Chương 8:Anh Hùng Cứu Mỹ Đen À Nhầm Mỹ Nhân

Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 8:Anh Hùng Cứu Mỹ Đen À Nhầm Mỹ Nhân

Ánh mặt trời chiếu xuống những tia nắng, xuyên qua cành lá đầy đủ tươi tốt, như vô số đạo quang kiếm xuyên qua những khe lá, làm cả sân trường trở nên đẹp đẽ đến lạ thường.

Sau khi tan lớp Thế Thành đi theo Hoa Như đến phòng làm việc vừa đi hắn vừa nghĩ Hoa Như nàng xinh đẹp như vậy sao lại không thấy trong danh sách của tên Hoàng Mập.Đi chừng 5 phút đã đến chỗ làm việc Hoa Như.Phòng làm việc của nàng là một gian phòng làm việc riêng, một cái bàn làm việc, một máy máy vi tính, sau đó một cái máy nước uống cùng một cái ghế sa lon, không nên coi thường cái này, có thể ở phòng làm việc riêng người kia sau lưng thôi cảnh tất nhiên ý vị sâu xa rất.

-Em ngồi đi

Thế Thành ngồi xuống ghế sô pha còn Hoa Như đi đến máy nước uống khi mà nàng cúi xuống lấy nước thì cặp mông của nàng như được căng ra tròn vểnh như khiêu khích Thế Thành,hắn cảm nhận phía dưới của mình cồm cộm lên

-Con bà nó chứ

Hoa Như rót cốc nước xong đặt xuống bàn nhìn khuôn mặt Thế Thành lúng túng

-Thành em sao vậy

-Không,không có gì cả,à mà có chuyện gì mà cô gọi em ạ

Hoa Như cười mỉm

-Cô được xem học bạ của em,cô khá bất ngờ về thành tích học tập của em,nhưng cái lạ là em đã chuyển trường tận 5 lần thường là chuyển ngay khi mới học được hai tháng.

Thế Thành vội lấp liếm

-Thì em cảm thấy môi trường học tập mấy chỗ đó không thích hợp với em

Hoa Như cảm thấy khá thích thú với cậu học trò này,thành tích học tập trong học bạ khá tốt không những thế lại còn rất khiêm tốn,độ hảo cảm của nàng với Thế Thành như được tăng lên

-Thế em học ở đây cảm thấy thế nào có hơn mấy chỗ cữ không?

-Em mới chuyển đến đây nên chưa thể nói được gì nhưng mà em thấy hệ thống dạy ở đây rất tốt

Hoa Như đứng dậy đến bàn làm việc lấy ra một tờ giấy kẹp trong tập hồ sơ đưa cho Thế Thành

-Đây là?

-Đây là tờ giấy tham gia học sinh giỏi Tiếng Anh,cô xem học bạ của em thì điểm Tiếng Anh từ lớp 6-10 luôn được loại ưu nên cô muốn cho em một cơ hội được thể hiện khả năng của mình,thê nào?

Thế Thành nhất thời hơi do dự, những kiểu thi đấu thế này thực sự hắn không muốn tham gia, nhưng lại không muốn Hoa Như thất vọng, hơn nữa nàng đã đề cử mình,nói thế nào cũng khó mà từ chối.

-Em không muốn sao?

-Không phải?

Thành thật mà nói, trong lòng Thế Thành một trăm lần không thích tí nào, nếu như trước đây là một giáo viên khác đề nghị, hắn sẽ từ chối ngay lập tức,nhìn ánh mắt mong chờ của Hoa Như hắn nửa muốn từ chối nữa không muốn từ chối.Nhìn khuôn mặt do dự Thế Thành nàng thấy được hắn không muốn tham gia nhưng mà cái đám trường THPT Y cùng quận với trường nàng dạy luôn kiêu ngạo về thành tích học tập nên khi thấy nhân tố Thành xuất hiện nàng đã lập tức muốn chiêu mộ.

Hoa Như nhìn Thế Thành một lúc rồi thở dài

-Được rồi Thành,em không cần trả lời sớm, dù sao thời gian cũng còn nhiều, em cứ về suy nghĩ thêm đi.

Thành cũng biết có được sự nhượng bộ như vầy đã là tốt lắm rồi, nên đáp ứng chứ không một mực khước từ như trước. Nhưng trong lòng hắn lại suy tính, đến lúc đó không biết nên lấy lý do gì để từ chối đây?

