Chương 595: Siêu Tốc Độ

Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 595: Siêu Tốc Độ

Dương Tuấn Vũ đã bắt đầu công kích là liên miên như sóng trào, Walter chỉ còn biết tối mắt tối mũi đỡ đòn, tạo Cương khí hộ thân thì hết lớp này tới lớp khác bị đánh nát.

Walter biết cứ chống đỡ thế này trước sau gì vẫn thua, vì thế, hắn quyết định có bao nhiêu dồn hết cả ra ngoài, làm một trận chiến sảng khoái.

- Sư Vương Giáp!

Hắn vừa hô thì ngay lập tức các lớp đất đá xung quanh lập tức rung lắc dữ dội, sau đó cực nhanh lao về phía hắn như có lực hấp dẫn cực lớn. Kết hợp với Cương khí hộ thân cao cấp, một bộ giáp vô cùng cứng chắc xuất hiện bao trọn toàn thân, trên ngực là một đầu sư tử oai hùng dữ tợn.

- Súc Địa Thuật!

Không dừng lại ở đó, hắn lập tức xuất ra một môn công phu di chuyển cực khủng khiếp, chỉ trong nháy mắt cự ly di chuyển đã ra ngoài 30m.

Mọi người bên dưới chứng kiến cảnh này thì quan niệm đội trưởng Walter chậm như rùa đá đã hoàn toàn bị ném đi không còn một chút manh mối. Giờ ai dám nói đội trưởng của họ chậm thì đúng là kẻ vô tri.

Dương Tuấn Vũ cũng hơi ngạc nhiên, hai thuật này hắn không dạy mà Walter lại biết sử dụng, điều này khiến nụ cười trên mặt hắn càng giãn ra. Các tướng lĩnh dưới tay dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn bộ dạng thiếu hắn thì như rắn mất đầu nữa. Họ đã biết tự phát triển, tự trau dồi kỹ năng chiến đấu, đây là điều mà bất cứ người làm Lão Đại nào cũng hết sức xem trọng.

Cảm nhận được tinh thần chiến đấu bỏng cháy của Walter, Dương Tuấn Vũ cũng cười lớn một tiếng rồi lao vào như một người đàn ông chân chính.

Đánh thật sảng khoái.

- Kim Cương Quyền!

Cú đấm vô cùng cứng chắc lại mang theo lực công kích trâu bò của Walter khiến Dương Tuấn Vũ cũng phải lựa thế đỡ đòn tránh lật thuyền trong mương. Nói thế nào thì lợi thế trời sinh của Walter có thể giúp hắn ra một đòn đánh đả thương người vượt cấp nếu như chủ quan bị dính chiêu. Mà như đã nói, Walter thủ trâu, sát thương thể chất vượt trội lại có tốc độ đáng kinh ngạc có thể khiến bất cứ đối thủ nào coi thường hắn phải trả một cái giá đắt.

Dương Tuấn Vũ do có cấp độ sức mạnh cao hơn, nhưng trong chiến đấu hắn chưa bao giờ thể hiện thái độ vui đùa, diễu cợt kẻ khác. Kiến có thể cắn chết voi, châu chấu đá xe nếu đúng lúc đúng chỗ cũng có thể làm đổ cả xe hàng. Chỉ cần một sai lầm cũng có thể khiến người được coi là kẻ mạnh chết vạn kiếp bất phục, điều này đã có quá nhiều minh chứng trong lịch sử rồi.

Nhường một bước trời cao biển rộng. Trước thế đánh như hổ dữ của Walter, Dương Tuấn Vũ liên tục né chiêu, gia tăng khoảng cách để bào mòn sức chiến đấu của hắn. Đồng thời, những lúc có thể trả đòn, đối kháng trực tiếp được hắn cũng ra tay để cho đối phương không thể có thời gian nghỉ ngơi.

Vốn dĩ tốc độ của Dương Tuấn Vũ đã được xếp vào hạng rất nhanh, giờ lại kết hợp thêm các loại bộ pháp đa dạng khiến cho đối phương dù khôn khéo hay vụng về cũng phải hoa mắt.

