Chương 585: Chiến Lược Phát Triển

Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 585: Chiến Lược Phát Triển

Thấy ánh mắt mọi người nhanh chóng sáng lên, Dương Tuấn Vũ bắt đầu đi vào vấn đề chính:

- Điện thoại đã là thứ quá quen thuộc với mỗi người ở đây rồi, nhưng bên trong nó gồm có các chi tiết gì, linh kiện ra sao, chức năng thế nào thì không mấy người rõ. Nhiệm vụ này mọi người không phải quan tâm nhiều, ba tên này sẽ phụ trách vấn đề đó. Điều khiến tôi mời mọi người tới đây hôm nay chính là để xây dựng kế hoạch phát triển hình ảnh, thương hiệu cho sản phẩm. Nói ngắn gọn chính là chiến lược marketing.

Chu Văn Tuệ, nghe Tuyết Yên nói mày rất giỏi trong phần phát triển kênh Youtube?

Chu Văn Tuệ cười khà khà:

- Việc này không dám nhận ra rất giỏi, nhưng về các nhu cầu cơ bản thì đã hoàn toàn thành thạo.
- Được. Mày trước mắt lập kế hoạch tiếp cận công ty Thịnh Thế Consumer Electronic (Đồ điện tử dân dụng), làm sao để mượn được điện thoại của họ về nghiên cứu hết các tính năng, học hỏi thêm cách review điện thoại của các Youtuber trên thế giới, sau đấy lập kênh Youtube cho công ty.
Tính cách mày rất hợp với vai trò này.

- Việc này cứ giao cho tao.

Chu Văn Tuệ tự tin híp mắt cười. Có chủ tịch Thịnh Thế ở đây, lo gì không mượn được điện thoại của công ty về làm review. Còn việc review thế nào thì hắn cũng đã có ý tưởng và kiến thức trong đầu rồi. Chu mập vốn là đứa yêu thích những chuyện trên trời dưới biển, có cái gì mới, hắn cũng rất chăm chú tìm tòi. Đây là điểm khiến hắn luôn nắm giữ được các thông tin cập nhật mới nhất.

Dương Tuấn Vũ tiếp tục:

- Tốt rồi. Ừm, có bạn nữ nào muốn tham gia mảng này luôn không? Nếu kênh có ít nhất một nam thanh, một nữ tú thì sẽ dễ câu khách hơn.

Tuyết Yên định giơ tay xung phong, nhưng Phương Thảo đã là người tranh trước. Cô gái này rất năng động, tính cách vui vẻ, hòa đồng, với nụ cười xinh đẹp, thân hình gợi cảm của mình, rất dễ khiến người đối diện có cảm tình.

- Tớ xin một chân. Hì hì. Chẳng dám chắc có làm được không, nhưng mình sẽ cố gắng hết sức.
Nói xong cô còn đá lông nheo cho Hạ Phá Quân, còn cu cậu thì giơ ngón tay cái khen ngợi.

Dương Tuấn Vũ cũng thấy cặp đôi này khi lên hình sẽ rất thú vị, hắn nhìn sang Tuyết Yên nói:

- Em có thể tham gia, nhưng hiện giờ, em đang là gương mặt nổi tiếng, cũng là đại sứ thương hiệu của một hãng thời trang lớn rồi. Hình ảnh của em rất có giá trị, không thể đơn giản làm một reviewer được nữa. Đợi khi công ty có sản phẩm ra mắt, em chỉ cần tranh thủ thời gian lên sóng một vài tập là đã thành công rồi.

Tuyết Yên, việc của em hiện tại chính là xây dựng hình tượng của mình thật thật tốt. Hiểu ý anh không?

Mai Tuyết Yên nghe anh trai nói vậy thì có chút buồn vì không được tham gia cùng các bạn, nhưng lời anh nói không sai chút nào, hiện tại cô đi đâu, làm gì cũng dễ dàng bị soi mói, săn ảnh, nếu chạy đi làm review điện thoại thì chỉ sợ sẽ khiếp đối thủ tìm cách dìm xuống.