Bước ra khỏi phòng Hoa Như tự dưng trong người cảm nhận có được sự uy hiếp nhưng hắn lại chậc lưỡi bỏ qua

Vẫn con đường về nhà thường ngày hắn dự định tối nay luyện tập chiêu thức hắn mới sáng tạo,bước chân như nhanh hơn vừa đi vừa huýt sáo,hắn rẽ đường thì

-ĐMM,con chó,bỏ tay ra khỏi người tao

Thế Thành nhìn thấy thứ không muốn thấy là Trần Thu Hà,nàng đang bị mấy thằng côn đồ chặn đường ve vãn,hắn liền thầm than

-Cái ngày đéo gì vậy trời đi đâu cũng gặp con này,té nhanh không rắc rối mất

Nhận ra Thế Thành gặp nhau ở căng tin Hà như vớ được phao nhưng định nói thì thấy bộ dạng Thành chuẩn bị rời đi nàng tức giận

-Bốn măt,thấy con gái gặp nạn không cứu,đồ hèn

Thế Thành tức giận trong đầu

-Tôi mà hèn thì cả cái đất Việt không ai hèn hơn tôi,cái con cọp cái như cô tôi không muốn dính vào

Thằng đang cầm cổ tay Hà,Thế Thành đoán chắc là đại ca của nhóm này liếc mắt nhìn Thế Thành hất cằm

-Thằng oắt con,cút,chen chuyện của tao mày

Thế Thành cũng chuẩn bị quay đi rồi nhưng thấy ánh mắt Hà xuất hiện những giọt nước mắt,hắn cười thầm:"Cọp cái như cô cũng có lúc phải khóc sao,cứ để cho cô bị như này mới chừa được".Bị nắm chặt quá Hà tay còn lại tung cú đấm vào tên kia nhưng bị hắn bắt được

-Cô em nóng tính quá nhưng mà anh thích,mà thằng này mày muốn bị ăn đập à,còn không mua cút

-Bỏ ra,đau quá

Nghe tiếng khóc của Hà,Thành thở dài

-ĐM cuộc đời chứ,muốn sống yên cũng không xong

Thế Thành thả cặp sách rơi xuống đất ánh mắt trở nên sắc bén,nhìn thấy vậy tên đại ca nhẹ giọng với bọn đàn em

-Xử nó

Nhưng khi bọnn chúng chưa kịp làm gì thì Thế Thành đã lao phía trước tung cú đá vào sườn một tên sau đó liên tiếp ra những cú đấm như chớp vào mấy tên còn lại,cả bọn nằm xuống vì đau đến nỗi không thể kêu được,Hà nhìn vậy kinh ngạc

-Tên này,rất thiện chiến

Tên đại ca buông cánh tay Hà,vặn vẹo cổ và bẻ khớp tay nhìn Thế Thành híp mắt nói

-Mày cũng khá đấy

Thế Thành không cảm xúc nhìn tên đại ca

-Ta không muốn mất thời gian,một là mày cút thì tao sẽ chỉ phế một tay của mày,hai là mày sẽ biết địa ngục như thế nào.

Tên đại ca ôm bụng cười lớn nhưng rất âm hiểm đã tung ra cú đấm tay phải vào mặt Thế Thành nhưng Thành đã dùng tay trái của mình bắt gọn sau đó dùng lực quạt chân trụ kéo hắn về phía trước bàn tay phải khép hờ rồi như thiểm điện đánh vào ngực tên ca

-Ặc....Ặc....

Tên đại ca kia gục xuống,hắn thấy trong người cứ như có người đang bóp chặt cổ hắn không cho hắn thở không những thế cả tay chân hắn cũng không cử động được,Thành lãnh đạm nhìn

-Cơ hoành của mày đã bị co rút dưới tác dụng của chiêu tao vừa đánh nhưng mà yên chí đi nó sẽ hết.....Khi mà tim mày ngừng đập.Nhưng thôi tao đã giảm mức uy lực thế nên độ khoảng 3 tiếng sau sẽ hết cứ để mày cảm nhận cái địa ngục đã

Thế Thành xách cặp vác lên vai rời đi thì Hà đã lên tiếng

-Khoan đã,bạn gì ơi

Thành như rợn hết tóc gáy,cái đéo gì vậy,giọng nói sao mà êm tai vậy,chắc là ảo giác thôi,Thành tiếp tục đi,thì cảm nhận tay của mình bị tay người khác nắm,theo phản xạ hắn quay lại nhìn phải giật mình,bởi cảnh tưởng trước là một cô gái mắc cỡ khuôn mặt đỏ bừng cúi gằm xuống nhưng đấy là với những cô gái bình thường,với hiện tại này thì Thành như hết lời muốn nói đối phương trước mắt là Hà,một cọp cái chính hiệu mà Thành nhận định mà giờ đây trở nên ôn nhu như những cô gái khác.

Thành lắp bắp run miệng

-Chuyện gì vậy bạn?

Hà hơi khom người rồi nói

-Xin lỗi vì vừa nãy đã làm phiền bạn và cảm ơn đã cứu mình

Thành xua xua tay vội vã

-Không có gì đâu,chỉ thấy bất bình nên làm thôi

-Nhưng mình muốn làm gì đó để cảm ơn bạn,bạn tên gì và học lớp nào vậy

Thành toát hết mồ hôi thầm nghĩ cách nào chuồn khỏi đây

-Nếu tôi nói ra thì để cô giết tôi vì đã chạm ngực cô à,coi như tôi trả nợ cô,hai ta xong chuyện

Thành hít một hơi thật sâu rồi ba chân bốn căng tốc độ như bị chó đuổi bỏ lại Hà đứng ở đó.Hà đứng đó thì thầm

-Người đâu mà đẹp trai lại còn mạnh nữa chứ.Mình quyết phải tán được