Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 22:

-Mẹ ơi con về rồi, mở cửa cho con

-Rồi,rồi mẹ ra ngay đây.Tiếng vọng trong nhà ới ra

Thành đứng xách đồ mà trong người hơi run cùng với chút lo lắng, đợi chừng hơn phút Thành nhìn ra cửa nhà bên trong xuất hiện một phụ nữ trung niên chừng hơn 30 tuổi nhưng vẫn còn trẻ lắm trên người mang một chiếc tạp dề đôi bàn tay còn đang ướt chắc là đang làm bếp đây mà.

Mở cửa vào Thành nhanh nhẹn chào một tiếng để thể hiện mình là người có học

-Cháu chào bác ạ

-Chào cháu,cháu là Thành nhỉ?

-Dạ vâng đúng ạ

-Hì hì, rất đẹp trai thảo nào mà con Linh nhà bác suốt ngày nhìn ảnh cháu

Linh đứng bên cạnh thấy mẹ nói về mình xấu hổ ngúng ngẩy

-Mẹ.......

Mẹ Mai linh cười hiền từ nhìn Mai Linh rồi thâm ý nói với Thành

-Đấy cứ ở nhà là cứ như bà chúa ấy nhõng nhẹo chắc cháu phải đau đầu với nó lắm

-Dạ không,Linh không có làm gì

-Ấy chết mải nói chuyện,bác là Hương

-Dạ,bác Hương

-Hì hì,thôi hai đứa vào nhà đi

---

-Cạch.....Cạch.....Cạch......Xèo......Xèo. Mùi thức ăn làn tỏa khắp phòng

Tại phòng bếp lúc này cả Hương và Linh đề há mồm trợn mắt nhìn Thành làm cơm,Thành thấy biểu hiện hai người cười thầm. Nhớ lại trước kia khi bé hắn đã được một ông hàng xóm làm đầu bếp vốn là Thành rất thích ăn món ăn ông đầu bếp ấy làm và cũng có dự tính xin học nhưng ông đã từ chối, thấy không nỡ khi từ chối một đứa bé ông đầu bếp đã ra quy định cứ nhổ vườn cắt rau là chỉ cho hắn một ít kỹ thuật.

Hương nhìn kỹ thuật xắt rau thành thạo của hắn, tự cảm thấy không bằng, đồng thời ấn tượng về hắn trong lòng lại tăng thêm một bước lớn. Thành làm cơm cũng không có nhàn rỗi, học theo một ít kiến thức đọc trong sách, đồ ăn nào có công hiệu phòng ngừa cao huyết áp, loại gia vị nào cho nhiều sẽ tăng khả năng mắc bệnh ung thư, loại thịt nào chứa hàm lượng cholesterol làm tổn hại tới cơ thể, vv.Hương nghe bên cạnh đúng là vui vẻ ra mặt, không ngừng tươi cười.

Chờ khi cơm nước làm ra xong, chẳng những màu sắc phong phú, ngay cả mùi vị cũng rất tốt, Hương làm nội trợ lâu năm có tay nghề nấu nướng lần đầu tiên nếm thử cũng khó có thể tin.

-Chà, không ngờ cháu là giỏi như vậy đến bác cũng còn cảm thấy không bằng

-Chỉ là quen tay thôi bác.Thành khiêm tốn

-Thơm quá sau này không cần ra nhà hàng ăn, hì hì.Linh đứng bên cạnh hít hà bàn cơm hương sắc mỹ vị tán thưởng

-Cái con bé này lớn rồi mà chả biết làm gì cả

-Hì hì,chả sao cả,có anh Thành đây nấu cơm cho con ăn rồi mà, mẹ không cần lo con gái mẹ đói đâu

-Cái con nhóc này không sợ Thành cười à,thôi ra phòng khách đi bố con cũng sắp về rồi
.
7h30 tối