Thực ra ý định của Dương Tuấn Vũ không phải là chỉ đơn thuần kiểm tra sức mạnh của cấp dưới, kiếm tra chất lượng sàn đấu mà hắn muốn cho mọi người cơ hội sử dụng tuyệt kỹ, thể hiện hết khả năng, từ đó hắn sẽ chỉ ra các điểm yếu trong cách ra đòn, cách phòng thủ của từng người, qua đó giúp tất cả cùng hoàn thiện kỹ năng chiến đấu của mình hơn trước.

Còn nếu thực sự chiến đấu sinh tử, không cần sử dụng vũ khí, hắn hoàn toàn có các chiêu thức hạ sát đối phương chỉ trong một thức. Với Tia Sáng Plasma và MegaShot (kamehameha) thì ở nơi này còn chưa có ai chịu được một chiêu trong số chúng.

Walter cũng dần nhận ra dụng ý này, vì thế hắn bộc lộ hết khả năng để được nhận chỉ giáo, vừa đánh hắn vừa được luyện tập nhiều lần để hoàn thiện, cuối cùng đánh tới toàn thân sức cùng lực kiệt, hắn đột nhiên dừng lại rồi cười ha hả:

- Cảm ơn Boss đã chỉ giáo. Walter ta hoàn toàn thua tâm phục khẩu phục. Tuy vậy, lần sau Boss sẽ không đơn giản nhẹ nhàng như hôm nay đâu.

Nói xong chưa để mọi người định thần hắn đã nhảy xuống đài, và hô:

- Còn ai tham gia, mau lên đăng ký kẻo Boss kiếm cớ đi mất là ráng chịu. Haha.

- Ta.

Lời vừa dứt, mọi người chưa xử lý được thông tin mà tướng quân Walter vừa thông báo, thì mắt đã thấy trên đài có nhiều hơn một người đứng đó.

- Thủ lĩnh Doctor Ghost. Không hổ danh là siêu cấp tốc độ, ngài ấy luôn đến và đi như một cơn gió.
Dương Tuấn Vũ nhìn người trước mặt thì một dòng cảm khái cũng nhanh chóng hiện lên trong đầu. Nhưng chỉ thoáng chốc rồi bị hắn áp chế xuống. Chỉ tay về phía Bắc hắn nói:

- Qua kia. Mời.

- Mời.

Mọi người chỉ thấy hai người vừa chào nhau, sau đó lập tức sân đấu chuyển sang sàn đấu Kim hệ.

- Cấp độ 8. Mở.

- Xác nhận.

Dương Tuấn Vũ hô lên, lập tức hệ thống phóng ám khí di chuyển với tốc độ cực nhanh, cùng với đó là đủ các loại ám khí bắt đầu xé gió lao tới sàn đấu, không phân biệt ai với ai, đúng như bản chất của Kim – lãnh khốc vô tình.

Nhưng điều này không khiến cả hai nhướng mày lấy một chút, họ lập tức không một tiếng động lao vào nhau, di chuyển trong màn mưa ám khí như không có gì, kèm với đó là các chiêu thức như ẩn trong gió, rất khó có thể phân biệt rõ đâu là hư chiêu đâu hữu chiêu.

Cả đám khán giả chỉ biết dụi mắt, bởi vì họ chỉ thấy mờ mờ chút màu sắc từ quần áo hai bên tạo thành tàn ảnh, còn họ đánh chiêu gì, nhiều hay ít thì không có ai theo kịp. Duy nhất chỉ có những người cấp độ từ Bá Tước trở lên, hệ thống giác quan đã có chút đột phá thì mới nhìn được lờ mờ chút ít. Hầu Tước thì đã thấy được kha khá chiêu thức. Còn Công tước mới thấy được các chiêu khá
rõ ràng, chỉ là nhìn thấy là một chuyện, nhưng kịp đỡ hay không lại là chuyện khác.

Phong cách chiến đấu của DG xưa nay vẫn thế, im lặng, im lặng tới đáng sợ. Trước khi hắn đến người đang cười, khi hắn đi người vẫn đang cười, chỉ là sau đó một thời gian ngắn, trên cổ rỉ máu, khí tuyệt bỏ mình.

