Trọng Sinh Siêu Cấp YY

Mở đầu

Ở một nơi nào đó trên địa cầu.
Một thanh niên đang cắm cúi gặm một tô mì gói to đùng. Thanh niên khoảng hai mươi tuổi, có một hình thể khá "vĩ đại" trên trăm kí lô.
Đột nhiên dị biến xảy, thanh niên bỗng ôm cổ ngã lăng ra đất vùng vằng dữ dội, cả khuôn mặt tím tái, hai mắt đỏ bừng trợn tròng. Cơ thể vùng vằng càng lúc càng yếu rồi run rảy một cách yếu ớt sau đó sụi lơ, đôi mắt mở to chứa đầy vẻ không tin cùng một tia giải thoát.
Ngày hôm sau báo đưa tin:
" Ngày X-X-20XX, một thanh niên đã chết ở nhà của mình sau khi ăn quá nhiều và bị nghẹn, công an đang điều tra thêm về cái chết hi hữu này. Cuối cùng, chúng tôi khuyến cáo các bạn đừng ăn quá nhiều và cẩn thận khi ăn để vụ việc đáng tiếc kia không phải lặp lại".
---Phân cách-----
"Ta đang ở đâu? Chẳng lẽ ta đã chết rồi sao?"
Một âm thanh yếu ớt bỗng xuất hiện trong không gian.
"Tô mì chết tiệt, nếu có thể làm lại ta chắn chắn sẽ ăn tươi ngươi, hãy đợi đấy."
Âm thanh chứa đầy bực tức vang lên.
Thì ra đây là tên thanh niên vừa chết vì nghẹn. Hắn tên Bạch Bàn, một cái tên rất thích hợp với hình thể của hắn. Khi còn sống hắn là một tên mập rất xấu, vì mặc cảm tự ti mà tính cách của hắn rất quái gở nên chẳng có bạn bè gì cả. Hắn sống cùng bố mẹ và em trai, gia đình hắn không khá giả là mấy nên chỉ đủ điều kiện sống qua ngày.
Vì tính cách lười biến, tự ti nên hắn chỉ biết chui rúc trong phòng mơ mộng. Nếu nói về ưu điểm thì chỉ có thể nói ăn là sở trường giỏi nhất của hắn, vậy mà bây giờ chính sở trường tự hào nhất của hắn cũng hại hắn.
"Hey, chắc bây giờ ba mẹ cũng biết tin mình chết rồi nhỉ, chỉ mong thằng nhỏ có thể chăm sóc tốt cho ba mẹ khi không có mình..."
Trong âm thanh của hắn mang đầy vẻ bi thương.
"Đã chết rồi thì thôi sao ta lại ở cái nơi kì lạ này? Đây là địa ngục hay thiên đường? Sao xung quanh tối thế này?..."
Hàng loạt câu hỏi được tên mập đưa ra, vừa nói hắn vừa run rẩy nhìn xung quanh. Khéo mắt của hắn chợt phát hiện ánh sáng, mập mạp vui vẻ muốn đi lại đó nhưng cơ thể lại không theo xui khiến của hắn mà hành động.
Bỗng nhiên một sức hút kéo hắn lại gần với điểm sáng, hắn vùng vẫy muốn thoát khỏi lực hút nhưng lại bất lực khi phát hiện cơ thể chẳng có chút sức lực nào.
Hắn tuyệt vọng nhắm mắt, một lúc sau không có cảm giác gì tò mó hắn mở mắt ra, cảnh tượng trước mắt vậy mà......