ổn hơn rất nhiều tốc độ nhanh hơn. Nhưng một lát sau hắn lại té xuống thế là vội vàng đưa tay bám lấy bụi cây.

Đứng vững vàng một tẹo thì lại bị đại lực lôi mạnh qua một bên. Hóa ra hắn nắm trúng là đuôi của một con trâu toàn thân vàng óng.

Đuôi nhẹ hất mất hết sức mạnh yếu đuối vô cùng sao có thể chống chọi thế là hắn ta bay lên không trung. Đang muốn xoay người đáp xuống thì con trâu kia đã húc tới.

Bay trên không trung hắn chỉ có một suy nghĩ:"Cơ thể này vẫn là có chất lượng đấy. "
Có thể là đang bay giữa trừng hắn lại thấy một vật thể to lớn chứa rất nhiều nhân loại đanglao với tốc độ rất lớn đến chỗ hắn.

Và "bành" một tiếng hắn lại tiếp tục bay cao và xa hơn nhưng lần này hắn choáng váng gần như mất đi ý thức.

Tài xế xe lúc này cũng phát mộng làm sao lại có người trên không trung bị mình tông trúng nhỉ. Từ cửa sổ xe hai bóng người như gió lao xuống hướng thẳng tới phía người bị nạn.

Từ xa trâu vàng cũng lao tới một trong hai bóng người chuyển hướng tới phía nó. Hắn gầm nhẹ một tiếng "Mãnh hố vồ mồi" quyền ảnh xuất ra đang xông tới con trâu hơi choáng váng một chút.

Ngã cồng kềnh ra đất người này liếc thấy kẻ kia đã mang người bị nạn về xe thì không ham chiến mà lập tức rút lui. Khi hắn về tới xe thì lập tức hét lên:" Chạy mau"

Tài xế lập tức cho xe phóng như bay người cứu tên kia vội vàng ném người mình đã cứu cho một cô bé quay về đằng sau quan sát đuổi theo con trâu vàng. Cô bé kia chưa kịp định thần thì kẻ vốn bất tỉnh kia bỗng mở mắt.

Tròng mắt như vực sâu nàng bỗng ngẩn ngơ linh hồn như bị hút đi ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt kia. Một lát sau tròng mắt tên kia bình thường trở lại nàng cũng từ bần thần tỉnh táo lại.

Địa ngục hồ ly khi này cảm thấy may mắn vì khi những người kia không chú ý kịp thời thi triển bí thuật. Bí thuật này giúp hắn lấy được ký ức về ngôn ngữ của đối phương lại không gây tổn thương.

Đây là bí thuật được toàn bộ Thiên Nguyên công nhận và phổ biến. Vì rộng lớn địa vực vạn tộc san sát quốc gia vô số kể đi học tiếng nói thì chắc phải điên đầu.

Chạy đến thành phố mọi người mới yên tâm rằng con vật kia không có đuổi theo.