Chương 3 Yến Thập Tam 2

Trang Bức Cuồng Hệ Thống

Chương 3 Yến Thập Tam 2

Triệu Du ngồi đó, mặt lạnh như băng nhìn đám người Vương thống lĩnh sát ý ẩn hiện.

Đám quan lại này cũng không phải thứ tốt lành gì, bọn hắn cấu kết với Thanh Bang làm ra không ít chuyện xấu.

Trong đó có một chuyện hắn thống hận nhất đó là mưu hại gán tội cho những gia đình có mười ba mười bốn tuổi xinh đẹp thiếu nữ.

Tùy tiện gán cho một cái tội danh, đem gia đình người ta lưu đày, giữ lại xinh đẹp thiếu nữ giao cho Thanh Bang đem đi Lầu Xanh tiếp khách.

Mới mười ba tuổi mười bốn tuổi à.

Đây là là người làm sự tình sự tình sao?

Cho nên Triệu Du đối với đám quan lại Tử Dương Thành này nổi sát tâm đã lâu, chỉ là thực lực không cho phép, chưa thể động thủ mà thôi, hôm nay thực lực đã đủ, kiếm liền muốn thấy máu rồi.

Vương thống lĩnh tiểu đệ khí thế hung hãn số lượng hai mươi tên, mỗi một tên đều là Tiên Thiên cao thủ, cộng thêm Vương thống lĩnh Tông sư chi cảnh, đội hình như vậy đủ để quét ngang một cái gia tộc, huống hồ là một cái Tiên Thiên cảnh Triệu Du.

Bất quá, lúc này Triệu Du đã không phải Tiên Thiên cảnh, mà là nội ngoại song tu Tông Sư cảnh.

Triệu Du cầm kiếm đứng lên, bình tĩnh trong hai mắt tràn đầy vẻ băng lãnh, một thân sát khí lại cũng khó có thể che giấu triệt để bộc phát.

Kiếm trong tay rút khỏi vỏ.

"Hừ, một mình ngươi cũng muốn phản khán?" Vương thống lĩnh hừ lạnh nói, y phất tay ra lệnh.

"Bắn tên!!!"

Ngay lập tức, một cơn mưa tên từ bốn phía hướng Trần Cảnh mà phóng tới.

Những tưởng Trần Cảnh sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẻ.

Nhưng không.

Ngay lúc tên bắn tới, Trần Cảnh một tờ giấy màu vàng vung ra, hoá thành một vòng ánh sáng đem hắn bảo hộ.

Mưa tên bắn vào vòng hộ tráo ánh sáng giống như bắn vào tấm sắt một dạng.

Leng keng rơi xuống.

Moá!

Đây là cái gì thủ đoạn?

Vương thống lĩnh trợn mắt, đám binh lính cũng trợn mắt, trong lòng bọn hắn ngàn vạn chấn động. Một tờ giấy vung ra, ngăn chặn hàng trăm mũi tên, đây là cỡ nào rung động?

Bức khí bạo bạo ầm ầm nổ tung.

"Bắn, tiếp tục bắn cho ta!" Vương thống lĩnh quát lớn.

Y không biết Trần Cảnh dùng thứ thủ đoạn gì, nhưng y tin tưởng dù thứ thủ đoạn gì cũng cần chân khí chèo chống, y là muốn đem mưa tên mài sạch Trần Cảnh chân khí.

Chỉ là...

Số phút sau.

Khi đám xạ thủ mai phục xung quanh đã bắn sạch tên sau lưng, nhưng vòng sáng hộ tráo quanh thân Trần Cảnh vẫn không có dấu hiệu biến mất.

Yên tĩnh.

Thực Vi Thiên bên trong không một ai nói lời nào, bởi vì sự tình lúc này vượt quá sự tưởng tượng của bọn hắn.

Cho dù Tông Sư cương khí hộ thể cũng không có như vậy ngưng thực, không có như vậy trâu bò.

"Con mẹ nó, lão tử không tin không phá nổi ngươi một cái vòng sáng!"

Vương thống lĩnh quát lớn, đao trong tay rút khỏi vỏ, hung mãnh nhảy lên lăng không hướng Trần Cảnh vòng sáng hộ thể chém một đao.