Nhất là đây mới chỉ là công ty đang xây dựng, trong quá trình đó có sai lầm và thiếu sót là không thể bàn cãi, nếu mình bị rơi vào hoàn cảnh đó, chẳng những không thể giúp gì mà còn khiến fan, khán giả nhìn chằm chằm vào rồi đả kích công ty, chỉ sợ, nó sẽ lập tức bị sụp đổ.

Hạ Phá Quân cười ha hả nói:

- Tuyết Yên, cậu không cần áy náy, bọn mình chơi với nhau bao năm rồi, còn không hiểu tích cách của cậu sao? Thi thoảng trốn ra gặp bọn này động viên là được rồi.

Phương Thảo cũng khoác tay cười động viên:

- Có mình phụ trách rồi, cậu không cần lo lắng.

Dương Tuấn Vũ không để mọi việc đi lệch ra ngoài chủ đề, hắn chuẩn bị tiếp tục nói, nhưng chợt có cánh tay giơ lên. Là Ái Thy, cô gái nhìn bên ngoài trông khá nhút nhát, nhưng thực ra tính cách này rất mạnh mẽ.

- Mình cũng học tự động hóa giống Tôn Sách, vì thế, anh ấy làm được, mình nghĩ bản thân cũng có thể giúp đỡ.

Cái này hắn không dám nói, mà ném vấn đề cho ba đứa bạn ngồi bên cạnh.

Hạ Phá Quân lập tức vỗ tay nói:

- Đúng thế. Tôn Sách học thậm chí còn không giỏi bằng Ái Thy đấy, thi thoảng cậu ta còn lén lút mang sách vở đi hỏi bạn gái, đừng tưởng bọn này không biết.

- Khụ khụ.

Hồ Tôn Sách mặt hơi đỏ, nhưng hắn nhanh chóng chuyển sang trạng thái ngưu bức, lấy tay chỉnh chỉnh lại gọng kính rồi gật đầu nói:

- Quân tử dám làm dám nhận, đúng là tao không giỏi bằng Ái Thy, nếu cô ấy đã muốn tham gia,
tao cũng không có ý kiến.

Ngô Phúc Vinh vỗ "đốp" vào vai thằng bạn rồi nói:

- Khá lắm, vợ chồng chúng mày cùng cố gắng phấn đấu, vợ chồng tao cũng thế. Phải không mình?

Đình Lan đỏ mặt cô ấp úng:

- Em... em không biết phải làm gì để giúp mọi người hết.

Dương Tuấn Vũ sao còn không biết cô gái này vốn tinh ranh như cáo, làm sao có bộ dạng này được, Phúc Vinh bị cô ta cưới về mới đúng, nói về điều hành công ty, chỉ sợ Đình Lan còn làm tốt hơn ông chồng hiền lành, ngốc ngếch của mình. Hắn vuốt cằm:

- Hiện tại công ty chưa có gì nhiều, nhưng sau này, khi tìm kiếm đối tác, nếu ban quản lý có thêm nữ hào kiệt, khôn khéo, quyết đoán thì chắc chắn không có ai thích hợp hơn Đình Lan được. Chúng mày nên tận dụng hiện giờ cô ấy còn chưa tiếp quản sự nghiệp của gia đình mà kéo một chân người ta vào.

Hạ Phá Quân sảng khoái nói:

- Tụi này đã bàn bạc rồi, tiền vốn ban đầu không quyết định giá trị công ty, nhưng vẫn cần có cổ phần đoàng hoàng, tôi chiếm 40%, hai đứa kia mỗi đứa chiếm 30%, nếu Đình Lan gia nhập, tôi sẽ nhường 10% của mình cho cậu.

Đình Lan là cô gái rất khôn khéo, cô biết chồng mình có thể làm được những gì, so về vai trò và sức ảnh hưởng trong công ty, chắc chắn ông chồng ngốc này không đủ sức lấy được 30%, giờ nếu mình nhận thêm 10% thì hiện tại mặc dù không sao, nhưng sau này sẽ có lời ra tiếng vào. Vì thế, cô nhanh chóng lắc đầu:

- Chồng tôi lấy 30% được rồi. Dù sao gia nghiệp của tôi cũng phải tiếp quản, thời gian sau này sợ không có nhiều, nếu lấy đi 10% là không hợp lý. Quyết định vậy đi. Tuấn Vũ, cậu nói vấn đề tiếp theo được rồi.