Tốc độ đáng sợ, ra tay nhanh gọn không hề có bất cứ chiêu thức nào rườm rà, không hoa mĩ, chẳng ngọc thụ lâm phong, hiên ngang lẫm liệt. Mọi động tác đều được hắn lược bỏ tới mức tối đa. Khi hắn tập luyện, dù chỉ cử động cổ tay lệch đi một phân, hắn cũng lập tức làm lại, làm lại tới bao giờ thành thạo không phạm sai lầm nữa thì thôi.

Không ai dậy hắn, hắn cũng không muốn học người ta quá nhiều. Dương Tuấn Vũ ngoài việc hướng dẫn hắn nhập môn, giới thiệu kiến thức cho hắn, còn lại toàn bộ quá trình đều là kẻ này tự mình mò mẫm, kiên trì, nghiệm khắc đến tàn nhẫn với bản thân để đột phá từng giai đoạn, đạt tới cấp độ Hầu Tước hiện tại, tiệm cận ngày đột phá Thân Vương.

Dương Tuấn Vũ không dám chủ quan bất cứ động tác nào, đối với kẻ khác hắn rất tự tin, nhưng với DG, nếu chỉ sơ sẩy một chút, cục diện sẽ hoàn toàn bị lấn áp hoàn toàn. So về tốc độ luyện tập, đột phá, hoàn thiện kỹ năng sát thủ, DG khiến Dương Tuấn Vũ cảm thấy vô cùng bội phục.

Nếu là kẻ thù với người này, trên chiến trường hỗn loạn, kẻ dù mạnh tới đâu cũng có nguy cơ bị hắn cắt cổ bất cứ lúc nào để lộ sơ hở. Sát thủ, đỉnh cấp sát thủ chính là thứ mà DG hướng tới và hiện tại, danh tiếng của Doctor Ghost đã trở thành bóng ma ám ảnh của rất nhiều kẻ trong thế giới sát thủ.

Tính nghiêm túc của trận đấu được thể hiện ngay từ ban đầu. Kết thúc lời "Mời" là cả hai cùng gia cường Ki lên toàn thân, chỉ trong vòng vài giây đã có tới cả trăm lần va chạm, tung chiêu, đỡ đòn.

Tuy vậy, sự vượt trội biến thái về giác quan, khả năng phản xạ đã khiến Dương Tuấn Vũ sớm kiểm soát được thế trận. Nhưng hắn cũng phải toát mồ hôi lạnh khi liên tục phải đỡ những đòn sát thủ hiểm hóc từ phía DG.

Trận chiến còn chưa khiến người xem kịp định hình thì DG đã dừng lại, hắn chắp tay:

- Boss vẫn hơn tôi một bậc. Trận này, tôi thua.

Nói xong, hắn lập tức biến mất, cũng không ở lại theo dõi cuộc chiến tiếp theo. Cũng không phải hắn đã lãnh khốc vô tình gì, mà trong lúc giao chiến, Dương Tuấn Vũ đã cho hắn thấy một số nhược điểm chí mạng của mình: Còn quá phụ thuộc vào đôi mắt. Vì thế, khi bị Dương Tuấn Vũ dùng tính chất chói lóa của ánh sáng, là hắn lại bị chậm một nhịp.

Ngược lại với ánh sáng, khi ám sát trong môi trường đêm tối, khả năng của hắn cũng giảm rõ rệt. Qua lần này, hắn bừng tỉnh được rất nhiều điều. Vì thế không muốn tốn thời gian ở lại mà lập tức quay về luyện tập, loại bỏ điểm yếu này. Như khi nãy Boss đã chỉ cho hắn. Đúng vậy, Dương Tuấn Vũ đã hoàn toàn nhắm mắt từ đầu cho tới cuối cuộc chiến. Mới đầu hắn nghĩ đây là khinh thường, Boss sẽ phải trả giá đắt, nhưng không, cuối cùng hắn mới nhận ra mắt đôi khi là ưu điểm nhưng cũng là nhược điểm. Nhắm mắt lại, vạn sự trở nên vô cùng thú vị, mới mẻ.

Hắn cần về bịt mắt lại, từ từ cảm nhận bằng tai nghe âm thanh, bằng sự thay đổi của các luồng khí dao động mỗi khi kẻ địch di chuyển. Khi đạt tới cảnh giới này, hắn nhất định tin tưởng bản thân có thể trùng kích cửa ai tiếp theo, đột phá lên Công Tước.