-Chào cả nhà,chà mùi thức ăn thơm vậy hôm nay nhà mình có khách à

Hương nghe giọng nói biết là chồng mình về nhanh nhẹn cầm giúp áo khoác và cặp tài liệu cười

-Hôm nay nhà mình có khách là bạn của cái Linh đến chơi

-Ồ ra là vậy không biết là ai mà có thể lọt vào mắt xanh con gái rượu tôi đây

Thành nhìn ra cửa một trung niên trên dưới 40 đầu cũng hơi lấm tấm bạc thân khí cương mạnh hình thể tuy hơi gầy nhưng lực lượng thì xem ra rất đáng sợ.Thành đứng dậy hơi cúi đầu chào

-Cháu chào bác

-Chào cháu.Ông Hiên chìa tay bắt đương nhiên Thành không chậm mà bắt lại, một đạo lực từ người ông Hiên truyền xuống tay Thành,trong đầu hắn cười khổ

-Cái trò nắm chặt tay thử sức mạnh sao mà ai cũng thích vậy trời

Nhìn vẻ mặt bình thản của Thành ông Hiên kinh ngạc với lực đạo ông mà ông nắm đã tới 7 phần mà cái tên nhóc trước mặt ông lại không có biểu hiện gì ánh mắt ông cứ đăm đăm nhìn Thành,thấy ông Hiên và Thành cứ nắm chặt tay Linh đứng bên cạnh gọi

-Bố Bố

Ông Hiên giật mình buông bàn tay Thành cười hiền với Linh

-Được rồi cả nhà ăn cơm thôi

Ngồi vào bàn ăn ông bà Hương Hiên ngồi và Thành Linh ngồi đối diện, ông Hiên lôi chai rượu nếp lấy hai cái chén rót cho ông và Thành thấy bố minh là vậy cả Linh la toáng

-Bố,anh Thành còn là học sinh chưa được uống rượu

-Đấy là trong trường còn đây là bữa ăn của những người đàn ông yên tâm bố chỉ cho thử một chén thôi,thế nào Thành cháu uống được chứ

-Dạ được bác

-Tốt

-Cạn chén...

Bữa ăn diễn ra được tầm 20 phút thì điện thoại ông Hiên vang lên vội xin lỗi mọi người ra ngoài nghe được một lúc sau ông Hiên quay lại áy náy nhìn ba người

-Cơ quan vừa bắt được một lô ma túy anh phải đi ngay xin lỗi mẹ con nhé,còn Thành lúc nào đến đây bác bồi tội

-Dạ vâng

Ông Hiên đi khỏi ra Hương quay lại nhìn Thành cười khổ

-Cháu thông cảm nhé người làm trong công an không hề thoải mái nào cả đến bữa cơm thôi cũng bị làm phiền

-Không sao bác,công việc mà tránh sao được,cũng muộn rồi cháu xin phép về không lại muộn

-Ừ cháu về cẩn thận

Linh nhanh nhẹn tiễn Thành ra cổng hai người cũng không quên trao nụ hôn rồi chia tay.

Đi trên con xe điện vi vu những con gió bắt đầu nổi mạnh những hạt bụi bay vào mắt khiến Thành đi đường khá chịu tiếng sấm tiếng sét bắt đầu vang âm báo hiệu cơn mưa to bắt đầu rơi xuống

-Chết cha quên không mang áo mưa giờ mà trú thì chắc mưa đến sáng mai mất còn đoạn ngắn nữa cố nốt vậy

Thành cắn răng một tay lấy áo trùm lên đầu,tay còn lại vít ga nhanh những gió thổi làm nghiêng cả cây cối cùng cơn mưa nặng hạt khiến người đi đường vất vả chống chọi.Lúc này Thành không chịu được đành dừng trước bậc vỉa hè hắn đi xuống xách đít xe lên thì một tia sét đánh trúng vào cột điện rồi truyền vào người Thành sự nguy hiểm cận kề cái chết không bao giờ báo trước, Thành ngã xuống........

Chương mới hơn