Dương Tuấn Vũ nở nụ cười khen ngợi, cô gái này vẫn vậy, rất tinh tế, khôn ngoan. Chẳng cần biết sau này công ty điện thoại này lớn hay nhỏ, nhưng đôi khi bỏ đi một phần lợi ích, thu về tình cảm, tín nhiệm về lâu về dài mới là sự lựa chọn thông minh. Thấy Đình Lan cũng nở lại một nụ cười hàm ý về phía hắn, Dương Tuấn Vũ không khỏi cười khổ, cô đây là muốn khiêu khích hắn.

Nếu sắc bén mà nhận ra, người chủ trì hôm nay không phải là ban quản trị công ty mà lại là một người khác, chính là Dương Tuấn Vũ hắn, vậy mà, đám kia không có bất cứ ý kiến gì, nghi hoặc gì.
Điều này đủ thấy vai trò tuyệt đối quan trọng của hắn, nhưng, ngược đời, hắn lại không sở hữu 1% cổ phần nào. Hắn đứng sau màn giúp đỡ bạn bè được, sao cô lại không thể? Cô cũng đứng sau giúp chồng mình, không nhất thiết phải đích thân tham gia sở hữu cổ phần, sau này, có việc gì muốn phủi mông đi cũng khó.

Hắn không muốn đọ xem mắt ai lớn hơn, vì thế liền quay lại chủ đề chính:

- Sau một thời gian vắt óc suy nghĩ, tôi và ba tên này đã xây dựng xong lộ trình xây dựng công ty rồi. Việc đăng ký công ty không khó, cái khó ở chỗ tuyển người, và tìm đối tác, được quan sát thực tế sơ bộ dây truyền sản xuất của người ta là tốt nhất. Việc này, Phá Quân, Phúc Vinh, Đình Lan, Ái Thy, Tôn Sách, năm người sớm ngày tiếp cận với đối tác rồi thử xem.

Dương Tuấn Vũ đưa ra danh sách các công ty linh kiện máy móc, có xếp hạng chất lượng, danh tiếng, độ uy tín đoàng hoàng. Chỉ riêng cái danh sách này, nếu để người chưa có kinh nghiệm làm thì chắc chắn sẽ rất khó, nhưng Hạ Phá Quân con nhà tình báo, Dương Tuấn Vũ nắm trong tay hệ thống tra cứu tin tức siêu tốc độ Triệu Cơ, thì việc này lại quá ư là đơn giản.

Cái khó là làm sao tiếp cận và lấy được lòng tin ở họ, rồi ưng ý, ký hợp đồng làm sao để có lợi cho mình nhất, đây là vấn đề rất khó khăn. Dương Tuấn Vũ hoàn toàn có thể chắc chắn ký được hợp đồng, nhưng hắn không muốn đám bạn mình phụ thuộc hoàn toàn vào một người không nằm trong công ty.

Phải gặp khó khăn, phải vất vả, phải nếm mùi thất bại thật nhiều thì mới đi lên được. Như kiếp trước của hắn, thất bại nếu liệt kê ra chắc phải viết hết cả trăm quyển sách.

Chẳng tự nhiên lại sinh ra một thiên tài về đàm phán kinh tế. Nếu không nhờ kiếp trước, thì kiếp này có công nghệ trong tay, hắn cũng chỉ là cái mỏ để người khác khai thác, hoặc suốt đời phải chịu cảnh bị người lừa gạt, hãm hại, lợi dụng mà thôi.

Cái gì cũng có cái giá của nó.

Dương Tuấn Vũ mặc dù ghét cuộc sống thảm hại kiếp trước, nhưng hắn không phủ định, cũng không coi thường nó. Đấy chính là người thầy dạy hắn cách sống, cách thích nghi với mọi hoàn cảnh éo le nhất. Để từ đó, kiếp này mới sinh ra một Thịnh Thế mạnh mẽ, uy vọng ngút trời.