Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 4:Quá Khứ

-Mẹ ơi con về rồi

Nguyễn Thế Thành bước vào nhà bếp vào phòng bếp lấy chai nước khoáng dựa vào tủ lạnh tu ừng ực.Thấy con đang đứng ở đó,Đằng Phi Hoa vừa xào thức ăn vừa hỏi

-Hôm nay đến trường thế nào con?

-Cũng tốt mẹ à

Đằng Phi Hoa dường như không tin lắm vào câu nói Nguyễn Thế Thành nghi ngờ

-Có thật là tốt không vậy?Mẹ không tin lắm vào câu nói của con.Năm lần chuyển trường lần nào buổi đầu tiên đi học con cũng đều gây chuyện làm mẹ muối mặt đi gặp giáo viên đúng ngày đầu tiên

-Trời ạ,mẹ ơi,lúc đó là mấy thằng đó cứ khiêu khích con nên con mới đáp trả lại

Nguyễn Thế Thành trong đầu nghĩ

-Có điên mới nói với mẹ vừa nãy xử một thằng.Đấy là chỉ nghĩ trong đầu còn ngoài mặt Nguyễn Thế Thành cười rõ tươi

-Nhưng mà...

Nguyễn Thế Thành đi sau lưng Đằng Phi Hoa hí ha hí hố ôm lưng cười lớn

-Con trai mẹ đã lớn rồi

Đằng Phi Hoa cũng bật cười với đứa con của mình,từ nhỏ mỗi khi làm gì sai là Nguyễn Thế Thành lại giở mấy bài xu nịnh làm Đằng Phi Hoa muốn giận cũng không được.

-Được rồi,biết anh đã lớn,lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm

-Tuân lệnh mẫu hậu

Bước vào phòng riêng,Thế Thành để cặp lên bàn rồi nằm phủ phục trên giường,nghĩ ngợi điều gì đó hắn bật dậy đi đến ngăn kéo bàn lôi ra một bức thư,cầm lá thư trên tay Thế Thành lẩm bẩm

-Sư phụ người đã đi đâu rồi?

Thế Thành như nhớ lại lúc đó Thế Thành mới mười tuổi,hắn cũng có bạn bè cũng có tuổi thơ hồn nhiên nhưng có một sự kiện đã làm thay đổi cuộc đời hắn sau này.

Phải,hắn bị bạn bè bán đứng,à không,không phải bán đứng mà là bị lôi ra làm bia đỡ cho chúng hằng ngày hắn bị những tên trùm ở trường bắt nạt thôi thì cũng đủ trò nào là sai vặt,bị ăn đòn, vân vân...Nhục nhất là bị thanh mai trúc mã lôi ra làm trò đùa trước lớp.Thời điểm đó cái khái niệm bàn bè hay thanh mai cái đếch gì Thế Thành như muốn nhổ vào.Cái gì thì cũng có cái giới hạn,Thế Thành tự một mình gặp bọn chúng và đánh.

Nông nổi trẻ trâu,không những không đánh được bọn nó mà còn được khuyến mãi thêm rổ hành tươi nhưng khi cứ nghĩ rằng cuộc đời Thế Thành cứ mãi bị như này thì một người đàn ông đã cứu hắn.

-Cho mày chết,ĐM thằng chó,dám đánh lén đại ca

-ĐM,thằng này phải cho ăn sút vỡ mặt

-.....

Từng câu nói là những cú đánh,đá Thế Thành căm hận,căm vì những việc làm của chúng,hận vì sao hắn lại yếu như vậy.Tưởng rằng Thế Thành sẽ nằm viện dài dài thì có tiếng người đàn ông

-Cả đám người đánh một người,hắc hắc,cũng hay đó

Thằng trùm trường(tên Tuấn) lúc đó cũng gọi là mạnh,nó được anh nó dạy võ với lại anh nó lúc đó là thống lĩnh quận 9 nên không ai dám nói gì.Phì Phèo điếu thuốc trên miệng Tuấn lại nhìn người đàn ông gầy gò nhả hơi khói màu trắng trước mặt người đàn ông

-Ông già,không có chuyện gì thì cút

Người đàn ông cười như không cười nhìn Tuấn

-Chắc phải có người dạy dỗ mày cách lễ phép nhỉ

Bụp....Tốc độ quá nhanh,Tuấn dường như chưa ý thức được,hắn được luyện võ cùng với anh được đi đánh rất nhiều trận,dù đối chiến gần như này nhưng hắn vẫn tự tin phản xạ né được nhưng...

-Ọc.....Ọc....

Trong cơ thể Tuấn lục phủ ngũ tạng như muốn nôn ra.Bọn đàn em như ngây người phải đến lúc Tuấn phải quát lên chúng mới định thần được

-Bọn mày lên đánh cho tao.

Người đàn ông cười nhạt rất nhanh né được những đòn đánh loạn xạ của chúng,Thế Thành nhìn người đàn ông đó như một vị thần,cái cách chiến đấu đó như con thú ăn thịt nhìn con mồi,nhàn nhạt không để vào mặt.Người đàn ông hai tay như con rắn chộp lấy bàn tay bàn chân của bọn chúng

-Cái tay,cái chận hư quá,đánh người lớn tuổi,phế

Rắc...Rắc...cùng đó là những tiếng thét đau đớn,Tuấn như đứng hình hắn thầm nghĩ hôm may đen đủi đụng nhầm vào thú dữ.Người đàn ông phủi phủi hai tay tiến đến,Tuấn bất giác lùi lại sợ sệt

-Đừng có đến đây,anh tôi là thống lĩnh quận 9,ông động vào tôi là không xong

-Hề hề,thế thì ta càng làm,yên tâm tao không giết mày chỉ phế cái miệng này thôi

Tiếp đó Tuấn cảm nhận được một đạo lực cực mạnh "Bốp"

-A....A.....A.....

Tuấn trước nay chỉ đi đánh người chưa bao giờ bị đánh lúc này hắn rơi vào vị trí này thì hắn mới thấy được sự đau đớn đó cái miệng rỉ máu,hai bên má nứt thịt cái đau đạt đỉnh điểm.Những cú tát liên hoàn làm cái miệng và cái mặt Tuấn như cái đầu heo.

Người đàn ông tiến đến chỗ Thế Thành cười hỏi

-Thế nào ta rất mạnh phải không? Ha Ha Ha

Thế Thành gật lia lịa cái đầu

-Rất mạnh

-Nhóc muốn học chứ? Ta đang kiếm đệ tử,vừa hay ta thấy hình ảnh ta trong người nhóc,rất giống ta ngày xưa

-Có,có,cháu muốn học

-Được,từ mai ra chỗ này,ta sẽ dạy nhóc,giờ ta té đây