Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 19:

Rời phòng CLB English Thành ngán ngẩm với cái cuộc thi này,hắn chả thấy nó có gid thú vị cả,người học hành như điên 12 năm tham gia mấy cái chương trình như Olympia mà chỉ được có 5 triệu

trong khi mấy người tham gia thi mấy show gây hài thì lại nhận khoản tiền thưởng gấp 50 lần nhưng thôi hắn đã đồng ý với Hoa Như và Đình Thủy là sẽ tham gia nên phải làm đến cùng

thôi.Bước xuống cầu thang vừa huýt sáo thì Thành lại gặp Hà cái người mà Thành không muốn dính đến hắn định quay người nhưng không thoát khỏi tầm mắt Hà,nàng nhìn thấy hắn liền hồ hởi

chạy đến gần.

"Anh Thành đợi em với"

Thành thầm than,hai hôm trước đi học thì không gặp, Thành tưởng Hà đã bỏ nhưng không ngờ là Hà vẫn chưa bỏ cuộc.Thành đành phải dừng bước quay lại cười như mếu

"Chào em"

"Anh Thành,anh có việc ở đây à?"

"Ừ,anh tham gia cuộc thi tiếng anh tháng sau"

"Thật thế ư nhất định em sẽ đến cổ vũ cho anh"
"Cảm ơn em"

"Mà em có việc ở đây à?"

"Không có à,em có tiết thể dục nhưng chán quá nên trốn"

"Vậy sao,thế thì anh đi trước nha"

"Khoan đi theo em"

Thành thì cố trả lời cho thật nhanh để còn tránh bà cô phiền toái này nhưng sự việc thì đâu có như ý muốn Hà thản nhiên lôi kéo hắn xuống căng tin.Hai người gọi hai cuốc nước ngọt rồi Thành

phải ngồi nhìn Hà thẩm cung mình nào là nhà anh ở đâu,thích ăn gì,sở thích sở ghét,…..vân vân.Hà thẩm cung Thành xong liền hít một hơi nói với hắn.

"Anh Thành,thứ 7 tuần sau là sinh nhật em,anh có thể đến tham dự được không?"

Nói xong Hà liền trưng ngay đôi mắt mong chờ,Thành nhìn mà không biết phải làm sao nếu như từ chối thì Thành cũng không nỡ vì cô bé này mới có lớp 10 ngịch ngợm như vậy chắc bố mẹ

không tâm lắm phải làm việc đó để gây chú ý,sau một hồi đắn đo thì Thành gật đầu đáp ứng Hà nghe vậy vỗ vỗ tay sau đó Thành cảm nhận được má mình có một vật mềm mại ẩm ướt lướt xẹt qua má hắn ngây ra nhìn Hà đỏ mặt chạy về lớp.

Thành xoa xoa cái má rồi tỉnh giác lại bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của các học sinh đang ngồi căng tin phải há mồm.Tiết học cũng đã hết Thành chia tay Linh để ra về,chậm rãi bước trên con phố

quen thuộc.Chả biết đi đứng thế nào Thành va phải một trong năm người đang xách đồ đi về hướng đối diện.

"Oái"

"Ối,đồ của tôi"

"Thằng kia mày có mắt không hả? mày có biết mày va vào ai không"

"Đồng mày thôi ngay"

Đồng nghe tiếng lão đại liền im bặt lui xuống nhưng ánh mắt tức giận vẫn chĩa về phía Thành,Thành nhận thấy mình sai liền rối rít "Xin Lỗi" liên tục,cũng nhanh tay nhặt phụ đồ giúp nam thanh niên.

"Xin lỗi em,thằng bạn anh nó nóng tính quá"

"Ấy không phải đâu,là em sai đi không chú ý,chết rồi làm hỏng đồ của anh"

"Không sao,chỉ là cái đồng hồ cũ thôi"

Thành nhìn năm người này thì bốn người đằng sau đều đồng loạt mặc một bộ Âu phục màu đen chỉ thiếu mấy khẩu súng thôi là thành mafia rồi,còn nam thanh niên này Thành đoán chắc là lão

đại của đám người này nhìn qua thì tuổi tầm 25-26 tuổi rất soái mặc quần âu đỏ son sơ mi trắng rất thu hút cáinhìn của phái nữ.Chẳng hiểu sao Thành nhìn thanh niên này lại có chút quen thuộc

những chả nhớ đã gặp chưa còn nam thanh niên thì con mắt nhìn Thành lúc này co rút lại hắn cảm nhận cái ánh mắt rất quen bất giác hệ thần kinh như tái hiện lại thước phim hai năm trước cái

ngày đó là ngày kinh hoàng nhất,nam thanh niên không tự chủ run cả người ánh mắt trở nên đầy sát khí sẵn sàng chiến bất cứ kẻ nào.

"Là Mày,Là Mày"

Thành cảm nhận được cái nhìn địch ý hắn mở miệng quơ quơ bàn tay để thức tỉnh nam thanh niên

"Anh gì ơi,anh sao không vậy?"

Nam thanh niên như giật mình thoát khỏi ảo mộng cười trừ

"Anh không sao,lần sau đi nhớ cẩn thận đấy"

"Một lần nữa em xin lỗi,em chào anh"

Nhìn bóng dáng Thành lẻn loi vào đám người tấp nập,Đồng đứng bên cạnh tiến lại gần hỏi

"Anh Hưng vừa nãy sao anh không để em xử nó"

Hưng chép miệng ngoái lại nhìn Đồng

"Mày có nhận thấy thằng nhóc này có gì đặc biệt không?"

"Chỉ là một thằng học sinh thôi anh"

Hừng cười nhếch mép vừa đi vừa nói

"Tao hỏi mày,khi mày là kẻ không có sức mạnh thì khi gặp một kẻ mạnh thì mày sẽ làm gì?"

"Đương nhiên là em tìm mọi cách né để không va chạm rồi "

"Thì đấy như mày nói,thằng nhóc này rất đặc biệt khi tao bắt gặp ánh mắt nó thì tao không thấy nó hiện lên vẻ sợ hãi nào mà tao thấy nó chắc chắn là một đứa thiện chiến và mày không đấu

được với nó"

Đồng kinh hãi nghe được Hưng nói nhưng vẫn còn vài phần chưa tin

"Sao anh đoán được"

"Như đã nói là ánh mắt nó,khi mày định đánh nó thì ánh mắt nó vẫn bình tĩnh không có chút sợ sệt, trong tình huống này mà vẫn giữ được bình tĩnh thì khó có ai làm được,tao nhận ra điều đó

nên mới bảo mày dừng,thứ hai là tao nhìn đôi bàn tay da bọc ở các cục xương lồi (nắm chặt bàn tay thì nó hiện lên ấy) nó đã chai sần chắc hẳn nó luyện tập chăm chỉ "

"Nói chung thì nói thì nói vậy chứ chưa biết thế nào nhưng mà thằng nhóc đó tao thấy khá thú vị ánh mắt nó rất giống với "kẻ" hai năm trước đã từng khiến 35 quận phải kinh hoàng.Mà thôi đi

về nhanh còn chuẩn bị,ê Đồng mấy món tao đặt bên Úc đã gửi đến chưa?"

"Hàng đã gửi đến rồi anh"

"OK"