Một đao này mang theo ào ào đao phong xé gió rít gào tựa như muốn chặt sạch hết mọi thứ cản đường nó.

Sắt cấp rút thưởng rút ra đồ vật đẳng cấp là có hạn, Trần Cảnh biết hộ thân phù lục là không ngăn chặn được Tông sư công kích.

Ngay tại Vương thống lĩnh đao chém tới, Trần Cảnh tay trái ném bỏ vỏ kiếm, hướng không trung khẽ vẫy, phù lục trở lại lòng bàn tay, vòng sáng liền biến mất.

Mà hắn tay phải vận chân khí vung lên kiếm đem Vương thống lĩnh đao lệch đi quỷ đạo, thân thể hắn cực nhanh lách qua một bên, Vương thống lĩnh đao chặt thẳng xuống mặt đất.

Leng keng ầm...

Mặt đất bị Vương thống lĩnh đao sinh sinh bổ ra, bụi đất tung bay, cát bụi mù mịt.

Trần Cảnh chớp thời cơ một kiếm hướng cổ Vương thống lĩnh chặt tới.

Bất quá Vương thống lĩnh là trải qua thân kinh bách chiến bước lên cái này chức vị, làm sao đơn giản như vậy bị Trần Cảnh chặt đầu đâu?

Trong khoảnh khắc sinh tử đó, Y tựa như một con rùa già chốn biển sau, cảm ứng nguy cơ liền đem đầu rút trở về.

Xoạt ~~

Tuy tránh thoát khỏi cái chết, nhưng đầu của Y bị Trần Cảnh chém mất mũ quan cùng tóc, biến thành cái đầu hói, mơ hồ còn bay một lớp da đầu.

Bất quá Y còn chưa kịp mắng chửi Trần Cảnh âm hiểm đánh lén thì Trần Cảnh lại một kiếm hướng yết hầu y chém đến.

Vương thống lĩnh giơ đao ngăn đón, đồng thời tung một cước đạp đến Trần Cảnh.

Ngay tức khắc Trần Cảnh một cuớc nghênh đón.

Bành ~~

Một cuớc này hai người Vương thống lĩnh cùng Trần Cảnh đều lui ra sau hơn mười bước.

"Ngươi đột phá Tông sư?" Vương thống lĩnh chấn kinh mà hô.

"Đúng vậy, không cẩn thận đột phá rồi!" Trần Cảnh trang bức một câu.

"Không thể không công nhận ngươi là một cái kỳ tài luyện võ, bất quá hôm nay Thiên tài ngươi phải để mệnh ở nơi này!" Vương thống lĩnh nói.

Vương thống lĩnh là ngoại công võ giả, sở trường của y là cận thân giao chiến, lời nói xong Y liền cầm đao lướt tới tung chiêu công kích Trần Cảnh.

Không có trong tưởng tượng đao kiếm giao phong, hai người lướt qua nhau, Trần Cảnh đứng ở Vương thống lĩnh đứng lúc trước, mà Vương thống lĩnh đứng ở Trần Cảnh lúc trước.

Hai người đưa lưng về phía nhau.

"Ngươi rất mạnh, nhưng rất tiếc, ta có hack, ngươi sơ hở chí mạng ta thấy được!" Trần Cảnh không quay đầu mà nói.

Vương thống lĩnh ánh mắt trợn tròn không thể tin mình cứ như thế chết đi, y từ từ đổ ầm xuống đất, y chết là do ngực trái bị thủng một lỗ từ phía sau đâm tới.

Cái này...

Vương đại nhân chết rồi?

Vương đại nhân cứ như vậy chết rồi?

Đám binh lính xung quanh mộng bức, trong mắt bọn hắn vô địch Vương đại nhân cứ như vậy chết rồi.

Trong chốc lát.

Đám binh lính liền xoay người hướng cửa mà chạy, vô địch thống lĩnh đại nhân còn không chịu nổi đối phương một kiếm thì bọn hắn có là cái đinh gì chứ?

Trong khoảnh khắc ồn ào này, không có ai biết có một đạo kiếm khí sắt bén từ sau lưng Trần Cảnh công kích mà tới.